Chưa Đủ

Chương 3




Lúc này tiếng nhắc nhở hệ thống vang lên:

- Chúc mừng người chơi đạt được nửa bộ dưới Cửu Âm Chân Kinh.

Bất quá lại không nói là có thể tu luyện, nhưng Dương Lỗi cũng không cảm thấy gì, không thể tu luyện thì đã sao, có lẽ chờ mình lấy được nửa phần trên Cửu Âm Chân Kinh thì có thể rồi.

- Cái này trả lại cho ngươi.

Dương Lỗi lại trả thứ đó lại cho Mai Siêu Phong.

- Cảm ơn.

Mai Siêu Phong lần nữa nói lời cảm tạ, thu nó lại.

- Dương đại ca, ngươi... Ngươi thật sự muốn thu phục thiên hạ? Muốn làm hoàng đế sao?

Hoàng Dung rốt cục vẫn phải hỏi ra nghi vấn trong lòng.

Dương Lỗi trùng trùng điệp điệp gật gật đầu:

- Đúng vậy, ta muốn trong vòng ba năm thu hết toàn bộ giang sơn, trả lại cho Trung Nguyên một ngày tươi sáng.

- Thế nhưng mà, nhưng mà...

- Không có nhưng nhị gì hết, yên tâm đi, Dung nhi, ngươi đã quên, ta là người như thế nào sao? Ta rất lợi hại, cho dù ta không được, còn có sư tôn ta mà?

Dương Lỗi cười nói:

- Đây không phải là cách bắt đầu tốt sao? Ta hiện giờ đã thu phục được một tên Kim quốc Triệu Vương, còn thu được một ít võ lâm cao thủ, nếu không được thì ta trực tiếp sát nhập hoàng cung, làm thịt hoàng đế vậy là được rồi.

Phốc phốc

Hoàng Dung không khỏi nhoẻn miệng cười:

- Dương đại ca, miệng ngươi khí ghê gớm thật, bất quá Hoàn Nhan Hồng Liệt bọn hắn ngươi không thể tin được, bọn hắn chẳng qua chỉ vì tánh mạng nên nhất thời khuất phục thôi, còn có Âu Dương Khắc, nghe nói thúc thúc hắn là Tây Độc Âu Dương Phong, làm sao có thể bị ngươi quản chế được.

- Sợ chết là được rồi, nếu như bọn hắn không sợ chết, vậy quả thật khó đối phó, chỉ cần sợ chết, ta có thể buộc đám bọn hắn đi vào khuôn khổ, nếu như bọn hắn dám phản bội, như vậy ta liền giết, giết là được, nguyện ý làm người của ta có rất nhiều, cũng không thiếu bọn hắn.

Dương Lỗi hào khí nói ra.

- Dương đại ca, ngươi thực không phải nói giỡn sao?

Hoàng Dung thấy hắn như vậy, vốn còn cho rằng là đang nói đùa, nhưng bây giờ đã có chút tin tưởng.

- Tự nhiên không phải, đến lúc đó Dung nhi có thể làm nữ tướng quân, tranh giành thiên hạ cho ta cũng nên đấy?

Dương Lỗi vừa cười vừa nói.

- Ân, vậy Dương đại ca một lời đã định nha.

Hoàng Dung vui mừng gật đầu, dù sao hôm nay Hoàng Dung chẳng qua chỉ là một thiếu nữ mười mấy tuổi thôi, hơn nữa còn là con gái Đông Tà, nhiễm lên tính tình của hắn, đầy vẻ tinh quái.

... ...

Buổi tối, Dương Lỗi trị liệu con mắt cho Mai Siêu Phong, con mắt Mai Siêu Phong đã mù hơn mười năm rồi, muốn muốn trị hết, tự nhiên không phải chuyện đơn giản, mặc dù là cấp tốc khôi phục đan của Dương Lỗi cũng không có khả năng, cho nên chỉ có thể bắt đầu từ phù triện, xem thử có phù triện nào hối đoái được không

Tìm tìm, thật đúng là có một loại phù triện, Quang Minh Trị Liệu Phù, Quang Minh Trị Liệu Phù là một loại trị liệu phù triện cực kỳ lợi hại, thậm chí có thể sinh tử nhân nhục bạch cốt, bất quá phù triện này Dương Lỗi không thể luyện chế được, nhưng lại có thể dễ dàng hối đoái, bất quá giá trị điểm tích lũy hối đoái lại không ít, cần năm trăm triệu giá trị điểm tích lũy.

Như thế khiến Dương Lỗi có chút khó xử, đây chính là năm trăm triệu giá trị điểm tích lũy ah, tuy nói, mình bây giờ giá trị điểm tích lũy không ít, nhưng cũng không thể tiêu xài hoang phí vậy được.

