Chớ Hỏi Chốn Quân Về

Chương 50: Tra tấn (1)




Ngày đính hôn được quyết định vào ngày 1 tháng 10. Dưới sự hối thúc của bố mẹ hai bên, Trương Nhất Phàm đành phải đáp ứng.

Ngày 1 tháng 10 chính là ngày quốc khánh. Bây giờ thì hỷ càng thêm hỷ. Tâm trạng của Trương Nhất Phàm đặc biết tốt. Đổng Tiểu Phàm cũng vui không tả xiết, gương mặt ửng đỏ không thể che giấu nổi vui sướng. Làm cho cô ta ngày càng xinh đẹp hơn.

Trương Kính Hiên là người không thích sự phô trương. Dưới sự khăng khăng của ông ta thì nghi thức đính hôn sẽ được tiến hành tại một khách sạn đơn giản. Ngoài bà con thân tín của hai nhà và một số người bạn đặc biệt gần gũi, còn những người khác thì không cần phải thông báo.

Ngô Tú Khanh vốn không đồng ý. Con trai thứ hai là đứa con mà bà ta yêu quý nhất, Đổng Tiểu Phàm lại là người con dâu mà bà ta thích nhất. Làm như vậy thì quá đơn giản rồi, Tiểu Phàm sẽ thấy tủi thân mất.

Tuy nhiên Đổng Chính Quyền lại hiểu được ý của Chủ tịch tỉnh. Ông ta cũng đồng ý tổ chức đơn giản. Dù sao thì cũng không phải là kết hôn, cần gì phải tổ chức long trọng quá làm gì? Tuy nói là về mặt ý nghĩa thì đính hôn và kết hôn chỉ là một hình thức. Nhưng cũng là chuyện thể diện.

Ông ta cùng Trương Kính Hiên làm việc bao nhiêu năm trời. Tuy Trương Kính Hiên có một bối cảnh gia đình không bình thường nhưng ông ta trước giờ đều không làm ra vẻ ta đây, làm việc rất đơn giản, là người thích làm việc đàng hoàng đâu ra đó. Bình thường ông ta ghét nhất chính là người làm việc lừa gạt, giảo hoặc, miệng nói một đằng nhưng làm một nẻo. Trong những ngày tháng mà Trương Kính Hiên làm chức Chủ tịch tỉnh, tỉnh Tương cũng đã có được rất nhiều sự thay đổi.

Rất nhiều dự án mới đều dồn dập xuất hiện. Mấy năm này, tỉnh Tương lại được xếp vào thứ hạng cao hơn. Đổng Chính Quyền rất thích hợp tác làm việc với ông ta. Dù sao hai người cũng là bạn tốt đến nỗi không thể tốt hơn được nữa, bạn bè chí cốt.

Bây giờ đã kết thành thông gia, quan hệ đã được nâng cao hơn. Một tháng trước, ông ta đã nói với người vợ trước của mình ở Mỹ về việc hai đứa nhỏ chuẩn bị đính hôn. Mẹ của Tiểu Phàm biết tin con gái mình chuẩn bị đính hôn thì nói là sẽ quay về liền.

Tuy khung cảnh của buổi đính hôn nói là bình thường nhưng thật ra cũng không đơn giản. Bởi vì người nhà họ Trương đa số đều là người có tiền. Cho dù là Trương Kính Hiên có làm đơn giản thế nào đi nữa thì cùng lắm chỉ thiếu vài người ngoài. Nhưng những ông chú bà thím, anh em chú bác trong nhà họ Trương đều tới, cũng không phải là con số nhỏ.

Nghe nói Trương Nhất Phàm muốn đính hôn. Chị dâu vội tới Thông Thành trước một tuần. Cô ta nói em đính hôn phải sôi động một trận chứ. Đã là người trong nhà thì không thể thiếu không khí náo nhiệt được.

Chị dâu cũng là con gái độc nhất của nhà họ Dương. Một nhà họ Dương lớn như vậy, sau này tài sản đều thuộc về chị ấy. Tập đoàn Dương Thị với mấy chục tỉ, chị dâu Lam Lam cũng đã trở thành đại phú bà thực sự rồi.

Không thể không nói tới mỗi người trong nhà họ Trương đều xuất sắc như vậy. Anh cả Trương Chấn Nam cưới được người vợ vừa xinh đẹp lại vừa có tiền như vậy. Đây không phải là việc mà biết bao nhiêu là đàn ông mơ ước sao?

