Chúng Thần Chi Nguyên

Chương 1: Tên là Bạch Khởi





Đã từng có một khối ngọc bội bị Thổ Luân Đại Vu đoạt đi, sau đó lại rơi vào tay Cổ Thần, thế nhưng cuối cùng lại nhớ tới trong tay Thánh Đình, mấy cường giả thật sự là không nghĩ ra được vì sao trong tay Cổ Thần cũng có hắc sắc ngọc bội.

Bất quá, thấy ngọc bội trong tay Cổ Thần, các vị cường giả thật ra lại nghĩ tới đám tu sĩ Minh Khiếu Kỳ bọn họ phái phụ cận Hắc Thủy Hà canh chừng, dĩ nhiên một người cũng không thấy đâu.

Cơ Thần Không nhìn Cổ Thần, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Một khối hắc sắc ngọc bội tối đa chỉ có thể vào một người, hừ! Mặc kệ là ai tiến nhập cũng không thể tránh được.

Cổ Thần khẽ động tay, lại có một khối hắc sắc ngọc bội nữa hiện ra, nhìn chằm chằm Cơ Thần Không, nói:

- Nếu ta có hai khối thì sao?

Lại đảo tay lần nữa, Cổ Thần đột nhiên lấy tiếp một khối hắc sắc ngọc bội ra, thần tình châm chọc nói:

- Thế nào, ba khối có đủ hay không?

Cổ Thần đột nhiên lấy ra ba khối hắc sắc ngọc bội khiến đám cường giả đều giật mình không nhỏ, không nghĩ tới hắn dĩ nhiên cũng có hắc sắc ngọc bội để tiến nhập mộ phần Hắc Đế, đồng thời tựa hồ còn khá nhiều.

Mấy cường giả còn chưa phản ứng kịp, trong tay Cổ Thần đã lại có thêm một khối hắc sắc ngọc bội, nói:

- Thế nào, bốn khối có đủ hay không?

Thấy Cổ Thần dĩ nhiên có nhiều hắc sắc ngọc bội như vậy, Ngô Tinh đại hỉ, cười nói:

- Ha ha... Cổ chiến thần, không nghĩ tới, bản thân ngươi lại có nhiều hắc sắc ngọc bội như vậy, ha ha...

Cường giả các tộc thấy Cổ Thần liên tiếp xuất ra mấy hắc sắc ngọc bội, cũng là khiếp sợ không ngớt, bọn họ phái người góp nhặt mười năm mới được số hắc sắc ngọc bội vừa rồi. Cổ Thần mấy ngày trước còn không biết hắc sắc ngọc bội có tác dụng gì, ngày hôm nay, không ngờ lại có nhiều hắc sắc ngọc bội như vậy.

Cơ Thần Không nhìn Cổ Thần, cả giận nói:

- Tên trộm đê tiện, hắc sắc ngọc bội trong tay ngươi từ đâu mà có?

Cổ Thần cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn Cơ Thần Không lấy một cái, mi tâm kim quang chợt lóe, Như Ý Linh Lung Bảo Tháp đột nhiên từ trong đó chui ra, tầng thứ ba tháp cửa vừa mở ra, đám tu sĩ Minh Khiếu Kỳ bị bắt lúc trước đồng loạt được phóng thích ra.

Chúng tu sĩ nhìn tình thế phụ cận một chút, lập tức chia làm bốn phần, đều đến đứng phía sau của cường giả Độ Hư của các siêu cấp đại thế lực.

Nhìn thấy Thánh Hoàng và Độ Thiện đại sư đều ở đây, mấy tu sĩ Minh Khiếu Kỳ nhân tộc cũng can đảm hơn không ít, đem chuyện Cổ Thần dùng không gian pháp tắc trói buộc bọn họ, lấy hết hắc sắc ngọc bội trong đại điện cho Thánh Hoàng nghe.

- Cái gì? Nơi này chính là tổng bộ Hắc Thủy Ma Môn sao? Hắc sắc ngọc bội của Cổ Thần đều lấy từ trong tòa cung điện này?

Cơ Thần Không nghe vậy, nhịn không được thét kinh hãi một tiếng.

Cổ Thần đem hơn hai mươi khối hắc sắc ngọc bội toàn bộ cầm trong tay, nói:

- Thế nào? Hai mươi sáu khối hắc sắc ngọc bội có đủ để ta tiến nhập mộ phần Hắc Đế hay không?

Mặt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tựa như bị người ta tát lên, rất là khó coi, ánh mắt Cổ Thần không có dừng trên người Thánh Hoàng lâu, mà là lấy ra chín khối hắc sắc ngọc bội giao cho Ngô Tinh.

Long tộc năm vị Độ Hư cường giả, yêu tộc bốn vị Độ Hư cường giả, cộng thêm Cổ Thần là mười vị Độ Hư cường giả, trong tay mỗi người đều có một khối hắc sắc ngọc bội.

Nhìn ngọc bội còn lại những mười sáu khối, quay đầu nhìn mười tên Minh Khiếu Kỳ long tộc và yêu tộc đứng xung quanh, nói:

- Giữ lại cũng vô dụng, các ngươi chia nhau mỗi người một khối.

Nói xong, Cổ Thần vung tay lên, mười khối hắc sắc ngọc bội từ trong bàn tay ném ra, bay về phía mười tên tu sĩ Minh Khiếu Kỳ long tộc và yêu tộc.

