Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 3: 3: Ký Ức




Translator: Nguyetmai

Cáo Lửa còn có thể sử dụng loại chiêu thức hệ siêu linh như báo trước tương lai (future sight)?

Lâm Châu gãi đầu, còn quá nhiều điều về sinh thái của thế giới Pokemon mà cậu chưa nắm rõ.

Lâm Châu chỉ có thể cân nhắc một lúc rồi bắt đầu tra cứu trên Baidu.

Cậu ôm Cáo Lửa lên, đặt nó xuống đất, sau đó gấp chăn đệm gọn gàng, thay quần áo rồi nhìn qua cách bài trí trong phòng.

Vẫn giống trước đây...

Ngoại trừ một số ảnh chụp và tượng mẫu Pokemon, hình như không có gì thay đổi.

Hầu hết các bức ảnh ở đây đều chụp cùng những Pokemon khác, không hề thấy bóng dáng của Cáo Lửa.

Vừa rồi cậu mở album ảnh trong điện thoại, cũng không thấy tấm ảnh nào chụp cùng Cáo Lửa.

Trong lòng Lâm Châu dấy lên chút ngờ vực.

Cậu vừa thay quần áo xong, bỗng nhiên nghe thấy tiếng động truyền đến từ bên ngoài phòng ngủ.

"A a a… ngủ quên mất tiêu, lại đi làm muộn rồi! Túi! Túi! Rồng Điện giúp tao mang túi qua đây, trong phòng tao ấy! Đúng rồi! Khóa xe! Còn cả khóa xe cũng để quên ở trỏng…"

Lâm Châu bế Cáo Lửa đang quấn quanh chân mình lên, ôm trong lòng.

Sau đó cậu mở cửa phòng ngủ và đi ra ngoài.

Đây là căn hộ được xây theo kiểu hai phòng ngủ một phòng khách mà hai chị em cùng thuê để ở bên ngoài.

Tất nhiên Lâm Châu phải chịu một phần tiền nhà sau khi bị cô chị "uy hiếp một cách thân thiện".

Phòng của Lâm Châu ở phía bên ngoài, chỉ cần mở cửa phòng ngủ vừa hay có thể xuôi theo hành lang nhìn thấy cửa chính.

Lúc này, một cô gái trẻ xinh đẹp có mái tóc dài ngang vai đang đứng ở đó.

Trên người cô mặc một bộ váy công sở hợp với dáng người nhỏ nhắn, cổ áo trắng có vài nếp nhăn, bên dưới đi tất đen bao lấy đôi chân thon dài.

Bấy giờ cô đang khuỵu một chân xuống đất, tay này ôm túi xách, tay kia cầm chiếc giày cao gót da, trông có vẻ vội vàng cuống quýt.

Bên cạnh cô lúc này là một con Rồng Điện, trên đầu có hai chiếc sừng nhỏ màu đen, toàn thân màu vàng tươi, cao bằng nửa người thường.

Nó vô cùng bình thản đưa cho cô gái tất cả những thứ mà cô ấy quên một cách gọn gàng đâu vào đấy.

Giống như một người đàn ông ấm áp đáng tin cậy.

Lâm Châu đã quá quen với những buổi sáng rối tinh rối mù như thế.

Cô gái trẻ này chính là chị gái của cậu, Lâm Lam.

Lâm Châu từng nghĩ rằng, sếp chưa đuổi việc bà chị luôn có một vạn lý do đi làm muộn là bởi vì mê mẩn sắc đẹp của chị ấy...

Nhưng hình như sếp của chị là nữ thì phải…

Tuy chị ấy đang rất vội, nhưng ít ra vẫn để tâm đến cậu em mới đẩy cửa ra ngoài.

"Chào buổi sáng, em dậy rồi à? Có đồ ăn sáng trên bàn, em nhớ ăn… À, còn con Cáo Lửa hôm qua em nhặt về, nếu muốn nuôi thì nhớ đến trung tâm Pokemon xin giấy phép kiểm dịch và nhận nuôi. Tiện thể mua một Pokeball để đăng ký trên mạng. Mấy việc như làm thủ tục nhận nuôi này đừng có dây dưa kéo dài, chị không muốn bị cảnh sát động đến đâu."