Cũng có thể nói là nếu như không có bối cảnh gia đình ghê gớm của nhà họ Trương thì nhà họ Dương cũng sẽ không đồng ý với mối lương duyên này. Sự có mặt của chị dâu làm cho tiệc đính hôn này có thêm không khí náo nhiệt sôi động.

Bởi vì chị dâu còn dẫn thêm một người, người này là một đại minh tinh gần đây rất nổi tiếng trong giới giải trí, Hạ Vi Nhi. Trong mấy năm này, Hạ Vi Nhi đã thành lập một ngành giải trí trong tập đoàn Dương Thị, làm ăn rất là khởi sắc. Cô ta quả là một người tinh anh mà Dương Thị tạo ra.

Gần đây cô ta lại nổi tiếng như vậy. Ngoài sự cố gắng của cô ta, không thể không kể đến sự bồi dưỡng của công ty truyền thông của Dương Thị. Một đại minh tinh nổi tiếng như vậy, tối nay lại tới góp vui cho nghi lễ đính hôn của cặp tân lang tân nương này.

Cho nên, cảnh nghi thức của hai người Trương Nhất Phàm muốn không náo nhiệt cũng không được.

Ngoài ra, mẹ của Tiểu Phàm từ Mỹ trở về cũng đem đến một phần trợ giúp kinh tế rất là lớn mạnh. Quyết định mua cho hai người một căn biệt thự xa hoa tại tỉnh thành. Trong vấn đề biệt thự, Trương Kính Hiên đã đưa ra ý kiến của ông ta, tốt nhất là đừng nên xa hoa như vậy.

Nếu không là cứ trên làm dưới theo. Con trai của Chủ tịch tỉnh có thể sống ở biệt thự xa hoa thế này, tại sao không để người khác ở chứ? Bây giờ các cán bộ trong cơ quan rất giàu có, vơ cái là có một đống tiền.

Mẹ Tiểu Phàm nghe Trương Kính Hiên nói chỉ đành buông xuôi quyết định này. Vậy thì cứ đem tiền cho các con vậy, các con muốn làm sao thì làm.

Mẹ của Nhất Phàm kéo tay của dì Ngô nói:

- Chuyện nhà ở thì chị không cần phải lo, chúng tôi đã chuẩn bị xong cả rồi! Hay là để tôi dẫn chị đi xem thử?

- Dạ được! Chị Tú Khanh chúng ta đi xem nào.

Nghe nói bên nhà trai sớm đã chuẩn bị xong vấn đề phòng ốc, dì Ngô rất là hưng phấn. Tuy nhà họ Trương giàu có nhưng dì Ngô cũng không muốn nhìn thấy con gái gả đi sau này phải chịu khổ. Nhà họ Trương đã sớm chuẩn bị chứng tỏ là bọn họ vẫn rất là coi trọng việc này.

Đính hôn chỉ là một nghi thức, thực tế không khác gì so với kết hôn. Bây giờ đính hôn phổ biến, những thanh niên bình thường sau khi đính hôn thì có thể quang minh chính đại, có thể công khai trước mặt mọi người, và có thể ngủ chung một phòng.

Đối với người con trai mà nói, nếu như cùng đính hôn với người con gái mà mình yêu thì đó chính là đã lấy được một tờ giấy thông hành, ý là về sau không cần phải mập mờ nữa. Người con gái đến lúc này cũng không phải khép nép, ngượng ngùng nữa. Hai người thân thiết với nhau cũng là việc đương nhiên.

Đây là đạo lý, phẩm hạnh của người Trung Quốc.

Nếu như ở nước ngoài, những người con gái phương Tây đó đâu còn quan niệm như thế này nữa? Theo sự xâm nhập của sự cải cách mở cửa, rất nhiều cô gái cũng đã dần dần bỏ qua quan niệm này. Việc sống chung trước khi kết hôn đã trở thành một chuyện bình thường rồi.

Hai nhà thông gia tới căn nhà mới của hai đứa. Tuy có chút chênh lệch so với ý muốn với dì Ngô nhưng bà ta cũng rất là vừa ý mà gật gật đầu. Đây là một căn gần một trăm hai trăm mét vuông, theo kiểu nhiều tầng.

Tầng dưới là phòng khách, và nhà bếp... , tầng trên là phòng ngủ, phòng sách… Căn phòng rất lớn, không gian cũng rất thoải mái. Đây là khu chung cư mới mở rộng của tỉnh Tương. Trong thời đại này kiểu nhà nhiều tầng còn rất ít. Vì thằng con trai thứ hai đính hôn nên Tô Tú Khanh đã chuẩn bị rất đầy đủ cho công việc kết hôn của bọn họ.

