Chớ Đắc Tội Ông Chủ

Chương 53: Tự rước họa vào thân




Con mẹ nó, cái này không phải rõ ràng là một tập nhật kí của tôi ở công ty sao? Tôi nhìn qua những bài báo sáo rỗng chợt cảm thấy thì ra là tôi còn có thể có thông minh như thế, đến nổi quyết tâm "Không bắt được đại gia cao phú suất thì không phải là người”?!

Vốn là tôi cho rằng báo viết như vậy đã là quá tuyệt rồi không ngờ tôi lật thêm mấy trang vậy mà lại nhìn thấy thêm một bài báo tài hoa tuyệt thế hơn nữa! Ai da, lại còn nói tôi là công chúa của một nước nhỏ ở Châu Phi kết hôn với Lục Bách Nghiêu chỉ vì lợi ích thuần túy, con mẹ nó bọn họ thấy tôi đây “trắng noãn” như công chúa Châu Phi sao? !

Cuối cùng tôi trực tiếp ném toàn bộ những tờ báo này cho Lục Bách Nghiêu, sau đó Lục Bách Nghiêu lại ném những thứ này cho Lục Kỳ Ngôn xử lý, qua đến ngày hôm sau thì những tin tức tương tự như vậy trên báo chí đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thế giới rốt cuộc lại an tĩnh nhưng mà ngừng không được mấy ngày thì những quy tắc ngầm của Hoàng Vũ Vi lại bị đưa ra ánh sáng!

Vừa bắt đầu là một đoạn video, chính xác là một đoạn video quay lén ở tình huống Hoàng Vũ Vi không biết chuyện, về sau như một quả bom đột ngột nổ tung trong giới Giải Trí, nói bình thường cuộc sống của Hoàng Vũ Vi không đứng đắn ra sao.

Mặc dù ở thời đại này chiến tranh nổ ra liên miên nhưng nhân vật chính chiếm cứ trang đầu trong những ngày qua vẫn là nữ MC nổi danh cùng với giám đốc đài truyền hình " í é í é này nọ ", mọi người đều tỏ ra vô cùng hứng khởi, đăng đủ loại bình luận châm chọc chỉ trích, kết quả là web đăng video bị sập, như vậy thì chuyện này không thể tiếp tục được nữa. . . . . .

Mấy ngày trước đây là xì căng đan với Thái Tử Gia Lục thị, hôm nay lại với giám đốc đài truyền hình, không ít người trên mạng khen bình luận: Giường của cô lại có người đến người đi vội vàng như vậy hả. . . . . . (bình luận của chị Cận)

Mà tôi lại vô cùng không có khí tiết hí hửng thích bình luận của mình!

Vì vậy chỉ trong vòng một giờ ngắn ngủn đã có hơn một ngàn lượt khen, quả nhiên… quả nhiên, đúng là bản sắc đàn ông, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới!

Lại nói chỉ cần nhìn thấy Hoàng Vũ Vi là tôi đã thấy ghét rồi, tuy nói khi đó trời xui đất khiến bởi vì một số nguyên nhân sâu xa khiến cho thiếu chút nữa cô ta bị một lão già cưỡng gian nhưng rốt cuộc không có trực tiếp quan hệ đến tôi đúng không ?

Lúc ấy chuyện tình này rất huyên náo nhưng tất cả mọi người chỉ biết là trong một lớp nào đó có một nữ sinh thiếu chút nữa bị cưỡng gian nhưng không biết là ai, vậy mà sau đó cô ta lại nói cho các bạn học biết tôi chính là người đó. (thật ra chính là bà Hoàng Vũ Vi)

Vừa bắt đầu tôi và Hoàng Vũ Vi còn là chị em tốt, ai có thể nghĩ tới về sau vì một Lục Bách Nghiêu nam nhan họa thủy, tiếp đó lại bởi vì một ông già bỉ ổi mà hai người bước về hai phía đối nghịch với nhau, cuối cùng đến khi Hoàng Vũ Vi chuyển trường mới ổn định lại, không ngờ gần đây cô ta lại xuất hiện trước mặt tôi.

