Chốn Tình Nhân

Chương 12: 12: Đến Nhà Bà Nội Đón Em Trai




Edt: Mítt

~~~~~~

“Lão tam!”

Nghe anh cả nhà mình lại muốn cùng mình luận bàn kỹ xảo cách đấu, Nghiệp Nhị thiếu lập tức chạy như bay trốn đến phía sau Tô Duệ.

“Lão tam, chú lần này trở về có phải muốn cùng anh nói chuyện công ty hay không? Tới tới tới, hai anh em ta lên thư phòng trên lầu nói chuyện cho rõ.”

Liếc thấy quẫn bách ở đáy mắt Nghiệp Thiếu Quần, Tô Duệ nhịn không được cười cười.

“Anh hai, anh đi thư phòng trước chờ em, em cùng anh cả…… Đi luận bàn một chút!”

“Cái, cái gì?”

Nghe Tô Duệ nói, Nghiệp Thiếu Quần mở to hai mắt, như là nhìn thấy quỷ.

“Chú muốn cùng anh cả luận bàn, chú nha, thiếu ngược sao?”

“Ngốc qua một bên đi.”

Mới vừa vào cửa Nghiệp Thiếu Ninh lạnh lùng liếc mắt nhìn Nghiệp Thiếu Quần một cái, ngay sau đó ánh mắt thâm thúy nghiêm túc lập tức dừng ở trên người Tô Duệ.

Cảm giác được chiến ý đến từ trên người Tô Duệ, Nghiệp Thiếu Ninh ngưng mắt, cởi áo khoác của mình ném cho giúp việc ở một bên, hai tay giao nhau, hoạt động một chút nấm đấm của mình: “Lão tam, cùng anh lên lầu.”

“Được.”

Tô Duệ gật gật đầu, đi theo bước chân Nghiệp Thiếu Ninh lên trên lầu, dư lại Nghiệp Nhị thiếu một mình ở trong đại sảnh lầu một ngẩn người, cuối cùng hắn vẫn là nhanh chân đuổi kịp bước chân hai người.

Nửa giờ sau ——

“Lão tam, chú được Siêu Xayda bám vào người?”

Cho dù tận mắt nhìn thấy trận quyết đấu thế kỉ của lão đại cùng lão tam, Nghiệp Nhị thiếu đáy lòng vẫn không thể tin tưởng em trai mình nhu nhược cần người quan tâm có thể đem anh cả uy vũ của mình giống như sắt thép đánh đến không đứng dậy nổi.

Đây tuyệt đối không khoa học a!

Nghe Nghiệp Thiếu Quần khoa trương hỏi chuyện, Tô Duệ chỉ là cười cười, ngay sau đó hắn bước đi tới trước người Nghiệp Thiếu Ninh, cong lưng, vươn tay: “Anh cả!”

“A.”

Nghiệp Thiếu Ninh cười cười, đáy mắt luôn luôn thanh lãnh nghiêm túc lại hiện lên một tia vui mừng.

“Lão tam, chú trưởng thành rồi, anh cả nói chuyện giữ lời, từ hôm nay trở đi, tuyệt đối không can thiệp chuyện của chú cùng Tô tiểu thư!”

Hai anh em cầm tay nhau, Tô Duệ dùng sức kéo Nghiệp Thiếu Ninh từ trên mặt đất đứng lên.

Đã bao nhiêu năm, làm quán quân cách đấu trong quân đội, Nghiệp Thiếu Ninh đã rất nhiều năm không nếm thử qua tư vị bị người đánh ngã là như thế nào.

Lại nói tiếp, tư vị này, hình như còn rất vui sướng? Đương nhiên, tiền đề đó là, người đem mình đánh ngã, chính là người em trai mình yêu chiều nhất.

Đứng dậy hoạt động hai chân một chút, Nghiệp Thiếu Ninh lại ánh mắt vững vàng nhìn nhìn Nghiệp Thiếu Quần bên cạnh: “Lão nhị, học hỏi thêm lão tam một chút, mấy năm nay, chú vẫn luôn không tiến bộ!”

