Chủ Nhân Cầu Nại Hà

Chương 40: Bị Tát Một Cái




“ Lại là Anh??? Gặp lại anh chẳng có may mắn gì..!! “ - Dương Dương bất mãn kêu thành tiếng.



Lại là tôi? Câu này phải để tôi nói mới hay, chúng tôi gần như chiếm

được thị trường Bạch Đạo từ tên họ Lam đó, rốt cục là ra sao rồi? Con

mồi bỏ chạy, gọi là bỏ chạy rất xa, nhưng thật ra rất gần, chỉ là

tôi không có đủ nhân lực để đến “ - Hắn vứt một ánh mắt lạnh dành tặng

cho cô.



Bạch Đạo cái con khỉ khô, anh chiếm gì là quyền của anh, tôi đi đâu

và muốn giúp đỡ ai là quyền của tôi, da mày có thể dày hơn không hả??

Còn nói cái gì mà do tôi nên mất thị trường!!! “



Da.. da mặt?? Cái quái gì...!! Không phải hai tên sát thủ đó là từ

tổ chức sát thủ Italy của cô phái đến sao?” - Hắn sau khi bị Dương nhà

mình chửi oan là mặt dày thì ngồi tức giận đến đỏ mặt.



Hai người đó.. hai người đó đúng là từ Tổ chức của tôi, nhưng mà bọn

họ không thích tôi, thật ra trước đó tôi cũng đã thương lượng cho họ

huỷ bỏ nhiệm vụ, nhưng mà họ không có nghe tôi, có khi còn báo lại

chuyện xấu của tôi cho tổ chức, vậy thì người bị lỗ chẳng phải là tôi

sao? “

“ Thế cô nghĩ một danh dự nhỏ bé của cô và thị trường Bạch Đạo ở Trung Quốc thì cái nào hơn cái nào? “

“ Đương nhiên là danh dự nhỏ bé của tôi rồi!! Hứ!” - Dương Dương phớt lờ hắn, cầm điện thoại, cư nhiên gọi cho Lâm.

---------------

( Không hiểu đúng hơm:))))

---------

3 tiếng trước.

Sau

cuộc cãi vã “ gây hiểu lầm “, Couple Dương và Lâm giận dỗi bỏ nhau đi

hai hướng khác nhau, làm cho Dương Dương dễ dàng bị tóm gọn hơn, làm

cho Tần Mặc nhanh chóng bắt được con mồi làm hắn ưa thích về...

Dương Dương sau khi cãi nhau với Lâm, liền tức giận bỏ đi vào sòng bạc chơi.



Thưa tiểu thư, cô chưa có thẻ VIP cho nên.... không thể vào phòng này

.. “ - Một nhân viên nam đưa tay ngăn Dương Dương lại.

Bạn cũng sẽ thích

Cô vợ nhỏ quyến rũ của thủ lĩnh bá đạo - Hàn...

Bởi TsukiAyame 122K 2.8K

Truyện ngôn tình hiện đại mang nhiều nét tương đồng và mạnh mẽ với nhiều tình cảm và hư cấu khác nhau trong nhiều lĩnh vực cũng như tâm tình, tác phẩm Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo của tác giả Hàn Hi Nhân đã minh chứng dc điều này.

Nội dung xoay quanh về tình cảm giữa 2 con người hoàn toàn xa lạ với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau về tình yêu của anh là kẻ đại gian tà, còn cô là 1 cô chủ với nền kinh tế vững mạnh nhưng ko may bị rơi vào hoàn cảnh chơi vơi.

Câu cú đầy sức hút và mạnh mẽ từ người viết đã thành nhân tố tạo nên sức hấp dẫn cho người đọc.

5 Chương mới cập nhật truyện Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Mãi Mãi Cưng Chiều Em

Bởi LylyNguyn600 190K 9K

Anh là vua của thế giới ngầm -”King“.Đối với người khác anh là ác ma tàn nhẫn, vô tình, trước mặt cô lại là một người dịu dàng, cưng chiều cô hết mực. Còn cô- bề ngoài là một tiểu bạch thỏ ngây thơ nhưng thật ra lại là một tiểu ác ma, quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn để bên cạnh anh, bảo vệ anh. Cô còn có một thân phận khác là sát thủ đứng đầu tổ chức, với cái tên - “Queen “.

- Cô 8 tuổi anh 12 tuổi: Gặp nhau khi bị bắt cóc. Vì cứu anh,cô bị mất trí nhớ. Lúc đó anh nói: “ Từ nay về sau trong ký ức của em chỉ cần có tôi, cũng chỉ có thể ở bên cạnh tôi.”

- Cô 14 tuổi anh 18 tuổi: Vì an toàn của cô anh đuổi cô đi đến nước Mĩ xa xôi. Còn cô vì muốn mình có thể bảo vệ anh nên đã chấp nhận cuộc huấn luyện địa ngục.

4 năm sau cô trở về, anh vẫn cưng chiều, bảo hộ cô như ngày nào, bí mật thân phận của cô dần hé lộ, chuyện tình của hai người chính thức bắt đầu.

P/s: Đây là tác phẩm đầu tay của mình mong mọi người ủng hộ

Cục Cưng Của Ác Ma

Bởi pe_yumi 9.5K 321

Cô là một sát thủ đai bạc, người đứng đầu trong giới hắc đạo, luôn ẩn mình trong bóng đêm, thủ đoạn của cô khiến cho người người kính sợ.

Vì sao kính sợ??, không có gì là tự nhiên cả. Có ai nghĩ rằng một hài tử chưa đến 10 tuổi đã trở thành đệ nhất sát thủ chưa?. Có ai nghĩ rằng 1 hài tử chưa đến 10 tuổi đã phải tranh đấu giành sự sống chưa??. Có ai nghĩ rằng 1 hài tử chưa đến 10 tuổi phải giết người để kiếm tiền chưa.?

