Chiếu Áng Mây Trôi

Chương 15-1




Dù có đại dược giúp, nhưng Lăng Hàn vẫn phải tốn một trăm triệu năm mới hoàn toàn vững chắc tu vi Tam Bộ.

Không có cách, lực lượng vị diện trong cơ thể hắn nhiều lắm, một gốc đại dược căn bản chính là hạt cát trong sa mạc.

Sau khi bước vào Tam Bộ, trong cơ thể của hắn cũng tự hành hiện ra một Thiên Tôn ký hiệu.

Vẫn không trọn vẹn, nhưng gia trì lực lượng không ngờ đạt đến hơn bốn mươi lần.

Cái này nếu hoàn chỉnh, lại có thể gia trì gấp bao nhiêu lần lực lượng?

Thời điểm vững chắc cảnh giới, Lăng Hàn cũng chữa trị ký hiệu này, ức vạn lực lượng vị diện trong cơ thể giương động, lại có hiệu quả kỳ diệu, tu dưỡng ký hiệu này, để nó ngày càng hoàn chỉnh.

Lực lượng vị diện còn có hiệu quả như vậy?

Lăng Hàn đầu tiên là không hiểu, sau đó liền giật mình, bản thân hắn thì tương đương với Nguyên Thế Giới, vì cái gì không thể ôn dưỡng Thiên Tôn ký hiệu?

Hoàn chỉnh Tam Bộ phù... Là ký hiệu cấp bốn, gia trì ròng rã sáu mươi bốn lần lực lượng.

- Hiện tại chiến lực của ta đạt đến tình trạng gì?

Lăng Hàn tự nói.

- Có thể đột phá Ngũ Bộ sao?

Nếu như có thể, vậy hắn liền thực quá kinh khủng.

Ngũ Bộ đối Tứ Bộ là hoàn toàn nghiền ép, bước này vượt qua thực sự quá lớn. Mà hiện tại Lăng Hàn chỉ là Tam Bộ sơ kỳ, nếu hắn có thể có được chiến lực Ngũ Bộ, kia thật là kinh khủng.

Giống như Nữ Hoàng, cảnh giới nàng càng cao, chiến lực vượt cấp lại càng kém, tỉ như hiện tại nàng là Tam Bộ sơ kỳ, nhưng chiến lực chỉ là Tam Bộ đỉnh phong, ngay cả Tứ Bộ cũng không có đột phá.

Lăng Hàn liền không đồng dạng, lực lượng vị diện trong cơ thể hắn toàn bộ là “sống”, tính trưởng thành thật đáng sợ.

- Thật muốn tìm người luyện một chút.

Lăng Hàn đứng dậy, sải bước ra, truy tìm Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu.

Hắn ở trên người hai nữ đều lưu lại lực lượng vị diện của mình, chỉ cần cảm ứng một chút, vô luận cách nhau bao xa hắn cũng có thể tìm tới.

Để hắn kinh ngạc chính là, hai nữ đã không ở tầng này, mà đi xuống dưới.

Hắn không có dừng lại lâu, cũng đi theo xuống dưới.

Thâm nhập dưới đất, hắn lập tức phát hiện, hạt bản nguyên ở nơi này càng thêm dày đặc, tầng tầng vị diện đè ép, giống như tạo thành một loại áp lực cực lớn, để hạt bản nguyên trở nên vô cùng dày đặc.

Ở chỗ này, hạt bản nguyên va chạm không thể nghi ngờ càng thêm kịch liệt, hỏa diễm kinh khủng liên miên, đừng nói Tiên Vương tầng chín, ngay cả Nhất Bộ Thiên Tôn cũng không dám xông vào, nếu không sẽ bị tuỳ tiện thiêu sạch.

Như vậy nếu có mấy tầng vị diện chồng lên, còn có người đi được sao?

Trong lòng nghĩ như vậy, hắn lại nhẹ nhõm xông qua, lấy chiến lực của hắn hiện tại rất có thể là Ngũ Bộ, cái này tự nhiên là chút lòng thành.

Rất nhanh, hắn liền xông ra địa tầng, quả nhiên tiến vào vị diện thứ tư.

Hắn tìm tung tích hai nữ, không có mấy ngày, thân hình hắn liền rơi xuống.

Nữ Hoàng, Hổ Nữu đang cùng rất nhiều người chung một chỗ, không biết đang nói cái gì, bầu không khí giống như cực kỳ khẩn trương.

Lăng Hàn lập tức nói:

- Muốn đánh nhau sao, quá tốt rồi.

