Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 27: 27: Thưởng Thức Món Ăn




Translator: Nguyetmai

Lâm Châu ghi lại phương pháp phối chế mình vừa học được vào cuốn sổ tay, sau đó đề tên "Siêu linh số một" để đại diện cho cách phối chế mới đầu tiên mà cậu học được, rất thích hợp cho Pokemon hệ Siêu Linh.

Lâm Châu là một người luôn tin tưởng "Kiến thức chính là sức mạnh."

Cậu thích ghi những kiến thức mình học được vào sổ tay. Nhỡ có ngày kiến thức không đủ đốp lại đối phương thì cầm sổ đập người cũng được!

Lâm Châu ghi chép xong, thấy bà Dược gọi mình, bèn gấp sổ lại và đứng dậy đi qua đó.

"Thời gian gần đây công việc bận rộn, cho nên từ lúc tuyển cháu đến nay cũng chưa trao đổi được gì. Có điều cháu rất thông minh, học hỏi rất nhanh, xử lý việc trong cửa hàng cũng chu đáo."

Bà Dược cầm tách trà đặt xuống trước mặt Lâm Châu.

Bà ấy khá hài lòng với biểu hiện trong nửa tháng nay của một nhân viên mới như cậu. Dù tiếp đón khách hàng hay cân đo lượng thuốc, cậu đều làm rất khéo léo, cẩn thận và tỉ mỉ.

Bà Dược cũng vừa hay thấy thái độ nghiêm túc của Lâm Châu đối với công việc này, nên mới sẵn lòng dạy cho cậu phương pháp phối chế của riêng mình.

Hơn nữa con Fennekin của cậu cũng vô cùng thú vị. Mỗi ngày hễ cứ nhìn thấy cậu nhóc đó trong cửa hàng, bà đều bắt gặp nó đang chăm chỉ luyện đi luyện lại năng lực của bản thân, chưa lúc nào lười biếng.

Dạng Pokemon còn nhỏ nhưng biết chắt chiu từng giờ để luyện tập trong ngày, quả thực rất hiếm thấy. Có rất ít Pokemon ở độ tuổi nhỏ như vậy, có thể sở hữu năng lực tự chủ mạnh mẽ và sự kiên trì đến cùng thế này.

Bà Dược làm đào tạo viên bao năm nay, tuy hướng nghiên cứu chủ yếu là dược phẩm Pokemon chứ không phải sinh lý của chúng, nhưng bà cũng có thể nhìn ra bệnh trạng trên cơ thể của cậu nhóc này.

Tố chất cơ thể hiện giờ của nhóc con rất tốt, chiêu thức sử dụng tiêu hao ít năng lượng. Luyện tập theo hướng đã vạch ra không có gì bất ổn cả. Tuy nhiên, nếu tiếp tục rèn luyện như vậy trong một thời gian dài, cơ thể sẽ có lúc quá tải không chịu nổi.

Cho nên từ giờ trở đi, phải bắt đầu bồi bổ thể lực và tinh lực. Có thể tiếp tục tập luyện với cường độ cao, nhưng nhất thiết phải tiến hành song song với việc bổ sung dinh dưỡng, như vậy mới có thể lâu dài.

Fennekin đang ngồi trên bàn, ôm viên năng lượng "Siêu linh số một" gặm nhấm.

Bà Dược vuốt ve tai của nó, tỏ ra vô cùng yêu quý cậu nhóc này.

"Là cháu nên cảm ơn bà đã giúp đỡ mới phải. Thời gian nửa tháng làm việc ở cửa hàng cháu đã học được rất nhiều thứ." Lâm Châu nói những lời thật lòng.

Tuy bà Dược thường xuyên tập trung nghiên cứu, rất ít khi nói chuyện nhưng con người bà vô cùng tốt bụng, cực kỳ quan tâm đến Fennekin của cậu.

Hiện giờ Lâm Châu đang học những kiến thức về viên năng lượng và dược phẩm Pokemon. Thỉnh thoảng trong lúc cậu đọc sách hay thực hành thí nghiệm, bà Dược sẽ chỉ bảo cho cậu vài điều.