Cô cao ngạo, cô lãnh khốc vô tình là người đứng trên vạn người, có bao nhiêu quyền lực. Thế nhưng chỉ cần thấy tiền bản tính liền thay đổi. Trở nên "" điên dại"" từ một người nghiêm túc, bình tĩnh, thông minh liền trở thành một kẻ động kinh vô sỉ, mặt dày đến nổi có thể so sánh với....... khụ khụ thực sự dày đến nổi không có từ ngữ nào có thể so sánh

Hắn là người đứng đầu trong giới hắc bạch đạo có quyền và có thế lực, hắn là người đàn ông bí ẩn vạn người mê nhưng không ai dám đến gần. Hắn như ác quỉ khát máu, bá đạo lại bị bệnh khiết phích

Cô vợ xinh đẹp của bá chủ Hắc Đạo

Bởi Anh05040109 38.1K 902

Cô:

Lãnh Hàn Tuyết Anh:24 tuổi là người con gái đứng đầu Bạch Đạo nắm trong tay 40% kinh tế toàn cầu.xinh đẹp,quyến rũ nhưng lại lanh lùng được mọi người gọi là “Nữ Hoàng Băng Giá “của Bạch Đạo.Tuy vậy nhưng cô lại là em gái ruột của Lãnh Hàn Tuấn Phong lão đại bang Thần Phong mạnh thứ 3trong hắc đạo.Tuyết Anh mọi người liên tưởng đến một người con gái của tuyết lạnh nhưng lại quật cường.từ khi con bé cô đã phải chịu sự nghiêm khác của gia đình.Trước khi chết ông cô đã dạy hai anh em cô một câu nói “Ta ko đụng địch thì địch đụng ta,tha cho địch là tự giết bản thân mình”Ngày đó là ngày sinh nhật lần thứ 14 của cô vui vẻ nhưng cũng đau buồn nhất lúc đó cô là một cô bé hoà đồng nhưng sau vụ ám sát đấy đã cướp đi người ông thân yêu của cô từ đó cô quyết đinh trở thành người có vỏ bọc lanh lùng,băng lãnh.

Anh:

Vương Lăng Khiên:27 tuổi bá chủ Hắc đạo.đẹp trai,lanh lùng,tàn khốc,.Anh có nước da màu đong,body chuẩn,giỏi võ,giỏi súng,....hoàn hảo từng minimet.Anh là người đứng đầu bang Thiên Long mạnh nhất hắc đạo.Anh có đôi mắt như chim ưng,mũi cao thẳng,anh nổi tiếng với độ giết người ko nương tay.mạt khác anh là tổng tài của Vương thị chỉ đứng sau Lãnh thị của cô.Anh vừa có sắc vừa cố tiền gái bu đầy nhưng anh rất ghét nữ sắc ko thích con gái đọng vào mình.Anh luôn ghi trong mk câu nói “Một khi đã giết thì giết sạch ko chừa một ai của ba anh Vương Hoàng.Như trên anh là người ghét con gái nhưng từ khi gặp cô anh đã thay đổi suy nghĩ của mk.

-

-

-Đoi lời tg

Đây là lần đầu viết truyện của mk có

Quân Sủng Thiên Kim Hắc Đạo

Bởi linhvng003 6.6K 191

Tác giả: Huân Tiểu Thất

Converter: Ngocquynh520

Editor:linhvng003

Nguồn: Diễn đàn

Thể loại: Trùng sinh, hắc bang, quân nhân, đô thị tình duyên, HE

Nhân vật chính: Vân Sở, Thượng Quan Triệt

Xem thêm: http:///viewtopic.php?t=322445

Vợ Yêu Bảo Bối của tổng giám đốc hắc đạo

Bởi SuongHa8 43.9K 1.2K

Anh: Nguyễn Hoàng Phong là người lạnh lùng,vô cảm,ít nói nhưng rất yêu thương cưng chiều vợ,luôn coi vợ là số 1

Anh cũng là tổng giám đốc kinh doanh đa quốc gia,đế vương lạnh lùng của hai giới hắc bạch...

Cô:Hoàng Hạ Vi là con gái cưng của chủ tịch Hoàng,cô là một người dễ gần tốt bụng,đôi khi cũng hay làm nũng với chồng và bố mẹ, được cả nhà nâng niu yêu quý.

((Lần đầu viết có gì thiếu sót xin bỏ qua cho,và mong mọi người ủng hộ góp ý giúp mình....xin chân thành cảm ơn.))))

Truyện ta tự sáng tác

Số chương rảnh lúc nào ra lúc đó nha, iu nk moa moa....

Tổng Giám Đốc Hắc Bang Cực Kì Sủng Cô...

Bởi ThoTrang11122 80.4K 2.8K

Đọc đi rồi biết ( ^_^)



Thẻ VIP?? Chị đây có tiền, hôm nay nhất quyết phải vào được phòng này

, mấy người tránh ra, đừng để bà chị tôi nổi máu điên “ - Dương Dương

mặt cau mày nhó, hét vào mặt tên nhân viên đang mặt bộ đồ quản gia sợ

tái mặt.

“ Xin lỗi, vị tiểu thư này, phòng này thực sự phải cần thẻ VIP, thật xin lỗi..!”



Tránh ra!” - Dương Dương điên tiết, vung chân định đá tên nhân viên

tội nghiệp đang cố chạy trốn khỏi đòn đá của Dương Dương.

“ Pặc “ ---- “ Rắc “ - Tiếng chụp được rồi tiếp đó là tiếng gảy xương.

“ Xin thứ lỗi, phòng thứ phải cần thẻ VIP, nhưng phòng này tôi đã chọn rồi, bây giờ cô có thẻ VIP thì cũng vô dụng rồi!”

--------------

Đoạn này tui viết ở Vn:))) đoạn ở trên là ở trên máy bay.

--------------

Dương

Dương bị tên kia bắt được mắt cá chân liền dãy dụa như con cá nhỏ,

tiếp đó, hắn còn bẻ gảy xương cổ chân của cô làm Dương Dương hét lên

đau đớn.



Là.. Hắn?? Là Hắn, Tần Mặc,?.” - Đôi mắt Dương Dương ánh lên nỗi

hoảng loạn, đôi mắt chim ưng sắc bén của hắn nhìn thẳng vào đôi mắt

phượng màu đen bóng của cô, hai bên nhìn nhau, một là vua của bầu trời

, một là mỹ nhân của bầu trời, khi hoà vào nhau lại có cảm giác thật

say mê lòng người, khí chất thích hợp chưa từng có.

