Chúng Ta (Si Nous Étions Jeunes)

Chương 46: Hồng vân tình thế nguy cấp




Editor + Beta-er: Cà ri

Ngày hôm sau, sắp xếp nhiệm vụ cho Tô An Tân xong, Tô An Ninh mới đi tới cửa hàng mới ở phố Cổ.

Vừa đi vào, ông Từ đã nhanh chóng đi tới chào đón.

"An Ninh cuối cùng cô cũng đến rồi, nhưng cô...." Ông Từ vui vẻ hớn hở mở miệng nói, khi ngẩng đầu nhìn Tô An Ninh, đáy mắt chợt lóe một tia kinh ngạc.

Có phải diện mạo của An Ninh thay đổi rồi không?

Thấy được ông Từ bất động nhìn chăm chú mặt mình, trong lòng Tô An Ninh hiểu rõ.

Ngoại hình thân thể hiện tại của cô cùng với thân thể trước đây không giống nhau, nhưng cũng có sáu bảy phần giống nhau, chỉ là sau khi tối hôm qua được linh lực gội rửa, tuy rằng đặc điểm khuôn mặt không biến hóa nhiều, nhưng nhìn gần sẽ phát hiện ra gần giống với ngoại hình trước đây của cô.

Hơn nữa tạp chất trong cơ thể cũng bị loại bỏ, làn dan của cô càng trở nên trắng nõn mềm mịn, nhìn cứ biến thành người khác vậy.

"Ngày hôm qua ngâm thuốc tắm, nếu ông Từ có hứng thú, thì tôi đưa đơn thuốc cho ông nhé?" Tô An Ninh nói, tuy rằng chuyện này đối với cô không có gì đáng nói, nhưng đối với người từng gặp qua cô thì khó có thể tưởng tượng nổi.

"Cái thân già này của tôi, còn cần mấy cái đó làm gì." Ông Từ xua tay nói.

"Không chỉ có tác dụng trắng đẹp dưỡng dung, còn có thể loại bỏ tạp chất trong cơ thể, có tác dụng tăng cường cơ thể."

"Được, vậy cô cho tôi một đơn." Ông Từ trả lời, ông đã đến tuổi này, thân thể khỏe mạnh một chút, người kia mới có thể yên lòng.

Tô An Ninh khẽ "Ừ" một tiếng, chỉ có ông Từ tự mình sử dụng thấy hiệu quả, mới có thể không nghi ngờ nữa, nhưng mà cô sẽ cố gắng giảm bớt số lượng dược liệu vừa phải là được rồi.

Lát sau, ông Từ dẫn Tô An Ninh đi dạo vòng quanh cửa hàng.

"Dựa theo yêu cầu của cô, ở trong này làm thêm một căn phòng nhỏ, cameras và nhân viên kỹ thuật đã chuẩn bị cho cô hết rồi." Ông Từ nói xong, vẻ mặt cũng có chút kì quái, ông thật sự không hiểu, đoán mệnh thì đoán mệnh, lại còn cần quay video với tìm một người chuyên môn phụ trách cài gì chứ?

"Tốt, làm phiền ông Từ rồi."

"Không, không phiền...." Ông Từ vội vàng lắc đầu, dẫn theo Tô An Ninh đến một căn phòng khác nói: "Đây chính là nơi về sau An Ninh cô đoán chữ, đoán mệnh."

Tô An Ninh gật đầu nhìn về phía ông Từ nói: "Thế thì hôm nay bắt đầu khai chương đi, cứ dựa theo hợp đồng của chúng ta mà làm."

"Ngày hôm qua tôi đã chuyền tin tức ra ngoài, dựa vào danh khí lúc trước của cô, không ít người liên hệ riêng với tôi rồi." Ông Từ nói với vẻ mặt tự hào, ông sống lâu như thế, nhiều nhất chính là quan hệ!

"Ông sắp xếp là được." Tô An Ninh không để ý nói, so với giúp người đến đoán mệnh, cô càng quan tâm hơn là làm thế nào từ trong video có được linh lực.

Nhìn dáng vẻ một chút cũng không để ý của Tô An Ninh, trong lòng ông Từ ầm thầm buồn bực, sao ông cảm thấy Tô An Ninh đối với chuyện đoán mệnh kiếm tiền một chút cũng không để ý vậy?

Mà nếu cô để ý cậy tại sao lại cùng với ông hợp tác khai chương cửa hàng?

"Kỹ thuật viên kia khi nào sẽ tới?" Tô An Ninh nhìn căn phòng đang mở cửa hỏi ông Từ.

