Chú, Anh Cũng Có Một Chút Đáng Yêu

Chương 83




Trên đảo của Thiên Nguyệt các.

“Trúc lão, lúc nãy là chuyện gì?”.

Bạch Linh nhìn Trúc Ly hỏi.

“Ta cũng không biết, chuyện xảy ra quá đột ngột, lúc âm thanh từ đám mây vang lên tinh thần của ta như bị đóng băng không thể làm bất cứ chuyện gì”.

Trúc Lý nghiêm mặt nói.

Bọn họ đang xử lý chuyện thường ngày bỗng nhiên nàng cảm giác được một luồng năng lượng khổng lồ, đi đến mép đảo nhìn xuống thì phát hiện cả vương thành cùng với những khu vực bên ngoài gần với vương thành cây cối đều tranh nhau nảy mầm sinh sôi.

Nàng đã kiến thức nhiều nên nhìn một chút liền biết đó là Sinh mệnh lực thứ mà chỉ có Hồn Linh cảnh mới có.

Truy lần đến nơi khởi điểm sinh mệnh lực phát ra thì lại là hoàng cung nên nàng cũng không tiện thăm dò mà tiếp tục theo dõi tình hình.

Không bao lâu đám mây ngũ sắc kì lạ xuất hiện theo sau là những âm thanh mang theo uy thế kinh khủng khiến tinh thần của nàng hoảng loạn.

Đến khi bình tĩnh trở lại thì đám mây ngũ sắc kia đã biến mất nên nàng không thăm dò được thứ gì nhưng tình huống dị thường đến mức có thể ảnh hưởng đến tinh thần của một Đan Linh cảnh như nàng thế này không thể không chú ý.

“Vậy có phát hiện ra điều gì đáng nghi không?”.

Bạch Linh nhíu mày hỏi.

“Sinh mệnh lực phát ra từ hoàng cung nên Vân gia là đáng nghi nhất”.

Trúc Ly nói.

“Hừm… lại là Vân gia, từ lúc Diệp Thiên xuất hiện cả vương thành đã bắt đầu không yên bình, sau này lại xuất hiện thêm một Diệp Hàn cùng Vân Ngọc công chúa với đôi mắt kì dị, bây giờ lại đến dị biến kì lạ này”.

Bạch Linh nói.

“Vân Lam vương quốc sợ là sẽ xảy ra rất nhiều đại sự, tương lai sợ là ảnh hưởng càng lớn”.

“Đúng vậy”.

Trúc ly gật đầu.

“Những người đi điều tra lai lịch của Diệp Thiên cùng Diệp Hàn tìm được gì rồi?”.

Bạch Linh hỏi.

“Tim được vài thứ, nghe nói Diệp Thiên mấy tháng trước là được Dương Tiêu Đội trưởng đội hộ vệ trong hoàng cung lúc vào Vạn thú sơn mạch cứu được, làm thư đồng cho công chúa cuối cùng tham gia khảo hạch nhập học học viện Vân Lam, bối cảnh của hắn hiện tại chưa tìm được gì”.

Trúc Ly nói.

“Chỉ như thế?”.

Bạch Linh hỏi.

“Còn một tin nữa nhưng rất khó tin”.

Trúc Lý do dự nói.

“Cứ nói”.

“Trong báo cáo nói lúc Dương Tiêu cứu Diệp Thiên từ Vạn thú sơn mạch về thì Diệp Thiên chỉ mới Luyện thể tầng 4”.

Trúc Ly chầm chậm nói.

“Hả??? ý ngươi nói tên tiểu tử kia chỉ dùng mấy tháng thời gian từ Luyện thể tầng 4 đột phá đến Huyền đan cảnh, chiến lực càng có thể chém giết Huyền Quanh cảnh???”.

Bạch Linh đứng dậy nói.

“Trong báo cáo nói như thế ta cũng không biết thật giả”.

Trúc Ly nói.

“Quả thật rất khó tin, chỉ mấy tháng ngắn ngủi làm sao hắn có thể tu luyện nhanh như vậy, nếu như dùng ngoại vật thì căng cơ sẽ bất ổn cơ bản không thể đối chiến với Huyền quang cảnh chứ đừng nói chém giết”.

“Không chỉ thế hắn còn tu luyện ra kiếm mang, thứ này bao nhiêu thiên tài kiếm đạo tu luyện đến nữa sống nữa chết cũng chưa chắc đã tu ra”.

Bạch Linh khó tin phân tích.

“Chuyện hắn có thật sự trong mấy tháng ngắn ngủi đột phá đến Huyền đan cảnh hay không hiện tại chưa biết, nhưng chuyện hắn có quan hệ với Diệp Hàn đã được chắc chắn”.

“Đôi mắt kì lạ của Diệp Thiên cùng với đôi mắt Diệp Hàn tặng cho công chúa hoàn toàn giống nhau nên chắc chắn hai người có quan hệ mật thiết với nhau, ta nghỉ rất có thể là đồng môn, còn đôi mắt kia là bí pháp chỉ truyền trong môn phái của họ”.

Trúc Lý nói.

“Hừm… rất có lý, vì công chúa là đồ đệ của Diệp Hàn nên mới được truyền lại, còn việc đôi mắt của hắn khác với Diệp Thiên cùng công chúa hẳn là hắn đã tu luyện đôi mắt đó đến một cảnh giới khác hai người”.

“Công chúa nói đôi mắt của mình có thể nhìn ra chiêu thức và có thể sao chép huyền kĩ của đối thủ, vậy thì đôi mắt của Diệp Hàn không chỉ đơn giản như thế, rất có thể mang một bí kĩ ghê gớm nào đó”.

Bạch Linh chầm chậm phân tích, đồng thời khóe môi nàng dần nâng lên.

“Haahaa… ta thật không ngờ ở một vương quốc nhỏ nhoi hẻo lánh này lại xuất hiện những thứ khiến ta không ngừng kinh ngạc, nhưng thứ mà ta chưa từng nghe nói đến khiến ta phải tò mò”.

“Diệp Hàn hẳn là sư huynh, Diệp Thiên là sư đệ, Diệp Thiên gặp nguy hiểm được Vân gia cứu nên rất có thể Diệp Hàn mới đến giúp Vân gia xem như trả ân tình”.

Trúc Ly nói.

“Hừm… tình huống này rất có khả năng”.

Bạch Linh suy nghĩ, cảm giác rất đúng nếu không thì Diệp Hàn sao lại giúp Vân gia dù biết tình huống trước mắt.

“Hửm??”.

“Chuyện gì thế?”.

Bạch Linh hỏi.

“Ta vừa thăm dò hoàng cung, chỉ cảm nhận được khí tức của Vân Long hoàng thượng tỏa ra ngay ở vị trí sinh mệnh lực phát ra lúc nảy”.

Trúc Ly nói.

“Vậy rất có thể Vân Long đã tìm ra bảo bối hoặc hắn đang bí mật làm chuyện gì đó, hắn là Đan linh cảnh nên rất khó thăm dò nên cứ để yên, dù sao không lâu nữa vương thành cũng loạn, đến đó hắn không muốn cũng phải ra thôi”.

Bạch Linh nói.

Trúc Lý gật đầu đồng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.