“ Tiểu Hồ ly, lại gặp mặt rồi? “ - Hắn khẽ dặm đôi mắt sắc như vuốt ưng của hắn, phía đuôi hắn lại có ý cười mà nhìn cô.

“Lại là Anh??? Gặp lại anh chẳng có may mắn gì..!! “ - Dương Dương bất mãn kêu thành tiếng.



Lại là tôi? Câu này phải để tôi nói mới hay, chúng tôi gần như chiếm

được thị trường Bạch Đạo từ tên họ Lam đó, rốt cục là ra sao rồi? Con

mồi bỏ chạy, gọi là bỏ chạy rất xa, nhưng thật ra rất gần, chỉ là

tôi không có đủ nhân lực để đến “ - Hắn vứt một ánh mắt lạnh dành tặng

cho cô.



Bạch Đạo cái con khỉ khô, anh chiếm gì là quyền của anh, tôi đi đâu

và muốn giúp đỡ ai là quyền của tôi, da mày có thể dày hơn không hả??

Còn nói cái gì mà do tôi nên mất thị trường!!! “



Da.. da mặt?? Cái quái gì...!! Không phải hai tên sát thủ đó là từ

tổ chức sát thủ Italy của cô phái đến sao?” - Hắn sau khi bị Dương nhà

mình chửi oan là mặt dày thì ngồi tức giận đến đỏ mặt.



Hai người đó.. hai người đó đúng là từ Tổ chức của tôi, nhưng mà bọn

họ không thích tôi, thật ra trước đó tôi cũng đã thương lượng cho họ

huỷ bỏ nhiệm vụ, nhưng mà họ không có nghe tôi, có khi còn báo lại

chuyện xấu của tôi cho tổ chức, vậy thì người bị lỗ chẳng phải là tôi

sao? “

“ Thế cô nghĩ một danh dự nhỏ bé của cô và thị trường Bạch Đạo ở Trung Quốc thì cái nào hơn cái nào? “

“ Đương nhiên là danh dự nhỏ bé của tôi rồi!! Hứ!” - Dương Dương phớt lờ hắn, cầm điện thoại, cư nhiên gọi cho Lâm.

Hàn

Tư Lâm cầm điện thoại nhìn lên màn hình, một chữ “ Đồ Ngốc “ hiện rõ

to trên màn hình. Hắn ngập ngừng không biết nên bắt điện thoại hay

không thì màn hình điện thoại đột ngột hết rung, màn hình hiện ra “ Có

một cuộc gọi nhỡ từ Đồ Ngốc (1) “.



Aaa! Anh làm cái gì vậy??” - Dương Dương ngước đầu nhìn Tam Gia, cô ở

đây chịu đựng bọn họ quá đủ rồi, nào là bẻ chân của cô rồi tự dưng lại

được băng bó, cãi nhau đến khàn giọng, rồi lại bị bọn này chọc đến

điên lên, tức chết cô rồi... nhưng mà bọn họ có súng, còn mạnh hơn cô

...

“ Lão Đại “ - Tam Gia khom người đưa cho hắn điện thoại của Dương Dương.

“ Ừm “ - Hắn đưa tay đón lấy chiếc điện thoại nhỏ của Dương Dương.

Hắn

mò hết chỗ này đến chỗ khác nhưng vẫn không bật nguồn điện thoại lên

được, sau đó lại nhìn cái điện thoại như một sinh vật lạ, tiếp tục

ngồi mò một chốc nữa lại cầm hai đầu của điện thoại, bẻ một cái

.........

“ Rắc “ - Chiếc điện thoại gảy làm hai, còn rơi ra một số phụ kiện nhỏ ở trong.

“ Anh??!! Anh làm cái gì thế??” - Dương Dương như bị sốc, trừng mắt nhìn hắn.



Cái này.. Dùng thế nào?..” - Hắn mở to mắt nhìn cô nhíu mày, thứ đồ

lạ này, vừa cứng vừa thô, hình như không phải bom, hẳn cũng không có

thuốc nổ ở trong... hình như là không gây hại lắm... Hắn suy nghĩ,

cả đời hắn loại vũ khí gì cũng đã gặp, chỉ là hình như chưa thấy vật

này bao giờ...

---------“ Lại là Anh??? Gặp lại anh chẳng có may mắn gì..!! “ - Dương Dương bất mãn kêu thành tiếng.



Lại là tôi? Câu này phải để tôi nói mới hay, chúng tôi gần như chiếm

được thị trường Bạch Đạo từ tên họ Lam đó, rốt cục là ra sao rồi? Con

mồi bỏ chạy, gọi là bỏ chạy rất xa, nhưng thật ra rất gần, chỉ là

tôi không có đủ nhân lực để đến “ - Hắn vứt một ánh mắt lạnh dành tặng

cho cô.



Bạch Đạo cái con khỉ khô, anh chiếm gì là quyền của anh, tôi đi đâu

và muốn giúp đỡ ai là quyền của tôi, da mày có thể dày hơn không hả??

Còn nói cái gì mà do tôi nên mất thị trường!!! “



Da.. da mặt?? Cái quái gì...!! Không phải hai tên sát thủ đó là từ

tổ chức sát thủ Italy của cô phái đến sao?” - Hắn sau khi bị Dương nhà

mình chửi oan là mặt dày thì ngồi tức giận đến đỏ mặt.



Hai người đó.. hai người đó đúng là từ Tổ chức của tôi, nhưng mà bọn

họ không thích tôi, thật ra trước đó tôi cũng đã thương lượng cho họ

huỷ bỏ nhiệm vụ, nhưng mà họ không có nghe tôi, có khi còn báo lại

chuyện xấu của tôi cho tổ chức, vậy thì người bị lỗ chẳng phải là tôi

sao? “

“ Thế cô nghĩ một danh dự nhỏ bé của cô và thị trường Bạch Đạo ở Trung Quốc thì cái nào hơn cái nào? “

“ Đương nhiên là danh dự nhỏ bé của tôi rồi!! Hứ!” - Dương Dương phớt lờ hắn, cầm điện thoại, cư nhiên gọi cho Lâm.

