Chỗ Chúng Tôi Đây Cấm Độc Thân

Chương 9: Tin Tưởng Em




~�N TRƯỜNG ĐẦU TIÊN ~

Chap này tương đối sẽ dài nha~~~

Yêu m.n~~~

————

~ Bar D&A ~

Sau khi màn tỏ tình của cậu thành công thì cả lũ lôi nhau đến bar D&A để hỏi chuyện nó. Còn về phía nó thì thật ra cũng chẳng muốn nhắc lại chuyện này lắm đâu nhưng mà vì đã nói với bọn kia là tối sẽ nói nên phải miễn cưỡng đến. Tối nay bar D&A đối với bọn nó thật nhàm chán, không phải DJ chơi nhạc không hay và cũng không phải tiếp viên phục vụ tồi mà vì không có 4 vị huynh tỉ kia. Thật sự rất nhàm chán. 7 người (trừ cô) lại bước vào căn phòng V.I.P 4 nghỉ ngơi.

– Nhiên, rốt cuộc có chuyện gì vậy??? -anh hỏi.

Nó thở dài rồi trả lời:

– Họ đã sang Mĩ rồi!!!

– TẠI SAO???? -cả bọn hét lên.

Nó ngả người vào sofa rồi nói:

– Anh Ken bảo với tôi 4 người ấy sang Mĩ để tự lập nghiệp rồi chỉ vì họ không muốn……dựa dẫm vào…..tôi.

Lời nói của nó thật nặng nề như thể một vật gì đó đè nặng lên trái tim nó. Tại sao?

– Không sao đâu nhất định họ sẽ ổn thôi! -cậu nói.

– Em cũng mong thế. -nhỏ nói.

Sau đó là một màn tình cảm sướt mướt của cậu với nhỏ, tim hồng bay tung tóe luôn nhưng còn nó thì chỉ nhắm nghiền mắt. Hôm nay nó thật sự rất mệt mỏi vì quá nhiều việc rồi.

– 2 tuần nữa họ sẽ làm đám cưới bên Mĩ. Có mời chúng ta! -nó nói tiếp.

Cả bọn nhìn nó đều hiểu rằng nó đang rất mệt mỏi không dám hỏi nữa. Hắn được giao nhiệm vụ đưa nó về biệt thự Hoàng Gia bởi vì xe của cậu đang có một…à nhầm…hai đôi trẻ bắn tim loạn xạ.~ 2 tuần sau ~

Hôm nay chính là ngày diễn ra đám cưới của 2 cặp đại huynh và đại tỉ kia. Sau mấy ngày năn nỉ dài cổ thì cả bọn đã kéo được cô ra ngoài nhưng tâm trạng của cũng không khá là bao nhiêu nên trên máy bay cô ngồi cùng nhỏ. Và cái điều này làm hắn không được vui cho lắm vì sao??? Xem flash back dưới đây thì rõ

~ Flash back ~

Ngày 1/1/2016, lúc mà hắn đưa nó về nhà thì khi đến nơi nó đã ngủ say mất rồi. Chắc là do hôm nay nhiều áp lực quá!

– An Nhiên…cô dậy đi! Đến nhà rồi!

Nhưng bên kia vẫn không có dấu hiệu tỉnh giấc. Hắn vừa lay lay vai nó vừa gọi nó dậy:

– Dậy…dậy mau…

Và một điều đương nhiên là nó vẫn say ngủ. Đang lay lay người nó thì nó ngã vào chân hắn tìm một tư thế ngủ thoải mái rồi ngủ tiếp. Lúc này nó hoàn toàn không còn cái mác lạnh lùng nữa mà giống như một chú mèo con đáng thương vậy. Và điều ai cũng biết rồi đó: hắn bề ngoài đỏ mặt, bên trong lỡ một nhịp tim.

~ End flash back ~

Hắn đành cam lòng ngồi với anh còn anh thì dạo này cứ trầm tư suy nghĩ mãi thỉnh thoảng còn tưởng là hồn bay đi đâu rồi chứ. Vì đi máy bay riêng nên chỉ mất 10 tiếng thay vì 15 tiếng. Thiên và Phương thì đã tựa đầu lên vai nhau ngủ say rồi.

~ Sân bay LAX, Mĩ ~

Vì bay từ 9h45′ tối qua nên lúc đặt chân lên đất Mĩ cũng rất sớm tầm 7h50′.– Oa…ck ơi em buồn ngủ!!! -nhỏ nhõng nhẽo với cậu.

– Vk đừng ngủ nữa, mau về nhà chuẩn bị rồi còn đến nhà thờ nữa chứ.

Hôn lễ sẽ được tổ chức vào lúc 9h sáng nên tất cả quyết định sẽ về biệt thự nhà cậu để cất đồ rồi đến nhà thờ nơi tổ chức hôn lễ.

~ Biệt thự Phạm Gia ~

Khi đến biệt thự Phạm Gia thì đã có bác quản gia đón tiếp rất chu đáo. Lúc bước vào nhỏ không cẩn thận mà dẫm vào một mảnh vỡ thủy tinh trên sàn:

– A! Đau quá!!! -nhỏ kêu lên.

