Chiếu Áng Mây Trôi

Chương 11-2




Mông Đông lộ ra vẻ không hiểu:

- Cái này ta cũng không rõ ràng, theo lý mà nói không nên. Mặc dù tranh đoạt giống như bây giờ xác thực sẽ để cho rất nhiều Thiên Tôn tự giết lẫn nhau, nhưng tài nguyên trong này nhiều lắm, đủ để cho Thiên Tôn còn lại thực lực tăng lên một mảng lớn.

- Đợi thời điểm ta liên hệ với bản chủ, tự nhiên sẽ hỏi thăm tinh tường.

- Ta đi đây.

Hắn xé mở hư không, tự nhiên lại đi vị diện thất lạc kia, nơi đó có quá nhiều đồ vật trân quý, ngay cả Lục Bộ cũng coi là bảo địa.

Lăng Hàn trầm ngâm, từ nơi sâu xa, tựa hồ có mấy cỗ lực lượng đang đọ sức.

Cuồng Loạn không thể nghi ngờ chiếm cứ chủ động, bản thể của nó đang áp chế Viêm Sương vị diện, có thể không ngừng chuẩn bị, nếu hết thảy theo nó tưởng tượng tiến hành tiếp, nó thật có một ngày thôn phệ Nguyên Thế Giới.

Nhưng một viễn cổ vị diện thất lạc xuất hiện, ẩn chứa đại dược, Thiên Tôn ký hiệu tuyệt không nên tồn tại, khiến cho cấp độ Thiên Tôn đang không ngừng tăng lên, cực có khả năng trong khoảng thời gian ngắn hiện ra Thất Bộ mới.

Đây tuyệt đối không phải Cuồng Loạn muốn xem.

Lúc trước, vị diện thất lạc kia đến cùng là sụp đổ như thế nào? Hơn nữa là vị diện chồng vị diện, trên lý luận là căn bản không có khả năng phát sinh, có lực lượng gì siêu việt Thất Bộ, có thể làm được hết thảy?

Lăng Hàn đứng yên thật lâu, một ngày này hắn tiếp nhận lượng tin tức có chút lớn, cần hảo hảo chải vuốt.

Mười ngày sau, hắn xé mở hư không đi ra.

Hắn đã kiên định tín niệm, mặc kệ Cuồng Loạn đã từng đối với hắn làm qua cái gì, hắn chính là hắn, không vì bất luận kẻ nào mà sống.

Trong lòng của hắn, người nhà, bằng hữu lớn hơn hết thảy.

Hắn nhất định sẽ thủ hộ Nguyên Thế Giới, tuyệt không để Cuồng Loạn đạt được.

Xuyên qua trong hư không, lần này cũng không cần lo lắng Cuồng Loạn sẽ tìm tới hắn, thứ nhất, Cuồng Loạn nghĩ hắn đã thức tỉnh, không có lý do tiếp tục tìm tới hắn, thứ hai, hắn đã ma diệt mất lạc ấn mà Cuồng Loạn lưu lại, đã mất đi “hải đăng”, hư không to lớn như thế, làm sao tìm được?

Nửa năm sau, hắn rốt cục thấy được thế giới thất lạc kia.

Thân hình hắn rơi xuống, chen vào trong vị diện.

Đây là vị diện tầng ngoài cùng, Lăng Hàn không chút dừng lại, xuyên qua địa tầng, bước về vị diện phía dưới.

Tiến vào tầng thứ hai, hắn trở lại căn cứ, tìm ba người Chu Hằng, từ đầu chí cuối nói ra sự tình bản thân liên quan tới Cuồng Loạn.

Hắn không có giấu diếm, bởi vì không thẹn lương tâm, rất thẳng thắn.

Cái này khiến đám người Chu Hằng chấn kinh, không nghĩ tới Cuồng Loạn còn chơi một tay như thế.

- Lăng Hàn, việc này quá lớn, cho ta tự mình kiểm tra thần hồn của ngươi.

Chu Hằng nói, hắn không phải không tin Lăng Hàn, nhưng thủ đoạn của Cuồng Loạn quá kinh người, ai biết nó có thể ở trong thức hải của Lăng Hàn thiết hạ cửa sau gì không, về sau bạo phát ra, có thể khống chế Lăng Hàn.

Lăng Hàn gật đầu, hắn cũng muốn biết có triệt để tiêu trừ hậu hoạn hay không.

Chu Hằng đưa tay đặt ở trên trán Lăng Hàn, thần thức dò vào, một lát sau, hắn thu tay về.

- Thế nào?

Lâm Tiêu Dương cùng Sở Hạo đều hỏi.

Sắc mặt của Chu Hằng có chút cổ quái:

- Trong cơ thể tiểu tử này có lực lượng vị diện vô tận, phảng phất như một Ma Bàn, thần hồn của ta căn bản không có cách xâm nhập, ngay tức khắc liền bị ma diệt.

