Chưa Đủ

Chương 12




Đại lục Phượng Thiên là một không  gian hoàn toàn không tồn tại trong nhận thức của Mạc Khuynh Cuồng, ngàn vạn năm trước, trên đại lục Phượng Thiên có vô số tiểu quốc bộ lạc luôn tự làm theo ý mình, không ngừng gây chiến tranh, cho đến khi có một vị kỳ nhân gọi là Phượng Thiên thống nhất các bộ lạc, xây dựng hoàng triều Phượng Thiên, đại lục này từ đó gọi là đại lục Phượng Thiên.

Thời gian trôi qua, triều đại thay đổi, cùng với lịch sử thế giới trước đây nàng ở không khác biệt lắm, trải qua ngàn vạn năm thử thách đầy gian nan, các nền văn minh lần lượt xuất hiện, ngày nay, vương triều trung tâm gọi là Thiên Nguyên triều, trăm năm trước diệt Minh Nguyên triều mà lập quốc, lúc bắt đầu lập quốc, các loại chế độ trên cơ bản đều bắt chước Minh Nguyên triều, nhưng nhận thấy được bài học kinh nghiệm của Minh Nguyên triều cho nên hủy bỏ pháp luật hà khắc, thực hành chính sách giúp dân ổn định, giảm nhẹ lao dịch, địa tô, vì để củng cố chính quyền trung ương liền phong tước cho các đại công thần, lập nên vô số quốc gia chư hầu, lại không nghĩ vì thế mà dẫn đến tai họa lớn, quốc vương của các nước chư hầu bắt đầu bành trướng thế lực ở địa phương, Thiên Nguyên triều lập quốc không đến 30 năm, liền phát sinh bạo loạn giữa các chư hầu, sau đó mặc dù bình định bạo loạn, nhưng Thiên Nguyên triều cũng bị hao tổn nguyên khí vô cùng lớn, hơn nữa hoàng đế kế nhiệm trong tương lai cũng chỉ tầm thường không có năng lực, Thiên Nguyên triều nhanh chóng suy bại, chư hầu các nơi vội vàng không cần thông qua sự cho phép của triều đình mà trực tiếp trắng trợn phân đất phong hầu cho các quan viên ở trong nơi quản lý, thậm chí tự xưng là hoàng đế, người đứng đầu chính quyền trung ương chỉ còn trên danh nghĩa.

Ngày nay, trải qua 70 năm chiến loạn phân chia, bố cục thiên hạ cơ bản định hình, hình thành cục diện 7 nước, bề ngoài trời yên biển lặng, thật ra là che đậy sóng ngầm.

Thiên hạ chia làm 7 phần, nhưng vẫn lấy Thiên Nguyên triều làm trung tâm, 6 nước còn lại đều do chư hầu quốc phát triển thành, gồm có Long Lân quốc, Sở Vân quốc, Tề Nguyệt quốc, Yến Vũ quốc, Hàn Sương quốc, Phượng Nghiêu quốc, người đứng đầu 7 nước đều là hoàng đế, điều đáng nói là, ngoại trừ Phượng Nghiêu quốc, 6 nước còn lại đều là nam tôn quốc, mà Phượng Nghiêu quốc lại là nữ nhân làm hoàng đế, nữ tử làm quan, là quốc gia nữ tôn, tiểu Khuynh Cuồng lần đầu nghe thấy chuyện lạ như thế, thật sự là chửi mắng ông trời một trận, vì cái gì không đem nàng đưa đến Phượng Nghiêu quốc a ?

Thiên Nguyên triều mặc dù có được sự tôn sùng trong 7 quốc gia nhưng trên thực tế lại là phải dựa vào 6 nước còn lại mà tồn tại.

6 nước tuy đều có dã tâm thống nhất thiên hạ, nhưng lại không có chắc chắn chiếm được thiên hạ, buộc phải duy trì tình trạng hiện tại, dùng tĩnh chế động, yên lặng chờ đợi thời cơ.