Mặc dù việc đạp cô ta một đạp lúc đang thất thế là không trượng nghĩa nhưng đối mặt với những chuyện cô ta làm lúc xưa, còn có ý đồ nhúng chàm người đàn ông của tôi, chỉ bình luận phát tiết bất mãn đã là vô cùng khách khí rồi!

Thời điểm tôi lên web đọc bình luận thì Lục Bách Nghiêu đang ngồi ở bên cạnh tôi, đeo bám dai dẳng muốn tôi tắt máy vi tính, lên giường ngủ sớm một chút. Đừng cho là tôi không biết người này muốn làm gì, kiên quyết muốn dụ tôi lên giường sau đó chiếm tiện nghi của tôi!

Tôi cũng không biết tại sao từ sau khi phát hiện mình mang thai thì người đàn ông vốn hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng này lại trở nên đàn bà như vậy, không phải một lát lôi kéo tôi hôn một cái thì chính là chỉ chốc lát nữa sẽ lôi kéo tôi ôm một cái, thuận tiện ở trên người tôi liếm mút một chút.

Hiện tại mới 8 giờ tối, Lục Bách Nghiêu liền lấy lí do phải đi ngủ sớm lôi tôi lên giường. Tôi chết sống không muốn ngủ sớm như vậy liền cố ý gây khó khăn cho anh ta: "Lục đại thiếu gia, đối với chuyện này anh có ý kiến gì không? Nói thử đi ~"

Bên này Lục Bách Nghiêu đã gấp rút lắm rồi, đôi mắt liếc nhìn màn hình máy tính đang hiện lên tin tức về giám đốc đài truyền hình, nhẹ nhàng nói một câu: "Cho dù có xấu hơn nữa cũng có quyền nói yêu thương, nói tới thế giới tràn đầy yêu."

Tôi đang muốn phản bác một câu thì thân thể trực tiếp bị Lục Bách Nghiêu kéo lên: "Vợ, chồng thân ái của em đang chờ em nói yêu thương đây này " (Mục đích của câu trên là mở đường cho câu này:3) Cuối cùng người này vẫn không quên sử dụng cặp mắt đào hoa của mình: "Come on, ba¬by!"

Tôi tức đến mức thổ huyết, thiếu chút nữa trực tiếp phun lên trên mặt Lục Bách Nghiêu: "Tại sao em cảm thấy gần đây anh trở nên đàn bà vậy!"

Ai có thể biết cảm giác của tôi lúc này không? Thân là một “nữ hán tử”, chồng của mình còn đẹp hơn mình coi như xong nhưng mà giơ tay nhấc chân lại trắng trợn quyến rũ như vậy là không được, cho dù tôi là một “nữ hán tử” chiến đấu dũng cảm thì cũng bị đánh bại!

Lục Bách Nghiêu e hèm một tiếng: "Lúc sau sẽ cho em thấy chồng em oai phong hùng dũng khí thế bừng bừng như thế nào để cho em trở nên dịu dàng một chút!"

Cuối cùng tôi liền bị người này ném lên giường. . . . . .

Lục Bách Nghiêu nằm ở bên cạnh tôi, quan sát tôi từ trên xuống dưới, do dự: "Vợ, em nói hôm nay chúng ta nên bắt đầu từ đâu mới tốt đây?"

Tôi nằm ở trên giường tức đến giơ chân, mỗi lần người này lôi tôi lên giường bởi vì có đứa bé nên không thể làm gì được, cho nên liền nghĩ ra đủ cách để chiếm tiện nghi của tôi!

Tôi trực tiếp quát lên: "Lục Bách Nghiêu, muốn chém muốn giết thì nhanh lên một chút!"

Lục Bách Nghiêu cố làm bộ dạng bừng tỉnh hiểu ra: "Ai nha, thì ra là vợ anh nóng lòng à?"

Người này tuyệt đối là cố ý!

Tôi dùng 100% để đánh cuộc!

Cuối cùng tôi chịu thua: "Đúng là em nóng lòng!"

Tôi thật sự là nóng lòng đến độ muốn trực tiếp đạp anh ta xuống giường!

Lục Bách Nghiêu hôn lên cái miệng nhỏ của tôi, cợt nhã nhìn tôi: "Đừng nóng vội, đừng nóng vội, chồng tới đây ~"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.