Hôm qua mình nhặt con Cáo Lửa này về sao?

Lâm Châu vô cùng kinh ngạc, chẳng trách điện thoại của cậu không có tấm hình nào của Cáo Lửa.

Cảm giác mình và nhóc này cũng mới quen biết thôi.

"Biết rồi, hôm nay em sẽ đi làm thủ tục nhận nuôi."

Thế giới này có Pokemon, nhưng lại không thể tùy tiện nhận nuôi.

Bởi vì chúng không giống các loại động vật khác.

Do cấu tạo tư duy giống hệt con người, lại cùng là sinh vật có trí khôn, đương nhiên phải tồn tại vấn đề đạo đức.

Hai dự thảo luật "Điều lệ bảo vệ Pokemon" và "Điều lệ sử dụng Pokemon" đối với Pokemon và nghĩa vụ quyền lợi giữa Pokemon với con người, đều đã được thực thi rồi điều lệ hóa, thể chế hóa, hợp pháp hóa và hợp lý hóa thể theo yêu cầu, nguyện vọng đề ra.

Con người muốn nhận nuôi Pokemon, bắt buộc phải hoàn tất các thủ tục mới được coi là hợp pháp.

Thông thường, một công dân sẽ được cấp quyền nuôi dưỡng hợp pháp từ một đến ba Pokemon tùy theo mức thu nhập của người đó.

Dựa vào biểu đồ thu nhập, người thu nhập cao có thể nhận được nuôi số lượng nhiều hơn.

Ví dụ, sinh viên nghèo như Lâm Châu chỉ có quyền nuôi dưỡng một con mà thôi.

Việc này là để Pokemon có thể nhận được sự chăm sóc đầy đủ, thay vì phải chịu ngược đãi do áp lực kinh tế.

Ngoài việc này ra còn cần làm giấy phép kiểm dịch và nhận nuôi.

Đồng thời phải đăng ký một bản sao lưu trên Internet về thông tin danh tính của người nhận nuôi và Pokemon.

Kèm theo một đống đơn đồng ý an toàn công cộng phải kí.

Trung tâm Pokemon chính là cơ quan chuyên trách được thành lập để giải quyết những vấn đề liên quan.

Tất nhiên, đây chỉ là những quy tắc quy định áp dụng cho dân thường.

Trên thế giới này có rất nhiều người và tổ chức làm những việc liên quan đến Pokemon.

Họ không phải chịu sự hạn chế về số lượng nhận nuôi theo điều lệ quản lý trên, ví dụ huấn luyện viên, đào tạo viên, điều phối viên, tổ chức nghiên cứu…

Bởi vì tính chất công việc mà bọn họ cần phải nuôi dưỡng thật nhiều Pokemon.

Hơn nữa thu nhập và kiến thức nuôi dưỡng của bọn họ đủ để chăm sóc chúng.

Vậy nên điều lệ hạn chế không bao hàm những ngành nghề này.

Tất nhiên, những ngành nghề như huấn luyện viên, đào tạo viên không phải muốn là có thể làm được.

Cần phải có giấy chứng nhận được đánh giá thông qua cuộc thi toàn quốc.

Trong thế giới này, những loại giấy chứng nhận như vậy có giá trị rất cao.

Lấy được giấy chứng nhận đào tạo do viện nghiên cứu cấp, mỗi năm chẳng cần làm gì cũng có thể thu vào túi mấy mươi vạn tệ.

Vậy nên, hai cuộc kiểm tra năng lực được tổ chức hàng năm luôn có một lượng lớn người đăng ký tham gia.

Độ hot của cuộc kiểm tra này không thua kém gì so với cuộc thi tuyển công chức nhà nước.

Tất nhiên tỉ lệ đạt thấp, đủ để loại bỏ phần lớn các ứng cử viên.

Những thông tin này đều được Lâm Châu tìm thấy trên Internet.

Nếu thế giới đã thay đổi như vậy, cậu cũng phải tìm hiểu kĩ càng mọi thứ mới có thể sinh tồn được chứ.

"Ừ, em nhớ đi là được, không nói nữa, chị muộn làm rồi, đi đây! Bye!"

