Chung Cực Nhân Loại

Chương 18: Trong Lòng Anh Chưa Từng Có Cô




Vu Đồng nằm mơ thấy Tần Vận đi phòng mình, nàng nhẹ nhàng cuối người xuống, dùng cái miện nhỏ nhắn nhẹ nhàng ngậm lấy cái của mình XX, không ngừng mút vào liếm láp. Vu Đồng đang cảm thấy sáng khoái thì đột nhiện Tần Vận dừng lại.

Vu Đồng lập tức tỉnh táo lại, len lén mở hí mắt nhìn xem thì thấy Tần Vận đang sững sờ nhìn dương v*t của mình, trên mặt hiện ra một nét kích động sau một lúc lại chuyển thành sợ hãi. Tính trẻ con của Vu Đồng chợt xuất hiện, hắn nằm im đó không động đậy để xem nàng định làm gì tiếp theo. Tần Vận do dự một lúc lâu sau đó như đã làm ra quyết định gì liền nhẹ nhàng bò lên người Vu Đồng, tay nàng cầm dương v*t của hắn chậm rãi hướng lại giữa hai chân nàng nơi mà đã sớm bị ướt, nhẹ nhàng cọ xát thở dài, lẩm bẩm nói: - Tiểu oan gia, ta bây giờ nếu mà ngồi xuống thì hai người chúng ta đã có thể vạn kiếp bất phục rồi. Vận nhi không sợ cái gì chỉ sợ lỡ như người khác biết được có thể ảnh hưởng đến tương lai của ngươi sau này.

Vu Đồng rất cảm động, nhìn thấy Tần Vận đang có ý định đứng dậy rời đi, hắn đã không giả vờ ngủ nữa mà nhẹ nhàng nhấc mông lên làm cho cả quy đầu hay trứng gà cũng đều dính vào chỗ âm đ*o trơn ướt vô cùng của Tần Vận. Lúc này, Tần Vận cảm thấy dưới bụng có một cái gì vừa tiến vào trong cơ thể mình, mặc dù đau đớn nhưng kèm theo đó là sự thoải mái không thể nói thành lời. Nàng ngẩn đầu lên thì thấy con trai đã mở hai mắt ra, hắn giống như cười mà không phải cười đang nhìn mình làm nàng vừa thẹn vừa giận. Toàn thân nàng đã không còn một chút sức lực nào, hai chân mềm nhũn ngồi mạnh xuống chỉ nghe “Xoạc” một tiếng, dương v*t dài hai mươi xen-ti-met của Vu Đồng đã đâm sâu vào trong âm đ*o của nàng.

- Ahhh! – Tần Vận đau đến khuôn mặt trắng bệch lại cộng thêm trong lòng cảm thấy chính mình đã làm hại con trai, đau đớn tăng thêm áy náy làm nàng nhẹ nhàng khóc thút thít. Vu Đồng không ngờ trò đùa dai của mình mà làm Tần Vận bị tổn thương lớn như thế, hắn nhìn thấy trong mắt nàng sự ủy khuất cùng áy náy làm hắn không rõ bât giờ nàng đang nghĩ gì. Vì vậy, hắn liền lật nàng nằm xuống giường để lừng nàng nằm trong ngực hắn, hai người ôm nhau mà nằm, bên dưới dương v*t của hắn vẫn chưa rút ra khỏi người nàng không dám cử động một chút nào.

Vu Đồng chồm lên hôn lên má Tần Vận, sau đó hôn mắt, hôn mũi, hôn môi, trong miệng nói: - Thật xin lỗi, Tiểu Vận Nhi của ta, có phải chồng ngươi làm ngươi đau hay không, nhưng mà ngươi đừng sợ, chồng ngươi nhất định sẽ đền bù thật tốt tổn thất của người, một lát nữa ta sẽ làm ngươi sướng dục tử dục tiên. Quà sinh nhật của ngươi làm ta rất yêu thích.

Tần Vận không nói gì, nàng kinh ngạc nhìn con trai trong mắt lộ rõ vẻ lo lắng.

Vu Đồng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng, nói: - Ta nói rồi đấy, từ nay về sau bên ngoài nàng là mẹ ta còn về nhà thì trở thành vợ của ta. Hơn nữa, một ngày nào đó ta sẽ làm cho cả thế giới đều biết, ngươi, Tần Vận chính là người vợ mà Vu Đồng ta yêu thương nhất. Hơn nữa, ta cam đoan cả thế giới không ai dám phản đối!

Cũng đã sống hơn ba mươi năm vậy mà Tần Vận không chút do dự tin tưởng con trai giống như “mò trăng dưới nước” nói mạnh miệng như vậy. Trong mắt nàng không còn vẻ lo lắng nữa mà thay vào đó chỉ còn lại hung phấn cùng thỏa mãn, trong miệng lại nói: - Hừ!! Ngươi còn muốn có lần sau nữa à? Ngươi cái tên bại hoại này, ngươi rõ ràng là không thương tiếc ta, cái đó của ngươi lớn như vậy ngươi đút mạnh vào người ta như vậy sao không quan tâm ta có chịu được hay không.

Vu Đồng nghe nàng làm nũng như vậy biết rõ lo lắng của nàng đã không còn nữa, vô cùng vui sướng, hắn nhẹ nhàng đem dương v*t lớn của mình rút ra, mặc dù hắn đã cố gắng làm nhẹ hết sức nhưng vẫn để cho Tần Vận đau đến nhíu mày. Đến khi rút toàn bộ ra, Tần Vận rên lên một tiếng, nàng lúc này có phần thoải mái nhưng nhiều hơn là thất vọng thở dài.

Vu Đồng còn tưởng rằng nàng rất là đau, vội vàng hỏi: - Vận Nhi, có phải là rất đau hay không?