Ông Từ nghe vậy, nhìn thời gian trả lời: "Sắp tới rồi, hẹn với hắn 8 rưỡi tới, đến lúc đó cô có yêu cầu gì có thể nói với hắn."

Nghe được những lời này trong lòng Tô An ninh hơi gợi sóng.

Ông Từ nhìn vẻ mặt Tô An Ninh, trong lòng khó hiểu, sao ông lại cảm thấy Tô An Ninh đối với kỹ thuật viên này rất quan tâm đây, là ảo giác của ông sao?

Một lát sau, kỹ thuật viên mà ông Từ tìm rốt cuộc cũng đã tới.

"A, là chỗ này sao?" Một nam sinh với mái tóc màu vàng từ bên ngoài đi vào, trên lưng đeo một cái ba lô đựng máy tính.

"Cậu là Lục Tâm?"

"Vật thì đúng rồi!" Nam sinh tóc vàng cũng chính là Lục Tâm khẳng định trả lời, tầm mắt đánh giá nhìn hai người Tô An Ninh và ông Từ, ánh mắt dừng trên người Tô An Ninh lộ vẻ kinh diễm: "Có phải vị mỹ nữ này cũng đến làm việc bán thời gian như tôi không?"

"Đây là bà chủ của chúng tôi." Ông Từ lập tức giới thiệu.

"Bà chủ, chỗ này của mấy người không phải nơi đoán mệnh sao?" Lục Tâm kinh ngạc nhìn Tô An Ninh, tuy rằng hắn cũng không rõ vì sao một cửa hàng đoán mệnh lại cần kỹ thuật viên.

"Khụ, bà chủ chúng ta chính là Đại sư đoán mệnh." Ông Từ ho một tiếng nói, An Ninh còn quá trẻ tuổi, khó trách sẽ có người hoài nghi.

"Mỹ nữ, cô đoán mệnh a! Cô giúp tôi tính được không? Tính xem sắp tới tôi có vận hoa đào hay không?" Lục Tầm chớp mắt hỏi.

Tô An Ninh nhìn thoáng qua gương mặt Lục Tầm, nhàn nhạt nói: "Cậu có vận hoa đào hay không tôi không biết, tôi chỉ biết khoảnh thời gian sắp tới cậu sẽ gặp tai nạn đổ máu."

"Tan nạn đổ máu?" Lục Tầm nghi ngờ hỏi.

"Cung phúc đức biến thành màu đen, trên mũi xuất hiện gân đỏ, nói rõ gần đây cậu sẽ gặp tai nạn đổ máu, dựa theo mức đen bây giờ thì trong khoảng một hai ngày nữa, đi ngang qua nhà cao tầng nhớ chú ý một chút."

Nghe lời nói ngày càng mơ hồ của Tô An Ninh, cả người Lục Tầm ngẩn ngơ, hắn luôn tôn trọng khoa học, nhưng Tô An Ninh nói đạo lý rõ ràng, làm trong lòng hắn bồn chồn.

Mà Tô An Ninh nói xong cũng không để ý Lục Tầm đang khiếp sợ, nói luôn: "Nói về công việc sắp tới của cậu đi."

"Ừ, được." Lục Tầm hoàn hồn, nhanh chóng trả lời.

Sau đó, Tô An Ninh và ông Từ dẫn Lục Tầm đến văn phòng sáng độc lập đơn giản, trên bàn dài để một cái máy tính, trên màn hình phân làm hai phần, một bên là theo dõi căn phòng đoán mệnh của Tô An Ninh, bên còn lại là theo dõi cả cửa hàng.

"Công việc hiện tại của cậu chính là lấy video đoán mệnh của tôi ra, rồi đăng lên Weibo." Tô An Ninh chỉ vào một video theo dõi trên màn hình nói.

"Chỉ vậy thôi?" Lục Tầm hỏi.

"Tạm thời cứ như vậy, về sau có thêm yêu cầu gì tôi sẽ nói sau."

"Vậy thì ok, không có vấn đề gì." Lục Tầm lập tức giơ dấu ok, làm công việc đơn giản như vậy 1 tháng có thể lấy được 3 ngàn, tuy rằng vẫn hơi ít một chút, nhưng cũng đủ hắn sống qua khó khăn này.

"Hôm nay bắt đầu làm việc, có thể không?" Tô An Ninh dò hỏi.

"Có thể." Nghe được Lục Tầm bảo đảm nói, Tô An Ninh gật đầu theo sau ông Từ ra khỏi phòng.

