Chim Công Trắng

Chương 56




Lại là cái mắt kính đáng chết này!

Lãnh Tư Thần vốn là tức giận không thôi, vừa thấy dáng vẻ sợ hãi này của cô lại cố tình không thể nhẫn tâm.

Jason chật vật mà bò dậy, dở khóc dở cười, nói: “Làm ơn, vị tiểu thư này, tôi mới là người bị đánh, cô làm gì lại bày ra vẻ mặt của người bị bắt nạt như thế?”

Lãnh Tư Thần hít sâu một ngụm, nói: “Hạ Úc Huân, cô……”

Hạ Úc Huân thần sắc hoảng loạn, tầm mắt vẫn luôn dừng ở bên ngoài, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

“Nhìn tôi!” Hai tay Lãnh Tư Thần nâng khuôn mặt nhỏ của cô, chuyển hướng về chính mình.

“Tổng giám đốc, tôi có chút không thoải mái, có thể đi về trước hay không?” Cô gần như cầu xin.

“Hạ Úc Huân, rốt cuộc là cái gì làm cô cứ liên quan đến mắt kính liền muốn trốn?” Lãnh Tư Thần nói xong liền muốn lấy mắt kính cô xuống.

“Đừng lấy……”

Anh đã tháo xuống.

Hạ Úc Huân dùng đôi tay che hai mắt mình lại.

Lãnh Tư Thần lại cưỡng chế mà kéo tay cô xuống.

Lãnh Tư Thần nhất định không biết, anh làm một sự việc khủng bố cỡ nào, nếu là người khác dám làm, Hạ Úc Huân sớm đã đem anh ta đánh đến mức mẹ anh ta đều nhận không ra.

Nhưng, cố tình người kia lại là anh. Cho nên, cô chỉ có thể yên lặng mà chịu đựng.

“Xin lỗi, Jason, nha đầu này tính tình có chút kỳ quái, không thích người khác chạm vào mắt kính của cô ấy!” Lãnh Tư Thần vẻ mặt bất đắc dĩ.

Jason ngượng ngùng mà xua xua tay, nói: “Không có việc gì không có việc gì! Thật là cô gái có cá tính! Vị tiểu thư này hẳn là gia đình luyện võ! Ha ha, thân thủ không tồi, không tồi……”

Giờ phút này nội tâm Jason cơ hồ là suy sụp……

Thật đủ mất mặt! Cư nhiên bị một cô gái chỉ một chiêu quật ngã.

Nói thẩm mỹ của Lãnh tổng thật đúng là càng ngày càng đặc biệt……

“Kỳ thật, vị tiểu thư này ngũ quan thực tinh xảo a!” Thần sắc Jason khẽ kinh ngạc nhìn về phía dung nhan Hạ Úc Huân sau khi tháo mắt kính.

Một nhà thiết kế khác ở một bên đáp lời: “Tiểu thư, cô mang kính sát tròng, bên ngoài vì cái gì còn phải đeo một cặp kính nữa? Chẳng lẽ là vì…… Ách, làm đẹp sao?”

“Các người hỏi nhiều quá, làm tóc, trang điểm cho cô ấy, tôi đang vội.” Lãnh Tư Thần thần sắc không kiên nhẫn.

Jason hơi sợ mà đi qua, nói: “Lần này hẳn sẽ không lại bị đánh chứ?”

Hạ Úc Huân không nói gì.

Xác định cô ấy không nguy hiểm, Jason mới nơm nớp lo sợ mà đi qua.

Đến khi Jason làm tóc cho cô xong, trang điểm xong, cô cũng không nói nửa câu.

“OK! Hoàn tất!”

Jason đem người Hạ Úc Huân chuyển qua, đẩy đến trước mặt Lãnh Tư Thần, nói: “Một cô gái xinh đẹp sao lại thích đem chính mình trang điểm thành xấu vô địch chứ?”

Trong phút chốc Lãnh Tư Thần nhìn thấy Hạ Úc Huân, vẻ mặt bỗng nhiên sững sốt.

Phía sau tóc cô được búi lên một cách đáng yêu, vài sợi tóc hơi xoăn rủ trên vai, có vẻ nghịch ngợm kiều mĩ, thực phù hợp với khí chất của cô.

Khuôn mặt nhỏ được trang điểm nhẹ, trong trắng phiếm hồng, long mày xinh đẹp thần thái quyến rũ, đôi mắt màu đen rực rỡ lung linh, cả người lập tức sáng lên.

Hạ Úc Huân không biết anh muốn đi tham gia tiệc gì, chỉ có thể tùy ý anh đưa mình đến trước một tòa biệt thự xa hoa rồi ngừng lại.

Thấy cô dọc theo đường đi đều không nói lời nào, Lãnh Tư Thần nhíu mày sờ sờ trán Hạ Úc Huân, nói: “Làm sao vậy? Thật sự không thoải mái?”

Hạ Úc Huân lắc đầu:“Đi thôi.”

Cô biết, nếu không phải Bạch Thiên Ngưng đi Nhật Bản công tác, cô căn bản không có cơ hội cùng anh bên nhau như vậy. Cho dù, cô ghét nhất chính là xã hội thượng lưu những bữa tiệc nhàm chán vô cùng.

“Vẫn tức giận vì tôi tháo mắt kính của cô?” Lãnh Tư Thần nhướng mày.

Hạ Úc Huân không nói lời nào.

Lãnh Tư Thần thở dài: “Nếu là người khác tháo, cô có phải hay không đến……”

“Làm thịt anh ta!” Hạ Úc Huân lập tức hung tợn mà nói tiếp.

“Thực vinh hạnh tôi còn sống!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.