Cho nên Lâm Châu thật lòng cảm kích bà!

Bà Dược híp mắt nhìn chàng trai trước mặt, nét cười ẩn hiện bên khóe môi.

Con người là sinh vật có cảm xúc phức tạp, muốn hiểu rõ một người rất khó. Bọn họ biết cách che giấu, giả vờ và lừa gạt lẫn nhau. Ngược lại, tâm tư của Pokemon đơn giản, thuần khiết và dễ nhìn thấu hơn rất nhiều.

Mà, thông qua biểu hiện thường ngày của một đứa trẻ là cách đơn giản nhất để nhìn ra bố mẹ chúng có phẩm hạnh như thế nào.

Fennekin tuổi còn nhỏ mà đã rèn được những tính cách đáng quý như vậy, chắc chắn có liên quan nhất định đến người đã nuôi nấng nó – Lâm Châu.

"Cháu đã có kế hoạch gì sau này chưa? Có hứng thú với con đường đào tạo viên này không?"

Bà Dược đưa ra câu hỏi mình thắc mắc bấy lâu. Bà rất xem trọng cách sống của Lâm Châu, đối với người ngoài thì khiêm nhường linh hoạt, đối với Pokemon lại nghiêm túc và có trách nhiệm.

Một người có trách nhiệm với Pokemon như thế, rất thích hợp trở thành đào tạo viên.

Đây còn là lần đầu tiên kể từ khi nghỉ hưu về mở Cửu Nguyệt Ốc đến nay, bà có ý nghĩ muốn nhận học trò.

Lâm Châu nghe xong bỗng sững người.

Khoảnh khắc cậu ngẩng đầu lên nhìn vào mắt đối phương, trong lòng đã tỏ tường phần nào.

Nếu cậu nói mình muốn trở thành một đào tạo viên, rất có khả năng bà Dược sẽ cho phép cậu đi theo học tập.

Tuy bà Dược không có gì đặc biệt, đôi khi hiền hòa giống bà lão nhà bên. Bản thân bà cũng chẳng phải đào tạo viên nổi tiếng được tung hô trên mạng, lượng khách của Cửu Nguyệt Ốc rất ít.

Thế nhưng từ những dự án bà Dược nghiên cứu và phương pháp phối chế bà nắm trong tay, cộng thêm một vài loài cây ăn quả, cây gỗ và hoa cỏ quý hiếm được trồng ở sân sau của Cửu Nguyệt Ốc mà Lâm Châu biết được, có thể nhìn ra bà ấy không hề đơn giản.

Theo học một đào tạo viên có kiến thức uyên bác, tỉ mỉ sâu sắc như vậy, chỉ cần không quá ngốc thì việc trở thành một đào tạo viên có chút thành tựu chắc chắn trong tầm với.

Địa vị xã hội của đào tạo viên không hề thấp hơn huấn luyện viên. Bọn họ vốn am hiểu khoa học Pokemon nhất, là sợi dây kết nối giữa con người và Pokemon.

Từ sinh thái đến nuôi dưỡng, từ khí hậu đến trồng trọt là một con đường học tập suốt đời. Đào tạo viên càng có kiến thức uyên thâm sẽ càng được kính trọng. Những kiến thức tích lũy của họ qua năm tháng chính là một vật báu sống.

Nếu đặt trong thời cổ đại, nhất định họ sẽ là đại hiền giả hay đại học sĩ gì đó.

Trở thành một đào tạo viên, mỗi ngày đều bầu bạn với thảo mộc và Pokemon, rời xa mọi phân tranh, nghe thực sự không tồi chút nào.

Nhưng mà…

Lâm Châu nhìn Fennekin đang ôm viên năng lượng vui vẻ gặm nhấm trên bàn.