Nhìn hai người ra khỏi phòng, Lục Tầm bắt đầu đánh giá văn phòng làm việc nhỏ của mình, sau khi xem xong rất vừa lòng lấy laptop của mình ra.

Sau khi chia sẻ dữ liệu giữa hai máy tính, đeo tai nghe lên, hai tay Lục Tầm bắt đầu nhanh chóng gõ bàn phím laptop của mình.

Chỉ một lúc sau, một giọnh nói lạnh lùng từ trong tai nghe chuyền tới, làm Lục Tầm dừng động tác trong tay, nhìn về phía màn hình theo dõi.

"Ấn đường biến thành màu đen, môi xanh xao, chứng minh cậu sắp tới sẽ gặp điều bất lợi đối với mình, cậu nói một chữ cho tôi nghe thử?"

"Viên."

"Viên? tai họa này của cậu ứng với việc xa nhà, xem ra sắp tới cậu có chuẩn bị phải ra cửa, hơn nữa chuyện lần này có liên quan đến miệng lưỡi."

"Đúng vậy, Đại sư, sắp tới chính xác là tôi muốn xa nhà, cô có biện pháp nào giúp tôi tránh khỏi không?"

"Tránh không khỏi, cho dù lần này cậu tránh khỏi, nhưng lần sau có thể cách khác ứng lại trên người cậu."

"Vậy tôi phải làm sao bây giờ?"

"Chú ý, họa là từ miệng mà ra, lúc lái xe càng cần phải chú ý."

"Tốt, đại sư."

Nghe đến đó, Lục Tầm liền nhìn thấy người nọ cầm một chồng tiền dày đặt trước mặt Tô An Ninh, nhìn thấy vậy hai mắt Lục Tầm trừng thật to, xếp tiền này nhìn qua cũng phải mấy ngàn đi? Chỉ mấy câu nói đơn giản như vậy thôi cũng kiếm lời vài ngan?

Lực chú ý của Lục Tầm đã hoàn toàn bị thu hút bởi cảnh quay trong màn hình theo dõi.

Thời gian tiếp theo hắn nhìn Tô An Ninh đoán đâu trúng đó, để mọi người cam tâm tình nguyện bỏ tiền ra.

Lục Tầm càng xem về sau đã hoàn toàn chết lặng.

Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu dừng trên người Tô An Ninh, hắn thật ngoài nghi, những người này có phải là do Tô An Ninh tìm tới không?

Cố ý quay video như vậy để thu hút sự chú ý của công chúng, sau đó hấp dẫn thật nhiều người đến lừa dối, để đạt được mục đích kiếm tiền?

Nghĩ vậy trong lòng Lục Tầm đã quyết định ngày mai tuyệt đối không đến làm nữa, mắt nhìn video, hừ hừ hai tiếng, hắn mới không làm loại chuyện che giấu lương tâm này đâu.

Đúng lúc này cửa phòng bị mở ra, bóng dáng Tô An Ninh xuất hiện trước mặt Lục Tầm.

"Xử lý video tốt rồi sao?" Tô An Ninh mở miệng dò hỏi.

Thấy Tô An Ninh chú ý video như vậy, trong lòng Lục Tầm đã chắc chắn ý tưởng vừa rồi của mình, nhưng mà trên mặt nửa phần cũng không lộ ra: "Tôi có thể đem về xử lý video, cô đem tài khoản video của cô đưa cho tôi, sao khi tôi chế tác xong sẽ giúp cô đăng lên, sau đó gọi lại cho cô, cô xem như vậy có được không?"

".... Được." Nhìn thoáng qua Lục Tầm, Tô An Ninh gật đầu.

Nghe vậy Lục Tầm nhìn Tô An Ninh nở nụ cười, ghi lại tài khoản Weibo của Tô An Ninh, sau khi cất laptop của mình xong, chuẩn bị rời đi.

Khi hắn vừa ra tới cửa, đột nhiên tiếng nói của Tô An Ninh từ phía sau truyền tới.

"Vừa rồi tôi tính tại nạn của cậu sẽ ứng nghiệm, lúc trở về cẩn thận một chút, nếu ứng nghiệm, thì không cần hoài nghi trình độ đoán Mệnh của tôi."

Sau khi nghe được những lời này, Lục Tầm nhanh chóng xoay người lại nhưng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của Tô An Ninh.

Nhìn bóng lưng mảnh khảnh này, trên mặt Lục Tầm xó chút kinh ngạc, sao Tô An Ninh biết hắn hoài nghi cô?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.