Translator: Nguyetmai
Lâm Châu trước nay vẫn cho rằng, muốn làm thêm ở cửa hàng của đào tạo viên, ắt phải trải qua một cuộc kiểm tra khó khăn gì đó.
Dù sao trong phim truyền hình đều diễn ra như vậy. Những cao nhân tài giỏi, đặc biệt là những bà cụ đã có tuổi, lúc nào cũng thích tạo ra muôn vàn thử thách để gây khó dễ cho diễn viên chính.
Nhưng trên thực tế lại không nhiều trò đến vậy.
Yêu cầu của bà Dược đối với nhân viên bán hàng rất đơn giản, chỉ cần làm duy nhất một việc: biết quét dọn là được.
Bà Dược là một người rất chân thực, vì thật sự cần ai đó đến quét dọn cửa hàng, nên bà mới đăng tuyển.
Bà Dược không có quá nhiều yêu cầu với thời gian đi làm của Lâm Châu. Mỗi ngày dành một tiếng đồng hồ đến đây, quét dọn cửa hàng một lượt là được.
Thù lao được tính bằng tiền lương theo ngày, mỗi ngày một trăm tệ. Dựa theo yêu cầu công việc thấp một cách thái quá của bà Dược, mức lương này quả thực rất hậu hĩnh!
Có điều Lâm Châu cũng đưa ra yêu cầu riêng của mình. Cậu muốn đổi số tiền này thành những sản phẩm cùng giá trong cửa hàng, hy vọng bà Dược có thể trực tiếp dùng những dược phẩm hoặc viên năng lượng mà cậu muốn làm tiền công.
Mục đích Lâm Châu lựa chọn làm thêm ở cửa hàng bày bán viên năng lượng và dược phẩm Pokemon do chính đào tạo viên mở, vì cậu mong có thể mua sản phẩm với giá gốc.
Hơn nữa trong cửa hàng của đào tạo viên, có rất nhiều viên năng lượng và dược phẩm có công hiệu đặc biệt, không tùy tiện bày bán ra bên ngoài. Loại này thường là hàng đặt trước, hoặc số ít được dùng để làm vật thí nghiệm.
Lâm Châu muốn làm thêm, để kiếm tiền mua viên năng lượng và dược phẩm cho Fennekin, giúp cho cậu nhóc có thể duy trì trạng thái tốt cho cơ thể và tinh thần dù cường độ luyện tập cao đến đâu.
Vậy nên, cậu mới lựa chọn hình thức trả lương trực tiếp bằng viên năng lượng và dược phẩm Pokemon. Thỉnh thoảng trong cửa hàng có những viên năng lượng hoặc dược phẩm thời hạn sử dụng ngắn, gần hết hạn mà vẫn chưa bán được, bà Dược sẽ cho cậu mang số thuốc đó về.
Lâm Châu càng đòi hỏi bản thân phải nghiêm túc hơn trong công việc ở cửa hàng.
Có thể làm việc trong cửa hàng của đào tạo viên là một cơ hội cực kỳ quý giá. Cậu không thể chỉ đến đây quét dọn mỗi ngày theo yêu cầu của bà Dược, mà ngu ngốc bỏ lỡ cơ hội đang bày ra trước mắt được!
Phương pháp chăm sóc, công thức chế tạo dược phẩm, vun trồng cây trái… đều là kiến thức và tài sản mà đào tạo viên tích lũy được.
Thực ra, làm nhân viên trong cửa hàng của đào tạo viên chẳng khác gì một kiểu tu hành biến tướng. Trong thời gian này, cậu như một học trò, đến đây để thu nạp kiến thức.
Bà Dược rất ít nói chuyện, phần lớn thời gian bà để tìm tòi nghiên cứu. Thế nhưng Lâm Châu biết, bà ấy để ý tất cả những biểu hiện của nhân viên bán hàng.
Bà Dược yêu cầu mỗi ngày quét dọn cửa hàng, nếu Lâm Châu có dự định khác cũng phải hoàn thành tốt công việc chính trước đã.
Lâm Châu vào trong cửa hàng, lấy Pokeball thả Fennekin ra, cho nó luyện tập chiêu thức ở một bên. Sau đó, cậu vào kho lấy giẻ và cây lau nhà, bắt đầu quét dọn cửa hàng theo yêu cầu của bà Dược.
Diện tích cửa hàng này không nhỏ, nhưng Lâm Châu chỉ cần quét dọn tầng một là được. Tầng hai là nơi ở của bà Dược, cậu không thể lên đó.
Thời gian bỏ ra để dọn dẹp tươm tất tầng một, chỉ tốn nửa tiếng của cậu mà thôi.
Quét dọn xong, Lâm Châu nhìn sang phía bà Dược. Bấy giờ, bà ấy đang tập trung soi mẫu cắt dưới kính hiển vi, nên cậu không lên tiếng làm phiền.
Lâm Châu đi đến kệ hàng kế bên, lựa hai quả Durin Berry từ ngăn xếp đầy cây ăn quả tươi. Sau đó cậu treo nó bên hông, rồi viết vào quyển sổ ghi chép những thứ mình đã lấy. Bà Dược sẽ căn cứ vào đó để tính lương mỗi tháng cho cậu.
Durin Berry là một loại trái cây rất có ích trong việc nâng cao năng lực tư duy của Pokemon. Đối với Pokemon hệ Siêu Linh, thực phẩm bổ não này không chỉ tốt mà nổi tiếng với công dụng chăm sóc sức khỏe trong giới Pokemon.
