Chúng Ta Yêu Nhau, Vì Dân Trừ Hại

Chương 37




Editor: May

"Chao ôi... Tớ nói, cậu có nghĩ tới hay không, toàn bộ mọi người đều qua đêm giáng sinh, bạn trai của cậu anh ta... sẽ không ngoại tình chứ??" Chu Đậu Đậu đang soi gương chải tóc, đại khái là gần đây lên trên diễn đàn Thiên Nhai nhiều, cô ấy thần bí hề hề nói với Tiểu Thỏ: "Nói cách khác, coi như là đi nói chuyện làm ăn, tìm nơi có đầu cắm luôn sẽ rất đơn giản nha??"

"Chớ nói lung tung." Trang Manh Manh liếc Chu Đậu Đậu một cái nói: "Không có việc gì cậu liền ít xem Thiên Nhai một chút, không phải là chồng ngoại tình, chính là mẹ chồng nàng dâu đại chiến, một người rất tốt, cũng có thể bị cậu nghĩ xấu."

"Cái gì chứ, tớ chính là hảo tâm nhắc nhở cậu ấy một chút thôi, cậu xem cậu ấy bình thường rất tùy tiện, đối với bạn trai cậu ấy quả thực là phóng mười vạn tâm, nhỡ đâu..." Chu Đậu Đậu bĩu môi, nhìn thoáng qua thần sắc không tốt lắm của Tiểu Thỏ, chính là vẫn không có tiếp tục nói hết.

Tiểu Thỏ thở dài một hơi, ngồi xuống ở chỗ ngồi bên cạnh của mình, vừa kéo gương trên bàn qua, soi mặt của mình, vừa nói với Chu Đậu Đậu: "Yên tâm đi, anh nước chanh của tớ mới không phải loại người như vậy."

"..." Chu Đậu Đậu bất đắc dĩ nhún vai, không nói lời nào.

Dương Tuyết Cần lại là không ngừng lục tìm ở trong tủ quần áo, chỉ chốc lát sau, lấy ra hai kiện áo khoác ngoài, một cái áo gió màu đen, còn lại là một cái áo chẽn màu đỏ, đặt tới trước người mình khoa tay múa chân hỏi: "Chao ôi, nhóm thân ái, các cậu nói, khuya hôm nay tớ mặc bộ nào ra ngoài sẽ đẹp hơn? Là cái màu đen này, hay là cái màu đỏ này?? Màu đen lộ vẻ gầy, màu đỏ thì sao... thoạt nhìn tương đối đáng yêu."

"Hiển nhiên là chọn cái màu đỏ nha, rất có không khí ngày lễ." Trang Manh Manh vung ngón tay lên, liền chỉ về phía áo chẽn màu đỏ cô ấy cầm trong tay trái: "Phía dưới lại mặc váy dài, phối hợp tất da và giày nhỏ, thực sự, ổn thỏa bảo đảm trong nháy mắt cậu liền bắt được Hoàng Gia Hi."

"Ừ, tớ cũng cảm thấy cái áo khoác màu đỏ kia tương đối đẹp mắt." Chu Đậu Đậu gật gật đầu, liên thanh phụ họa nói.

"Tiểu Thỏ, cậu cảm thấy thế nào?" Dương Tuyết Cần ngẩng đầu lên, hỏi với Tiểu Thỏ.

"Màu đỏ." Tiểu Thỏ thập phần khẳng định cho ra đáp án.

"Được, vậy quyết định như vậy." Dương Tuyết Cần cao hứng bừng bừng đi thay quần áo.

Lúc gần đến năm giờ, Hoàng Gia Hi gọi điện thoại cho Dương Tuyết Cần, nói cho cô ấy biết, người ký túc xá bọn họ đã chờ ở ngoài ký túc xá nữ sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.