Chỉnh Sửa Lại 'Cấu Hình' Tôi Trở Thành Mỹ Nhân!

Chương 47: Cấp Cứu




Chờ Quý Ly bên kia nói xong tình huống, Hàn Vũ bên này đã nhịn không được vui vẻ phát run.

Mấy cô bé trong phòng ngủ Quý Ly dùng mấy thứ kia đều cảm thấy vô cùng tốt, cô bé trị mụn chẳng những hết mụn, ngay cả khuôn mặt đều bóng loáng trắng nõn hơn nhiều, làm mấy cô bé chung quanh kinh ngạc đều vội vàng hỏi dùng cái gì.

Không có mụn thì bảo dưỡng trắng đẹp cũng được! Huống chi, thói quen sống của thanh niên hiện tại cũng chẳng khỏe mạnh gì, trên mặt ngẫu nhiên luôn có một hai cái mụn, hoặc cái gì đó khác.

Thứ Hàn Vũ làm ra, tuy nói hiệu quả không nhanh, nhưng mấy thứ hiệu quả nhanh, cái nào không có tác dụng phụ chứ? Mà sản phẩm dưỡng da trung y của Hàn Vũ liền từng chút hiện ra ưu thế.

Mà Quý Ly, lại rất thông minh, vừa thấy mấy thứ của bạn cùng phòng dùng tốt, lập tức nhảy ra nói là anh cô nhờ chuyên gia điều chế, anh cô học trung y, bình thường không làm cái này, một người hai người, giúp đỡ coi như xong, nhưng nhiều người hỏi thăm như vậy, chỉ tính phí dược liệu, anh cô cũng không gánh nổi.

Mọi người vừa nghe, lập tức hâm mộ ghen tị hận mấy cô bé cùng phòng ngủ của Quý Ly, mấy cô bé sớm được Quý Ly chỉ thị, càng không nói, mặt của mình thật sự là nhờ người ta mà tốt lên, lập tức thức thời nói: “Mọi người cùng học chung một thời gian, bọn tớ cũng biết mấy dược liệu này rất đắt tiền, nếu không bọn tớ bỏ tiền mua nhé! Về sau tới khẳng định chỉ dùng đồ của anh cậu, cũng không thể vĩnh viễn muốn người ta tặng cho.”

Lời này vừa nói ra, lập tức được mọi người hùa theo, mặt Quý Ly lộ vẻ khó xử nhìn một đám người, cuối cùng thỏa hiệp, nói: “Vậy các cậu trở về viết lại công hiệu mà mình cần, tớ hỏi lại anh tớ, thuận tiện giúp các cậu hỏi một chút giá dược liệu?”

Mấy cô bé này đều là thanh niên yêu cái đẹp, bình thường ném tiền mua sản phẩm dưỡng da hóa học sa hoa cũng không chớp mắt, huống chi hiện tại có sản phẩm dưỡng da có ví dụ thực tế thấy được hiệu quả chứ!

Quý Ly vẫn luôn lẫn chung với đám con gái này, tự nhiên càng hiểu được tâm tư của bọn họ, cho nên nhưng lời này bất quá là nói nói thôi. Cái này để kéo dài thời gian, chính là để mấy cô bé này trở về tuyên truyền cho càng nhiều người biết mà thôi!

Hàn Vũ nghe Quý Ly trần thuật, không khỏi động vài phần tâm tư, nhưng không tiện thảo luận trong điện thoại, hai người hẹn địa điểm và thời gian cuối tuần gặp mặt, liền cúp máy.

Cuối tuần, gặp ở chỗ cũ, Quý Ly sáng sớm ra ngoài, khi Hàn Vũ vội vàng đuổi tới, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ hưng phấn kia, không khỏi buồn cười, Quý Ly thật sự không giống rất nhiều cô gái khác, phải vừa vặn đến đúng giờ hẹn, hoặc là tới trễ vài phút thể hiện tự cao của chính mình.

“Anh Ngũ!” Quý Ly đón Hàn Vũ qua ngồi, sau đó ra vẻ thông minh dâng nước chanh gọi từ sớm.

“Ngoan như vậy!” Hàn Vũ trêu chọc.

“Hắc…” Quý Ly cười, từ trong túi lấy ra một phần tài liệu đã chỉnh lý lại, bên trong ghi lại tất cả tổng công hai trăm sáu mươi bảy đơn hàng các nữ sinh đặt, Quý Ly đã chia tư liệu thành mấy phần lớn dựa theo tất cả công hiệu dưỡng da mà các nữ sinh khác mong muốn.

