Chọc Phải Người Đàn Ông Nóng Nảy

Chương 23: Uống rượu, không nghiêm túc trong giờ làm việc, phải phạt




Thanh âm hiểm độc chờ Vu Nhai suy nghĩ gần hiểu ra tiếp tục bảo:

- Khục khục, không ngờ ta có thể tiêu diệt một thiên tài, cảm giác quá sướng. Một trong các trụ cột tương lai của Độc Cô gia chết trong tay ta, khục khục khục . . .

- Tuy ta nghĩ ra nhưng còn nhiều chỗ không thông, không biết các ngươi có thể giải thích thắc mắc? Để lát nữa ta làm quỷ chết hiểu được?

Vu Nhai biết hôm nay chín chết một sống, nếu không tỉnh táo thì 'một sống' cũng mất. Giọng Vu Nhai thản nhiên, chậm rãi bước ra, người bình tĩnh như đang chờ chết.

Giọng âm hiểm nhìn thấu suy nghĩ của Vu Nhai, bóc trần ra:

- A? Muốn câu giờ? Vô dụng, nguyên bảo các bên phải đã bị chúng ta bày trận pháp, ma pháp dung hợp, trận pháp huyền binh. Khi ngươi bước vào thì chúng ta đã phong kín mọi lối ra vào, trong thời gian ngắn sẽ không ai vào được.

Giọng âm hiểm tiếp tục bảo:

- Nhưng nếu ngươi đã chắp cánh khó bay thì cho ngươi làm quỷ chết hiểu cũng được. Nhàn quận chúa đầu tiên là khiến thế tử Hoàng Phủ Cung đả kích ngươi, khiến ngươi hoàn toàn mất niềm tin vào mình. Nhàn quạn chúa không ngờ Hoàng Phủ Cung vô dụng như vậy, càng không ngờ thiên tài trẻ của Độc Cô gia không ra tay. Mấy tên Dương gia Kiếm vực thua vào tay ngươi thì nằm trong dự đoán. Khi đó báo hại chúng ta sợ gần chết, sợ trong tình huống ngươi không bị đả kích sẽ phớt lờ song huyền binh hấp dẫn. May mắn ngươi vẫn đến, xem ra ngươi có bóng ma lớn với huyền binh cục gạch?

Vu Nhai ngẩn người, sau đó hiểu ra. Hoàng Phủ Nhàn dựa trên khía cạnh suy nghĩ kỳ binh giả dụ dỗ Vu Nhai, nhưng không ngờ hắn nghĩ đến mẫu thân. Coi như Vu Nhai xui, âm thác dương sai vẫn bị dụ vào Huyền Bảo Lâu.

Đương nhiên trước khi trận quyết đấu cuối cùng bắt đầu Tông đại nhân nói những lời đó với kỳ binh giả cũng vì kế hoạch hành động của Hoàng Phủ Nhàn.

Giọng âm hiểm đâm trúng điểm yếu của Vu Nhai:

- Là các chủ tương lai của kiếm các bí ẩn nhất Độc Cô gia, khi ngươi nghe nói có báu vật như vậy sao có thể không động lòng? Cộng với đám thánh binh sư đều bế quan, rất có thể sẽ nhanh chóng trộm đồ ra ngoài, ngươi sẽ không nhịn được lẻn vào ăn cắp. Với biểu hiện của ngươi trong Phiêu Tuyết hành tỉnh ma pháp đế quốc, ngươi thành công lẻn vào phòng ma pháp sư cường đại nhất, chắc chắn ngươi sẽ làm như vậy, ngươi rất tự tin.

Giọng âm hiểm tiếp tục bảo:

- Đúng vậy! Thánh binh sư của Huyền Bảo Lâu bế quan vào lúc này là do Nhàn quạn chúa tặng một viên đan dược cực phẩm.

Vu Nhai hờ hững bổ sung:

- Đúng là từng khâu nối liền. Báu vật quý hiếm đó là thật đúng không? Chẳng qua nó sẽ không được đem ra làm phần thưởng mà là cho Độc Cô Cửu Dương bị ta phế bỏ huyền binh bản mệnh?

Vu Nhai đã cách bọn họ mấy thước.

Giọng âm hiểm giải thích sự thật:

- Đúng vậy! Có một điều muốn đả kích ngươi một chút. Viên đan dược cực phẩm đó không chỉ vì giết ngươi mà còn để đổi báu vật này, ít nhất mặt ngoài là dùng đan dược trao đổi báu vật.

Cái này hợp tình hợp lý, nếu không có chuyện gì mà tự dâng tặng mới khiến thánh binh sư canh giữ Huyền Bảo Lâu lấy làm lạ.

Vu Nhai gật đầu, nói:

- Đã hoàn toàn hiểu, Hoàng Phủ Nhàn đúng là tốn nhiều công sức.

- Nói vậy là ngươi chịu đi chết?

Vu Nhai lạnh nhạt nói:

- Trước khi chết ta còn có vài chuyện muốn nhờ các ngươi chuyển cho Hoàng Phủ Nhàn. Thật ra rất nhiều điểm Hoàng Phủ Nhàn tính sai, ta khá xui xẻo, tuy nàng sai nhưng ta vẫn vào cạm bẫy của nàng.

- A? Sai chỗ nào?

