Translator: Nguyetmai
Gian hàng cược đá giá rẻ ở lối vào cửa hàng bí ngọc Khoa Nguyên.
Quy tắc của cược đá vẫn là cắt một hòn năm trăm tệ, nhưng ở đây đã không còn náo nhiệt như lần trước khi Lâm Châu đến.
Cơn sốt cược đá chỉ hot trong một thời gian đầu, sau này mọi người không thể cắt ra được thứ gì, dần dà bọn họ hiểu ra đây là một chiêu trò nên cũng thưa người ghé qua.
Trước quầy hàng bày bán ở cửa ra vào hãng bí ngọc vắng như chùa bà đanh, chỉ có một nhân viên ngồi trên chiếc ghế bên cạnh trông quầy.
Không có khách tới, nhân viên quầy hàng vốn đang buồn chán chơi điện thoại. Vừa liếc thấy có người đi đến trước mặt, người này bèn ngẩng đầu lên.
Lập tức trông thấy… hai người đeo khẩu trang và kính râm, khuôn mặt được che đậy rất kĩ càng, không nhìn ra tướng mạo?!
Nhân viên quầy hàng sững sờ.
Hai người cải trang cũng sững sờ.
Lâm Châu quay sang nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt cũng đeo khẩu trang và kính râm giống hệt mình, bỗng cảm thấy đau đầu, thế này mà cũng đụng hàng được?
"Hai… hai vị muốn cược đá ạ? Năm trăm tệ một hòn, miễn phí hỗ trợ cắt, chọn xong quét mã thanh toán."
Nhân viên quầy hàng phá vỡ sự ngượng ngùng, dù sao làm trong ngành cược đá cũng không phải chưa từng gặp kiểu này, nên anh ta không để ý lắm.
Lâm Châu và người đàn ông đeo khẩu trang kia cùng gật đầu, bọn họ đều không để ý đến đối phương mà tách ra tự chọn đá gốc cho mình.
Lâm Châu ở bên này, Cáo Lửa núp trong chiếc mũ sau áo, lén đưa bàn chân nhỏ đặt lên cổ Lâm Châu, bắt đầu dùng Future Sight.
Trong tầm nhìn cậu chợt xuất hiện ánh sáng trắng quen thuộc, cảnh tượng mơ hồ lướt qua trước mắt, Lâm Châu nhìn thấy cảnh tượng tương lai.
Hòn đá gốc được cắt ra trong cảnh tượng ấy là một viên bí ngọc lấp lánh ánh sáng, thông tin được đọc và phân tích hiển thị trong Pokedex là Fire Blast!
Bí ngọc chiêu thức Fire Blast!
Lâm Châu kinh ngạc!
Bí ngọc chiêu thức Fire Blast trên trang chủ của Khoa Nguyên có giá niêm yết là năm triệu tệ.
Chỉ có tư cách huấn luyện viên mới có thể mua.
Còn giá thu mua chính thức bên phía Khoa Nguyên là bốn triệu tệ.
Nếu Lâm Châu có thể lấy được bí ngọc chiêu thức này, cho dù bản thân không tốn công tìm người mua, trực tiếp bán lại cho bên phía Khoa Nguyên cũng cầm được bốn triệu tệ!
Một khoản tiền lớn như vậy, không chỉ đủ cho cậu mua tài nguyên dùng cho sự đột phá của Cáo Lửa, thậm chí đến cả tài nguyên cho một thời gian dài sau này cậu cũng không cần phải phiền não nữa.
Chỉ có điều, vận may này hình như hơi quá thì phải?
Lâm Châu cảm thấy có chút kích động đồng thời cũng không giấu nổi ngạc nhiên.
Lâm Châu hoàn toàn có thể phân biệt chính xác bí ngọc bên trong đá gốc, nhưng nhất thiết trong số những hòn đá gốc này phải có bí ngọc mới được.
Tỷ lệ của cược đá giá rẻ này rất thấp, trong số những viên đá được bày biện ra đây, rất khả năng đến cả một viên bí ngọc cũng không có.
Lâm Châu tưởng rằng bản thân phải mất mấy ngày, thậm chí đến cả các khu huyện thị thành phố gần đó để xem liệu có thể tìm thấy được không.
Song, trên thực tế cậu không hề gặp phải nhiều rắc rối như thế. Lâm Châu không thể ngờ rằng mình có thể dễ dàng tìm thấy hòn đá gốc có bí ngọc như vậy.
Hơn nữa còn là loại bí ngọc cao cấp Fire Blast, có thể bán được rất nhiều tiền!
Lâm Châu mới đến quầy hàng cược đá của hãng bí ngọc Khoa Nguyên này tổng cộng hai lần.
Lần đầu tiên, cậu cắt được một viên bí ngọc chiêu thức trị giá năm triệu tệ.
Sau đó, cậu lại phát hiện một viên bí ngọc chiêu thức trị giá năm triệu tệ khác…
Đây có lẽ nào là cược đá từ thiện?!
Việc này dường như không thể giải thích chỉ bằng may mắn.
Tuy trong lòng Lâm Châu đã mơ hồ nghi hoặc nhưng miếng thịt đặt trước mặt rồi cậu không có ý định từ bỏ.
Nhớ lại hình dáng của hòn đá gốc cậu nhìn thấy trong cảnh tượng Future Sight, Lâm Châu bắt đầu lật tìm từ trong đống đá gốc.
Chẳng bao lâu, cậu đã tìm thấy.
Một hòn đá gốc hình bầu dục với những đốm đỏ rải rác trên bề mặt.
Bên trong hòn đá gốc này, đang ẩn chứa một viên bí ngọc chiêu thức Fire Blast!