Mọi người nhất là cậu cuống quýt lên xem nhỏ bị làm sao.

– Không sao đâu chỉ là em vô ý dẫm lên mảnh thủy tinh ý mà!

Cậu thực sự tức giận, tại sao trong biệt thự Phạm Gia lại có thể có mảnh vỡ thủy tinh được chứ bởi vốn dĩ quản gia và người hầu ở đây rất cẩn thận trong khâu lau dọn, vệ sinh nhà cửa.

– Quản gia tại sao lại có mảnh vỡ thủy tinh ở đâu??? -cậu quay sang hỏi quản gia.

– Là do….hôm qua ở đây có….tiệc ạ!

Cậu hơi nhíu mày hỏi tiếp:

– Cháu đâu có nghe nói?

– Dạ là tiệc của….tiểu thư Ngọc Thảo tổ chức tiệc cùng bạn tại đây ạ. Phu nhân nói không cần báo với cậu!

Cậu nắm tay thành quyền rồi chậm rãi nói:

– Con nhỏ đó còn ở đây không???

– Dạ còn ạ nhưng mà tiểu thư đã đi với bạn trai từ sáng sớm.

Hắn nói với cậu bây giờ đến dự hôn lễ của mấy vị đại huynh, đại tỉ kia rồi tối về xử lí nó sau còn rất chu đáo dặn quản gia không được báo với Ngọc Thảo rằng bọn hắn đã sang đây. Sau đó mới yên tâm đi đến nhà thơ, vết cắt ở bàn chân nhỏ đã được Phương xử lí qua.

~ Nhà thơ nơi tổ chức hôn lễ ~

Lúc tụi nó đến thì vừa kịp giờ tổ chức nên chưa nói chuyện được với mấy người kia. Hôn lễ tổ chức không hề lớn và long trọng: khách mời chỉ khoảng 50, 60 người; những món ăn hay trang trí cũng rất đơn giản; vest và váy của cô dâu chú rể cũng chỉ là 2 màu trắng và đen. Ngồi dự buổi lễ, nó có cảm giác rất bất an. Nhưng không chỉ mình nó cảm thấy như vậy mà hắn cũng thế.Sau khi cha sứ tuyên bố:

– Ta tuyên bố: Các con từ này đã là vợ chồng.

từ cửa ra vào xuất hiện một đám người mặc đồ đen không biết từ đâu xuất hiện. Đám khách hoảng loạn chạy ra ngoài bằng cửa sau chỉ còn lại đúng 12 người (nó, hắn, cô, anh, nhỏ, cậu, Thiên, Phương, Ken, Yuu, Ying, Yun).

Tên đứng đầu cầm súng chĩa vào Ken và Yuu nói:

– Yuu à, nếu em ngoan ngoãn theo anh thì có phải sung sướng không???

Cô và nhỏ hỏi cậu:

– Ai đó Dực???

– Đó là tên cầm đầu bang hội HMA trong TG ngầm cũng có chút tiếng tăm. Vốn đã ý chị Yuu từ lâu mà bây giờ lại nghe nói chị ấy kết hôn làm sao mà không đập chậu cướp hoa.

Tên đó vốn nghe được bèn nói:

– Đúng vậy ta đang chuẩn bị đập chậu cướp hoa đây!!! Anh em đâu? LÊN CHO TAO

Sau đấy thì toàn bộ lực lượng mà hắn mang theo khoảng bộ 10000 người nào là cầm dao, cầm súng xông lên. Bên phía 12 người bọn nó có chút lo lắng vì hiện tại bên phe bọn nó có 12 người nhưng 6 nam, 6 nữ. Nam thì không thành vấn đề nhưng mà còn nữ thì trừ nó và cô thì toàn mặc váy. Đành liều vậy, nó nói:

– Bây giờ, tôi cùng con Hân với toàn bộ nam bên phía chúng ta xông lên còn lại thì cố gắng giữ an toàn.

– Không thể được!!! -Yun nói.

– ĐỪNG CÃI LỜI EM NỮA!!! EM ĐÃ TỰ HỨA VỚI BẢN THÂN RẰNG SẼ KHÔNG THỂ THA THỨ CHO BẢN THÂN MÌNH NẾU NHƯ ĐÁM CƯỚI CỦA ANH CHỊ XẢY RA CHUYỆN GÌ!!!

Sau đó thì 8 con người xông lên, tuy tuyệt kĩ của họ đều rất tuyệt nhưng mà do quần áo hôm nay mặc nên việc di chuyển có phần khó khăn hơn. Nhưng tuy như vậy sau 1 tiếng thì họ đã xử lí sạch 10000 người kia tuy có hơi lâu một chút. Hiện giờ nhà thờ đã trở thành một chiến trường đẫm máu: máu bán tung tóe lên các bức tường, xác người nằm ngổn ngang trên sàn cùng những dòng máu tươi đang chảy ra.

Bỗng…….

————

Gen cắt đúng đoạn này cho nó hay ý mà!!!

Tuy đăng hơi muộn nhưng mong m.n hiểu cho Gen nha~~~

Yêu m.n~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.