---------------

( Không hiểu đúng hơm:))))

---------

3 tiếng trước.

Sau

cuộc cãi vã “ gây hiểu lầm “, Couple Dương và Lâm giận dỗi bỏ nhau đi

hai hướng khác nhau, làm cho Dương Dương dễ dàng bị tóm gọn hơn, làm

cho Tần Mặc nhanh chóng bắt được con mồi làm hắn ưa thích về...

Dương Dương sau khi cãi nhau với Lâm, liền tức giận bỏ đi vào sòng bạc chơi.



Thưa tiểu thư, cô chưa có thẻ VIP cho nên.... không thể vào phòng này

.. “ - Một nhân viên nam đưa tay ngăn Dương Dương lại.

Bạn cũng sẽ thích

Cô vợ nhỏ quyến rũ của thủ lĩnh bá đạo - Hàn...

Bởi TsukiAyame 122K 2.8K

Truyện ngôn tình hiện đại mang nhiều nét tương đồng và mạnh mẽ với nhiều tình cảm và hư cấu khác nhau trong nhiều lĩnh vực cũng như tâm tình, tác phẩm Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo của tác giả Hàn Hi Nhân đã minh chứng dc điều này.

Nội dung xoay quanh về tình cảm giữa 2 con người hoàn toàn xa lạ với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau về tình yêu của anh là kẻ đại gian tà, còn cô là 1 cô chủ với nền kinh tế vững mạnh nhưng ko may bị rơi vào hoàn cảnh chơi vơi.

Câu cú đầy sức hút và mạnh mẽ từ người viết đã thành nhân tố tạo nên sức hấp dẫn cho người đọc.

5 Chương mới cập nhật truyện Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Mãi Mãi Cưng Chiều Em

Bởi LylyNguyn600 190K 9K

Anh là vua của thế giới ngầm -”King“.Đối với người khác anh là ác ma tàn nhẫn, vô tình, trước mặt cô lại là một người dịu dàng, cưng chiều cô hết mực. Còn cô- bề ngoài là một tiểu bạch thỏ ngây thơ nhưng thật ra lại là một tiểu ác ma, quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn để bên cạnh anh, bảo vệ anh. Cô còn có một thân phận khác là sát thủ đứng đầu tổ chức, với cái tên - “Queen “.

- Cô 8 tuổi anh 12 tuổi: Gặp nhau khi bị bắt cóc. Vì cứu anh,cô bị mất trí nhớ. Lúc đó anh nói: “ Từ nay về sau trong ký ức của em chỉ cần có tôi, cũng chỉ có thể ở bên cạnh tôi.”

- Cô 14 tuổi anh 18 tuổi: Vì an toàn của cô anh đuổi cô đi đến nước Mĩ xa xôi. Còn cô vì muốn mình có thể bảo vệ anh nên đã chấp nhận cuộc huấn luyện địa ngục.

4 năm sau cô trở về, anh vẫn cưng chiều, bảo hộ cô như ngày nào, bí mật thân phận của cô dần hé lộ, chuyện tình của hai người chính thức bắt đầu.

P/s: Đây là tác phẩm đầu tay của mình mong mọi người ủng hộ

Cục Cưng Của Ác Ma

Bởi pe_yumi 9.5K 321

Cô là một sát thủ đai bạc, người đứng đầu trong giới hắc đạo, luôn ẩn mình trong bóng đêm, thủ đoạn của cô khiến cho người người kính sợ.

Vì sao kính sợ??, không có gì là tự nhiên cả. Có ai nghĩ rằng một hài tử chưa đến 10 tuổi đã trở thành đệ nhất sát thủ chưa?. Có ai nghĩ rằng 1 hài tử chưa đến 10 tuổi đã phải tranh đấu giành sự sống chưa??. Có ai nghĩ rằng 1 hài tử chưa đến 10 tuổi phải giết người để kiếm tiền chưa.?

Cô cao ngạo, cô lãnh khốc vô tình là người đứng trên vạn người, có bao nhiêu quyền lực. Thế nhưng chỉ cần thấy tiền bản tính liền thay đổi. Trở nên "" điên dại"" từ một người nghiêm túc, bình tĩnh, thông minh liền trở thành một kẻ động kinh vô sỉ, mặt dày đến nổi có thể so sánh với....... khụ khụ thực sự dày đến nổi không có từ ngữ nào có thể so sánh

Hắn là người đứng đầu trong giới hắc bạch đạo có quyền và có thế lực, hắn là người đàn ông bí ẩn vạn người mê nhưng không ai dám đến gần. Hắn như ác quỉ khát máu, bá đạo lại bị bệnh khiết phích

Cô vợ xinh đẹp của bá chủ Hắc Đạo

Bởi Anh05040109 38.1K 902

Cô:

Lãnh Hàn Tuyết Anh:24 tuổi là người con gái đứng đầu Bạch Đạo nắm trong tay 40% kinh tế toàn cầu.xinh đẹp,quyến rũ nhưng lại lanh lùng được mọi người gọi là “Nữ Hoàng Băng Giá “của Bạch Đạo.Tuy vậy nhưng cô lại là em gái ruột của Lãnh Hàn Tuấn Phong lão đại bang Thần Phong mạnh thứ 3trong hắc đạo.Tuyết Anh mọi người liên tưởng đến một người con gái của tuyết lạnh nhưng lại quật cường.từ khi con bé cô đã phải chịu sự nghiêm khác của gia đình.Trước khi chết ông cô đã dạy hai anh em cô một câu nói “Ta ko đụng địch thì địch đụng ta,tha cho địch là tự giết bản thân mình”Ngày đó là ngày sinh nhật lần thứ 14 của cô vui vẻ nhưng cũng đau buồn nhất lúc đó cô là một cô bé hoà đồng nhưng sau vụ ám sát đấy đã cướp đi người ông thân yêu của cô từ đó cô quyết đinh trở thành người có vỏ bọc lanh lùng,băng lãnh.

