Chiến Yên Hùng Cái

Chương 2




Edit: Virgo Smile

Beta: Nhã Vy

Vầng thái dương, chậm rãi mọc lên từ phương đông.

Thời điểm ánh mặt trời rọi xuống tia sáng đầu tiên đến trên người Dạ Nhiễm, cũng là lúc thân thể Dạ Nhiễm buông lỏng.

Cả đêm, đối với Quân Mặc Hoàng cùng Tạp Tạp mà nói, phảng phất như đã trải qua một năm vậy. Dạ Nhiễm từng tiếng thống khổ, đều phảng phất như kim châm đâm vào ngực hai người.

Dạ Nhiễm lúc này thần trí đã dần dần khôi phục, chỉ là toàn thân gân cốt giống như bị nghiền nát, xụi lơ ở trong ngực Mặc Hoàng.

Toàn thân mệt mỏi đến mắt cũng mở không ra, Dạ Nhiễm có chút giật giật khóe môi, thanh âm rất nhỏ, lại làm cho Mặc Hoàng cùng Tạp Tạp tinh tường nghe được: “Không có việc gì rồi. . .”

Không có việc gì rồi, đích thực là không có việc gì rồi.

Dạ Nhiễm trong cơ thể có độc Mạn Châu Sa Hoa, hàng năm chỉ phát tác một lần, bắt đầu từ lúc này, bọn hắn có một năm thời gian đi tìm gia tộc Dạ Nhiễm, tìm được mẫu thân Dạ Nhiễm, giải trừ song độc mẫu tử.

Quân Mặc Hoàng thở dài, cúi đầu xuống ở trên trán Dạ Nhiễm in một nụ hôn, sợ hãi, lo lắng, khó chịu, từng giây trôi qua tựa như 1 năm.

Cuối cùng cũng vượt qua rồi.

Dưới ống tay áo, Mặc Hoàng nắm chặt nắm đấm, thời gian một năm, hắn tuyệt đối sẽ không lại để cho Dạ Nhiễm nhận thêm nỗi khổ độc phát một lần nào nữa.

Tròng mắt đen nhánh nguy hiểm híp lại, không biết mấy người Huyền Ly đến tột cùng tìm được đầu mối gì rồi, nếu là còn không có có tiến triển. . .

Tại phía xa Minh vực quốc Huyền Ly đang loay hoay chết đi sống lại, bỗng nhiên hắt hơi một cái, nhăn nhăn cái mũi, thống khổ ghé đầu vào một đống công văn. . . Chủ tử, lão Vương gia ngài coi như là đuổi theo Vương phi, cũng đừng đem tất cả công vụ đều ném cho hắn được không?

Ở trong ngực Quân Mặc Hoàng, Dạ Nhiễm vốn định về trước doanh trướng, Liễu Phi Tiếu khẳng định còn đang chờ nàng, thế nhưng vừa muốn mở miệng, lực lượng trong cơ thể bỗng dưng bắt đầu cuồn cuộn dâng lên.

Thời điểm lúc này Dạ Nhiễm trong tâm quả thực muốn mắng ông trời! Vậy mà có dấu hiệu thăng cấp!

Ngũ giai tiến lục giai, tuy chỉ là một đường ranh giới nhỏ, nhưng để đột phá vốn là gian nan vô cùng, Dạ Nhiễm cũng cho rằng còn cần đợi một thời gian ngắn, ai biết sẽ sau một đêm chống độc, thời điểm lực lượng gần như khô cạn, báo hiệu thăng cấp vậy mà lại xuất hiện!

“Đáng chết, Mặc Hoàng, ta muốn thăng cấp.” Dạ Nhiễm cường chống mở to mắt, thấp giọng chửi bới một câu.

Mặc Hoàng cùng Tạp Tạp giật mình sửng sốt, thoáng chốc kịp phản ứng, Quân Mặc Hoàng đem thân thể Dạ Nhiễm ngồi thẳng, khoanh chân ngồi xuống, trầm giọng nói: “An tâm, ta ở ngay chỗ này.”

Sau đó ánh mắt Quân Mặc Hoàng lại chuyển hướng về phía Tạp Tạp: “Tạp Tạp, ngươi đi nói cho mấy người Liễu Phi Tiếu, Dạ Nhiễm đang bế quan đột phá, để cho bọn họ không cần lo lắng.”