Tần Vận nói: - Có một ít nhưng mà không có việc gì, ngươi vào lại đi!

Vu Đồng yêu thương nàng, nói ra: - Cũng không gấp gáp nhất thời ngày tháng sau này còn dài, để ta giúp ngươi chữa thương nha.

Thấy Tần Vận gật đầu đáp ứng, hắn liền lấy đầu mình vùi xuống dưới háng nàng, xung quanh âm đ*o của nàng rậm rạp toàn là lông ướt đẵm, cái khe màu phấn hồng của nàng không ngờ chảy ra vài tia máu. Vu Đồng rất là thương tiếc, hắn lè lười nhẹ nhàng liếm chỗ máu chảy ra đó, sau đó há to mồm ngậm toàn bộ âm đ*o màu phấn hồng của nàng vào trong miệng, nhẹ nhàng mút vào, đồng thời hắn còn âm thầm sử dụng lực lượng thần thánh của mình thông qua đầu lưỡi đang không ngừng liếm láp chưa thương cho nàng. Vu Đồng được Hoan Hỉ Đại Đế truyền lại chính là công pháp song tu, mặc dù hắn bây giờ nắm giữ toàn bộ công lực cả đời của đại đế nên không cần phải song tu luyện công nhưng lúc hắn cùng con gái quan hệ lại có thể vô cùng hưởng thụ.

Vần vận chỉ cảm thấy lúc con trai dùng lưỡi liếm thì có từng tia cảm giác nóng nảy chảy vào trong âm đ*o của mình, cảm giác đau đớn lúc trước lập tức biến mất, sau đó là cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Hơn nữa, đầu lưỡi của hắn còn đảo qua đảo lại quanh hòn kê của mình, nàng biết rõ con trai đang chữa thương cho mình mặc dù nàng không hiểu tại sao hắn có thể làm được như vậy nhưng cũng không có ý định hỏi rõ ràng. Nàng chỉ cần biết được hắn là người đàn ông của mình, sẽ che chở cho mình cả đời, như vậy là đủ rổi.

Tần Vận dục niệm lại nổi lên làm cho nước dâm từ trông âm đ*o của nàng theo Vu Đồng hôn môi chảy ra không ngừng, toàn bộ đều bị Vu Đồng nuốt vào bụng. Tần Vận cũng đã sáng khoái đến không biết trời đất nam bắc gì nữa, Vu Đồng dùng hàm răng của mình cắn nhẹ làm Tần Vận rên thật lớn lên, lần đầu tiên nàng lên đỉnh trong đêm nay, phun ra một lượng lớn nước dâm, Vu Đồng ngậm hết chúng vào trong miệng đứng dậy hôn lên chiếc miệng nhỏ của nàng, đem nước dâm toàn bộ đưua vào miệng nàng. Tần vần kiều mỵ liếc nhìn Vu Đồng, “Ừng ực” một tiếng nuốt hết vào trong bụng.

Vu Đồng cười hắc hắc, nói: - Tiểu Vận nhi có thấy thoái mái không? Kỹ năng dùng lưỡi của chồng nàng như thế nào?

- Đồ xấu xa, ngươi nói thật cho ta nghe, ngươi ở bên ngoài đã làm thế này với bao nhiêu người con gái khác rồi? – Tần Vận kiều mỵ nói.

- Một người cũng không có, Tiểu Vận nhi là người con gái đầu tiên ta tiếp xúc thân mật như này. – Vu Đồng tranh thủ thời gian nói.

- Ta không tin. – Tần Vận lườm mắt nhìn hắn, nói: - Ngươi liếm chuyên nghiệp như vậy chắc chắn không phải là lần đầu tiên rồi.

Thấy Vu Đồng vô tội nhìn mình bộ mặt gấp gáp đổ mồ hôi to như hạt đậu, Tần Vận cười nói: - Hi hi, ta trêu chọc ngươi thôi, con của mình có phải xử nam hay không ta còn nhìn mà không biết hay sao?

- Được lắm, dám trêu chọc chồng mình, xem ta từ nay về sau sẽ trừng phạt ngươi như thế nào! Vu Đồng ôm Tần Vận, nằm đối mặt với nàng hôn lên chiếc miệng nhỏ của nàng một cái, lại nói: - Nhanh ngủ đi!

Tần Vận lại duỗi tay nắm chặt dương v*t đang còn căng cứng của hắn, nàng hướng tới chỗ âm đ*o của mình, dịu dàng nói: - Được rồi, người nhanh cắm vào đi! Ta cảm thấy ngứa ngáy khó chịu lắm!

Vu Đồng sững sờ: - Không phải vừa nói ngày sau hãy nói sao, sao bây giờ lại?

Hắn đối với phương diện này hoàn toàn không có kinh nghiệm, lại thêm đau lòng đối với Tần Vận, hắn còn tường rằng nàng bị thương cũng giống như bị thương bình thường cần phải vài ngày mới khôi phục được.

Tần Vận cười nói: - Đúng là sau này hãy nói nhưng mà ngươi rõ ràng là không có ngày nào nữa nha, còn nói thế nào nữa?

Vu Đồng giờ mới hiểu được nàng cố ý xuyên tạc câu nói của mình những vẫn chần chờ nói ra: - Không được, lỡ ta làm đau nàng thì sao bây giờ?

Lúc này, Tần Vận đã “Dục hỏa công tâm” rồi gấp đến không chịu được, cái mông lớn của nàng nhấc lên muốn đem dương v*t của Vu Đồng nuốt vào nhưng vẫn không thể như nguyện, lo lắng nói: - Không phải ngươi vừa mới nói muốn trừng phạt ta hay sao? Vậy thì bây giờ liền tới đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.