Anh:

Vương Lăng Khiên:27 tuổi bá chủ Hắc đạo.đẹp trai,lanh lùng,tàn khốc,.Anh có nước da màu đong,body chuẩn,giỏi võ,giỏi súng,....hoàn hảo từng minimet.Anh là người đứng đầu bang Thiên Long mạnh nhất hắc đạo.Anh có đôi mắt như chim ưng,mũi cao thẳng,anh nổi tiếng với độ giết người ko nương tay.mạt khác anh là tổng tài của Vương thị chỉ đứng sau Lãnh thị của cô.Anh vừa có sắc vừa cố tiền gái bu đầy nhưng anh rất ghét nữ sắc ko thích con gái đọng vào mình.Anh luôn ghi trong mk câu nói “Một khi đã giết thì giết sạch ko chừa một ai của ba anh Vương Hoàng.Như trên anh là người ghét con gái nhưng từ khi gặp cô anh đã thay đổi suy nghĩ của mk.

-

-

-Đoi lời tg

Đây là lần đầu viết truyện của mk có

Quân Sủng Thiên Kim Hắc Đạo

Bởi linhvng003 6.6K 191

Tác giả: Huân Tiểu Thất

Converter: Ngocquynh520

Editor:linhvng003

Nguồn: Diễn đàn

Thể loại: Trùng sinh, hắc bang, quân nhân, đô thị tình duyên, HE

Nhân vật chính: Vân Sở, Thượng Quan Triệt

Xem thêm: http:///viewtopic.php?t=322445

Vợ Yêu Bảo Bối của tổng giám đốc hắc đạo

Bởi SuongHa8 43.9K 1.2K

Anh: Nguyễn Hoàng Phong là người lạnh lùng,vô cảm,ít nói nhưng rất yêu thương cưng chiều vợ,luôn coi vợ là số 1

Anh cũng là tổng giám đốc kinh doanh đa quốc gia,đế vương lạnh lùng của hai giới hắc bạch...

Cô:Hoàng Hạ Vi là con gái cưng của chủ tịch Hoàng,cô là một người dễ gần tốt bụng,đôi khi cũng hay làm nũng với chồng và bố mẹ, được cả nhà nâng niu yêu quý.

((Lần đầu viết có gì thiếu sót xin bỏ qua cho,và mong mọi người ủng hộ góp ý giúp mình....xin chân thành cảm ơn.))))

Truyện ta tự sáng tác

Số chương rảnh lúc nào ra lúc đó nha, iu nk moa moa....

Tổng Giám Đốc Hắc Bang Cực Kì Sủng Cô...

Bởi ThoTrang11122 80.4K 2.8K

Đọc đi rồi biết ( ^_^)



Thẻ VIP?? Chị đây có tiền, hôm nay nhất quyết phải vào được phòng này

, mấy người tránh ra, đừng để bà chị tôi nổi máu điên “ - Dương Dương

mặt cau mày nhó, hét vào mặt tên nhân viên đang mặt bộ đồ quản gia sợ

tái mặt.

“ Xin lỗi, vị tiểu thư này, phòng này thực sự phải cần thẻ VIP, thật xin lỗi..!”



Tránh ra!” - Dương Dương điên tiết, vung chân định đá tên nhân viên

tội nghiệp đang cố chạy trốn khỏi đòn đá của Dương Dương.

“ Pặc “ ---- “ Rắc “ - Tiếng chụp được rồi tiếp đó là tiếng gảy xương.

“ Xin thứ lỗi, phòng thứ phải cần thẻ VIP, nhưng phòng này tôi đã chọn rồi, bây giờ cô có thẻ VIP thì cũng vô dụng rồi!”

--------------

Đoạn này tui viết ở Vn:))) đoạn ở trên là ở trên máy bay.

--------------

Dương

Dương bị tên kia bắt được mắt cá chân liền dãy dụa như con cá nhỏ,

tiếp đó, hắn còn bẻ gảy xương cổ chân của cô làm Dương Dương hét lên

đau đớn.



Là.. Hắn?? Là Hắn, Tần Mặc,?.” - Đôi mắt Dương Dương ánh lên nỗi

hoảng loạn, đôi mắt chim ưng sắc bén của hắn nhìn thẳng vào đôi mắt

phượng màu đen bóng của cô, hai bên nhìn nhau, một là vua của bầu trời

, một là mỹ nhân của bầu trời, khi hoà vào nhau lại có cảm giác thật

say mê lòng người, khí chất thích hợp chưa từng có.

“ Tiểu Hồ ly, lại gặp mặt rồi? “ - Hắn khẽ dặm đôi mắt sắc như vuốt ưng của hắn, phía đuôi hắn lại có ý cười mà nhìn cô.

“Lại là Anh??? Gặp lại anh chẳng có may mắn gì..!! “ - Dương Dương bất mãn kêu thành tiếng.



Lại là tôi? Câu này phải để tôi nói mới hay, chúng tôi gần như chiếm

được thị trường Bạch Đạo từ tên họ Lam đó, rốt cục là ra sao rồi? Con

mồi bỏ chạy, gọi là bỏ chạy rất xa, nhưng thật ra rất gần, chỉ là

tôi không có đủ nhân lực để đến “ - Hắn vứt một ánh mắt lạnh dành tặng

cho cô.



Bạch Đạo cái con khỉ khô, anh chiếm gì là quyền của anh, tôi đi đâu

và muốn giúp đỡ ai là quyền của tôi, da mày có thể dày hơn không hả??

Còn nói cái gì mà do tôi nên mất thị trường!!! “



Da.. da mặt?? Cái quái gì...!! Không phải hai tên sát thủ đó là từ

tổ chức sát thủ Italy của cô phái đến sao?” - Hắn sau khi bị Dương nhà

mình chửi oan là mặt dày thì ngồi tức giận đến đỏ mặt.



Hai người đó.. hai người đó đúng là từ Tổ chức của tôi, nhưng mà bọn

họ không thích tôi, thật ra trước đó tôi cũng đã thương lượng cho họ

huỷ bỏ nhiệm vụ, nhưng mà họ không có nghe tôi, có khi còn báo lại

chuyện xấu của tôi cho tổ chức, vậy thì người bị lỗ chẳng phải là tôi

sao? “

“ Thế cô nghĩ một danh dự nhỏ bé của cô và thị trường Bạch Đạo ở Trung Quốc thì cái nào hơn cái nào? “

“ Đương nhiên là danh dự nhỏ bé của tôi rồi!! Hứ!” - Dương Dương phớt lờ hắn, cầm điện thoại, cư nhiên gọi cho Lâm.