“Được, bổn đại gia giao Nhiễm Nhiễm cho ngươi.” Tạp Tạp biết lực lượng điên cuồng trong cơ thể Dạ Nhiễm đã bắt đầu ức chế, phút chốc biến mất ngay tại chỗ.

Nếu không phải Dạ Nhiễm lúc này đang đứng ở biên giới đột phá, nàng thật muốn ôm Quân Mặc Hoàng gặm một cái(Smile: nguyên văn…ta chỉ biết đọc rồi ôm miệng cười, Nhiễm tỷ sao giống cún nhỏ ý nhở…*-*), hắn chính là biết rõ nàng đang suy nghĩ gì.

Dạ Nhiễm cho rằng lúc này đây thăng cấp, nhất định sẽ vô cùng gian nan, nhưng mà kết quả lại ngoài ý muốn….bình thường.

Nàng thậm chí ngay cả đau đớn đều không có cảm giác được, lực lượng điên cuồng trong cơ thể, ở sau cảnh giới đột phá, lập tức ôn hòa xuống, Dạ Nhiễm không khỏi mở to hai mắt nhìn, cái này. . .

Đây là chuyện gì xảy ra?

Dạ Nhiễm vận khởi nội lực hùng hậu trong cơ thể, cảm thụ một phen, càng là giật mình sửng sốt.

Nàng vậy mà, đã là lục giai võ giả?

Dạ Nhiễm vẫn còn nhớ đến thời điểm nàng tứ giai tiến ngũ giai, bởi vì độc tố trong người mà nàng đau chết đi sống lại.

Từ lúc Dạ Nhiễm khoanh chân ngồi xuống cho đến khi đột phá hoàn thành, ngắn ngủn không mấy phút thời gian…. đồng tử Quân Mặc Hoàng bỗng chốc phóng đại.

Ngũ giai tiến lục giai, cái này… đường ranh giới gian nan nhất của một đạo võ giả, lúc nào lại đơn giản như vậy?

Dạ Nhiễm tròn mắt nhìn, nhìn Mặc Hoàng đúng là có chút trố mắt líu lưỡi, không khỏi sờ sờ cái mũi: “Ta. . . giống như đã thăng cấp thành công rồi. . .”

Thành công thăng cấp đến lục giai võ giả, không đơn thuần là thực lực dâng lên, Dạ Nhiễm lúc trước bởi vì tử độc cùng đan dược ức chế độc mà tạo thành nội thương giờ thì hoàn toàn tốt rồi.

“Đánh ta một quyền, dùng toàn lực.” Quân Mặc Hoàng đưa ra bàn tay của mình, đối với Dạ Nhiễm nhạt thanh nói.

Dạ Nhiễm gật gật đầu, tay phải nắm lại, đem nội lực vận đến trên tay, một quyền đánh vào lòng bàn tay Quân Mặc Hoàng.

Quân Mặc Hoàng sợ run trong chớp mắt, sau đó trầm thấp tiếng cười vang lên bên tai Dạ Nhiễm, ôm cổ Dạ Nhiễm, hôn lên môi nàng một cái: “Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì thì tốt rồi. . .”

Dạ Nhiễm mím môi nở nụ cười, Mặc Hoàng à Mặc Hoàng, cũng là do nàng khinh địch như vậy để cho nàng hãm sâu vào, sau đó lại không thể tự kềm chế được.

“Quân Mặc Hoàng, bổn đại gia. . .” Tạp Tạp vừa phi thân trở về, nhìn Nhiễm Nhiễm vậy mà đã đứng lên lại không có việc gì, bỗng chốc liền sững sờ ngay tại chỗ.

Tạp Tạp đại gia kích động mắt to…nhìn…ta nhìn, bỗng chốc chạy nhanh tới trong ngực Dạ Nhiễm, vành mắt phút chốc hồng hồng: “Nhiễm Nhiễm, ngươi hù chết bổn đại gia rồi.”

Dạ Nhiễm ôm tiểu nhân trong ngực, nhẹ vỗ về mái tóc ngân bạc của Tạp Tạp, ấm áp nở nụ cười: “Tạp Tạp, ngày gian nan nhất của năm nay đã qua.”

Quân Mặc Hoàng ở một bên, hừ lạnh một tiếng, ôm eo nhỏ Dạ Nhiễm, trầm giọng nói: “Sẽ không có năm sau.”

