Chính Lăng Vương Phi

Chương 4: Giấc mộng kinh hoàng




Trở lại chỗ ở, Lục Thiếu Hoa nhìn thời gian thấy đã hơn mười giờ, cũng không làm gì khác mà ngồi ở trong đại sảnh xem TV, chờ ăn cơm trưa, sau đó sẽ trò chuyện với Tần Tịch Thần một chút, xem có có gì muốn nói không.

Tần Tịch Thần là tình nhân ngầm của Lục Thiếu Hoa, đây là chuyện mà rất nhiều người biết, trong đó có mấy chục vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa, còn có một số người tương đối thân quen với Lục Thiếu Hoa cũng có thể đoán được đại khái, ví dụ như là Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh, đột nhiên Lục Thiếu Hoa cho Tần Tịch Thần biết các chuyện cơ mật của công ty tài chính Phượng Hoàng là bọn họ có thể đoán ra được sơ sơ rồi.

Là biết hay là đoán thì bọn họ cũng chỉ để ở trong lòng, không dám nói toạc ra, dù sao Lục Thiếu Hoa là ông chủ của bọn họ, nếu nói toạc ra, khiến cho Lục Thiếu Hoa tức giận, như vậy bọn họ chỉ có một con đường, chính là lập tức rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng, rời khỏi Lục Thiếu Hoa, nếu làm ra chuyện nghiêm trọng thì hậu quả còn bi thảm hơn nhiều.

Cũng là vì không ai dám nói toạc ra, nên Tần Tịch Thần ở tập đoàn vẫn dùng thái độ của cấp dưới đối đãi với cấp trên với Lục Thiếu Hoa, mà hắn cũng như vậy, dùng thái độ với cấp dưới để đối đãi với Tần Tịch Thần.

Như cảnh tượng vừa rồi trong phòng hội nghị, có thể thấy được, Tần Tịch Thần hay là Lục Thiếu Hoa đều nói chuyện với giọng điệu không có một lỗ hổng, còn khi ở cùng với mấy người Lý Thượng Khuê thì Lục Thiếu Hoa cũng chẳng cần băn khoăn nhiều lắm, bởi vì mấy người Lý Thượng Khuê sẽ giữ bí mật, cho nên trước mặt Lý Thượng Khuê, Lục Thiếu Hoa cũng chẳng che giấu chuyện gì.

Lý Thượng Khuê cũng hiểu được, ở trước mặt bọn họ Lục Thiếu Hoa không che giấu chuyện gì, trong lòng rất cảm kích, đồng thời, cũng thề sẽ bảo vệ cho bí mật này, không cho người bên ngoài biết. Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa lại vô cùng tò mò chuyện Lý Thượng Khuê và cô nhân viên ở Tập đoàn Phượng Hoàng có qua lại với nhau.

“Ừ, hỏi một chút sẽ biết ngay” Lục Thiếu Hoa thầm nghĩ trong lòng.

Đúng vậy, nếu muốn biết rốt cuộc cô nhân viên kia và Lý Thượng Khuê có gì không, không khó, hỏi Tần Tịch Thần một chút sẽ biết. Bình thường Lý Thượng Khuê vẫn đi theo bên người Lục Thiếu Hoa khi đến tòa nhà Phượng Hoàng, không rời khỏi tầm mắt của Lục Thiếu Hoa, nếu có tình huống nào, Lục Thiếu Hoa sẽ biết.

Mà đến tận bây giờ Lục Thiếu Hoa cũng không phát hiện, chuyện này có nghĩa là khi Lý Thượng Khuê cùng hắn đến tòa nhà Phượng Hoàng sẽ không có mắt đi mày lại, khả năng duy nhất chính là có mấy lần Lục Thiếu Hoa bảo Lý Thượng Khuê một mình đưa văn kiện qua bên đó, đã xảy ra chuyện.

