Chưa Từng Nói Yêu Em

Chương 4




“Triển huynh đệ, đây là.”

Thấy dáng vẻ sợ không nói nên lời của Lôi Liệt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhìn thấy kết quả của Triển Thất Văn Nhân Mạc lại cười, thật không ngờ cô có thể làm được như vậy.

Thì ra lí do Triển Thất lắc một chút cũng không có tiếng động, bởi vì tất cả xúc xắc đều biến thành bột phấn, đến Văn Nhân Mạc ở phía sau cô cũng không nghe được bao nhiêu điểm, cơ bản là không có xúc xắc.

‘‘Rất rõ ràng, của anh một, của tôi không, đương nhiên tôi thắng, lấy tiền ra đây.’’

Triển Thất cười nhắc lại, cái loại đem ba viên xúc xắc lắc giống nhau chỉ là trò trẻ con mà thôi. Cho nên đến vòng cuối cùng so ai nhỏ hơn này, cô đã nghĩ đến khả năng anh ta sẽ dùng chiêu này, chiêu này ở hiện tại có thể xem là khó nhất, nhưng đối với người đến từ hiện đại thì không tính là gì cả.

Lôi Liệt cũng là người biết giữ chữ tín, lập tức lấy tiền ra đưa cho Triển Thất. Mặc dù lần này Triển Thất dùng chút kĩ xảo, nhưng anh vẫn nhận thua, không tranh cãi gì, bởi vì dù dùng kĩ xảo, nhưng muốn đem ba viên xúc xắc đều hoá thành bột phấn phải cần bao nhiêu sức lực, nếu là anh một viên còn làm không được nữa là.

Thật ra sức lực của Triển Thất cũng không lớn như vậy, cô chẳng qua lúc rung xúc xắc có bỏ thêm ít thuốc bột vào, khiến xúc xắc dễ dàng hoá bột thôi.

‘‘Chờ một chút, anh còn vấn đề gì, chỉ cần tôi biết đều nói hết cho anh.’’

Vốn Lôi Liệt nghĩ lần này thua Văn Nhân Mạc nên anh ta nhất định sẽ không nói cái gì, nhưng hiện tại anh ta nói như vậy, là chấp nhận trả lời vấn đề của anh, mấy vấn đề liên quan đến lợi ích của Bạch Hồ môn, đều rất quan trọng, lập tức không khách khí, trực tiếp hỏi.

‘‘Anh đem năm danh ngạch lấy ra bán đấu giá nhất định không phải vì sợ hãi, mà là muốn khơi mào mâu thuẫn giữa tứ dại bang phái sau đó làm ngư ông đắc lợi ?’’

«Đúng."

Văn Nhân Mạc với Triển Thất liếc nhìn nhau rồi cười đáp, làm chính là làm, không có gì không dám thừa nhận.

Lôi Liệt không ngờ Văn Nhân Mạc ngay cả giả thích cũng không có lập tức thừa nhận, cho nên mới yên tâm hỏi thêm một chuyện, chuyện cũng coi như là thử thách đi, nếu anh ta giải thích một phen hay cho ra câu trả lời phủ định, thì câu sau cũng không cần thiết phải hỏi nữa.

‘‘Tốt, rất rõ ràng, vấn đề thứ hai, lúc trước tôi ở Bạch thành thắng một trăm lẻ tám vạn, sòng bạc đó cũng là của anh đi, anh có biết thận phận mấy người thua tiền kia không?’’

‘‘Ba người đó đều là thuộc hạ của Chu Tước môn, bọn họ mua chuộc tin tức Thanh Long môn từ một Hương chủ nói sẽ xuất ra một trăm lẻ tám vạn, sau đó đến sòng bạc chia thành ba người giả vờ thua dưới tay anh giống y số tiền đó. Bọn họ biết, Lôi môn chủ bình thường đối với tiền trong môn rất tính toán, nhưng đối với tiền mình thắng cho tới bây giờ đều rất hào phóng, cho nên, biết anh thắng tiền nhất định sẽ dùng đến, liền thiết kế bẫy này.’’

Ít ra Lôi Liệt vẫn biết, thực lực Văn Nhân Mạc không đơn giản như vẻ bề ngoài của anh, thật không ngờ lần này tứ đại bang phái lại bị anh ta dắt mũi.

‘‘Vấn đề thứ ba, giết những người Thanh Long bang đó cũng là Chu Tước môn làm sao?’’