Bất quá cuối cùng Dương Lỗi vẫn quyết định hối đoái, một quả phù triện, năm trăm triệu giá trị điểm tích lũy, tuy rằng quá mắc, nhưng dù sao mình đã đáp ứng, nam tử hán đại trượng phu, nói được thì làm được.

- Đinh, người có muốn hối đoái Quang Minh Trị Liệu Phù hay không?

- Hối đoái.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một tấm Quang Minh Trị Liệu Phù, tiêu hao năm trăm triệu giá trị điểm tích lũy.

- Đinh, bởi vì người chơi đang ở trong nội dung nhiệm vụ đặc thù nên số lần hối đoái bị hạn chế, người chơi tổng cộng có thể hối đoái mười lần, hiện giờ còn lại chín lần.

Dương Lỗi nghe được hệ thống nhắc nhở, thiếu chút nữa đã thổ huyết, không mang theo thứ gì đã là khi dễ người rồi, rõ ràng hối đoái cũng bị hạn chế, chỉ có thể hối đoái mười lần, hôm nay dùng một lần rồi, như vậy chỉ còn lại có chín lần, thật sự khiến người buồn bực, sớm biết như vậy mình nên hối đoái nhiều hơn một chút, bất quá nghĩ lại, mặc dù hối đoái rồi cũng vô dụng, mình căn bản không lấy ra được, chỉ có thể chế đan dược.

Đây quả thực là biệt khuất, bất quá nói thật, người trong nội dung cốt truyện thế giới này cũng quá yếu.

Lắc lắc đầu của mình, hiện giờ nửa bộ dưới Cửu Âm Chân Kinh đã tới tay, như vậy lấy tới nửa phần trên coi như là hoàn thành nhiệm vụ thứ hai, nửa phần trên này ngược lại dễ dàng, đi Chung Nam sơn có thể đơn giản vào tay, bất quá chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Dương Lỗi xuất ra phù triện, đi đến bên cạnh Mai Siêu Phong.

- Ta muốn trị liệu cho ngươi, có thể sẽ có chút thống khổ đấy.

- Đến đây đi, ta nhịn được.

Mai Siêu Phong nói.

- Vậy tốt.

Dương Lỗi bóp nát phù triện, một cổ hào quang nhu hòa từ trong tay Dương Lỗi phát ra, trực tiếp sáp nhập vào trong thân thể Mai Siêu Phong.

Mà Mai Siêu Phong lúc này toàn bộ thân hình không ngừng run rẩy, nhìn ra được, nàng đang phải chịu đau đớn cực kỳ kịch liệt.

Hai tay cầm lấy cái bàn, năm ngón tay đâm thật sâu vào đó.

Một giờ qua đi, Mai Siêu Phong không hề run run nữa, hai mắt dần dần mở ra.

- Ta... Ta thấy được rồi, ta thực thấy được rồi.

- Mai sư tỷ, ngươi thực thấy được rồi sao?

Hoàng Dung nhìn Mai Siêu Phong nói.

- Đúng vậy, ta thấy được rồi, thực thấy được rồi.

Mai Siêu Phong kích động không thôi:

- Tiểu sư muội, ta thực thấy được rồi, cám ơn Dương công tử, cám ơn Dương công tử.

- Tốt, như vậy cũng tốt, ta đây coi như là công đức viên mãn rồi.

Dương Lỗi cũng có chút cao hứng, phù triện do mình tốn năm trăm triệu giá trị điểm tích lũy đổi lấy, nếu không có hiệu quả vậy thì cũng chẳng biết nói thế nào nữa.

- Dương công tử, hôm nay Mai Siêu Phong được công tử trợ giúp, có thể lại thấy ánh mặt trời, Mai Siêu Phong nguyện hiệu lực cho công tử, mong công tử đáp ứng?

Mai Siêu Phong sau khi thích ứng ánh sáng liền quỳ xuống.

- Tốt, ta sẽ thu ngươi.

Mai Siêu Phong cũng là cao thủ, mình giờ đang thiếu người, nếu nàng đã chủ động đưa đến, Dương Lỗi tự nhiên rất mừng rỡ, nào có lý do cự tuyệt chứ.

- Dương đại ca, chúng ta đi ra ngoài dạo chơi có được không?

Ngày kế tiếp, Hoàng Dung nhìn Dương Lỗi nói.

Nhìn ánh mắt chờ mong kia của Hoàng Dung, Dương Lỗi nhẹ gật đầu, đi dạo chơi cũng không có gì, ngược lại mình còn có ý định ngốc lại ở Kim quốc mấy ngày đây.

- Cảm ơn Dương đại ca.

Hoàng Dung nghe vậy vui mừng không thôi.

- Nha đầu ngốc, cái này có gì mà cảm ơn chứ, ta cũng đang định đi ra ngoài dạo chơi đây.

Dương Lỗi còn định xem thử Quách Tĩnh có tới không, còn có luận võ chọn rể của Mục Niệm Từ, đoán chừng cung sắp diễn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.