Nữ Hoàng không khỏi im lặng, gia hỏa này như thế nào cả ngày liền nghĩ đánh nhau? Hổ Nữu liền nói:

- Không phải, chúng ta đang thương lượng có nên tiến vào một địa quật hay không, không phải đánh nhau.

Lăng Hàn không khỏi thất vọng:

- Không có ai đánh a.

Hắn còn muốn cùng Ngũ Bộ đánh một chút, kiểm tra chiến lực. Chỉ là nơi này coi như muốn phát sinh xung đột, vậy cũng không có Ngũ Bộ, đều là Tứ Bộ.

Có Lăng Hàn trình diện, Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đương nhiên dũng khí đại sinh, các nàng cực lực chủ trương tiến vào địa quật tìm tòi, có ít người lựa chọn lùi bước, có ít người thì lựa chọn tiến vào.

Kết quả, ở trong động quật phát hiện một nguyên thạch khoáng mạch giá trị kinh người, người đi vào đều kiếm được bồn mãn bát dật.

Lăng Hàn có được năng lực “nhìn” đá đặc thù, ba người bọn họ đương nhiên kiếm được nhiều nhất, đại dược gần ba mươi gốc, Thiên Tôn ký hiệu cũng có bảy cái, để ba người đều mừng rỡ.

Bọn hắn rời đi, tìm kiếm khoáng mạch mới.

Thật đúng là có ý tứ, trước kia thời điểm Lăng Hàn vẫn là Nhị Bộ, không muốn đụng Ngũ Bộ, hắn luôn có thể gặp được dạng cường giả này, hoặc chí ít gặp được hậu đại của Ngũ Bộ, để song phương kết thù.

Nhưng hiện tại hắn không sợ Ngũ Bộ, thậm chí muốn tìm một cái đánh nhau, cường giả Ngũ Bộ lại giống như lập tức toàn bộ biến mất. Không chỉ bọn hắn, ngay cả hậu đại của bọn hắn cũng giống như hết thảy đều biến mất không thấy.

Cái này khiến Lăng Hàn cực kỳ phiền muộn, liên đới lấy tinh thần cũng không phấn chấn.

Mấy năm sau, bọn hắn tìm được một khoáng mạch mới, đang lúc bọn hắn khai thác, lại có một nhóm người xuất hiện.

- Nơi này hiện tại về chúng ta, không muốn chết, cút!

Đám người này tổng cộng có mười hai tên, từng cái đều là Thiên Tôn. Hiện tại có thể xuất hiện ở đây, chí ít cũng là Nhị Bộ, Nhất Bộ đã không có khả năng xông qua.

Lăng Hàn nghe vậy, không những không giận mà còn lấy làm mừng, hắn đánh giá mười hai người này một vòng, lại thất vọng, bởi vì mười hai người này đều chỉ là Nhị Bộ.

Hắn ôm hi vọng vạn nhất nói:

- Nhìn các ngươi phách lối như vậy, phía sau có phải có trưởng bối Ngũ Bộ hay không?

Bên kia mười hai người hai mặt nhìn nhau, đây là có chuyện gì?

Gia hỏa này là sợ sao, trực tiếp hỏi bối cảnh của bọn hắn?

Những người này cười ha ha, chỉ cần có thể trở thành Thiên Tôn, cái nào không phải kỳ tài ngất trời, kiêu ngạo đến thực chất, nào có giống như vậy, hù một cái liền sợ.

- Biết chúng ta không dễ chọc, còn không xéo đi!

Những người này đều nhìn Lăng Hàn quát.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, xông lên chính là một trận đấm đá, bành bành bành, hắn là thực lực bực nào, một phen loạn đả, mười hai người đều tiếng kêu rên liên hồi, gãy tay gãy chân, thảm đến cực hạn.

- Ngươi...

Những người này đều vừa sợ vừa giận.

Lăng Hàn cười to:

- Mau trở về kêu trưởng bối của các ngươi đến, ta ở chỗ này chờ.

Những người kia đều vừa giận vừa sợ, gia hỏa này không phải quỷ nhát gan sao, tại sao lại đột nhiên trở nên hung mãnh.

Nhưng bọn hắn biết mình còn lâu mới là đối thủ của Lăng Hàn, đều bỏ trốn mất dạng, sợ nói nhiều một câu bị Lăng Hàn oanh sát thành cặn bã.

Nhìn mười hai người kia rời đi, Lăng Hàn xoa xoa đôi bàn tay, có vẻ hơi hưng phấn.

- Cần thiết hay không?

Nữ Hoàng cười nói.

Lăng Hàn cười cười:

- Đây không phải nhàn rỗi sao.

Nói là nói như vậy, nhưng ánh mắt hắn chờ mong lại sớm bán hắn đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.