Mỗi lần đến đưa văn kiện thì Lý Thượng Khuê đều là đến văn phòng của Tần Tịch Thần, nếu có chuyện gì, nhất định là Tần Tịch Thần sẽ phát hiện, cho nên Lục Thiếu Hoa gần như dám khẳng định, việc này chỉ cần hỏi Tần Tịch Thần là biết.

Không có gì bất ngờ, giữa trưa khi Tần Tịch Thần quay về biệt thự nấu cơm trưa, Lục Thiếu Hoa tìm được cơ hội vụng trộm hỏi Tần Tịch Thần, Tần Tịch Thần quả thật có biết chuyện này, cũng không giấu diếm, nói thẳng cho Lục Thiếu Hoa, nói người mà Lý Thượng Khuê đang qua lại không phải ai khác chính là thư ký của Tần Tịch Thần, một cô gái hoạt bát đáng yêu.

Cái này gọi là phù sa không chảy sang ruộng của người ngoài. Một là vệ sĩ đã theo mình bảy tám năm, một là thư ký của Tổng giám đốc điều hành, xét về một khía cạnh nhất định thì cũng là người nhà, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không ngại bọn họ đi lại với nhau, huống chi người có thể trở thành thư ký cho Tần Tịch Thần cũng không phải là nhân vật tầm thường, có thể thấy được cô gái đó cũng có phương diện độc đáo của cô ta. Lục Thiếu Hoa cười, khá xem trọng bọn họ.

Ngẫm lại thư ký của Tần Tịch Thần đã ở Tập đoàn Phượng Hoàng nhiều năm vẫn làm việc một cách trầm lặng, hiện tại lại quý mến Lý Thượng Khuê, Lục Thiếu Hoa cảm thấy chỉ để cô ta làm như thế không được ổn, cho nên sau khi hỏi thăm rõ ràng, Lục Thiếu Hoa liền nói với Tần Tịch Thần, tìm một vị trí tốt hơn cho cô thư ký và còn phải tăng lương nữa.

Đây chính là cổ vũ ở bên ngoài, chỉ có điều thăng chức và tăng lương đều là mặt ngoài, Lý Thượng Khuê đã theo bên cạnh Lục Thiếu Hoa, còn bị thương vài lần, nếu Lý Thượng Khuê kết hôn, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể bạc đãi anh ta được, nói đùa sao, Lục Thiếu Hoa ngay lập tức có thể ra tay hào phóng, cho bọn họ mấy chục triệu đô la Mỹ và những thứ khác nữa, cũng chỉ là chuyện nhỏ, cuộc sống nửa đời sau cũng không phải lo.

Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không làm như vậy, bởi vì Lục Thiếu Hoa tôn trọng Lý Thượng Khuê, hắn biết nếu cho anh ta mấy chục triệu đô la Mỹ, Lý Thượng Khuê khẳng định sẽ không nhận, ngược lại sẽ cảm thấy Lục Thiếu Hoa khinh thường anh ta, cho nên, nói cách khác, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể dùng cách thăng chức tăng lương để bồi thường cho bọn họ.

Tần Tịch Thần ở bên cạnh Lục Thiếu Hoa không lâu, nhưng cô biết Lục Thiếu Hoa đối nhân xử thế rất coi trọng nghĩa khí, lập tức cũng không có nhiều lời, cười cười đồng ý, còn nói sẽ đặc biệt chiếu cố cô thư ký một chút, khiến Lục Thiếu Hoa bớt lo rất nhiều.

Buổi chiều, Tần Tịch Thần quay lại tập đoàn đi làm, hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng có thể nói là loạn cả lên, nếu không có Tổng giám đốc điều hành áp trận, sợ là sẽ càng loạn, tuy nhiên ai nấy đều biết rằng, với thực lực của Tập đoàn Phượng Hoàng, đoạt lại, trở về với con số định mức chỉ là vấn đề thời gian, chẳng có gì phải lo lắng.

