Chúng Ta Thử Đến Với Nhau Xem?

Chương 4




Ân Tô Tô chấn động. Cái kia rắn nước vốn là do tổn chủ mượn năng lực của tiểu bao tử luyện thành. Đây cũng chỉ nghe lệnh của ba người bọn họ. Nhưng mà Tiểu Bao Tử lúc này đã đổi hướng. Làm hại các nàng bị bọn rắn nước này xuất thủ.

Nàng nhìn chằm chằm vào Nhạc Thiên Tuyết. Nói ra: "Tuyết Nhi. Ngươi không cần..."

"Không cần cái gì. Để cho ta tha cho ngươi một cái mạng. Ngươi cũng không muốn tha ta một mạng. Ta sao có thể buông tha ngươi." Nhạc Thiên Tuyết nói ra.

Hiện tại nàng cũng là đã minh bạch. Mình nếu là lại lưu tình. Cái kia sau này mình chính là người không cần mạng nữa.

Ân Tô Tô trong nội tâm mát lạnh. Nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết ánh mắt kia lạnh như băng. Nàng cũng là cảm giác mình tâm cực kỳ khó chịu.

Nàng cái mũi ê ẩm đấy. Cũng là bất đắc dĩ.

Thời Ngọc cắn răng. Dắt ân Tô Tô một chút."Ngươi còn nói với nàng cái gì. Vội vàng đoạt lại tiểu bao tử đi."

Ân Tô Tô thì là lui ra phía sau. Nói ra: "Hiện tại bọn hắn có ba người. Chúng ta không phải là đối thủ. Ngươi cũng bị thương. Cái này không cần phải."

Vũ Mị cũng là nghĩ như vậy. Liền cũng là lôi kéo lấy Thời Ngọc. Nói: "Trước lui đã."

Thời Ngọc thế nhưng là không cam lòng. Bọn rắn nước này lại quay lại hại mình. Cái kia cũng không thể thì cứ như vậy thôi đấy.

Nàng cầm chuôi kiếm. Đã nói: "Không dễ dàng như vậy. Nhạc Thiên Tuyết. Hôm nay ta tất nhiên muốn giết ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết xùy cười một tiếng. Nói: "Vậy thì thật là tốt. ta cũng muốn tính toán với ngươi hôm nay ta với ngươi tính toán rõ ràng."

Nàng chính là đã bay qua đến. Tay kia dĩ nhiên là nhiều hơn một thanh đoản kiếm. Mãnh liệt đam tới Thời Ngọc.

Thời Ngọc mặc dù là bị thương. Bất quá nàng cũng là không cam lòng yếu thế. Âm vang một tiếng. Liền đem kiếm của Nhạc Thiên Tuyết cho ngăn trở. Lại sau đó. Nàng lại là một chưởng đánh ra. Cái kia đều là nước chảy mây trôi.

Nhạc Thiên Tuyết cũng là không kém. Tay hơi động một chút. Dĩ nhiên là nghiêng người tránh thoát. Hơn nữa tay kia đã là hơn nhiều một cái ngân châm. Đâm vào huyệt đạo của Thời Ngọc.

Thời Ngọc cau mày. Đau nhức kêu một tiếng. Lập tức liền cảm thấy cánh tay của mình run lên rồi.

Nàng thở dốc một hơi. Cũng là biết rõ cái kia ngân châm có độc.

Vũ Mị cùng ân Tô Tô nhìn xem không đúng. Liền tranh thủ Thời Ngọc kéo qua đến. Liền đem Thời Ngọc cho mang đi.

Nhạc Thiên Tuyết nhìn xem ba người nhanh chóng rời đi. Nàng vốn là muốn đuổi kịp. Bất quá nàng nhưng là nhớ kỹ Tiểu Bao Tử. Cũng liền thôi.

Tiểu Bao Tử còn được rắn nước che chở. Hắn duỗi ra cái đầu đến. Trông thấy Nhạc Thiên Tuyết vẫn tốt. Liền nở nụ cười một tiếng."Tỷ tỷ."

Nhạc Thiên Tuyết ân một tiếng. Nhìnhắn."Không có việc gì chứ."

Tiểu Bao Tử nhẹ nhàng lắc đầu. Nói ra: "Tỷ tỷ. Chúng ta đi nhanh đi. Ta phải sợ các nàng sẽ quay trở lại."

Nhạc Thiên Tuyết nhìn nhìn. Thời Ngọc bị thương. Đoán chừng cũng không thể nhanh như vậy quay lại đây. Bất quá cái kia tôn chủ thủy chung đều không có xuất hiện. Nàng mím môi. Người nọ cũng là thần bí.