Chủ yếu cũng đơn giản chỉ là dưỡng ẩm, dưỡng trắng, trị mụn, trị mẩn các loại, mà những người muốn các loại hiệu quả, không đợi đưa tới chỗ Hàn Vũ, Quý Ly đã không chút lưu tình chút nào gạt ra.

Chưa nói dù sao Hàn Vũ cũng không phải thánh, căn bản làm không ra sản phẩm như vậy, thường dân như Quý Ly cũng biết đạo lý cá và tay gấu không thể dùng chung, hiệu quả gì cũng muốn, căn bản là tới tìm ngược.

Hàn Vũ vừa không vội không chậm lật xem tư liệu trong tay, vừa nghe Quý Ly nói, tâm tư trong lòng càng thêm sinh động!

Tuy kỹ thuật của cậu không thành thục, còn hơn cả sản phẩm dưỡng da chân chính, thứ trong tay cậu, vẫn càng có khuynh hướng nghiêng về trị liệu, nhưng là, chỉ cần có cơ hội, cậu vẫn có thể từng bước trưởng thành không phải sao?

Lại nói, cho dù hiện tại cậu dựa vào phương thuốc hiện có trong sách vở, nhưng tin tưởng chỉ cần cậu chịu bỏ công sức, sau khi cải tiến và hoàn thiện, cậu cũng có thể làm được!

Mà quan trọng nhất là, chỉ từ vài đơn hàng này, cậu nhìn thấy cơ hội vô hạn!

“Nhị Nữu à!” Hàn Vũ khép lại tư liệu.

“A?” Quý Ly ngẩn ra, quên chính mình nói tới đâu rồi.

“Em cảm thấy sản phẩm của chúng ta định giá nào thì tương đối thích hợp?” Hàn Vũ bưng nước chanh, chậm rì rì nhấp một ngụm, chua ê răng, cái này hoàn toàn là mấy thứ con gái thích uống a!

“Giá gì? Cái này không phải anh định sao? Anh xem dược liệu dùng bao nhiêu phí dụng, sau đó phí nhân công, đóng gói a, tồn trữ a v.v.., sau khi đều trừ đi, còn phải thêm lợi nhuận, bằng không còn không bằng làm không công!” Quý Ly khó hiểu, cái này còn hỏi mình.

Hàn Vũ buông nước chanh trong tay, chăm chú nhìn về phía Quý Ly, “Chuyện phức tạp như vậy, một mình anh đại khái làm không tốt, Nhị Nữu theo anh làm đi, lợi nhuận chúng ta chia năm năm.”

Còn hơn cả lợi nhuận, trong mắt Hàn Vũ, một bạn nhỏ đáng yêu như vậy quan trọng hơn, tuy hiện tại cậu thật ra rất cần tiền.

Ha? Quý Ly há miệng, một bộ dạng không biết làm sao.

Hàn Vũ nhìn thấy, buồn cười cực kì, cũng không dám cười ra tiếng, cuối đầu che giấu, “Nhị Nữu học ngôn ngữ, nghĩ tới về sau làm gì chưa?”

A? Quý Ly càng mờ mịt, như thế nào đột nhiên lại thay đổi đề tài?

“Ngôn ngữ, con đường có thể lựa chọn thật ra không nhiều, Nhị Nữu có phải đều thích không? Giống như anh học trung y, thật sự hiện tại trung y rất khó có đường ra, làm bác sĩ, không bằng Tây y, chỉ ấn theo tiền lương, cũng so ra kém tiền lương bác sĩ tây y, làm thầy giáo, vậy phải tiếp tục thi lên, thi a thi, học a học, không biết khi nào muốn có đường ra….”

“Nhưng mà, con đường trên tay chúng ta hiện tại đi rất tốt, cho dù về sau không thể từ công tác biến thành sự nghiệp, thì cũng coi như có nhiều rèn luyện, thêm một ít tiền vốn a! Em biết, anh Ngũ nghèo mà….”

Hàn Vũ không nhìn tới vẻ mặt của Quý Ly, từng chút tung mồi.

Trẻ con hiện tại ít chịu khổ, mặc dù gia cảnh không tốt, cũng chưa từng chân chính trải qua chuyện lớn, tâm tính đều bình thường, cho dù về mặt pháp luật, bọn họ đã trưởng thành, về mặt tâm lý, phần lớn vẫn là con nít như trước.