Viên năng lượng chế tạo từ Durin Berry rất được Pokemon hệ Siêu Linh yêu thích.
Gần đây, Lâm Châu đang học cách chế tạo viên năng lượng theo kiến thức trong sách. Mặc dù đây là lần thực hành đầu tiên của cậu, nhưng quá trình không hề phức tạp chút nào, về cơ bản đều do máy làm hết!
Chỉ cần cho hoa quả vào bên trong, dựa vào các loại tham số điều chỉnh nhiệt độ phù hợp trong sách, sau đó bấm nút chế tạo là được.
Trái cây phổ thông thường gặp được bán với giá năm mươi tệ một quả. Mỗi quả có thể sản xuất khoảng mười viên năng lượng. Pokemon có vóc dáng nhỏ như Fennekin chỉ cần ăn mỗi ngày ba viên là đủ.
Song hiện tại, Fennekin tiêu hao rất nhiều năng lượng cho việc luyện tập. Mỗi ngày nó phải ăn đến sáu bảy viên, để bổ sung năng lượng đã mất.
Viên năng lượng là một loại dinh dưỡng cô đặc. Nó tinh giản hơn thức ăn của con người, lại có ích cho sự hấp thụ năng lượng của Pokemon.
Tốt nhất con người không nên ăn viên năng lượng, vì hàm lượng dinh dưỡng của nó rất cao, nhưng lại thiếu một số chất cơ thể chúng ta cần phải hấp thụ. Khi ăn vào sẽ rất dễ gây cảm giác chướng bụng đầy hơi, dẫn đến chán ăn. Nếu sử dụng trong một thời gian dài sẽ gây nên tình trạng mất cân bằng dinh dưỡng.
Tương tự như vậy, Pokemon cũng không thích hợp ăn thực phẩm của con người. Chẳng qua, nếu coi đó như quà vặt, thi thoảng ăn một chút cũng không gây ảnh hưởng xấu đến cơ thể.
Lâm Châu bỏ hai trái vào máy chế tạo tự động, sau đó dựa vào sách để điều chỉnh nhiệt độ và thời gian trộn. Khi cậu chuẩn bị chế tạo bước đầu, bà cụ bỗng đưa tay ra ngăn lại.
"Cường độ luyện tập của Fennekin nhà cháu rất cao. Hiệu quả hồi phục khi dùng viên năng lượng phổ thông lại quá thấp. Loại căn bản này chẳng tác dụng mấy đâu."
Bà Dược không biết từ khi nào đã xuất hiện sau lưng Lâm Châu. Bà nhìn cuốn sách hướng dẫn cậu đặt trước mặt, trầm tư một lúc rồi quay người về phía kệ hàng, lấy một quả Petaya Berry.
Bà cho lẫn quả Petaya Berry vào máy chế tạo viên năng lượng, sau đó thuần thục điều chỉnh nút nhiệt độ, thời gian trộn và độ khuấy.
Kiểu tay mơ mới vào nghề nhìn sách còn lề mề như Lâm Châu, mòn kiếp mới đuổi kịp bà cụ về độ thuần thục và khéo léo.
Sau khi máy chạy ù ù một hồi, nó tự động nhả ra ba viên năng lượng màu tím, óng ánh long lanh.
Lâm Châu khẽ nhíu mày. Hai quả Durin Berry một trăm tệ, một quả Petaya Berry hai trăm tệ, tổng cộng mất ba trăm tệ mà chỉ làm ra ba viên năng lượng. Trung bình mỗi viên cần đến một trăm tệ giá gốc… Viên năng lượng này là của hãng Häagen-Dazs* hay sao!
*Một hãng kem nổi tiếng, rất đắt.
"Đây là một cách phối chế ta nghiên cứu từ khi còn trẻ. Thuở đó cũng có một huấn luyện viên gặp vấn đề tương tự như cháu tìm đến ta. Anh ta có một con Munna với lực tương tác siêu linh không ổn định, muốn điều chỉnh ở phương diện ăn uống. Về sau ta đã đặc biệt nghĩ ra cách này. Nói thật đã rất lâu rồi không dùng đến nó."
Bà Dược lấy ba viên năng lượng cho Lâm Châu.
"Dinh dưỡng của viên năng lượng này được cô đặc khá cao. Con Fennekin đó của cháu, mỗi ngày ăn một viên là đủ."
"Cháu cảm ơn! Cháu cảm ơn bà nhiều!"
Lâm Châu nhận lấy viên năng lượng, cảm kích nói cảm ơn. Trong lòng cậu rất rõ, thứ mà bà Dược cho cậu đâu chỉ có ba viên năng lượng này.
Vừa rồi, bà Dược điều chỉnh các tham số nhiệt độ, thời gian trộn và lực khuấy trước mặt cậu vô cùng thoải mái, không hề có ý che giấu. Nó đồng nghĩa với việc mang phương pháp phối chế loại viên năng lượng này dạy cậu miễn phí, hoàn toàn không muốn giữ làm của riêng!
"Không cần phải cảm ơn, những phương pháp phối chế này vốn được nghiên cứu dành cho Pokemon, vậy cũng nên dùng nó cho Pokemon nào cần đến."
Bà cụ xua tay không để ý, tiếp đó quay người đi ra sau quầy hàng, lấy bình trà của mình ra và gọi Lâm Châu đến ngồi bên chiếc bàn tròn ở trong phòng khách.
"Giờ này không có khách, qua đây ngồi uống ngụm trà nào. Cháu đến làm cũng được nửa tháng rồi, mà ta chưa có dịp nói chuyện tử tế với cháu lần nào…"