Mà Tử Dạ lúc này liền đi chọc chọ đám răn nước kia. Hắn quay đầu nhìn Tiểu Bao Tử."Tiểu tử. Cái này rắn nước nghe lời ngươi lời nói sao."

Tiểu Bao Tử gật đầu: "Chúng ta là bằng hữu."

Tử Dạ khóe miệng ngoắc một cái. Chính là nói: "Đoán chừng là tôn chủ lợi dụng ngươi rồi. Huấn luyện cái lũ rắn nước này."

Tiểu Bao Tử a một tiếng. Bất quá hắn đã nói: "Tôn chủ để cho ta nói với Tiểu Bạch là về sau phải nghe lời hắn. Đây là lợi dụng à."

"Cái này cũng chưa tính lợi dụng." Tử Dạ cười lạnh thoáng một phát.

Nhạc Thiên Tuyết cau mày. Cái kia tôn chủ quả nhiên không có gì tốt đẹp. Cái này nhất định là nhìn xem thân phận của tiểu bao tư để lợi dụng.

Người này bụng dạ khó lường. Lại là muốn tụ tập tứ đại gia tộc. Đánh chủ ý là muốn thống nhất thiên hạ.

Trí đại sư cũng là đã đến gần. Nói: "Tuyết nha đầu. Tiểu Bao Tử tuổi còn nhỏ quá. Hơn nữa còn khả năng hiieur được tiếng loại vật. Không thể để cho người ta tùy tiện lợi dụng. Hắn cũng chỉ nghe lời của ngươi nói. Ngươi về sau bảo bảo hộ hắn nhiều hơn. Cũng pahri quản giáo nhiều hơn(dạy dỗ)."

Nhạc Thiên Tuyết gật đầu. Cái này khiến cho chính mình hình như có trách nhiệm trọng đại rồi.

Nàng chính là nói: "Đại sư. Ta đã biết."

Tiểu Bao Tử liền cầm lấy tay của Nhạc Thiên Tuyết. Nói: "Ta nhất định sẽ nghe tỷ tỷ nói mà. Hắc hắc."

Nhạc Thiên Tuyết nhìn hắn một cái."Vừa rồi đều nói ngươi gọi Nhạc Tiểu Hình mà. Cái này còn không muốn nghe lời của ta."

Tiểu Bao Tử cao hứng gật đầu. "Đúng vậy a đúng vậy a."

Thế nhưng là Trí đại sư nhưng là cau mày."Cái này không được tốt. Hắn thế nhưng là..."

Nhạc Thiên Tuyết thì lại nói: "Kỳ thật dòng họ không sao cả. Đại sư. Ngươi xem ta cũng là theo họ cha ta. Nhưng lại ta như cũ là không phải hậu nhân của Nghìn gia sao. Huống chi đây đều là chuyện của trăm năm trước. Lúc này đã thay đổi nhiều. Hết thảy đều không giống nhau. Hà tất bảo thủ không chịu thay đổi."

Trí đại sư nghe xong. Cũng là hít một tiếng."Đó cũng là. Đứa nhỏ này đi theo ngươi. Về sau cũng sẽ hướng thiện đấy."

Tiểu Bao Tử lúc này hay vẫn là lôi kéo tay Nhạc Thiên Tuyết. mất hứng.

Bọn hắn ở trên bờ tìm trong chốc lát. Mười hai Nhạc cơ kia liền trở về. Nguyên lai các nàng vừa rồi bị tập kích. Đó mới tạm thời lui lại. Cái này đã nghĩ ngợi lấy là bị đánh nén. Cho Tử Dạ mở đường.

Bất quá các nàng nhìn xem Tử Dạ đám người hoàn hảo. Cũng chính là nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ là bọn họ dùng thuyền di chuyển giờ thuyền đã hỏng. Nhưng mà vũ cơ đã gửi tín hiệu. Lại để cho một chiếc thuyền lớn đến Độ Tiên Sông đón bọn họ.

Bởi vì đây là ngược dòng. Phải dùng sức cảu thủy thủ. Nhưng mà không nghĩ đến Tiểu Bao Tử khiến cho lũ rắn nước kéo thuyền đi. Cái này thuận tiện bớt đi nhiều việc

Cái này trong chốc lát. Thuyền lớn cũng là không có như vậy lay động. Tiểu Bao Tử cũng rút cuộc không say tàu nữa.