Nghiệp Thiếu Quần:……

Tôi chọc đến ai chứ?

“Lão tam, tới tới tới, hai ta vẫn là đi thư phòng nói chuyện làm ăn, anh không tiến bộ thì làm sao? Mẹ năm đó giao chuyện làm ăn vào tay anh, anh không phải cũng đều kinh doanh rất tốt đấy sao?”

Âm thầm bĩu môi, Nghiệp Thiếu Quần lôi kéo Tô Duệ bước nhanh ra khỏi sân huấn luyện, chờ đến khi hai đứa em của mình đều đi xa, Nghiệp Thiếu Ninh luôn trầm mặt làm bộ dáng nghiêm túc rốt cuộc nhịn không được nhíu mày, trên mặt lộ ra biểu tình ăn đau.

Đờ mờ, lão tam xuống tay thật là tàn nhẫn, đây cho dù đổi thành người bất tử cũng bị nó đánh mất nửa cái mạng! Đứa nhỏ này ~

Nhà cũ Nghiệp gia, bên trong thư phòng.

Vừa vào cửa thư phòng, Nghiệp Thiếu Quần cà lơ phất phơ lập tức lạnh mặt xuống, ý cười trong đôi mắt cũng đều rút đi.

“Y Quốc kia giúp lão quỷ lần này thật đúng là ăn gan hùm mật báo, đến Nghiệp Nhị thiếu anh cũng dám qua mặt, lão tam, lần này cũng may có chú ở nước ngoài giúp anh trấn giữ, nếu không anh hai chú thật sự phải lật thuyền trong mương.”

“Chúng ta là anh em ruột.”

Tô Duệ liếc mắt nhìn Nghiệp Thiếu Quần một cái, ngay sau đó không chút để ý ngồi xuống chiếc ghế mây duy nhất trong thư phòng.

“Anh hai, biết ai ở sau lưng thọc anh một dao không?”

“A, còn có thể là ai? Chính là cái tên chó chết Lư Tuấn kia.”

Nhắc tới cái tên túc địch này của mình, Nghiệp Nhị thiếu liền hận đến ngứa răng, nói đến chuyện xưa của hắn cùng Lư Tuấn, đó tuyệt đối phải ngược dòng thời gian quay về thời tiểu học.

Không sai, hai người bọn họ chính là tương ái tương sát, không đúng, là kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt.

Từ nhỏ lớn lên trong đại viện ở quân đội Nghiệp Nhị thiếu chính là bá vương trường học, khinh nam bá nữ trốn học đùa giỡn lão sư, chuyện gì hắn cũng dám làm, mà Lư Tuấn chính là học bá nhà người ta trong truyền thuyết.

Hai người từ nhỏ liền nhìn nhau không hợp mắt, sau lại lên trung học, Nghiệp Nhị thiếu thật vất vả có được một mối tình đầu coi trọng một em gái khóa dưới, kết quả em gái kia lại cấp cho Nghiệp Nhị thiếu một tấm thẻ người tốt ——

“Nghiệp Thiếu Quần anh rất tốt, nhưng mà em đã có người mình thích rồi.”

Không sai, người em gái kia thích chính là Lư Tuấn.

Thân là nam chủ đại nhân của một thế giới, Lư Tuấn từ nhỏ liền có được bề ngoài xuất sắc, chỉ số thông minh cực cao, tu dưỡng tốt đẹp cùng gia thế xuất chúng.

Tóm lại loại học bá này thêm cả tình bá thì cái gì cũng không cần làm, vừa đứng là có thể tự động hấp dẫn giá trị cừu hận phạm vi trăm dặm.

Mà Nghiệp Nhị thiếu bất quá chỉ là bên trong một đám tiểu quái, là một con boss có sức chiến đấu tối cao mà thôi ~

“Lư Tuấn sao!”

Nghe Nghiệp Thiếu Quần nói, ánh mắt Tô Duệ chợt lóe: “Cái gọi là đánh rắn đánh giập đầu, anh hai, anh biết uy hiếp lớn nhất của Lư Tuấn là cái gì không?”