Hàn

Tư Lâm cầm điện thoại nhìn lên màn hình, một chữ “ Đồ Ngốc “ hiện rõ

to trên màn hình. Hắn ngập ngừng không biết nên bắt điện thoại hay

không thì màn hình điện thoại đột ngột hết rung, màn hình hiện ra “ Có

một cuộc gọi nhỡ từ Đồ Ngốc (1) “.



Aaa! Anh làm cái gì vậy??” - Dương Dương ngước đầu nhìn Tam Gia, cô ở

đây chịu đựng bọn họ quá đủ rồi, nào là bẻ chân của cô rồi tự dưng lại

được băng bó, cãi nhau đến khàn giọng, rồi lại bị bọn này chọc đến

điên lên, tức chết cô rồi... nhưng mà bọn họ có súng, còn mạnh hơn cô

...

“ Lão Đại “ - Tam Gia khom người đưa cho hắn điện thoại của Dương Dương.

“ Ừm “ - Hắn đưa tay đón lấy chiếc điện thoại nhỏ của Dương Dương.

Hắn

mò hết chỗ này đến chỗ khác nhưng vẫn không bật nguồn điện thoại lên

được, sau đó lại nhìn cái điện thoại như một sinh vật lạ, tiếp tục

ngồi mò một chốc nữa lại cầm hai đầu của điện thoại, bẻ một cái

.........

“ Rắc “ - Chiếc điện thoại gảy làm hai, còn rơi ra một số phụ kiện nhỏ ở trong.

“ Anh??!! Anh làm cái gì thế??” - Dương Dương như bị sốc, trừng mắt nhìn hắn.



Cái này.. Dùng thế nào?..” - Hắn mở to mắt nhìn cô nhíu mày, thứ đồ

lạ này, vừa cứng vừa thô, hình như không phải bom, hẳn cũng không có

thuốc nổ ở trong... hình như là không gây hại lắm... Hắn suy nghĩ,

cả đời hắn loại vũ khí gì cũng đã gặp, chỉ là hình như chưa thấy vật

này bao giờ...

---------” Lại là Anh??? Gặp lại anh chẳng có may mắn gì..!! “ - Dương Dương bất mãn kêu thành tiếng.

“ Lại là tôi? Câu này phải để tôi nói mới hay, chúng tôi gần như chiếm được thị trường Bạch Đạo từ tên họ Lam đó, rốt cục là ra sao rồi? Con mồi bỏ chạy, gọi là bỏ chạy rất xa, nhưng thật ra rất gần, chỉ là tôi không có đủ nhân lực để đến “ - Hắn vứt một ánh mắt lạnh dành tặng cho cô.

“ Bạch Đạo cái con khỉ khô, anh chiếm gì là quyền của anh, tôi đi đâu và muốn giúp đỡ ai là quyền của tôi, da mày có thể dày hơn không hả?? Còn nói cái gì mà do tôi nên mất thị trường!!! “

“ Da.. da mặt?? Cái quái gì...!! Không phải hai tên sát thủ đó là từ tổ chức sát thủ Italy của cô phái đến sao?” - Hắn sau khi bị Dương nhà mình chửi oan là mặt dày thì ngồi tức giận đến đỏ mặt.

“ Hai người đó.. hai người đó đúng là từ Tổ chức của tôi, nhưng mà bọn họ không thích tôi, thật ra trước đó tôi cũng đã thương lượng cho họ huỷ bỏ nhiệm vụ, nhưng mà họ không có nghe tôi, có khi còn báo lại chuyện xấu của tôi cho tổ chức, vậy thì người bị lỗ chẳng phải là tôi sao? “

“ Thế cô nghĩ một danh dự nhỏ bé của cô và thị trường Bạch Đạo ở Trung Quốc thì cái nào hơn cái nào? “

“ Đương nhiên là danh dự nhỏ bé của tôi rồi!! Hứ!” - Dương Dương phớt lờ hắn, cầm điện thoại, cư nhiên gọi cho Lâm.

---------------

( Không hiểu đúng hơm:))))

---------

3 tiếng trước.

Sau cuộc cãi vã “ gây hiểu lầm “, Couple Dương và Lâm giận dỗi bỏ nhau đi hai hướng khác nhau, làm cho Dương Dương dễ dàng bị tóm gọn hơn, làm cho Tần Mặc nhanh chóng bắt được con mồi làm hắn ưa thích về...

Dương Dương sau khi cãi nhau với Lâm, liền tức giận bỏ đi vào sòng bạc chơi.

“ Thưa tiểu thư, cô chưa có thẻ VIP cho nên.... không thể vào phòng này.. “ - Một nhân viên nam đưa tay ngăn Dương Dương lại.

Bạn cũng sẽ thích

Không có truyện nào.

“ Thẻ VIP?? Chị đây có tiền, hôm nay nhất quyết phải vào được phòng này, mấy người tránh ra, đừng để bà chị tôi nổi máu điên “ - Dương Dương mặt cau mày nhó, hét vào mặt tên nhân viên đang mặt bộ đồ quản gia sợ tái mặt.

“ Xin lỗi, vị tiểu thư này, phòng này thực sự phải cần thẻ VIP, thật xin lỗi..!”

“ Tránh ra!” - Dương Dương điên tiết, vung chân định đá tên nhân viên tội nghiệp đang cố chạy trốn khỏi đòn đá của Dương Dương.

“ Pặc “ ---- “ Rắc “ - Tiếng chụp được rồi tiếp đó là tiếng gảy xương.

“ Xin thứ lỗi, phòng thứ phải cần thẻ VIP, nhưng phòng này tôi đã chọn rồi, bây giờ cô có thẻ VIP thì cũng vô dụng rồi!”

--------------

Đoạn này tui viết ở Vn:))) đoạn ở trên là ở trên máy bay.

--------------

Dương Dương bị tên kia bắt được mắt cá chân liền dãy dụa như con cá nhỏ, tiếp đó, hắn còn bẻ gảy xương cổ chân của cô làm Dương Dương hét lên đau đớn.