Hắn nâng má. Nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết cái kia ngẩn người bộ dạng.

Hắn nói ra: "Tỷ tỷ. Ngươi đang suy nghĩ gì vậy."

Nhạc Thiên Tuyết lấy lại tinh thần. Nàng đang tính toán có nên trở về Thiên Long quốc không. Thừa dịp Chiến Liên Thành đến lương Tấn quốc...

Bất quá nàng cũng là buồn bực. Vì cái gì hiện tại liền tránh né lấy Chiến Liên Thành.

Nàng hít một tiếng. Đã nói: "Không có việc gì. Tiểu Bao Tử. Không bằng ngươi suy nghĩ một chút mình muốn đi chỗ nào."

Tiểu Bao Tử trầm tư suy nghĩ trong chốc lát. Đã nói: "đệ thật nhiều địa phương muốn đi. Lúc trước được tôn chủ vây khốn lấy. đệ rất nhiều địa phương đều chưa có đi qua. Trước đó lần thứ nhất vừa đi ra ngoài. Liền xảy ra chuyện lớn. May mắn cũng là được tỷ tỷ cứu."

Nhạc Thiên Tuyết hỏi: "Vậy ngươi bây giờ muốn đi chỗ nào nhất."

Thế nhưng là Tiểu Bao Tử đã nói: "Tỷ tỷ đi chỗ nào thì ta đi chỗ đó. Ta đã nghĩ muốn đi theo tỷ tỷ."

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Ngược lại cười cười. Nói: "Hảo hài tử. Tỷ tỷ cũng là phiền lòng chưa biết đi chỗ nào đây."

Tiểu Bao Tử nghiêng đầu. Nói: "Tỷ tỷ. Vậy trước tiên đi theo mỹ nhân ca ca trở về Vương Cung a. Chỗ ấy địa phương thật lớn đây."

"Cái này cũng được." Nhạc Thiên Tuyết thở dài một tiếng."Được rồi. trước hãy đi chỗ đấy đã."

Bất quá lúc này Tử Dạ liền duỗi đầu tiến đến. Nhìn Nhạc Thiên Tuyết liếc."Không cần. cái người Chiến Người thọt kia đến đón ngươi rồi. Xem ra lúc này đây ngươi là không cần phải trở về chỗ của ta nữa."

Nhạc Thiên Tuyết khẽ giật mình. Lúc này đã cảm thấy ngực có chút khó có thể hô hấp. Cũng không biết mình tâm tình của mình là như thế nào.

Chỉ cần Tiểu Bao Tử nhẹ giọng hỏi: "Ai là chiến người thọt a."

Tử Dạ hừ một tiếng."Chính là đối thủ một mất một còn của tỷ tỷ ngươi."

Tiểu Bao Tử đã nói: "Đối thủ một mất một còn. Tỷ tỷ. Ngươi ngàn vạn không thể đi ra ngoài. Ta khiến cho Tiểu Bạch đưa hắn đuổi đi."

Hắn ở tại đây. Vậy khẳng định không ai có thể khi dễ Nhạc Thiên Tuyết đấy.

Nhạc Thiên Tuyết cảm thấy buồn cười. Lên tiếng: "Không có việc gì. Tử Dạ. Ngươi liền đuổi đi là được rồi."

"Hừm. Ít thấy a. Ngươi không muốn gặp hắn." Tử Dạ ngược lại là cảm thấy thú vị rồi. Không nghĩ đến Chiến Liên Thành cũng có một ngày như vậy. Nhạc Thiên Tuyết đây là biến đổi muốn trốn tránh hắn đấy.

Nhạc Thiên Tuyếtgật đầu. Nói: "Trước không muốn gặp. Có một số việc ta không hiểu rõ."

Tử Dạ lại thì thào nói ra: "Không hiểu rõ cái gì nha. Chỉ sợ là muốn tìm biện pháp lại để cho hai người không còn khắc nhua nữa. Ta còn không cai tâm tư kia của ngươi sao..."

Bất quá hắn nói như vậy. Liền cũng đem cánh cửa đóng lại.

Lúc này. Trên mặt sông có hai chiếc thuyền lớn.

Một chiếc là của Tử Dạ đấy. Một cái khác là của Chiến Liên Thành.

Hai người đều đứng ở đầu thuyền. Chiến Liên Thành ăn mặc áo choàng màu đen. Ánh mắt sắc bén.

Hắn nói: "Tuyết Nhi đâu."