Liên tiếp ba ngày trôi qua, sau ba ngày, Lục Thiếu Hoa rốt cục nhận được điện thoại từ Lý Vân Thanh, nội dung cuộc trò chuyện cũng vô cùng đơn giản, là về tập đoàn Liên Tưởng, qua mấy ngày bị chèn ép, cổ phiếu của tập đoàn Liên Tưởng niêm yết ở thị trường Hongkong đã bị Lý Vân Thanh chèn ép đến điểm thấp nhất trong lịch sử, bây giờ còn đang không ngừng hạ xuống, nếu còn đi xuống như vậy, rất có thể phải hủy bỏ việc niêm yết.

- Thu mua, thu mua hết tất cả các cổ phiếu lưu động trên thị trường về đây cho tôi.
Lục Thiếu Hoa đơn giản truyền một mệnh lệnh.

- Rõ rồi.
Tạm dừng một chút, Lý Vân Thanh bên đầu dây kia lại hỏi:
- Sau khi thu mua về, cậu có muốn kéo giá cổ phiếu cao lên không?

- Không, cứ duy trì như vậy là được, không để cho bị mất điểm hoàn toàn.
Lục Thiếu Hoa lại quyết đoán truyền một mệnh lệnh, sau đó chuyển đề tài nói:
- Bước tiếp theo làm như thế nào tôi sẽ báo cho anh biết, hiện tại anh cứ duy trì như vậy là được.

Lục Thiếu Hoa đã có tính toán của hắn, hắn đã phái người đi theo các cổ đông của Liên Tưởng đàm phán chuyện mua lại, nếu giờ lại kéo cao giá cổ phiếu của Liên Tưởng, nói không chừng mấy cổ đông này lại không chịu bán nữa. Nên làm như vậy sẽ rất bất lợi cho việc đàm phán, cho nên vào lúc này tuyệt đối không được kéo cao giá, đây chính là sách lược.

- Rõ rồi.
Lý Vân Thanh nói xong liền cúp máy luôn.

Lục Thiếu Hoa có thể nói là vô cùng hận Tập đoàn Liên Tưởng, đang yên đang lành lại cố tình muốn gây sự với Tập đoàn Phượng Hoàng, muốn làm kẻ thù của Lục Thiếu Hoa, đúng là muốn chết mà.

Những người tinh mắt đều biết rằng tập đoàn Liên Tưởng vậy là coi như xong, bị Tập đoàn Phượng Hoàng ra tay, những công ty có quan hệ hợp tác với tập đoàn Liên Tưởng cũng không dám lên tiếng, chỉ có một số ít cán bộ trong nước thông qua mối quan hệ với Lục Thiếu Hoa xin lưu tình.

Nhưng xin lưu tình có tác dụng sao? Lục Thiếu Hoa là người như thế nào, người hắn tiếp xúc đều là cấp cao, cán bộ bình thường thì Lục Thiếu Hoa sẽ chịu nể mặt sao? Đáp án khẳng định là một chút nể mặt nể mũi Lục Thiếu Hoa cũng không chịu.

Thời gian thầm trôi, lại hai ngày nữa qua đi, tổ đàm phán cuối cùng đã truyền tới tin tức tốt, có hai cổ đông cầm trong tay hai mươi phần trăm cổ phần đồng ý bán ra cổ phần trong tay, đã ký tên chuyển nhượng hợp đồng, hoàn thành giao dịch.

- Hai cổ đông bán ra cổ phần lần lượt là 21 và 23 phần trăm, tổng cộng là 44 phần trăm, còn lại thì hiện đang đàm phán.
Chử Lỗi bình tĩnh nói.

- Ừ, tiện thể nhắn với tổ đám phán là ép giá bọn họ cho tôi, để bọn họ không thể không bán, chờ chúng ta có được toàn bộ số cổ phần, vượt qua con số 51% thì coi như là nắm giữ tập đoàn Liên Tưởng rồi, đến lúc đó xem bọn họ sẽ làm thế nào.
Lục Thiếu Hoa nói một cách hung tợn.

- Đã rõ.