“Hừ, hắn để ý nhất đương nhiên là công ty mà ba hắn lưu lại, anh nói làm gì cũng phải làm cho hắn phá sản để hắn ra ngoài đường cái mà xin cơm!”

Nghiệp Nhị thiếu vẻ mặt tin tưởng tràn đầy, lại nói tiếp ở kiếp trước hắn thật đúng là làm được điểm này, mà hiện tại thì sao ~

“Anh hai, nghe nói qua Diệp Khanh chưa?”

“Diệp Khanh? Ai?”

Nghiệp Nhị thiếu nghe được tên Diệp Khanh hơi hơi nhíu mày, tên này có chút quen tai, hình như là……

“Chú nói chính là tiểu minh tinh mới của Lư Tuấn?”

“Không phải tiểu minh tinh, người ta kêu là chân ái.”

Tô Duệ cười tủm tỉm nằm xuống ghế mây.

“Anh hai, giải trí Nghiệp thị cùng những hạng mục khác trong công ty tất cả đều giao cho em, anh hiện tại nhiệm vụ duy nhất chính là theo đuổi Diệp Khanh, theo đuổi được cô ta, anh liền thắng!”

“Chỉ đơn giản như vậy?”

Nghiệp Thiếu Quần nheo nheo mắt, có chút hồ nghi nhìn Tô Duệ: “Lão tam, không phải chú lừa anh chứ?”

“Em lừa anh làm cái gì? Chẳng lẽ em còn không biết cái điểm phá sản này của anh sao?”

“Ha hả, chú chướng mắt, phi phi, đồng ngôn không cố kỵ, cái gì kêu về điểm phá sản này?”

Nghiệp Thiếu Quần vẻ mặt hắc tuyến nhìn em trai mình: “Lão tam, chú học hư! Có phải là Tô Vãn nhà chú dạy chú như vậy hay không?”

Tô Vãn cùng Diệp Khanh là tình địch, chuyện này, người địa cầu đều biết!

Nghiệp Thiếu Quần cảm giác Tô Vãn người phụ nữ này không đơn giản, hắn thật đúng là sợ em trai mình bị người khác xem như súng mà sử dụng.

“Vợ em, lòng em hiểu rõ, lại nói tiếp……”

Tô Duệ đột nhiên ngồi thẳng thân mình, ánh mắt lập loè nhìn Nghiệp Thiếu Quần: “Anh hai, sự kiện lần trước Bình Quả Nhật Báo đưa tin, anh còn chưa có giải thích với em đâu? Tới tới tới, hai ta cũng đến sân huấn luyện đi luận bàn một chút?”

Luận bàn em gái chú!

Các người một người hai người đều cuồng bạo lực ~

Nghiệp Thiếu Quần nghe Tô Duệ nói nhất thời liền thay đổi sắc mặt: “Khụ khụ, cái kia, theo đuổi con gái, rất phức tạp nha! Anh đi nghiên cứu tư liệu cá nhân của Diệp Khanh, ngày mai anh liền đem tư liệu công ty gửi cho chú, chú cùng vợ mình tùy tiện lăn lộn, lăn lộn đến phá sản, anh cũng vui, cứ như vậy đi!”

Nói xong, Nghiệp Thiếu Quần giống như cơn gió xoay người rời đi.

Thấy Nghiệp Thiếu Quần đóng cửa rời đi, Tô Duệ nhịn không được cười nhẹ lên ——

Theo đuổi nữ chủ, chuyện này đích xác rất khó khăn a.

Nói thật, Tô Duệ đối với Nghiệp Thiếu Quần thật đúng là không tin tưởng nổi, nhưng mà mục đích của hắn chỉ là muốn cho Lư Tuấn một chút ngột ngạt, còn Nghiệp Thiếu Quần theo đuổi được Diệp Khanh hay không, tất cả cứ tùy duyên đi ~

~~~~~~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.