Tử Dạ đùa bỡn tóc của mình. Có chút tản mạn nói: "Tiểu mỹ nhân hiện tại đầu phục ta. Không muốn gặp ngươi."

Chiến Liên Thành hé mắt. Ánh mắt kia càng là lăng lệ ác liệt. Phát ra ý hung ác.

Tử Dạ trong lòng bàn tay điểm đổ mồ hôi. Chiến Liên Thành đây là thế nào. Chẳng qua là không cho Nhạc Thiên Tuyết thấy hắn. Cái này ánh mắt cơ hồ là đều muốn đem mình giết đi.

Chiến Liên Thành lạnh lùng nói: "Đem người giao ra. Bằng không thì. Bổn vương cho ngươi bầm thây vạn đoạn."

Tử Dạ ơ ơ kêu một tiếng. Vẻ mặt không thèm để ý."Bầm thây vạn đoạn. Còn không ai dám đối với ta nói như vậy. Chiến người thọt. Ngươi còn dám nói như vậy. Ta cũng không nể tình tiểu mỹ nhân rồi. Trực tiếp đem ngươi cho đánh rồi hãy nói."

Chiến Liên Thành cái này không nói hai lời. Dĩ nhiên một chưởng kích đến.

Tử Dạ thấy hắn trực tiếp ra tay. Đó cũng là không khách khí.

Hai đại cao thủ giao chiến. Trong lúc này lực chấn động mặt nước đều là liên tiếp giương lên bọt nước. Rất là lợi hại.

Hai bóng dáng dây dưa một chỗ. Cũng phân ra được ai là ai.

Bên ngoài tiếng vang lớn như vậy. Hơn nữa mười hai vũ cơ cũng là tương trợ Tử Dạ. Nhao nhao khảy đàn.

Nhạc Thiên Tuyết cũng là sốt ruột. Nàng mím môi. Một mực xoa xoa tay.

Tiểu Bao Tử hỏi: "Tỷ tỷ. Ngươi có phải hay không lo lắng cho mỹ nhân ca ca a."

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Không phải. Hai người bọn họ thực lực tương đương. Không biết ai sẽ thắng."

Nếu hai người đều bị thương. Đó cũng là nói không chừng đấy.

Tiểu Bao Tử chính là từ trong khe cửa nhìn nhìn. Bỗng nhiên liền kinh sợ vừa nói: "Nguy rồi. Mỹ nhân ca ca bị đánh rơi xuống đến."

"Cái gì. ." Nhạc Thiên Tuyết một cái kinh hoảng. Chính là liền xông ra ngoài.

Lại nhìn thấy Chiến Liên Thanh ra một chưởng. Mười hai Vũ cơ đã là bị thương. Mỗi người đều là miệng phun máu tươi. Hô hào chủ tử.

Nhạc Thiên Tuyết mấy ngày này cùng Tử Dạ ở chung. Tuy rằng Tử Dạ làm người là có điểm tản mạn. Bất quá nhưng cũng là khắp nơi che chở nàng. Rất là bảo vệ. Nàng cũng là đem Tử Dạ cho là bằng hữu. Nhưng lại làm sao sẽ thấy chết mà không cứu được.

Nàng cơ hồ là không có dừng lại. Chính là xông tới. Ngăn tại trước mặt Tử Dạ. Cau mày liền tiếp nhận một chưởng của Chiến Liên Thành.

Chiến Liên Thành một chưởng này nhưng lại là không như bình thường. Hắn là quyết tâm muốn đối phó Tử Dạ đấy. Nhưng lại không nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết lại đứng trước mặt Tử Dạ ngăn cản.

Nhạc Thiên Tuyết coi như là võ công không kém. Nhưng là so với nội lực của Chiến Liên Thành thì kém xa. Chiến Liên Thành liền trơ mắt nhìn xem nàng nhổ ra một búng máu. Lui ra phía sau hai bước. Ngã ngồi tại phía trên boong thuyền .

"Tuyết Nhi." Chiến Liên Thành liền vội vàng tiến lên đều muốn đỡ lấy Nhạc Thiên Tuyết. Nhưng mà Tiểu Bao Tử lúc này đã tiến nên. Một tay lấy tay Chiến Liên Thành cho đẩy ra.

"Cái người xấu xa này. Không nên đụng tỷ tỷ." Tiểu Bao Tử hô to lấy. Cũng là thương tâm. Hắn hô to một tiếng. Cái kia nguyên bản yên lặng lũ rắn nước không chịu yên. Bay lên trời. Liền hướng Chiến Liên Thành chỗ ấy đánh tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.