Mắt Vu Nhai chợt sáng rực nói:

- Lý do ta muốn báu vật không phải vì ta cần dùng, ta sớm đã là song huyền binh giả.

Ánh mắt sáng làm mặt nạ càng kỳ dị. Vu Nhai nhẹ phất tay, Thất Tinh Thần Kích hiện ra. Vu Nhai triệu hoán rất chậm, không để người hiểu lầm là lấy từ không gian giới chỉ.

- À không, ta là tam huyền binh giả.

Nhìn Vu Nhai triệu háon ra Thất Tinh Thần Kích thì hai người kia ngây ngẩn, bao gồm người nãy giờ không lên tiếng. Khi phản nghịch chi chucy hiẹn ra thì hai người không thể bình tĩnh. Khi bọn họ chưa kịp phản ứng lại thì cây búa thứ hai, tức là Thâm Hải Huyền Tinh Chuy hiện ra theo. Ba huyền binh bản mệnh cộng với cục gạch mà mọi người đều biết.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Sai, ta nên là ngũ huyền binh giả mới đúng.

Thí Thần Ma Nhẫn cũng lên sân khấu, chỉ còn lại Thôn Thiên kiếm, Tinh linh thần nỗ khiếm khuyết, thả ra hai món này không ích gì. Còn Phong Doanh, binh linh chỉ U Hoang mới có thì Vu Nhai không dùng, năm huyền binh này đã đủ rung động.

Cuối cùng Huyền Binh Điển cũng ra sân, năm huyền binh bản mệnh phập phềnh quanh người Vu Nhai.

- Sao . . . Sao có thể?

Giọng âm trầm không còn âm hiểm nổi, giật mình trợn trừng mắt. Chuyện trước mắt đảo điên hiểu biết của gã. Tên này là thần sao? Nếu không phải thần sao có được nhiều huyền binh bản mệnh đến thế?

Vu Nhai khẽ quát:

- Giết!

Vu Nhai mang theo hơi thở tuyệt vọng khủng bố của Thí Thần Ma Nhẫn vọt tới gần hai người kia.

'Thí thần tuyệt, thượng bộ' chi tà ảnh bộ phát ra, tốc độ nhanh hơn phong túng bộ của Phong Doanh, mau hơn ám ảnh tiệt sát, càng tuyệt. Tuy mất bí ẩn nhưng mang đến lực lượng tuyệt sát cường đại.

- Cẩn thận!

Vu Nhai quát to:

- Tà nhẫn thất trảm!

Mục tiêu của Vu Nhai là người từ đầu đến cuối không lên tiếng. Tuy người này không nói chuyện nhưng ánh mắt càng âm trầm, khinh thường hơn cái tên nói nhiều. Không phải người đó lạnh lùng mà là coi rẻ Vu Nhai, nên hắn chọn gã làm mục tiêu. Mặc kệ ngươi có phải là thiên binh sư hay không, lão tử có siêu thần binh, chỉ cần cho ta cơ hội thì chém ngươi tuyệt đối không thành vấn đề.

Nếu đã lấy ra nhiều huyền binh bản mệnh thì Vu Nhai cũng chuẩn bị tử chiến đến cùng, hôm nay không phải bọn họ chết tại chỗ thì là hắn tiêu đời, không có con đường thứ hai. Đương nhiên nếu Thôn Thiên kiếm mang theo Vu Nhai bỏ chạy thì lại là chuyện khác.

Nhưng dù Thôn Thiên kiếm mang Vu Nhai chạy ra khỏi bảo các bên phải thì có thể chạy ra Huyền Thần điện không?

Trong khoảnh khắc này Vu Nhai hoàn toàn không tính Thôn Thiên kiếm vào kế hoạch.

Vu Nhai sử dụng Thí Thần Ma Nhẫn, huyền binh khác, tà nhẫn thất trảm điên cuồng chém hướng người im alặng. Đây là lần đầu tiên Vu Nhai dùng Thí Thần Ma Nhẫn chiến đấu, cũng là lần đầu hắn đánh ra tà nhẫn thất trảm bằng Thí Thần Ma Nhẫn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Người im lặng không uổng là thiên binh sư, chớp mắt phản ứng lại nhưng gã vẫn bị áp chế, chỉ có huyền khí không ngừng bùng nổ. Tà nhẫn thất trảm với sức sát thương kinh khủng đè ép, không ngừng chém huyền khí nổ.

- Nghịch, tà nhẫn thất trảm!

Thất trảm kết thúc, Vu Nhai liên tiếp nghịch tà nhẫn thất trảm, uy lực không ngừng chồng chéo lên nhau, bội số kinh hoàng bùng nổ. Lúc trước Vu Nhai với thực lực hoàng binh sư tam đoạn cộng với dẫn động kiếm ảnh trận, Thôn Thiên kiếm lấy kiếm tâm thôn phệ chỉ miễn cưỡng thi triển đệ ngũ trảm, chém Độc Cô Cửu Dương cũng 'dẫn động' suýt nữa chết.

Vu Nhai phỏng đoán dùng thất trảm không thành vấn đề, nhưng cơ thể phải chịu áp lực khủng bố. Khi đó Vu Nhai dùng đoạn kiếm bình thường, bây giờ là bản thể Thí Thần Ma Nhẫn.

- Mặc kệ nó, giải quyết một tên rồi tính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.