- Con đường này đi xuống, thật thần kỳ như vậy?

Lâm Tiêu Dương kinh ngạc nói, thấy Lăng Hàn lộ ra vẻ không hiểu, hắn nói.

- Kỳ thật gia phụ đã từng có dạng tưởng tượng này, ngưng lực lượng vị diện của toàn bộ Nguyên Thế Giới, nhưng đây là chuyện không thể nào, chuẩn Thiên Tôn không có tính dung nạp cường đại như vậy.

- Cực điểm đại khái là một ngàn lực lượng vị diện, nhưng đây là lực lượng lớn nhất, đến cực hạn liền không cách nào tiến lên.

- Cho nên, đám người gia phụ nghĩ ra một biện pháp khác, cái kia chính là ở thời điểm rảo bước tiến lên Thiên Tôn, ở trong cơ thể cắm vào một vị diện cỡ nhỏ, chỉ cần tự thân trưởng thành, vị diện này cũng có thể đi theo trưởng thành.

- Sơ kỳ, cái này không bằng Thiên Tôn dung nạp mấy trăm lực lượng vị diện, nhưng có tiềm lực trưởng thành vô tận.

- Không sai biệt lắm từ Lục Bộ bắt đầu, chính là loại biện pháp sau càng mạnh.

- Như U Liên, Tân Khí Hổ, đều là như thế.

Khó trách bọn hắn rảo bước tiến lên Tứ Bộ chỉ dùng vài ức năm, bởi vì không cần đi thu thập lực lượng đặc thù ở từng vị diện, đương nhiên sẽ nhanh

- Nhưng mà, ngươi lại đi ra một con đường hoàn toàn khác biệt, tương đương với dung hợp cả hai biện pháp, cái này nếu để ngươi tu đến cực hạn... Tê!

Ba người Chu Hằng đồng thời hít một ngụm khí lạnh, cái này sẽ mạnh đến mức nào?

- Theo ta đoán chừng, tiềm lực phát triển của Lăng Hàn bất khả hạn lượng, có lẽ có thể nhảy ra Thất Bộ, đứng ở độ cao tương đương Cuồng Loạn, thậm chí siêu việt cũng không nhất định.

Sở Hạo nói.

Lâm Tiêu Dương cũng gật đầu:

- Cho nên, Lăng Hàn tuyệt không có khả năng bị Cuồng Loạn khống chế, nó tuyệt sẽ không cho phép tồn tại có thể uy hiếp được mình trưởng thành.

Chu Hằng nhìn về phía Lăng Hàn:

- Trên người ngươi khẳng định xảy ra biến hóa gì kinh thiên, dẫn đến Cuồng Loạn khống chế mất đi hiệu lực, cũng làm cho ngươi có thể dung nạp lực lượng vị diện của toàn bộ Nguyên Thế Giới, khiến cho ngươi trở thành một Nguyên Thế Giới khác, có tiềm lực phát triển vô tận.

Ba người đều khẳng định, tình huống của Lăng Hàn quá đặc thù, tuyệt không phải Cuồng Loạn có thể khống chế.

- Hiện tại vấn đề là, tìm được đám người Mông Đông, sớm tiêu diệt bọn hắn, bằng không đợi bọn hắn đạt tới Lục Bộ, kia thật là đuôi to khó vẫy, xử lý không tốt.

Lâm Tiêu Dương nghiêm nghị nói.

- Bất quá, hiện tại chỉ biết có Mông Đông cùng Lâu Tây Nguyệt, nếu tùy tiện hành động, cực có khả năng đánh rắn động cỏ, khiến người khác triệt để che dấu thân phận, không đến Lục Bộ tuyệt sẽ không ra.

- Cho nên, vấn đề này còn phải giao cho Lăng Hàn, điều tra ra dư nghiệt còn lại của Cuồng Loạn, chúng ta lại thông cáo thiên hạ, đồng loạt ra tay, tiêu diệt những dư nghiệt này.

Lăng Hàn gật đầu:

- Ta sẽ hết sức.

Hắn cáo lui rời đi, trước tăng Phệ Kim thiết trong tay lên tới tầng thứ tối cao, sau đó luyện thành một kiện Chí Tôn Bảo khí, hoàn toàn thiên hướng phòng ngự.

Ngay cả Phệ Kim thiết cũng có tính hạn chế, lạc ấn ý chí võ đạo có hạn, cho nên, thiện công liền không sở trường thủ, dù sao đây chỉ là khí.

Chí Tôn Bảo khí hoàn toàn phòng ngự, lại thêm bản thân Phệ Kim thiết cứng cỏi, năng lực phòng ngự cực kỳ kinh người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.