Bà chị vừa kéo cửa vừa vẫy tay chào Lâm Châu, sau đó guồng chân chạy đi làm với tốc độ nhanh như gió.

Rồng Điện ân cần vẫy tay tạm biệt. Sau khi đóng cửa lại, nó cúi xuống thò bàn tay ngắn tũn xếp gọn đôi dép đi trong nhà của Lâm Lam, rồi chỉ cho Lâm Châu đồ ăn sáng trên bàn, "U u" tỏ ý bảo cậu mau ăn đi.

Cuối cùng Rồng Điện tự mình về phòng, lấy máy hút bụi bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.

"Ồ ồ được, cảm ơn."

Lâm Châu vô cùng kích động gật đầu.

Trước đây những việc hầu hạ bà chị đều do cậu làm, bây giờ bỗng nhiên lại xuất hiện một người ấm áp vừa đảm việc nhà, vừa ân cần hiểu chuyện, lại còn đẹp trai nữa!

Cậu cố gắng để mình không sụt sùi.

Trên bàn ngoại trừ đồ ăn sáng của cậu, còn có một bát nhỏ đựng những viên năng lượng hình vuông được chuẩn bị sẵn cho Cáo Lửa.

Viên năng lượng hình vuông được tạo ra từ trái cây, là thức ăn đặc biệt dành cho Pokemon.

Các thương hiệu khác nhau sẽ sản xuất những thực phẩm có khẩu vị đa dạng phục vụ loại Pokemon mà họ hướng đến.

Viên năng lượng hình vuông đối với Pokemon mà nói, giống như loại thực phẩm chính của con người vậy. Nó có thể cung cấp năng lượng và dinh dưỡng cần thiết cho cuộc sống hằng ngày, ngoài ra còn bổ sung các loại vitamin để có một sức khỏe cân bằng nhất. Đây là một loại thức ăn thông dụng khá phổ biến.

Lâm Châu đặt Cáo Lửa đang được ôm lên bàn, ra hiệu bảo nó ăn đi.

Cáo Lửa giương đôi mắt to tròn hoạt bát nhìn những viên năng lượng hình vuông trong bát, sau đó thò cái lưỡi trắng mịn ra liếm thử.

Hai mắt lập tức sáng lên!

Nhóc con giơ vuốt ôm lấy viên năng lượng hình vuông rồi cắn một miếng nhỏ.

Lâm Châu mỉm cười xoa vuốt đầu nó, sau đó lôi điện thoại ra chụp một tấm ảnh.

Trên mạng lúc nào cũng có thể nhìn thấy những tấm hình đáng yêu của đám mèo con cún nhỏ.

Trước giờ Lâm Châu chưa từng nuôi thú cưng, đây là lần đầu tiên cậu trải nghiệm cảm giác ấy, thực sự rất ý nghĩa!

Lâm Châu cầm điện thoại, đăng một tấm ảnh lên bảng tin để góp vui.

Chỉ một lúc sau, hàng loạt các chấm đỏ xuất hiện trên Wechat…

Những người này đều nằm trong list bạn bè à?

Comment theo giây?

Đàn em ngây thơ: Oa! Cáo Lửa của anh đáng yêu quá! Em có thể qua nhà anh ôm nó được không!

Thầy phụ đạo: Hôm nay tiết học đầu tiên của lớp cậu sắp bắt đầu rồi nhỉ, cậu đang ở đâu vậy?

Anh Vương bán hàng xách tay: Anh bạn, con Cáo Lửa đẹp như vậy, phải mua một quả bóng Pokeball thật cao cấp mới được! Kỷ niệm khai trương cửa hàng giảm 20% nhé!

Bạn gái cũ: Ha, đồ đầu đất có mới nới cũ.

Bạn A: Trời ơi, ông bạn mang nhóc này về nhà thật à, chẳng phải lần trước huấn luyện viên có nói con Cáo Lửa này sinh ra đã có khiếm khuyết bẩm sinh nghiêm trọng, bảo cậu đừng nhiều chuyện sao…

Hả? Khiếm khuyết bẩm sinh nghiêm trọng?

Lâm Châu đọc xong không khỏi chết lặng.

Con Cáo Lửa mà mình mang về hôm qua có khiếm khuyết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.