Chú Cá Nhỏ, Chú Gấu Nhỏ

Chương 23: Gặp lại người thân (I) - Nii-sama trở về




“Còn có, nếu có nhân quả quấn thân, nhanh chóng giải quyết.” Huyết Nhận thần đế nhắc nhở, “Có một số nhân quả, cũng có ảnh hưởng đối với tu hành.”

“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Nhân quả của mình cũng không tính là nhiều, tương đối quan trọng chính là nhân quả với người thân bạn tốt, những nhân quả này đều là thiện ý, không ảnh hưởng tu hành. Cho dù nhân quả với ‘Xích Hỏa lão tổ’ tương đối nặng, dù sao Xích Hỏa lão tổ lúc trước cứu Tĩnh Thu! Nhưng Xích Hỏa lão tổ cũng là bằng hữu, cũng không cố ý yêu cầu Đông Bá Tuyết Ưng cái gì, cái này cũng ảnh hưởng đối với mình không lớn.

Có ảnh hưởng, ví dụ như thù hận với Hắc Ma lão tổ! Hắc Ma lão tổ là hung thủ giết chết Hồng Trần thánh chủ, mình là thân truyền đệ tử của Hồng Trần thánh chủ, tự nhiên có thù oán! Nhưng Hồng Trần thánh chủ không yêu cầu đệ tử trước khi siêu thoát phải báo thù, cho nên nhân quả này ảnh hưởng cũng không lớn.

“Đối với ngươi mà nói, siêu thoát cần phải chú ý nhất chỉ hai điểm này.” Huyết Nhận thần đế mỉm cười, khẽ lật tay đem một khối phù bài hình tam giác ném cho Đông Bá Tuyết Ưng, “Đây là chìa khóa pháp trận Hắc Vụ hải, bởi vì nó quá nguy hiểm, cho nên ta sớm bố trí pháp trận, người ngoài cũng không thể đi vào.”

Đông Bá Tuyết Ưng lập tức tiếp nhận.

“Sư tôn, lúc trước người mấy lần nói đến kỷ nguyên vũ trụ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Còn nói đến Tàng Thi động là kỷ nguyên vũ trụ thứ hai lưu lại, vậy chúng ta một kỷ nguyên này tính là kỷ nguyên vũ trụ thứ mất? Còn có chủ nhân Hồ Tâm đảo?”

“Hoa cỏ có khô héo, thế giới có sinh diệt, vũ trụ cũng có quật khởi và phá diệt, vũ trụ từ sinh ra thai nghén sinh mệnh đến đại phá diệt một đoạn thời gian này, có thể tính là một kỷ nguyên.” Huyết Nhận thần đế nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Tựa như thế giới phàm nhân vật chất giới có thể duy trì thời gian có dài có ngắn, mỗi một kỷ nguyên dài ngắn không đồng nhất, nếu chúng ta quá nhiều sinh linh gánh nặng đối với vũ trụ quá lớn, hoặc là phá hủy quá nhiều, một kỷ nguyên này sẽ ngắn chút, tiến vào đại phá diệt nhanh hơn.”

Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận nghe.

“Nghiêm khắc tính ra, chúng ta một kỷ nguyên vũ trụ này, là kỷ nguyên vũ trụ thứ tám.” Huyết Nhận thần đế cảm thán, “Xem như một kỷ nguyên vũ trụ khá bình thường, dựa theo cường giả sinh ra để tính, chói mắt nhất là kỷ nguyên vũ trụ thứ ba! Kỷ nguyên vũ trụ thứ ba đản sinh ra hai vị tồn tại xuất sắc, một người chính là chủ nhân Hồ Tâm đảo, một người khác là ma tổ.”

“Kỷ nguyên vũ trụ thứ tám?” Đông Bá Tuyết Ưng khẽ gật đầu.

“Đó đều là chuyện quá khứ, hiện tại chỉ có thể ở một số di tích còn có thể dò xét được sự tồn tại của bọn họ.” Huyết Nhận thần đế nói, “Được rồi, ngươi hiện tại chủ yếu nhất chính là dốc lòng tu hành nhanh chóng có thể siêu thoát! Lấy thiên phú của ngươi, nhanh mà lời nói, trăm vạn năm hẳn là sẽ có hi vọng có thể siêu thoát.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhất thời cảm thấy sư tôn hy vọng đối với mình thật đúng là lớn, trăm vạn năm đã siêu thoát?

“Đệ tử sẽ dốc sức.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Ha ha...” Huyết Nhận thần đế cũng không nghĩ nhiều nữa, mà là quay sang nói, “Ta vốn nói chờ tìm kiếm xong cổ động phủ, lựa chọn chỗ tốt thích hợp cho ngươi, nhưng thực lực của ngươi tiến bộ so với ta đoán trước còn nhanh hơn, nay đã là thực lực gần như tôn giả. Ngươi hiện tại cũng không quá thích hợp truy đuổi lực lượng, mà càng nên nhanh chóng nắm giữ thiên địa quy tắc. Ta trong lúc nhất thời thật đúng là không có bảo vật cho ngươi.”