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cùng đám cường giả nhân tộc thấy vậy đều tức muốn lộn ruột, hắc sắc ngọc bội bọn họ coi là trân bảo, ở trong tay Cổ Thần dĩ nhiên tựa như cát bụi trên đường, cứ như vậy tùy tiện ném đi, ngay cả tu sĩ Minh Khiếu Kỳ mà mỗi người cũng đều có một khối

Ngược lại bên phía Thánh Đình mặc dù có mười một khối hắc sắc ngọc bội, vừa đủ để mười một vị Độ Hư cường giả tiến nhập mộ phần Hắc Đế, nhưng tu sĩ Minh Khiếu Kỳ không ai có hắc sắc ngọc bội cả.

Nếu là kiếp trước của Cổ Thần, Ngô Tinh chưa được cứu ra từ địa cung ám đạo, thì bây giờ cũng không gặp nhau ở đây, kể từ đó, tu sĩ Kim Long tộc cũng không được Ngô Tinh tìm ra.

Nếu là vào kiếp trước, không có tụ tập được ba mảnh tàn đồ địa đồ của Côn Ngô Bí Cảnh, tu sĩ phong lôi ưng tộc cũng không thể tiến nhập Côn Ngô Bí Cảnh, Kim Bằng Vương cũng không thể thoát khỏi phong ấn, kể từ đó cũng không có khả năng xuất hiện ở đây.

Nếu là kiếp trước của Cổ Thần, Đại Doanh Đế Đình không có bị hủy diệt, Tàng gia thế lực cường đại, Tiêu Hàn Đế Quân cũng không chết trong tay Cổ Thần, Trịnh gia gia chủ cũng không chết trong tay hắn, Tàng gia lão tổ sẽ tiếp tục ở trong sinh tử bí cảnh, cho dù thương thế hoàn hảo, cũng ở lại đó tiếp tục tu luyện chứ không có tới đây.

Nếu là tại kiếp trước của Cổ Thần, di chỉ tổng bộ Hắc Thủy Ma Môn xuất hiện hậu thế, hắc sắc ngọc bội bên trong sẽ bị tu sĩ Minh Khiếu Kỳ Thánh Đình phái tới đoạt được, kể từ đó, Thánh Đình có được phần lớn ngọc bội, không chỉ có Độ Hư cường giả tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, còn có phần lớn tu sĩ Minh Khiếu Kỳ cũng tiến vào trong đó như Hầu Quân Cực, phật môn A Cưu La vương...

Kiếp này bởi vì Cổ Thần xuất hiện, tình thế hoàn toàn đại biến. Hình thành nhân, yêu lưỡng tộc thế lực cân đối cùng tiến vào Mộ phần Hắc Đế.

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và đám cường giả nhân tộc tự nhiên không biết nguyên bản tài nguyên thuộc về bọn họ kiếp này lại bị Cổ Thần chiếm đi phần lớn.

Đang lúc chúng cường giả còn kinh hãi, đột nheien một cỗ pháp lực ba động cường đại từ phương tây truyền tới.

Trên mặt mọi người ngẩn ra, ánh mắt đồng thời hướng về phía nguồn gốc cỗ ba động nhìn lại, chỉ thấy tại ngọn núi ngoài mấy trăm dặm phía tây, một cỗ khí lãng thật lớn phóng lên cao, đem hư không vô hình phóng ra vô số đạo hoa văn hữu hình khuếch tán ra tứ phương.

Tuy rằng hắc thủy phong này cách nguồn gốc của khí lãng mấy trăm dặm, nhưng các vị cường giả đều cảm ứng được pháp lực ba động cường liệt.

Khí lãng cực đại kia có màu đen, theo từng đạo khí lãng khuếch tán ra tứ phía đem bầu trời trong phương viên trăm dặm bao phủ toàn bộ.

Lúc này tuy là ban ngày, ánh nắng tươi sáng, thế nhưng phương viên trăm dặm kia lại là một mảnh âm trầm tựa như bóng đêm đang phủ xuống, tràn ngập vẻ quỉ dị.

Rất nhanh lại có một tia hắc khí yếu ớt theo khí lãng phát tán tới đỉnh núi Hắc Thủy.

- A di đà phật...

Độ Thiện lão tăng hai tay hợp thành chữ thập niệm một câu phật hiệu, thanh âm vừa ra, ở trong không khí hóa thành từng đạo âm ba, đem hắc khí từ trong khí lãng phát tán đến ngăn trở lại, đồng thời hướng bên trái đẩy tới.

Độ Thiện lão tăng nói:

- Còn đây là ma khí, âm nhu đến cực điểm, khí thế kinh thiên, tất nhiên hắc thủy ma khí của Ma Môn Hắc Thủy Đại Đế/ Mộ phần Hắc Đế chính là ở đầu nguồn của ma khí kinh thiên kia.

Độ Thiện lão tăng chỉ là đem hắc thủy ma khí trước mặt tu sĩ nhân tộc ngăn cản, nên phía bên tu sĩ long tộc và yêu tộc hắc khí theo khí lãng vẫn như trước cuồn cuộn kéo tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Bản vương đến...

Ngô Tinh hét lên một tiếng Thiên Long Bát Âm đẩy lùi ma khí, Kim Bằng Vương giành trước hét lớn một tiếng, kim sa trường bào bên ngoài cơ thể trong nháy mắt hóa thành hàng ngàn chiếc cánh lớn màu vàng, mạnh mẽ vỗ trong hư không nhất thời xuất hiện một vòng xoáy thật lớn, sản sinh một trận lốc xoáy kinh thiên, đẩy mạnh về phía trước đem khí lãng thổi bay về phía tu sĩ nhân tộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.