Trong 6 nước thì thực lực của Long Lân quốc, Sở Vân quốc, Tề Nguyệt quốc là mạnh nhất, mà Long Lân quốc lại càng nhỉnh hơn một chút, Long Lân quốc nằm cạnh biển, nghề muối phát triển, giao thông thuận lợi, thuyền bè đi lại trên biển, buôn bán không ngừng, ( truyện được đăng tại tamvunguyetlau.com ) có kinh tế hùng mạnh, mà các hoàng đế của Long Lân đều chăm lo việc nước, thi hành rộng rãi chính sách nhân từ, dân giàu binh mạnh, bốn bề thái bình, vạn dân kính ngưỡng, Long Lân quốc cũng là quốc gia có khả năng thống nhất thiên hạn nhất trong 7 nước.

Hoàng đế hiện tại của Long Lân là Mạc Long Khải, là vị vua đời thứ 5 của Long Lân quốc, là một hoàng đế anh minh, chăm lo việc nước, đồng thời cũng là một vị vua si tình.

Trên đây đều là những thông tin cơ bản do Mạc Khuynh Cuồng tìm hiểu về thế giới này trong thời gian ngắn ngủn 1 tháng, nếu muốn hỏi tại sao nàng chỉ là một tiểu hài tử nho nhỏ sao có thể nhanh như vậy lại tìm hiểu biết được nhiều tới như thế ? Tại sao mọi người lại có thể nói những chuyện này với một tiểu hài tử? Hắc hắc, cái này cũng không thể không nói tới chuyện si tình của hoàng đế lão ba của tiểu Khuynh Cuồng rồi.

Lại nói , vị hoàng đế Long Lân quốc anh minh thần võ, dã tâm bừng bừng này, trước khi gặp mẹ của nàng cũng là một hoàng đế phong lưu, đã có hoàng hậu, hoàng quý phi, còn có Lữ phi, Đức phi, Thục phi ….vv các tần phi khác, cho đến khi gặp mẹ của nàng, lập tức toàn thân rung động, hậu cung 3000 mỹ nhân đều trở nên xấu xí, nhìn cũng không muốn nhìn một cái, trở nên rất sạch sẽ (đừng hiểu lầm không phải là thật sự tự cung) ‘hoàn lương’, 3 ngàn gáo nước cũng chỉ nguyện lấy 1 bầu  , chuyện này lúc đó chính là một chấn động lớn nha !

Giống hệt những kiểu từng được diễn ra ở trên TV, hoàng đế và nữ tử hồng trần yêu nhau, không quan tâm sự phản đối của quần thần, kiên quyết lấy nàng đưa vào cung, lúc này thái hậu liền ra mặt, hoàn đế Long Lân của chúng ta lại là người con có hiếu, bản thân cũng không dám trái ý mẫu thân, nhưng lại không bỏ được người yêu, liền muốn từ bỏ ngai vàng, cùng người yêu ‘song túc song phi” ( ý chỉ trọn đời 1 đôi ở bên nhau ) , thái hậu không biết làm sao đành dùng cái chết để ép buộc, chính thời điểm hoàng đế đứng trong khó xử, lại truyền đến người yêu Sở Vân Yên đã mang thai, vì huyết thống hoàng gia, thái hậu cuối cùng đồng ý, chỉ cần Sở Vân Yên sinh hạ hoàng tử, bà sẽ không ngăn cản hai người ở cùng một chỗ, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao tiểu Khuynh Cuồng rõ ràng là con gái lại phải bị đem thành hoàng tử.

Lúc nàng sinh ra, nha hoàn thân cận của mẫu thân, Thúy nhi nhìn thấy mẫu thân thương tâm như vậy, liền lớn mật đưa ra chủ ý, tính toán muốn giấu diếm hoàng thượng, đem công chúa trở thành hoàng tử, mẫu thân vì hạnh phúc của nàng mà không đồng ý, nhưng Thúy nhi đã sớm đem tin tức ‘Sinh chính là hoàng tử’ báo cho thái giám tâm phúc của hoàng thượng.

