Chọc Không Nổi, Trốn Không Xong

Chương 34: Trung thu đoàn viên (2)




A, thật là khéo đúng lúc, ta mới vừa nhấc mảnh ngói lên, đã nghe Bạch Nguyệt Diệu nói mình ở trong phòng ngủ suốt buổi chiều, còn nói cái gì nhàm chán, muốn tìm cô nương xinh đẹp nữa!!

Tức chết người đi được, tên khốn kiếp này, hại ta còn ôm lấy một tia hi vọng với hắn, cho là hắn giả tính phong lưu, nhưng trong lòng cũng không quá xấu, không ngờ hắn tiếp nhận vụ án này, nhưng nhận mà lại không tra? Thứ gì đâu! Hắn cũng chỉ ở trước mặt dân chúng giả bộ một chút thôi, sau đó thật ra thì một chút bản lãnh thật sự cũng không có, ta nhổ vào!

Cầu người không bằng cầu mình, hắn không tra tự ta tra không được sao? Nhưng bây giờ cũng tối rồi, ngày mai sẽ phải mở đường thẩm lý, làm sao bây giờ đây!!! Đúng lúc này, trai đẹp mới vừa bị Bạch Nguyệt Diệu bảo giúp hắn đi tìm cô nương xinh đẹp, đã dẫn theo hai nữ tử bước vào phòng Bạch Nguyệt Diệu. ai, trai đẹp này, Bạch Nguyệt Diệu bảo hắn tìm hai cô nương xinh đẹp hắn thật đúng là tìm cho Bạch Nguyệt Diệu hai người, cũng không sợ mệt chết Bạch Nguyệt Diệu ư! Ta à, phải nhanh chóng đi thôi, phía sau sẽ phải trình diễn màn xuân cung sống rồi, còn nhìn chính xác sẽ đau mắt hột.

Ta vừa muốn đứng dậy, nhưng dưới chân lại đột nhiên sụp đổ. Má ơi, không thể nào, quả nhiên nhà cổ đại không bền chắc, cả người ta từ trên nóc phòng lọt vào phòng Bạch Nguyệt Diệu.(Chết Điệp Nhi)

Chỉ nghe tiếng nữ tử thét chói tai, màng nhĩ ta cũng mau bị công phá, hai người họ thế nhưng có thể sinh ra dB cao như thế, thật mạnh mẽ!!

Mà Bạch Nguyệt Diệu cũng ngạc nhiên nhìn ta, sau đó từ ngạc nhiên lại biến thành nụ cười tà mị, trai đẹp mặc áo đen bên cạnh hắn nhanh chóng từ bên hông rút ra một thanh trường kiếm gác trên cổ của ta, phía ngoài phòng thủ vệ cũng nhanh chóng vọt vào.

Xong rồi, lúc này thật náo loạn, ta đây nhất định sẽ bị cho là thích khách.

Bạch Nguyệt Diệu giang hai cánh tay an ủi hai mỹ nữ bên cạnh hắn, hai mỹ nữ kia cũng thuận thế ngả vào lòng Bạch Nguyệt Diệu.

“Thích khách to gan, dám hành thích Nhị hoàng tử!?” Bên ngoài thủ vệ bước vào nói với ta sau đó cũng rút đao gác ở trên cổ của ta, ta lập tức cảm thấy kỳ quái, một thanh kiếm cũng gác ở trên cổ ta rồi, cần gì lại rút đao đây?

“Ta không phải thích khách...” Ta bất đắc dĩ nói.

“Vậy sao ngươi lại từ trên nóc nhà rơi xuống?” Quan binh tò mò hỏi ta, trai đẹp áo đen cầm kiếm từ đầu đến cuối vẫn không mở miệng, nhưng kiếm của hắn cũng chưa hạ xuống.

“Ta muốn nói ta tu sửa nóc nhà các ngươi tin không?” Ta nói thế nào lại ra cái lý do hoang đường như vậy? Lúc này là lúc nào rồi, ta lại còn mở lời nói đùa đây? Cứ gặp Bạch Nguyệt Diệu là y như rằng chả có chuyện gì tốt đẹp, cũng mấy lần rồi, thực đáng ghét!!

“Phụt!” Câu trả lời của ta dù là quan binh hay trai đẹp áo đen vẻ mặt cũng không có bất kỳ biến hóa, duy chỉ có Bạch Nguyệt Diệu lại cười, sau đó hắn buông hai mỹ nữ bên cạnh ra, đi về phía ta: “Được rồi, lui ra hết đi.” Bạch Nguyệt Diệu nói xong, trai đẹp áo đen lập tức dẫn đầu thu hồi kiếm, từ từ rút khỏi phòng Bạch Nguyệt Diệu, mà những quan binh khác thấy trai đẹp áo đen rời đi, bọn họ cũng rời khỏi phòng Bạch Nguyệt Diệu.

Ta thở phào nhẹ nhõm, sau đó ở trên đất từ từ đứng lên, ta cảm giác cái mông cũng mau chóng té đến tét rồi, ta ngay cả để ý cũng không lập tức hướng đến cửa phòng Bạch Nguyệt Diệu khó khăn đi tới, ta bây giờ hoài nghi xương ta cùng có thể gãy rồi, ai!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.