Lâm Châu cầm hòn đá đó lên, tiến về phía nhân viên quầy hàng định thanh toán…
Còn người đàn ông đeo khẩu trang ở một hướng khác vẫn còn đang chọn.
Trên màn hình điện thoại anh ta đang cầm trong tay, có một bức ảnh chụp đá gốc. Hình như anh ta đang tìm hòn đá gốc dựa theo hình dáng hòn đá trong bức ảnh.
Lúc Lâm Châu chọn xong đi thanh toán, người đàn ông đeo khẩu trang vô tình ngẩng đầu lên liếc qua cậu, vừa hay nhìn thấy hòn đá gốc đó trong tay Lâm Châu.
Người đàn ông đeo khẩu trang bỗng trợn tròn mắt. Anh ta so sánh hòn đá gốc trong bức ảnh với hòn đá trong tay Lâm Châu một lúc.
Hòn đá gốc hình bầu dục với những đốm đỏ lấm tấm, giống hệt với hòn đá trong ảnh!
Xác định chắc chắn viên bí ngọc chiêu thức mà Lâm Châu đang cầm trong tay chính là viên anh ta đang tìm, vẻ mặt người đàn ông đeo khẩu trang lập tức để lộ thần sắc hoảng hốt.
Anh ta vội vàng bước nhanh lên phía trước hai bước, cuống cuồng gọi Lâm Châu lại.
"Anh bạn chờ một chút."
Lâm Châu đang định đi thanh toán, chợt quay đầu lại lấy làm lạ.
"Làm gì vậy?"
Người đàn ông đeo khẩu trang chần chừ một lúc rồi nói:
"Thực ra vừa nãy tôi cũng muốn tìm hòn đá gốc này, chỉ là không ngờ mới quay mặt đi đã bị anh bạn chọn mất rồi."
Lâm Châu ha ha cười, người này coi mình là thằng ngốc à?
"Tôi thật sự đã chọn trúng hòn đá gốc này, anh xem có thể nhường cho tôi được không, anh lại chọn hòn khác."
"Không được."
Lâm Châu đương nhiên sẽ không đồng ý, đây là bí ngọc chiêu thức trị giá mấy triệu tệ đó, tại sao cậu phải nhường chứ?
"Anh bạn, châm chước nhé…"
Ngữ khí của người đàn ông đeo khẩu trang có chút nóng vội, tuy rằng đã cố gắng kiềm chế, nhưng bộ dạng cấp bách muốn có được hòn đá gốc này đã khiến Lâm Châu không khỏi nghi ngờ.
Ở đây bày nhiều đá gốc như vậy, sao người đàn ông đó lại nhất định muốn hòn đá trong tay mình? Lẽ nào anh ta cũng biết bên trong hòn đá gốc này có bí ngọc chiêu thức?
Lâm Châu không vì vài lời năn nỉ của đối phương mà thay đổi, cậu vẫn cầm hòn đá gốc và nói với nhân viên quầy hàng.
"Tôi lấy cái này."
Sau đó cậu lấy điện thoại ra định quét mã thanh toán.
Người đàn ông đeo khẩu trang đứng bên cạnh nhìn thấy Lâm Châu vẫn điềm nhiên thanh toán như không, trong lòng lo lắng vô cùng.
"Đã nói là nhường cho tôi rồi, một hòn đá nát anh cũng muốn cướp! Đưa cho tôi! Tôi muốn mua!"
Người đàn ông đeo khẩu trang sốt sắng nghiến răng nghiến lợi, giơ tay ra muốn nhân cơ hội Lâm Châu không chú ý cướp lấy hòn đá gốc.
Dù sao tiền chưa trao, cháo chưa múc. Chỉ cần anh ta đoạt được rồi trả tiền thì hòn đá này ắt thuộc về mình.
Lúc đầu người đàn ông đeo khẩu trang nghĩ như vậy.
Thế nhưng…
Bàn tay của anh ta còn chưa đụng vào Lâm Châu, đã bất chợt cảm thấy sống lưng mình lạnh ngắt! Tim đập loạn nhịp không thể khống chế nổi!
Sắc mặt người đàn ông đó trắng bệch, trên trán vã mồ hôi lạnh, không tự chủ được lùi về sau hai bước, ngã nhào xuống đất, đôi chân mềm nhũn.
Như thể đã nhìn thấy thứ gì đó vô cùng khủng khiếp!
Night Shade!
Mimikyu núp trong cái mũ sau lưng Lâm Châu, lặng lẽ ra tay, dùng Night Shade khủng bố tinh thần người đàn ông đeo khẩu trang kia, làm anh ta rơi vào trạng thái sợ hãi cùng cực.
Người đàn ông đeo khẩu trang đột nhiên ngã nhào, nhân viên quầy hàng không rõ chân tướng cũng bị dọa một phen.
Có điều anh ta không nói gì, cũng không hỏi gì cả.
Anh ta chỉ là một nhân viên quèn trông coi quầy hàng, công việc chính ở đây là bán đá thu tiền, báo cáo tình hình hằng ngày cho quản lý mà thôi.
Anh ta cảm thấy làm tốt chức trách của mình là được, những chuyện khác anh ta không muốn dính dáng đến.
Lâm Châu liếc sang người đàn ông đang ngã nhào dưới đất với khuôn mặt lấm tấm mồ hôi.
Trong lòng nghĩ thầm, rõ ràng cậu đã nói không được rồi, người này cứ khiêu khích giới hạn muốn ăn đòn cơ.
Giờ anh thoải mái rồi chứ, bị Night Shade của Mimikyu tấn công, có lẽ phải mất một lúc mới hoàn hồn.
Lâm Châu không nhìn người đàn ông đeo khẩu trang đó nữa, bước về phía nhân viên quầy hàng, quét mã trả tiền mua đá gốc, sau đó lập tức mang theo hòn đá bỏ đi…