Nàng vĩnh viễn sẽ không quên tình cảnh lần đầu tiên nàng nhìn thấy hoàng đế lão cha:

Lúc đó, nàng vừa ra đời, nghe thấy giọng nói kiên định như âm thanh tự nhiên của mẫu thân, cảm nhận mẫu thân đối với nàng là vô cùng yêu thương, nàng âm thầm lập lời thề phải bảo vệ mẫu thân suốt đời này…

‘Rầm ’ một tiếng, cửa bị mở ra, một nam tử anh tuấn đang mặc long bào, toàn thân ướt sũng mà lảo đảo chạy vào, khẽ vuốt má Sở Vân Yên, đau lòng nói: “Yên nhi, nàng vất vả rồi.”

“Khải, chàng…..chàng làm sao lại xuất cung rồi?” Sở Vân Yên nhìn người yêu chật vật như vậy thì không ngừng kinh ngạc.

“Trẫm vừa nhận được tin liền lập tức đến đây, Vân nhi, nàng có ổn không !” Hoàng đế nhìn thấy người yêu trong lòng sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt đau khổ, tim giống như bị kim đâm, liền vội vàng hỏi.

“Khải, hài tử, hài tử…” Sở Vân Yên phun ra nuốt vào không biết nên như thế nào nói với hoàng đế một sự thật tàn khốc rằng nàng sinh con gái, nhưng chuyện gì nên đến sẽ đến, hít sâu một hơi, vừa muốn mở miệng lại bị cắt ngang.

Lý công công canh giữ ở bên ngoài lúc này cũng chạy vào, quỳ xuống trước mặt hoàng đế hô 3 lần vạn tuế: “Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng lại có thêm một tiểu hoàng tử, ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

“Cái gì?” Hoàng đế vừa nghe, lập tức giật mình bừng tỉnh lại, lúc nãy quá lo lắng cho Vân nhi ngược lại đã quên Vân nhi vì hắn khổ sở sinh hạ hài tử, hoàng tử? Ha ha, thật tốt quá, ông trời có mắt, hắn có thể đón Vân nhi vào cung rồi, hắn có thể cùng Vân nhi vĩnh viễn nắm tay nhau sống cùng một chỗ, còn có con của bọn hắn, lập tức vui mừng tới không chịu nổi, cười ha hả đứng lên: “Ha ha ha, thật tốt quá, Vân nhi, hoàng nhi của trẫm…ha ha…”

“Khải. . . Khải, kỳ thật, kỳ thật nàng là. . .” Sở Vân Yên thấy hoàng đế còn đang lâm vào trong vui mừng thì thật sự không muốn giội cho hắn một gáo nước lạnh, nhưng dù sao thì giấy cũng không thể gói được lửa, dù thế nào cũng phải nói rõ ràng, không thể nghĩ tới là lại lần nữa bị cắt đứt, mà người cắt ngang lời nàng lần này không phải người khác mà lại chính là tiểu Khuynh Cuồng ,lại nói nàng cũng chỉ là một hài nhi vừa mới chào đời thì làm sao cũng không thể nói chuyện được, nếu không còn không phải bị người khác xem là quái vậy sao, hắc hắc, cao nhân đều có diệu chiêu, nàng mặc dù không nói ra lời được nhưng có thể khóc a, cho nên nàng cũng tung ra đòn sát thủ lợi hại nhất _ gào khóc.

“Oa oa oa. . . Oa oa oa. . .” Tiếng khóc kia kêu lên vang dội, dọa cho tất cả những người trong phòng đều nhảy dựng lên, không rõ hài tử này từ khi sinh ra đều yên lặng, dường như còn hoài nghi là một hài nhi câm điếc thì lại đột nhiên bộc phát ra tiếng khóc kinh người như thế.

Kỳ thật thì lúc đó nàng cũng không muốn a, đây không phải là vì ngăn cản mẫu thân của nàng nói ra tình hình thực tế sao. Dựa theo lời nói của mẫu thân cùng với Thúy nhi  thì nhiều hoặc ít nàng cũng biết được câu chuyện tình yêu tốt đẹp của mẫu thân cùng với hoàng đế lão cha. Bởi vì một câu của thái hậu nên nàng là nam hay nữ đều có thể liên quan tới việc hai người cha mẹ nàng là hạnh phúc mỹ mãn hay là một câu chuyện chấm dứt đầy bi kịch.