‘‘Đúng, lúc các anh giam bọn họ trong sơn động sau núi, người Chu Tước môn liền giết hết mấy người kia. Nhưng mà bọn hắn còn để lại hai người sống sót, trong đó một người chính là Hương chủ bán tin tức. Còn có, Hương chủ này cũng đem tin Thanh Long bang lấy ra bao nhiêu tiền nói cho Huyền Vũ môn, như vậy Huyền Vũ môn nhất định sẽ hoài nghi các người hợp tác cùng bọn hắn. Chu Tước môn còn giả thành người của anh đi hành hung, hơn nữa Hương chủ kia còn nói, bọn họ nên an vị không nên đắc tội. Bạch bang ở Bạch thành là người của Chu Tước môn, cho nên tin tức của bọn họ nhanh hơn các anh, làm những chuyện này cũng rất dễ dàng.’’

Việc này Văn Nhân Mạc cũng biết, thuộc hạ của anh thấy toàn bộ quá trình. Ở Bạch thành, gần như mọi chuyện đều không gạt được anh, như là Bạch bang chỉ là một tiểu bang phái, Văn Nhân Mạc căn bản không đem bọn họ vào mắt, vì không muốn bại lộ thân phận, nên mới để bọn họ tồn tại.

‘‘Xem ra Văn Nhân bang chủ thật xứng danh đẹ nhất, chúng ta hợp tác thế nào?’’

‘‘Nha, không biết Lôi bang chủ nghĩ chúng ta hợp tác như thế nào đây?’’

‘‘Anh cũng biết, lần này đi bảo tàng chính là bốn bang phái chém giết nhau, từng bang phái đều xuất ra đội ngũ tinh nhuệ nhất, đều là người có thể một địch mười. Hiện tại Chu Tước môn đã liên thủ cùng Huyền Vũ môn, chúng tôi vẫn bị Thanh Long bang đuổi giết, tình cảnh rất khó khăn. Nhưng Diễm bang cũng sẽ không được lợi nhiều, cho dù lần này các anh thắng lợi dành được 20 danh ngạch kia thì đã làm sao, như vậy càng khiến tứ đại bang phái hợp lực công kích, tuy rằng bốn bang phái luôn mâu thuẫn, nhưng tuyệt đối không hi vọng bảo tàng rơi vào tay người khác.’’

‘‘Nếu muốn hợp tác, không biết Lôi môn chủ có bao nhiêu thành ý đây?’’

Lần này người nói là Triển Thất, tuy rằng hai bên hợp tác mới có lợi, nhưng không kiếm chỗ tốt thì không phải Triển Thất cô rồi, phải biết rằng, năm danh ngạch của bọn họ đều nằm trong tay Bạch Hổ môn.

‘‘Không biết các anh muốn cái gì, chỉ cần Bạch Hổ môn có thể làm được nhất định không thành vấn đề.’’

‘‘Những lời này là anh nói đó, tôi muốn năm danh ngạch kia thế nào, sẽ không quá phận chứ. Thứ nhất, mua năm danh ngạch này đều là tiền của Chu Tước môn, các người một phân tiền cũng không bỏ ra. Thứ hai, vừa rồi chúng tôi cho anh nhiều tin tức như vậy, anh cũng nên bày tỏ một chút chứ. Thứ ba…’’

‘‘Được, tôi đồng ý.’’

Lúc Lôi Liệt nghe Triển Thất nói muốn năm danh ngạch, biết hôm nay nếu muốn hợp tác, nhất định phải nhả ra năm danh ngạch này. Cô nói cũng đúng, bọn họ cơ bản không tốn một phân tiền nào, hiện tại nếu hợp tác, mất năm người cũng không sao.

Kế tiếp bọn họ thương lượng một chút nội dụng hợp tác, lần này đi bảo tàng đều phải an bài trước, người đều do Triển Thất quyết định, Văn Nhân Mạc chỉ phụ trách cung cấp người cho cô. Nên cùng Lôi Liệt trao đổi cũng giao cho Triển Thất.

Lôi Liệt nghe nói trong bang có Nhị bang chủ là nam sủng của Văn Nhân Mạc, anh vẫn xem thường loại chỉ biết dựa vào nhan sắc quyến rũ người này, nhưng hôm nay gặp mặt Triển Thất đã làm anh thay đổi cách nhìn hoàn toàn mới. Đầu tiên là đổ thắng anh, sau đó lúc nói chuyện hợp tác lại có năng lực sắp xếp giỏi như vậy, còn đem những khả năng có thể xảy ra đều nghĩ đến, ngay cả anh cùng không ngờ chỗ sơ hở có thể an bài tốt như vậy, có người này trợ giúp, không lo đại sự không thành, anh đối với cô càng thấy hứng thú.

"Văn Nhân bang chủ, không bằng chúng tôi đem tất cả danh ngạch đều cho anh… anh đưa cậu ta cho tôi thế nào?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.