Không gánh vác nổi, học được lại không thể dùng! Chuyện mới phát sinh, chỉ biết tự an ủi nghĩ theo hướng tốt, sau khi chuyện phát sinh, lại oán trời trách đất nghĩ tới kết quả kém cõi nhất, vĩnh viễn không thể tự mình đứng lên vãn hồi.

Cho dù Quý Ly vẫn biểu hiện trưởng thành hơn so với người cùng tuổi, nhưng cũng tránh không được bệnh chung thời đại lưu lại, tất cả những chuyện Hàn Vũ nêu ra, cô khiếp sợ là nhiều, cũng không dám nhận ý tốt của cậu.

Hàn Vũ cũng mới mười chín, thế nào nghĩ xa như vậy, suy nghĩ nhiều vậy chứ?

“Anh Ngũ, về sau anh không làm bác sĩ sao?” Quý Ly trù trừ hỏi.

“Cũng không nhất định! Chuyện trên tay mình, làm cho tốt, làm thành sự nghiệp rồi, có cơm ăn, có nhà ở, tốt nhất lại có mỹ nhân trong lòng, có làm bác sĩ hay không đều giống nhau a!” Hàn Vũ cười.

“Em…. chúng ta hiện tại bán cái này, không phải vì kiếm chút tiền tiêu vặt sao?” Quý Ly hỏi, tuy cô từ sớm đã biểu hiện ra ham thích chuyện này hơn Hàn Vũ, nhưng thứ nhất đều là vì giúp Hàn Vũ, thứ hai, cảm thấy làm một việc thế này, khiến cô sinh ra một cảm giác thành tựu, nhưng lại chưa từng nghĩ tới, hiện tại đem chuyện này xem thành sự nghiệp.

Không nói đến, chuyện này rất không phù hợp chuyên ngành của cô, chỉ là phương diện tài chính, cô cũng không có bao nhiêu. Nếu cô thật sự gia nhập, cũng không phải chỉ nói không, không xuất tài lực mà hợp tác, cho dù Hàn Vũ đồng ý, cô cũng không vui.

Nhìn bộ dạng Quý Ly, Hàn Vũ biết cô đã động tâm, cười nói: “Em cũng có thể cho rằng là kiếm tiền tiêu vặt, thuận tiện rèn luyện bản thân một chút a! Hiện tại thế này, cũng chỉ có thể kiếm một chút tiền tiêu vặt.”

“Nga…” Quý Ly thả lỏng, đồng thời lại có chút suy sụp, cô còn tưởng mình sắp làm một phen nghiệp lớn chứ!

Hàn Vũ trong lòng buồn cười, nhìn nhìn Quý Ly có suy nghĩ gì đều lộ hết lên mặt, âm thầm lắc đầu, bé con vẫn là non nớt, hiện tại tuy chỉ là kiếm tiều tiêu vặt, về sau thế nào, ai cũng không thể cam đoan a!

“Thế nào, có làm không?” Hàn Vũ gõ gõ bàn, câu hồn cô bé trở về.

“Làm!” Chút chuyện nhỏ này còn có cái gì không dám, vốn cô còn nghĩ phải làm đại sự chứ!

“Hảo nha đầu, lại chỉ cho em một con đường sáng, nếu hai chúng ta hợp tác, vậy mỗi người khẳng định phải bỏ chút tiền ra trước, dược liệu và dụng cụ mài dược đều chưa có đâu…” Hàn Vũ bánh ít đi, bánh quy lại chỉ điểm Quý Ly, cậu biết, nếu hai người hợp tác, mấy loại chuyện đối ngoại gần như đều phải dựa vào Quý Ly làm.

Cậu nắm chắc phương thuốc và kỹ thuật trung tâm, nhưng vẫn kiên trì chia năm năm như cũ, nhìn như Quý Ly chiếm tiện nghi, thật ra, nếu thật sự so sánh, vẫn là cậu chiếm thứ tốt!

“Em có thể mượn cớ này tới chỗ An Húc Dương vay tiền… Sau đó trả từng khoản lại, mỗi lần trả, mời người ta ăn cơm một lần…. Qua lại nhiều lần, đề tài nhiều hơn, hiểu biết nhiều hơn không phải sao?” Hàn Vũ càng nói, ánh mắt Quý Ly càng sáng.

Tiếng Hàn Vũ vừa dứt, Quý Ly liền vỗ bàn khen: “Anh Ngũ, thật nhìn không ra, anh còn thật hư hỏng, mưu kế này dùng không ít trên người mỹ nhân chứ gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.