Cho nên lúc đó nàng dứt khoát kiên quyết ngăn cản mẫu thân của nàng nói ra sự thật, nếu đã quyết định muốn cho mẫu thân cả đời không bị thương tổn, như vậy vì mẫu thân mà làm một nam tử chính đáng thì có coi là cái gì.

“Hoàng nhi không khóc, hoàng nhi không khóc. . .” Hai tay của Hoàng đế vụng về loạn xạ mà ôm lấy Mạc Tử Phong, vụng về dụ dỗ, đây là con của hắn, thật sự là càng nhìn lại càng yêu thích, thấy hài nhi thật sự ngừng khóc thì lại càng vui mừng giống như một đứa bé: “Vân nhi, nàng xem, hoàng nhi giống như nghe hiểu được lời nói của ta…, thật sự ngừng khóc, ha ha. . .”

“Khải, nàng. . .”

Sở Vân Yên vừa mới mở miệng thì nàng lại thuận tiện dùng sức mà khóc lớn lên, hoàng đế lại nhẹ nhàng đong đưa dỗ dành , kể từ hai lần đó thì Sở Vân Yên không nói được nửa câu.

“A, đứa nhỏ này có chuyện gì xảy ra nha, giống như là không cho người làm mẫu thân nàng được mở miệng vậy.” Hoàng đế vô cùng hứng thú cười đùa nói với nàng, ( truyện được đăng tại tamvunguyetlau.com ) nhất thời làm mọi người trong nhà đều cười lên, ngoại trừ Sở Vân yên giống như có điều suy nghĩ mà nhìn tới đứa bé.

Lúc đó nàng đã cảm nhận được bàn tay khoan hậu của phụ thân mang tới một cảm giác an toàn, hơn nữa mới tới dị giới thì cảm xúc cũng chấn động nên liền trong thân tình ấm áp ngọt ngào mà ngủ thiếp đi.

Ngày thứ hai, thời điểm nàng vẫn còn đang say sưa trong giấc mơ có mẫu thân ôm ấp ấm áp , hoàng đế lão cha của nàng có hiệu suất làm việc cực cao liền tự mình đưa nàng cùng mẫu thân xinh đẹp trực tiếp đưa vào trong cung, lập tức phong nương của nàng làm Vân quý phi, ban thưởng ở Khải Vân điện.

Từ đó tới nay cũng đã một tháng, nàng được hưởng thụ qua thân tình mà ở hiện đại chưa bao giờ được hưởng, có cha đau mẹ thương, xem như trân bảo, quả nhiên là ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ rơi, cảm động tới nỗi nàng hận không thể lập tức nhảy dựng lên mà ôm cha mẹ mình khóc lớn một trận, đương nhiên là nàng cũng còn không có bản lãnh này.

Mà hoàng đế lão cha của nàng quả thực cũng đủ tuyệt, sự sủng ái đối với nàng đâu chỉ tới mức “ kinh thiên địa, khấp quỷ thần” ( trời đất cũng phải kinh hoảng, quỷ thần cũng phải khiếp sợ ), ngoại trừ vào triều, bình thường hắn đều ở lại Khải Vân Điện, cả chính sự toàn bộ cũng đều đem tới Khải Vân Điện để xử lý, mà ngay cả gặp mặt triều thần cũng không ngoại lệ, cho nên ở bên trong Khải Vân Điện cũng có một ngự thư phòng nhỏ để thuận tiện cho hoàng đế xử lý chính sự, mà nói hắn tuyệt ở chỗ mặc kệ là hắn xử lý chính sự hay gặp mặt triều thần đều ôm theo nàng.

Mạc Khuynh Cuồng vừa nghĩ đến vòng tay ấm áp, khoan hậu của hoàng đế lão cha nàng không nhịn được nở một nụ cười hạnh phúc.

Đột nhiên nụ cười ngưng lại, trong đôi mắt linh động hiện lên một chút sắc bén, nàng tuy chỉ là một hài nhi, nhưng cảm giác nhạy bén với nguy hiểm được rèn luyện ra trong kiếp trước vẫn tồn tại như cũ, cảm nhận được rất rõ trong phòng ngủ thình lình xuất hiện hơi thở nguy hiểm mặc dù rất yếu, nhưng nàng vẫn cảm nhận được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.