“ Là.. Hắn?? Là Hắn, Tần Mặc,?.” - Đôi mắt Dương Dương ánh lên nỗi hoảng loạn, đôi mắt chim ưng sắc bén của hắn nhìn thẳng vào đôi mắt phượng màu đen bóng của cô, hai bên nhìn nhau, một là vua của bầu trời, một là mỹ nhân của bầu trời, khi hoà vào nhau lại có cảm giác thật say mê lòng người, khí chất thích hợp chưa từng có.

“ Tiểu Hồ ly, lại gặp mặt rồi? “ - Hắn khẽ dặm đôi mắt sắc như vuốt ưng của hắn, phía đuôi hắn lại có ý cười mà nhìn cô.

“Lại là Anh??? Gặp lại anh chẳng có may mắn gì..!! “ - Dương Dương bất mãn kêu thành tiếng.

“ Lại là tôi? Câu này phải để tôi nói mới hay, chúng tôi gần như chiếm được thị trường Bạch Đạo từ tên họ Lam đó, rốt cục là ra sao rồi? Con mồi bỏ chạy, gọi là bỏ chạy rất xa, nhưng thật ra rất gần, chỉ là tôi không có đủ nhân lực để đến “ - Hắn vứt một ánh mắt lạnh dành tặng cho cô.

“ Bạch Đạo cái con khỉ khô, anh chiếm gì là quyền của anh, tôi đi đâu và muốn giúp đỡ ai là quyền của tôi, da mày có thể dày hơn không hả?? Còn nói cái gì mà do tôi nên mất thị trường!!! “

“ Da.. da mặt?? Cái quái gì...!! Không phải hai tên sát thủ đó là từ tổ chức sát thủ Italy của cô phái đến sao?” - Hắn sau khi bị Dương nhà mình chửi oan là mặt dày thì ngồi tức giận đến đỏ mặt.

“ Hai người đó.. hai người đó đúng là từ Tổ chức của tôi, nhưng mà bọn họ không thích tôi, thật ra trước đó tôi cũng đã thương lượng cho họ huỷ bỏ nhiệm vụ, nhưng mà họ không có nghe tôi, có khi còn báo lại chuyện xấu của tôi cho tổ chức, vậy thì người bị lỗ chẳng phải là tôi sao? “

“ Thế cô nghĩ một danh dự nhỏ bé của cô và thị trường Bạch Đạo ở Trung Quốc thì cái nào hơn cái nào? “

“ Đương nhiên là danh dự nhỏ bé của tôi rồi!! Hứ!” - Dương Dương phớt lờ hắn, cầm điện thoại, cư nhiên gọi cho Lâm.

Hàn Tư Lâm cầm điện thoại nhìn lên màn hình, một chữ “ Đồ Ngốc “ hiện rõ to trên màn hình. Hắn ngập ngừng không biết nên bắt điện thoại hay không thì màn hình điện thoại đột ngột hết rung, màn hình hiện ra “ Có một cuộc gọi nhỡ từ Đồ Ngốc (1) “.

“ Aaa! Anh làm cái gì vậy??” - Dương Dương ngước đầu nhìn Tam Gia, cô ở đây chịu đựng bọn họ quá đủ rồi, nào là bẻ chân của cô rồi tự dưng lại được băng bó, cãi nhau đến khàn giọng, rồi lại bị bọn này chọc đến điên lên, tức chết cô rồi... nhưng mà bọn họ có súng, còn mạnh hơn cô...

“ Lão Đại “ - Tam Gia khom người đưa cho hắn điện thoại của Dương Dương.

“ Ừm “ - Hắn đưa tay đón lấy chiếc điện thoại nhỏ của Dương Dương.

Hắn mò hết chỗ này đến chỗ khác nhưng vẫn không bật nguồn điện thoại lên được, sau đó lại nhìn cái điện thoại như một sinh vật lạ, tiếp tục ngồi mò một chốc nữa lại cầm hai đầu của điện thoại, bẻ một cái.........

“ Rắc “ - Chiếc điện thoại gảy làm hai, còn rơi ra một số phụ kiện nhỏ ở trong.

“ Anh??!! Anh làm cái gì thế??” - Dương Dương như bị sốc, trừng mắt nhìn hắn.

“ Cái này.. Dùng thế nào?..” - Hắn mở to mắt nhìn cô nhíu mày, thứ đồ lạ này, vừa cứng vừa thô, hình như không phải bom, hẳỦy Ban thành phố X....

“Chủ tịch Tiêu..... Còn nhớ tôi chứ? “ Lăng Thiên bước vào văn phòng rồi mỉm cười nói

“Lăng thiếu.... Cậu đến đây có việc gì sao?” Tiêu Xuẩn trả lời với vẻ mặt run rẩy. Ông ta vừa thấy Lăng Thiên tới là biết đã có chuyện.

“Tiêu Duẩn..... Lăng Thiếu Đường đã cho ông bao nhiêu tiền? Mà ông dám hủy bỏ thủ tục đăng ký kết hôn của tôi!”

“Tôi...... Tôi..... Lăng thiếu gia à! Là Lăng lão gia...... “ Tiêu Xuẩn nói không thành lời, mặt ông ta tái đi vì sợ.

“Tôi cho ông chức vụ này hay là ông ta?? Mà ông dám làm trái lời tôi!!! “ Lăng Thiên tức giận dùng tay bóp cổ Tiêu Duẩn.

“...t...tôi.. T..ôi....xin lỗi..... Lăng....thi..ếu.......!”