“Bảo vật này tạm thời gửi ở chỗ ta, chờ ngươi siêu thoát, ta sẽ cho ngươi, cho hy vọng mở đạo của ngươi cũng có thể tăng nhiều.” Huyết Nhận thần đế cười nói.

“Đệ tử không vội, đệ tử thực lực càng mạnh, sư tôn cho bảo vật sẽ càng tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng cười nói.

“Được rồi.” Huyết Nhận thần đế cười, “Đi thôi đi thôi, đi làm việc của ngươi đi.”

“Đệ tử cáo lui.”

Đông Bá Tuyết Ưng khom mình hành lễ, lập tức xoay người thối lui.

Huyết Nhận thần đế nhìn Đông Bá Tuyết Ưng rời đi không khỏi mỉm cười gật đầu. Ở trong năm tháng tu hành dài lâu, người thân đều sẽ dần dần mất đi, ngược lại ‘thầy trò’ sẽ làm bạn đi càng lâu hơn! Đối với bọn Huyết Nhận thần đế mà nói, tình thầy trò sẽ dần dần thành tình cảm quan trọng nhất trong lòng bọn họ. Đương nhiên những ‘hạng người vô tình’ kia lại tính khác.

...

Vù.

Rời khỏi chỗ ở của sư tôn, Đông Bá Tuyết Ưng hướng Ân Thạch biệt viện bay đi.

Phi hành ở trời cao, nơi này lại không thể xuyên qua không gian, chỉ có thể chậm rãi bay.

Ở lúc phi hành, Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận xem xét lượng lớn tình báo lúc trước sư tôn cho. Lấy thân phận Huyết Nhận thần đế, tình báo hắn cho chi tiết hơn rất nhiều, cũng khiến Đông Bá Tuyết Ưng hiểu biết càng thêm tỉ mỉ đối với toàn bộ vũ trụ.

“Thì ra Trúc Sơn phủ chủ không thể siêu thoát, là nguyên nhân này, khó trách vị thống lĩnh kia của Hủy Diệt quân đoàn hối hận không kịp.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.

Tu hành bình thường.

Nên ở sau khi thành tứ trọng thiên, loại suy dần dần cảm ngộ từng loại thần tâm, thậm chí cuối cùng hậu tích bạc phát, nháy mắt lĩnh ngộ, đem toàn bộ quy tắc ảo diệu hình thành một chỉnh thể đầy đủ —— thiên địa quy tắc! Từ đó siêu thoát trở thành chân thần.

Sau khi trở thành chân thần, nghiên cứu bí kỹ hoặc là tự nghĩ ra bí thuật, không ngừng nghiên cứu quy tắc ảo diệu, rốt cuộc có một ngày, ngộ ra ‘đạo’ bao trùm ở trên thiên địa quy tắc! Mở ra đạo của mình, đó là tôn giả.

Mở ra đạo... Còn rất non nớt, cần không ngừng hoàn thiện hoàn mỹ, khi đạo mở ra này đạt tới mức thật sự vĩnh hằng, đó là ‘Chúa tể’.

Ví dụ như Huyết Nhận thần đế đã mở ra ‘Huyết Nhận chi đạo’ ‘Âm ảnh chi đạo’ ‘Hủy diệt chi đạo’.

Thời Không đảo chủ thì mở ra ‘Thời không chi đạo’.

Nêu ví dụ, ‘Thời không chi đạo’, muốn mở ra một đạo này, chủ yếu là trên cơ sở thời không quy tắc ảo diệu có sự lý giải tầng sâu hơn, lĩnh ngộ ra thời không ảo diệu kết hợp cao thâm hơn, hình thành ‘Thời không chi đạo’. Cho nên muốn mở ra ‘Thời không chi đạo’, cũng không cần hiểu được Khai Thiên Thần Tâm, Nhân Quả Thần Tâm vân vân. Càng thêm không cần hiểu được toàn bộ thiên địa quy tắc.

Cho nên ——

Trên lý luận, giới thần tứ trọng thiên dưới tình huống cảnh giới đủ cao thâm, cũng có thể mở ra đạo của bản thân.

‘Trúc Sơn phủ chủ’ chính là ở lúc giới thần tứ trọng thiên, còn chưa nắm giữ thiên địa quy tắc hoàn chỉnh, mở ra ‘Hủy diệt lôi đình chi đạo’ trước, từ đó có chiến lực cấp tôn giả. Nhưng lại chưa siêu thoát.

“Dựa theo ghi lại.”

Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Chúng ta một kỷ nguyên vũ trụ này cũng chỉ có một mình Trúc Sơn phủ chủ ở tứ trọng thiên đã mở đạo. Dựa theo sư tôn miêu tả ở trong tình báo, dù là các kỷ nguyên vũ trụ, có thể ở tứ trọng thiên làm tới một bước này cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.