Lần này nói là đính hôn, nhưng cũng không có gì khác so với việc kết hôn.

Vị trí của nhà và môi trường xung quanh cũng rất tốt. Việc trang trí cũng đã làm xong từ nửa năm trước rồi. Tô Tú Khanh nói:

- Tôi vốn dĩ là muốn cho bọn nó bất ngờ, nhưng chị gấp như vậy thì cũng đành phải công bố trước vậy.

Căn nhà này là sau khi qua tết lúc Tiểu Phàm tới nhà họ Trương, không phải Trương Kính Hiên cũng cho cô ta một phong bao lì xì sao?

Thấy chuyện đại sự đã định, Tô Tú Khanh liền cùng với Trương Bội Bội lén lút chọn nhà, nói là tặng quà cưới cho thằng ba. Đương nhiên trang trí lại là tiến hành theo chủ kiến của Trương Bội Bội, phụ thuộc vào phong cách của bọn trẻ.

Nghi thức đính hôn được lựa chọn tại một khách sạn lớn nhất tại tỉnh thành, khách sạn Tử Đông Các. Đây là khách sạn năm sao lớn nhất, có tiếng nhất, vả lại rất là tráng lệ tại tỉnh Tương. Tuy chỉ có người thân trong nhà, chị dâu vẫn chủ trì rất là cực lực, nhận bao hết tất cả đại sảnh.

Trương Nhất Phàm hai ngày nay thì rất bận rồi, lo nhìn ngắm người vợ tương lai của mình. Hai người từ nhỏ tới lớn, hơn hai mươi mấy năm rồi, cuối cùng có thể cho Tiểu Phàm một nơi nương tựa. Hắn ta cũng rất hưng phấn. Nếu như chuyện với Tiểu Phàm đã được định thì trong chuyện tình cảm Trương Tiểu Phàm không cần phải lúng túng nữa.

Mình sắp đính hôn rồi, làm sao mà nói với bọn Thẩm Uyển Vân và Hà Tiêu Tiêu đây chứ? Trương Nhất Phàm ngẫm nghĩ cuối cùng vẫn quyết định không nói cho bọn họ biết. Dù sao việc này bọn họ mà nghe thấy cũng không vui đâu.

Đáng tiếc, hắn vẫn quá xem thường năng lực của cô Thẩm Uyển Vân này. Người ta là ai chứ? Phó tổng biên tập của tòa soạn, nắm bắt thông tin rất nhanh. Nếu như bọn họ thật sự muốn theo đuổi một người, chỉ trừ chuyện đánh rắm thì không biết, chứ còn những chuyện khác không thể nào qua mắt được những phóng viên này.

Ngay trong khi Trương Nhất Phàm chuẩn bị đi xem thử Đổng Tiểu Phàm đã trang điểm ra sao thì điện thoại vang lên, hắn ta ngừng lại. Điện thoại hiện số của Thẩm Uyển Vân, Trương Nhất Phàm cười, xem ra việc này không thể nào giấu nổi cô ta.

Tuy nhiên chuyện như thế dù sao cũng không giấu cô ta được, cho cô ta biết thì vẫn tốt hơn. Trương Nhất Phàm liền nhận điện thoại nói:

- Hồ ly tinh, đang làm gì đó?

Thẩm Uyển Vân dường như không có vẻ không vui, vả lại rất phấn khởi. Có lẽ sự vui sướng của cô ta chỉ là giả bộ mà thôi. Dù sao Trương Nhất Phàm cũng không nhận ra vẻ không vui từ trong lời nói của cô ta, vẫn cứ nói chuyện rất ngọt ngào:

- Ông xã à, chúc anh tân hôn hạnh phúc!

Trương Nhất Phàm sửng sốt, liền phản ứng lại nói:

- Chỉ là đính hôn thôi.

- Em biết, nhưng mà đính hôn có gì khác với kết hôn đâu chứ? Dù sao thì anh không lâu nữa sẽ thuộc về chính cung nương nương rồi. Chỉ là đính hôn xong anh sẽ không cần phải kiêng nể gì nữa, không phải sẽ được danh chính ngôn thuận chút sao?

Trương Nhất Phàm cười ha hả nói:

- Hai bọn anh chưa có chuyện đó đâu.

- Em biết, em có thể cảm nhận được từ trên người của cô ấy.

Thẩm Uyển Vân gật gật đầu, tỏ ra vẻ rất rành rỏi vậy:

- À, vậy em muốn hỏi anh một chuyện, anh nhất định phải trả lời đó.

- Nói đi!