“ Tôi nói cho ông biết! Nếu như ông... không hoàn tất thủ tục kết hôn lại cho tôi! Thì ông đừng trách tại sao Lăng Thiên tôi độc ác!!!” nói xong anh xoay người cô bỏ đi.

~~~~*~~~~

Lăng gia....

“Lăng Thiên....con về khi nào vậy? “ Lăng Thiếu đường vừa từ bên ngoài về thấy Lăng Thiên liền hỏi.

“ Ông cần gì dài dòng như vậy?? tôi đến đây vì việc gì ông cũng biết mà!”

“Là chuyện gì? “

Thái độ không biết chuyện gì của ông ta khiến Lăng Thiên khó chịu.

“ Tại sao ông lại hủy thủ tục đăng ký kết hôn của tôi?”

“Thì ra là việc này con mới về nhà! “ Lăng Thiếu Đường chậm rãi ngồi xuống sofa.

“Đúng.... “

“Ta đã nói nhiều lần về việc này rồi.... Vợ của con, con dâu của Lăng gia phải là Tư Diệp! Còn nếu không cũng phải là tiểu thư quyền quý! Con xem lại con đi....người mà con cứ làm vợ là ai?”

“Tất nhiên tôi biết cô ấy là ai! Và tôi cũng nói cho ông biết..... ngoài cô ấy ra không ai có thể làm vợ Lăng Thiên tôi đâu!” anh nói vô cùng nghiêm túc khiến Lăng Thiếu Đường vô cùng tức giận

“Con.....! Rốt cuộc nó đã làm gì con mà con lại....mê muội nó tới như vậy? “

“Cô ấy không làm gì tôi cả? Ông mới là người làm tôi thành ra như vậy! “

“Con nên nhớ.....giờ con là chủ tịch Lăng Thị! nếu như con làm trái lời ba thì con đừng trách!!” Lăng Thiếu Đường đe dọa.

“ Nếu tôi làm trái thì ông làm gì được tôi??? Phế bỏ vị trí chủ tịch của tôi ở Lăng Thị à?? Như vậy thì ông thử xem.... tôi không cần cái chức chủ tịch này......Nếu ông muốn tôi sẽ trả nó lại cho ông!” nói rồi Lăng Thiên đi khỏi Lăng gia.

“Lăng Thiên.... Con....! Thật tức chết mà? “

~~~*~~~~~

Sân bay Newyork....

Bạn cũng sẽ thích

Không có truyện nào.

“Hôm nay tôi về nước! Em không có gì để nói với tôi sao?” Dương Hiểu Phàm hỏi Hạ Tử Yên

“Tôi....! Anh về nước nhớ giữ gìn sức khỏe! “

“Chỉ vậy thôi sao? Em không còn muốn nói gì khác?? Chẳng hạn như... hỏi tôi có quay lại hay không”

“Vậy.... Anh có quay lại không? “ Hạ Tử Yên ngượng ngùng hỏi.

“ Nếu tôi quay lại thì sao?? còn không quay lại thì sao?”

“ Nếu anh quay lại tôi..... tôi sẽ chờ! còn không quay lại thì tôi.......” Hạ Tử Yên nói mà mặt đỏ như quả cà chua.

Anh đặt một nụ hôn lên trán cô.

“Lần này tôi về chỉ là để giải quyết công việc! Nếu em chờ tôi nhất định sẽ quay lại!!”

“The plane is about to take off! Invite passengers flying from New York to China to board the plane! “

( Máy bay sắp cất cánh! Mời các hành khách có chuyến bay từ New York sang Trung Quốc lên máy bay để chuẩn bị!)

“Anh đi đây! “

Nhìn bóng lưng anh xa dần mà trong lòng Hạ Tử Yên có chút lưu luyến. Có lẽ cô đã yêu anh nhưng nó chưa đủ lớn để cô thừa nhận rằng thích anh.

~~~*~~~~

Lăng Thiên vừa về đến nhà, anh mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa, dựa người ra phía sau nghỉ ngơi.

"Reng.....reng"

“Chuyện gì? “

Không biết đầu dây bên kia nói gì mà anh chỉ trả lời ba chữ rồi lại dựa vào ghế sofa.

“Tôi biết rồi!! “

~~~~*~~~~

Hạ Tử Di mở khóa rồi kéo ngăn tủ lấy ra một chai thuốc màu trắng. Đó là thuốc tránh thai, sau mỗi lần xảy ra quan hệ với anh cô đều uống thuốc để phòng ngừa. Và lần này cũng không ngoại lệ.

Sau khi uống thuốc xong, cô lên giường rồi đắp chăn và chìm vào giấc ngủ.

"Cạch..." Lăng Thiên mở nhẹ cửa bước vào. Bước đến bên giường, anh ngồi xuống nhìn cô gái đang ngủ say. Có lẽ cô rất mệt. Anh chỉ cúi xuống đặt lên trán cô 1 nụ hôn, anh thì thầm

“Tôi đi công tác..... Em ở nhà phải nghe lời thím Trần! Tôi đi một tuần sẽ về! Nếu em không nghe lời, tôi sẽ phạt đấy!” anh nở một nụ cười “Tôi yêu em!”

Vừa định đứng dậy thì anh thấy phía sau bàn trang điểm có một vật gì đó lòi ra bên ngoài. Anh đưa tay lấy nó ra thì đập vào mắt anh là hàng chữ Birth Control Pill (thuốc ngừa thai). Gương mặt đang vui vẻ bỗng nhiên đen lại. Cô dám dùng loại thuốc này? Cô không muốn mang thai đứa con của anh? Cô không muốn dính líu hay ràng buộc gì với anh cả? Tại sao vậy chứ?

“Hạ Tử Di..... Em tỉnh dậy cho tôi!!!” anh tức giận quát lớn. Nghe tiếng quát Cô mơ màng ở mắt.

“Em nói đi! Đây là cái gì??? “ anh nắm tay cô kéo dậy.

“Đau....quá! Buông ra....”

“Đau?? Vậy đây là cái gì? Tại sao em lại dùng nó???” anh không thể giữ được bình tĩnh.

“Thuốc..... Đưa cho tôi! “ Hạ Tử Di nhận ra thứ trên tay anh liền vội vàng muốn lấy lại.

“Hạ Tử Di.... Tôi nói cho em biết! Em phải mang thai và sinh con cho tôi.... nếu em dám dùng loại thuốc này một lần nào nữa thì đừng trách tôi!!” chai thuốc trong tay anh bị anh bóp chặt, như muốn nát vụn ra từng mảnh.n cũng không có thuốc nổ ở trong... hình như là không gây hại lắm... Hắn suy nghĩ, cả đời hắn loại vũ khí gì cũng đã gặp, chỉ là hình như chưa thấy vật này bao giờ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.