Translator: Nguyetmai
Scotland là một đất nước không có mùa hè. Trừ khoảng thời gian từ tháng sáu tới tháng tám thì hầu như mỗi ngày đều sẽ mưa một lúc.
Trường Hogwarts nằm trên cao nguyên Scotland nên hiển nhiên cũng không tránh khỏi quy luật tự nhiên này, buổi sáng khi Alina vừa thức dậy, trên bầu trời đang có mưa bay lất phất.
Lúc này, trên mái tóc dài bù xù của người khổng lồ đang đứng ở cửa hội trường đã bị phủ một lớp cát trắng mỏng, nhìn qua giống như là có ai đó rải muối lên đỉnh đầu ông ta vậy, khiến người ta có cảm giác rằng ông ta già đi vài phần.
"Ồ, Hagrid, mau vào đi."
Cụ Dumbledore vẫy tay vui vẻ, nói một cách nghiêm túc với các học sinh mới trên chỗ ngồi đang tỏ ra thất vọng thấy rõ: "Chuyện tiếp theo sẽ do anh Hagrid phụ trách hướng dẫn các trò, hi vọng các trò có thể nghiêm túc nghe theo sự sắp xếp của anh Hagrid giống như đối với các Giáo sư vậy."
Đối với người đàn ông to lớn đã đưa mọi người qua hồ tối qua, đám phù thủy nhỏ không còn xa lạ gì. Nói chính xác hơn là trong số giáo viên và nhân viên toàn trường, hiện tại Hagrid quả thực là người tiếp xúc nhiều nhất với đám phù thủy nhỏ năm nhất.
Vì vậy, ngoại trừ Draco Malfoy phàn nàn mấy câu ra thì đa số các cô cậu phù thủy này đã nhanh chóng nghe theo sắp xếp của cụ Dumbledore, nóng lòng đi theo Hagrid rời khỏi lâu đài Hogwarts.
Mưa đã tạnh, việc này khiến Alina cảm thấy rất vui.
Bầu trời mang một màu xám nhạt nhẹ nhàng khoan khoái, cỏ xanh ướt nhẹp mang lại cảm giác đàn hồi dưới chân.
Các phù thủy nhỏ quay đầu lại, lần đầu tiên nhìn thấy toàn cảnh lâu đài vào ban ngày: trên mép tường gạch màu xanh xám có những cây mây xanh biếc leo quanh, trên những cánh cửa sổ hình thoi hoặc hình tròn vẫn còn vệt nước trong suốt, tòa lâu đài bây giờ mang vẻ lâu đời, tang thương hoàn toàn khác so với khi đêm xuống.
"Quay đầu lại đi, các cháu còn cả bảy năm dài đằng đẵng để ngắm nhìn thật kĩ kia mà."
Hagrid đi ngay đầu hàng hét lớn, dọa cho các phù thủy nhỏ đang ngẩng đầu đứng nguyên tại chỗ ngây người sợ tới giật nảy mình.
"Lại đây, đi phía này. Cẩn thận dưới chân, bãi cỏ hơi trơn trượt." Người khổng lồ nói bằng giọng buồn bực.
Sau khi đi ra khỏi lâu đài, hít thở không khí trong lành, Hagrid không còn căng thẳng như trước nữa. Mọi người đi xuống dưới theo sườn cỏ, xuyên qua bãi đất lớn, đi về phía khu rừng đen rậm rạp bên rìa bãi đất.
"Gượm đã, bên đó không phải là Rừng Cấm sao! Giáo sư Dumbledore đã nói, các học sinh không được phép vào đó."
Hermione nhíu mày, nhỏ giọng thì thầm với Alina đi bên cạnh.
Rời hội trường chưa được bao lâu, đám học sinh mới năm nhất được chia theo nhà lại một lần nữa tụ lại với nhau thành nhóm như lúc trên tàu, mọi người vừa đi vừa thì thầm trao đổi những tin đồn và những chuyện nghe được trong ký túc của nhà mình.
Hùng dũng đi ngay đầu hàng, dĩ nhiên là "nhóm tám người ánh trăng" lấy cuộn lông trắng làm trung tâm rồi. À không, bây giờ lại có thêm một cái đuôi nữa - Hannah Abbott, nhân số tăng lên thành chín người.
"Mình sẽ không bước vào trong đó đâu."
Nghe thấy lời của Hermione, Draco Malfoy bị Alina đuổi đi phía trước mở đường đột nhiên dừng bước chân, trong giọng nói lộ ra chút sợ hãi: "Nếu như cha mình biết 'Khóa huấn luyện kĩ năng sống cơ bản' của nhà trường được tiến hành ở đây, ông ấy nhất định..."
"Nếu sợ thì cậu có thể lập tức trốn sau lưng các bạn nữ đi, đợi cha cậu tới đón cậu."
Ron Weasley đi bên cạnh Draco nhún vai, tỏ vẻ không quan tâm, nhanh nhảu: "George và Fred đã vào đó mấy lần rồi, mà có thấy bọn họ gặp phải nguy hiểm gì đâu."
"Lại là một thằng Weasley phải không?"