Nếu như cậu nhóc này chỉ là một con Fennekin bình thường, Lâm Châu nghĩ rằng bản thân sẽ vui vẻ đồng ý trở thành một đào tạo viên, sau đó cùng Pokemon của mình lặng lẽ trải qua những ngày tháng yên bình.

Tuy nhiên, Fennekin không hề bình thường! Nó sở hữu chiêu thức future sight trong truyền thuyết!

Bí mật này giống như một quả bom nổ chậm. Nhỡ ngày nào đó tất cả bị bại lộ, Lâm Châu biết bọn họ nhất định gặp vô số phiền phức.

Hơn nữa Lâm Châu không dám khẳng định, liệu có phải chỉ mình cậu biết được bí mật của Fennekin hay không. Bởi vì cậu đã nhặt Fennekin về với cơ thể chi chít vết thương.

Tương lai phía trước ngập tràn những bất ngờ đang chờ đón họ. Đến Fennekin sở hữu năng lực future sight, hiện tại cũng chẳng thể nhìn xa được vậy.

Mặc dù trước nay Lâm Châu sống rất lạc quan, nhưng cậu luôn có sự chuẩn bị cho những tình huống xấu nhất.

Lỡ như phải đi đến bước đường cùng không thể quay lại, cậu không muốn mình yếu nhược, không mong bản thân chỉ biết cao giọng hô hào "Kiến thức chính là sức mạnh" rồi ném cuốn sổ tay vào mặt đối phương. Cậu thực sự hy vọng mình có khả năng để bảo vệ Fennekin chu toàn.

"Cháu muốn trở thành một huấn luyện viên."

Lâm Châu trả lời rất kiên quyết, thẳng thắn không chút do dự.

"Ồ?"

Bà Dược hơi sững sờ, không ngờ cậu sẽ trả lời như vậy.

Bà cảm thấy dựa vào óc quan sát và trí thông minh của chàng trai trẻ này, chắc chắn có thể nhận ra bà không giống với những đào tạo viên bình thường.

Nếu cậu ta lựa chọn trở thành đào tạo viên, bà sẽ dốc hết tâm lực truyền đạt tri thức để cậu ta trở thành một bậc thầy đào tạo tiếng tăm lừng lẫy.

"Cháu xuất thân từ gia đình bình thường, ta không biết cháu có rõ việc trở thành huấn luyện viên mang ý nghĩa là gì không. Một khi trở thành huấn luyện viên, cháu chắc chắn sẽ bị cuốn vào những cuộc tranh chấp tài nguyên trong mê cung. Bản thân không thể làm chủ, chỉ bất lực nhìn mình lún sâu vào vòng xoáy lợi ích liên quan đến giới huấn luyện viên trong Liên Minh Pokemon. Không thể thoát được!

Trong vòng xoáy này cháu sẽ có hai kết cục. Một là hôm nay thịt nát xương tan. Hai là ngày mai thịt nát xương tan. Thế giới của huấn luyện viên là một thế giới người ăn thịt người.

Ta đã từng gặp rất nhiều người trẻ tuổi chỉ chăm chăm nhìn vào sự giàu có và danh tiếng mà huấn luyện viên nhận được, sau đó lao vào thế giới ấy như con thiêu thân. Cuối cùng tự chuốc lấy kết cục bi đát!

Lâm Châu, cháu thực sự đã quyết con đường tương lai mình muốn đi rồi sao? Ta sẽ để cháu suy nghĩ cẩn thận một lần nữa, khi ấy hãy trả lời câu hỏi của ta!"

Nét hiền hòa thường ngày trên khuôn mặt của bà Dược sớm đã biến mất, thay vào đó là sự nghiêm nghị chưa bao giờ xuất hiện và nỗi giận dữ hiện rõ qua giọng điệu chất vấn của bà.

Song, Lâm Châu đã hạ quyết tâm từ lâu, nên đứng trước sự chất vấn dọa người ấy, cậu vẫn bình tĩnh đưa ra câu trả lời của mình, trong lòng chẳng chút lăn tăn gợn sóng.

"Cháu, muốn trở thành một huấn luyện viên."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.