Lúc Dạ Nhiễm, Quân Mặc Hoàng cùng Tạp Tạp trở lại doanh trướng, bốn người Liễu Phi Tiếu đang ngồi cùng một chỗ chờ Dạ Nhiễm trở về, nhìn thấy Dạ Nhiễm lập tức đứng lên, đôi mắt Liễu Phi Tiếu bỗng chốc phát sáng: “Đội trưởng, đột phá?”

Nghe được lời nói Liễu Phi Tiếu…, Khúc Thừa Trạch mấy người cũng cảm thụ thực lực Dạ Nhiễm, mới phát hiện, bọn hắn vậy mà không thăm dò được rồi.

“Thật tốt quá! Đội trưởng đột phá, chúng ta cũng không thể không đuổi kịp nha.” Khúc Thừa Trạch nắm tay trái đập lên bàn tay phải, mặt baby hưng phấn không thôi.

Ngoại trừ Liễu Phi Tiếu, Tư Mạt Tiêu, ba người cũng không biết Dạ Nhiễm đêm qua độc phát, cho nên giờ phút này, biết được tin tức Dạ Nhiễm đột phá lục giai võ giả, đều hưng phấn nở nụ cười.

Nhìn bốn người bọn họ, vừa là đồng bạn lại là đồng đội, Dạ Nhiễm cười đến chân thật ôn hòa, lại có vài tia không có hảo ý: “Kế tiếp, sẽ tới thao luyện mấy người các ngươi, Mạt Tiêu, Diệt Nguyệt, Thừa Trạch, ba người các ngươi muốn tiến vào cấm địa trước phải đột phá đến ngũ giai,rồi hãy nói đến lục giai.”

Bốn người không có bất kỳ dị nghị gật đầu đáp ứng, chứng kiến Dạ Nhiễm thực lực tăng lên, bọn hắn đương nhiên không muốn bị rơi lại phía sau, lại càng không nguyện trở thành vật cản trở trong đội ngũ.

Quân Mặc Hoàng nhìn bốn người, nhạt giọng nói: “Ba ngày tu luyện trong cấm địa, ngũ giai võ giả, ít nhất có thể tăng lên một cấp bậc.”

Giọng điệu Quân Mặc Hoàng lạnh nhạt rơi xuống, Tập Diệt Nguyệt, Khúc Thừa Trạch cùng Tư Mạt Tiêu ba người lập tức kích động! Ngũ giai võ giả, ngũ giai võ giả, bọn hắn nhất định phải ở đây đạt tới trước khi tiến vào cấm địa!

“Chỉ là, các ngươi còn không có đạt được vị trí quán quân này đâu.” Quân Mặc Hoàng đáy mắt dần dần nổi lên mỉm cười.

Dạ Nhiễm bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Mặc Hoàng giội nước lạnh, lại nhìn ba đội viên ỉu xìu xuống, nhún vai, cái này…ai đoạt huy chương quán quân, vẫn chưa biết là ai mà.

Buổi sáng ngày hôm sau, Quân Mặc Hoàng nhận được tin tức đến từ Minh Vực quốc, sau khi xem xong, Quân Mặc Hoàng hít sâu một hơi ôm lấy Dạ Nhiễm: “Dạ Nhiễm, ta phải về Minh Vực một chuyến.”

“Cẩn thận.” Dạ Nhiễm quay lại ôm chặt lấy Mặc Hoàng, giương môi cười.

Quân Mặc Hoàng nhẹ gật đầu, nhắm mắt lại, dấu đi ám chìm lạnh như băng nơi đáy mắt.

Huyền Ly đưa đến tin tức, từ ngọc bội của Dạ Nhiễm tra được một ít manh mối, nhưng là tình huống lại phải để cho hắn tự mình trở về một chuyến.

Nghĩ đến Dạ Nhiễm từ nhỏ thân trúng vô số kịch độc, đến tận bây giờ trong cơ thể còn bị song độc mẫu tử tra tấn, Quân Mặc Hoàng hận không thể đem những người tổn thương Dạ Nhiễm, giết đến tận vạn lần!

Sau khi Quân Mặc Hoàng rời đi, Dạ Nhiễm mấy người cũng nhận được thông tri chuẩn bị trở về học viện quân sự. Ma La tộc lần này tiến công, xem như bị Dạ Nhiễm một người đánh cho lui.

Trước khi đi, Mông Triệt tướng quân tự mình đi ra doanh trướng, nhàn nhạt nhìn thoáng qua Dạ Nhiễm, trầm giọng nói: “Ngươi không tồi, lần sau đến chiến trường có thể trực tiếp tìm ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.