Hagrid đi ngay đầu hàng cảm nhận được sự xôn xao sau lưng, ông dừng lại, liếc nhìn mái tóc đỏ rực như lửa và khuôn mặt đầy tàn nhang của Ron, hàng lông mày rậm to nhíu chặt, nói với vẻ không hài lòng:
"Vi phạm nội quy trường chẳng phải chuyện gì đáng để kiêu ngạo, trong Rừng Cấm có quá nhiều sự tồn tại nguy hiểm. Để đuổi cặp anh em sinh đôi này ra khỏi Rừng Cấm, gần như tối nào ta cũng phải đi tuần tra mấy lần."
Trong Rừng Cấm của trường Hogwarts ẩn giấu rất nhiều bí mật, cho dù là Hagrid cũng chỉ có thể nói mình mới thăm dò được khu vực khoảng chưa tới một phần ba bên trong đó.
Là người gác sân, một trong những trách nhiệm chủ yếu của Hagrid chính là ngăn cản các học sinh bước vào Rừng Cấm, và trách nhiệm còn lại thì là phát hiện kịp thời những động thái khác thường trong Rừng Cấm, sau đó phản hồi cho Giáo sư Dumbledore đánh giá xem nhà trường có cần phải tiến hành can thiệp hay không.
Harry Potter từ từ dừng bước, nhìn về phía Hagrid với vẻ chần chừ: "Vậy có nghĩa là, bác Hagrid, chúng ta sẽ không thực sự phải vào đó phải không?"
"Không, chúng ta đương nhiên sẽ không vào trong Rừng Cấm rồi. Trên thực tế, chúng ta đã tới rồi."
Hagrid quay đầu lại, trên khuôn mặt thô ráp bị đám râu rậm rạp che lấp lộ ra nụ cười thân thiện, hiền lành, ông giơ cánh tay lên vẫy vẫy về phía trước bên phải, xa xa truyền tới một tràng tiếng chó sủa vui mừng.
Một con chó săn màu đen to lớn đang ngoe nguẩy cái đuôi, chạy từ phía căn nhà gỗ về phía Hagrid.
"Ôi không, Fang, bây giờ không phải là thời gian chơi đùa. Giáo sư Dumbledore đã giao cho chúng ta một công việc rất quan trọng."
Hagrid cười cười, lắc đầu, ông ngồi xổm xuống vuốt ve đầu của con chó lớn, ý bảo rằng nó hãy ngoan ngoãn ngồi xuống đất trước.
Quay người lại, ông nhìn các phù thủy đang vây xung quanh mình rồi lấy một tờ giấy da từ trong ngực ra, sau khi liếc nhanh một lượt, ông mới gấp lại cẩn thận rồi cất vào trong ngực, nắm chặt tay lại với vẻ khẩn trương.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi! Nơi này chính là vị trí tập trung cố định trong một tuần tới của chúng ta. Từ bìa rừng cho tới khu vực lâu đài, đều thuộc về phạm vi hoạt động của học sinh năm nhất."
Hagrid giậm chân, dang hai cánh tay vẽ một vòng lớn bất quy tắc trong không trung, hít sâu một hơi rồi nói tiếp.
"Sau đó, cân nhắc tới đặc điểm riêng của học sinh năm nhất, để phù hợp hơn với điều kiện thể chất của mọi người, cụ Dumbledore đã ủy nhiệm ra một trợ lí trong số các cháu, để trợ giúp ta triển khai hạng mục huấn luyện sắp tới. Bạn Alina Kaslana, mời tới bên cạnh ta."
Không đợi Hagrid nói xong, ánh mắt của hầu hết mọi người đều bất giác tập trung về phía cô phù thủy nhỏ tóc bạch kim được vây ở chính giữa đám người.
Không nghi ngờ gì, nếu như nói trong số những bạn bè cùng tuổi, ai có thể khiến mọi người nhất trí tâm phục khẩu phục, thì đó chắc chắn chỉ có bạn Alina đồng cấp có thực lực và kiến thức vô tận, lại vừa có thể hòa hợp với mọi người.
Khóe miệng của Alina cong lên, cô híp mắt đắc ý, từ từ đi lên phía trước trong ánh mắt hâm mộ của các phù thủy nhỏ, mái tóc dài màu bạch kim lắc qua lắc lại sau lưng một cách vui vẻ.
Là người đề xướng cả kế hoạch huấn luyện quân sự, dĩ nhiên cô đã sớm nghĩ xem nên làm thế nào để thoát khỏi cái hố này rồi.
Cô chẳng có hứng thú ôn lại cuộc sống huấn luyện quân sự cùng với đám nhóc này, sở dĩ nhất định phải để Hagrid đảm nhận vị trí "giáo viên huấn luyện" của năm nhất, một mục đích quan trọng trong đó chính là để có thể khiến bản thân trở thành "trợ giảng" một cách hợp lí.
Trong khoảng thời gian trải nghiệm quý báu này, nếu như thiếu mất quần chúng cầm đồ uống lạnh và thạch hoa quả vây xem thì ít nhiều cũng sẽ để lại chút nuối tiếc. Một cô bé ngoan ngoãn, giỏi đoán ý người như Alina đương nhiên không thể nào nhìn chuyện này xảy ra được.
"Tiếp theo mình sẽ giải thích cho mọi người tính quan trọng của 'Khóa huấn luyện kĩ năng sống cơ bản' cùng với những hạng mục liên quan nhé!"
Trong đôi mắt của cô bé tóc bạch kim lóe lên sự hưng phấn, khuôn mặt lộ ra một nụ cười thuần khiết tựa như thiên sứ.