Sau khi dừng cuộc nói chuyện với Chử Lỗi, Lục Thiếu Hoa cũng không ngừng lại mà lại gọi điện thoại cho Lý Vân Thanh, điện thoại vừa thông thì Lục Thiếu Hoa nói thẳng vào chủ đề:
- Trong tay đang cầm bao nhiêu cổ phần của tập đoàn Liên Tưởng, lập tức tính toán ngay, rồi tôi sẽ gọi lại cho anh.

- Được.

Thời gian không lâu, khoảng mười phút sau, Lục Thiếu Hoa lại gọi điện thoại lại đến văn phòng của Lý Vân Thanh, điện thoại vừa thông Lục Thiếu Hoa cũng chưa nói gì mà lẳng lặng nghe.

Đầu dây bên kia Lý Vân Thanh nhìn màn hình điện thoại cũng biết là Lục Thiếu Hoa gọi, biết ý của Lục Thiếu Hoa nên cũng không nói lời vô nghĩa, nói thẳng chủ đề:
- Ở đây chúng tôi đã thu mua được 9,4% cổ phần của Liên Tưởng, bởi vì phải duy trì giá ổn định nên không dám thu mua quá nhanh, không thì giá cổ phiếu khó mà duy trì ổn định.

- Không sao, 9,4% là đủ rồi, hiện giờ có thể thu mua mạnh lên, đồng thời kéo giá cổ phiếu lên cao, chúng ta đã nắm được hơn 51% cổ phiếu của tập đoàn Liên Tưởng, số cổ phần để tuyệt đối khống chế được Liên Tưởng.
Lục Thiếu Hoa rất cao hứng, nói chuyện rất vui vẻ.

Đúng vậy, đã mua được 44%, cộng với Lý Vân Thanh mua được từ thị trường chứng khoán 9,4% nữa cộng vào là 53,4%, hơn hẳn con số 51%, nên có thể khống chế tuyệt đối, biến tập đoàn Liên Tưởng thành công ty con dưới cờ của tập đoàn Phượng Hoàng.

Sau đó Lục Thiếu Hoa lại gọi điện thoại cho Chử Lỗi, nội dung cuộc nói chuyện lại càng đơn giản:
- Sắp xếp người, lấy thân phận một cổ đông lớn, mời họp đại hội cổ đông của tập đoàn Liên Tưởng, chủ đích là để tuyển Chủ tịch mới, đề cừ chị của tôi làm đi.

Lời nói của Lục Thiếu Hoa có ý rất rõ ràng, chính là Tập đoàn Phượng Hoàng đã chiếm giữ hơn 51% cổ phần, hiện tại đã là cổ đông lớn nhất, số cổ phần tuyệt đối để khống chế tập đoàn Liên Tưởng.

Chỉ số thông minh của Chử Lỗi thì không cần phải nghi ngờ, nghe lời nói của Lục Thiếu Hoa thì hoàn toàn có thể hiểu được, khó nén nổi vui sướng trong lòng, cười ha ha vào điện thoại, sau đó mới nói:
- Không thành vấn đề, tôi sẽ người đi xử lý ngay lập tức.

- Ừ
Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó ngắt điện thoại.

Sau năm ngày, Lục Thiếu Hoa chỉ dùng năm ngày đã đem tập đoàn Liên Tưởng về dưới cờ của Tập đoàn Phượng Hoàng, một tốc độ sét đánh, chứng minh năng lực của Lục Thiếu Hoa, và thực lực của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Nhưng mà trong lúc Lục Thiếu Hoa cao hứng đem tập đoàn Liên Tưởng về tay, đã có một thảm kịch xảy ra, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa không biết, hắn còn đang ở trong niềm vui sướng, mãi cho đến khi Lý Thượng Khuê vội vã chạy đến, khẽ nói thầm bên tai Lục Thiếu Hoa vài câu, sắc mặt Lục Thiếu Hoa mới thay đổi mạnh, rồi chuyển thành u ám…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.