- Nếu giữa anh và cô ta chưa có chuyện đó, có phải là anh và em mới là lần đầu tiên không?

- Phù—— khụ khụ ——

Trương Nhất Phàm ho dữ dội. Cô gái này, có cô gái nào như cô ta không? Thấy Trương Nhất Phàm phản ứng như vậy, Thẩm Uyển Vân cười với vẻ hạnh phúc hơn.

Nhưng cô ta không muốn buông tha cho tên này nhanh như vậy. Muốn không trả lời tôi sao? Làm gì có chuyện đơn giản như thế. Thẩm Uyển Vân lại hỏi một câu:

- Giống như bọn đàn bà vậy á, nói mau lên rốt cuộc phải hay không phải?

- Em quả thực rất quan tâm tới việc này sao? Không phải em rất mẫn cảm sao? Chẳng lẽ em không nhận ra?

- Thôi đi! Trước khi gặp anh, em vẫn còn thuần khiết, chỉ là đã bị anh cám dỗ. Nhưng mà em chuẩn bị tiếp tục sa đọa nữa rồi, để anh cám dỗ cả đời luôn.

Trương Nhất Phàm sờ sờ trán, nhìn qua phòng trang điểm một cái:

- Được rồi, anh không nói với em nữa, cô ấy đang trang điểm! Anh đi xem sao đã.

- Anh không mời em dự tiệc sao? Cho anh hết mọi thứ rồi, anh không đối xử tốt với em được sao? Thẩm Uyển Vân níu kéo chưa muốn cúp máy. Vẫn còn muốn nói mấy câu, có thể là muốn trước khi hắn ta đính hôn chiếm thêm vài phút!

Trương Nhất Phàm lau mồ hôi nói:

- Em không cần phải tới nơi náo nhiệt, hồ ly tinh à. Không nói nữa, anh phải đi vào rồi, mọi người đang đợi.

- Được rồi! Tên không có lương tâm. Nhớ lời hứa giữa hai chúng ta đó, nếu không em sẽ không tha cho anh đâu đó!

- Lời hứa gì?

Trương nhất phàm có chút mơ hồ. Nói với Thẩm Uyển Vân nhiều chuyện, vả lại cô ta lại thích nói đùa nên thực sự nhất thời khó mà nhớ ra.

Thẩm Uyển Vân có chút phát điên:

- Không phải chứ? Đã đồng ý với em rồi mà, cho em một nửa cái đó.

Trời ạ! Sao tôi lại gặp phải cô bé này chứ? Trương Nhất Phàm ngửa mặt lên trời mà than!

Thẩm Uyển Vân liền cười mỉm, không quên nói đùa thêm một câu:

- Buổi tối anh đừng quá khẩn trương, cận thẩn tiết ra sớm đó!

Chịu không nổi! Trương Nhất Phàm chửi câu:

- Em đi chết đi! Để coi lần sau anh có đánh vỡ mông của em không.

Vừa cúp điện thoại, Đổng Tiểu Phàm bước ra từ phòng trang điểm, thấy vẻ mặt kỳ lạ của Trương Nhất Phàm liền quan tâm nói:

- Anh làm sao vậy? Không khỏe sao?

- Không có gì! Anh vẫn khỏe đây mà!

Trương Nhất Phàm lùi một bước, nhận xét tỉ mỉ Đổng Tiểu Phàm vừa mới trang điểm xong, chịu không nổi mà khen liên tục:

- Đẹp thật. Tiểu phú bà! Lại đây anh hôn cái nào.

- Đừng, em vừa mới trang điểm xong, cẩn thận rối hết.

Đổng Tiểu Phàm thẹn thùng đẩy hắn ta ra. Nhưng vẫn không thể tránh được nụ hôn lướt qua của Trương Nhất Phàm.

Thật ra Đổng Tiểu Phàm chỉ trang điểm nhẹ, chẳng qua là đã mặc bộ đồ cưới. Nhìn thấy dáng vẻ mặc đồ cưới của Đổng Tiểu Phàm, tim của Trương Nhất Phàm đập thình thịch. Chà, tiểu phú bà ngày càng đẹp! Đúng là quốc sắc thiên tư mà!

Vì thế hắn ta đến gần, không chịu nổi mà nói đùa câu:

- Tiểu phú bà à, có phải là tối hôm nay chúng ta sẽ?

Trương Nhất Phàm lấy tay làm ra động tác mờ ám, làm cho Đổng Tiểu Phàm xấu hổ đến cả cổ cũng đỏ cả lên. Thẹn thùng trừng mắt nhìn hắn nói:

- Tên lưu manh này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.