Chiến Vương Long Phi

Chương 17: Một ngày hư hỏng (phần 1)




Vừa vào lớp học thì Nhi bước lên bục giảng, dõng dạc nói:

- Các cậu!! Trật tự nào!!_ Nhi lớn giọng quát, Quỳnh ngạc nhiên ngước nhìn. Không ngờ rằng chỉ mới 5 năm không gặp, volume của cô bạn của mình tăng cao như vậy.

Cả lớp im lặng ngước lên nhìn Nhi, thật ra thì sức ảnh hưởng của Nhi cũng rất lớn đối với cái chức lớp trưởng kia, đợi cả lớp im lặng, tập trung nhìn cô, cô mỉm cười hài lòng rồi nói:

- Thầy cô trong trường đều có cuộc họp lúc sáng này, cho nên, hai tiết đầu của chúng ta là tiết tự quản_ Cô vừa nói xong, cả lớp chán nản la “trời” một tiếng, vậy cũng thông báo, tưởng chuyện quan trọng lắm. Nhiều lúc lời Nhi nói không có tác dụng với cả lớp vì giống như những chuyện dở hơi như thế này.

Nhi buồn cười về chỗ, lấy Ipad ra lướt wed. được một lúc thì chán nản tắt mày, quay sang nhìn Quỳnh, thấy cô đang lôi ra một quyển sổ dày cộm, Nhi tò mò hỏi:

- Cậu đọc gì thế Quỳnh?_ Nhi tò mò nhìn vào quyển sách rồi ngước lên hỏi Quỳnh, cô không trực tiếp trả lời mà đưa quyển sách lên để Nhi đọc nhan đề, Nhi há hốc_ là Khoa học viễn tưởng, cậu cũng có hứng thú với những thứ này sao Quỳnh.

Quỳnh mỉm cười, “ừ” một tiếng rồi lấy cái balo của mình đưa cho cô. Nhi khó hiểu nhìn mình thì Quỳnh lên tiếng:

- Cậu mở ra đi?_ Quỳnh nhẹ giọng, rồi tiếp tục quay qua đọc quyển sách, bên kia Nhi mở ra thì thấy toàn là sách.

- Những nghiên cứu về vụ nổ bigbang, sự ra đời và phát triển của con người, nghiên cứu thiên văn học, sinh vật học,…_ Nhi trợn tròn mắt nhìn những quyển sách trong cái balo, lần lượt đọc tên. Kiệt ngồi bàn dưới hiếu kỳ chồm lên hỏi:

- Có chuyện gì vui thế_ Kiệt cười rồi chú ý vào quyển sách tay Nhi đang cầm giật lấy_ Gì đây? Những nghiên cứu về vụ nổi big bag? Ai nghiên cứu những thứ này thế.

Nhi im lặng, nhìn sang Quỳnh, bất giác mỉm cười, cô bạn của mình thích nghiên cứu những thứ mới lạ, cô quá hiểu rõ.

- Là tôi! Có vấn đề gì sao?_ Quỳnh tiếp tục nhìn vào quyển sách, lạnh giọng nói.

- Hmm… Cậu rảnh thật!_ Kiệt trầm ngâm rồi phán, Quỳnh không nói gì, tập trung vào quyển sách, nhưng tiếng ồn trong lớp ngày càng lớn làm Quỳnh khó chịu, Huy cũng thế nhưng vẫn im lặng nằm ngủ, tối qua lo việc ổn định những buổi đầu năm làm anh mất ngủ:

- Don’t make noise! (đừng làm ồn)_ Kiệt nở nụ cười sát gái nói tiếng anh, nhưng hình như chỉ 2 3 nữ sinh là im lặng vì đơ trước nụ cười của Kiệt, còn lại thì vẫn nói như chẳng có việc gì.

- Im lặng đi!_ Nhi đưa tay lên môi, ý bảo im lặng, hai tảng băng đang ở đây, nếu hai người cùng nổi điên, không biết lớp học sẽ ra sao. Nhưng hình như vẫn không có tác dụng, lời nói của cô đã không còn giá trị vì chuyện lúc nãy.

Đến lúc này, Quỳnh nhíu mày, ồn như vậy thì lấy gì cô tập trung được đây. Nhắm mắt, hít sâu, cô đang cố kìm nén cảm xúc. Cô không ghét ồn ào, nhưng ồn ào không đúng lúc và không đúng nơi thì cô rất ghét.

- Tất cả các người im hết cho tôi, các người lâu lắm không được nói à? Lớp chỉ có 10 người mà ồn như đi lễ hội vậy. Hay là các người ngừng nói không được._ Quỳnh tức giận đứng lên nói, cô đã thực sự nổi điên, ánh mắt lạnh nhìn từng người có mắt trong lớp, mới ngày đầu im lặng tưởng ngoan lắm, đúng là cô không nên đánh giá cái gì quá sớm. Ánh mắt cô đi đến đâu thì họ im lặng đến đó, không dám nói lời nào, kể cả Seya. Cô cầm quyển sách, định đi ra ngoài thì một bàn tay nắm cô lại. Cô nhìn Nhi, thấy cô lắc đầu, Quỳnh bực mình bỏ về chỗ. Nhìn quyển sách trong tay Quỳnh, Nhi đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng:

- Hai tiết chắc cũng chán nhỉ? Hay là chúng ta chơi trò chơi đi?_ Nhi thích thú đề nghị, bước lên bục một lần nữa_ Được không?

Mọi người tán hưởng, kể cả Kiệt, Quỳnh không nói gì, còn Huy đã thức khi nghe giọng giận dữ của Quỳnh.

- Trò chơi tên là “Thử làm thần đồng” (trò này mình tự nghĩ ra ạ :d) _ Nhi mỉm cười, quan sát phản ứng của cả lớp rồi nói tiếp_ Được rồi, bây giờ mình sẽ phổ biến luật chơi.

* Luật chơi như sau:

+ Mỗi người trong lớp sẽ thách đấu, tùy ý đặt câu hỏi, do ta là học sinh lớp 11-1 nên câu hỏi sẽ mở rộng trên thế giới.

+ Nếu người thách đấu hỏi người bị thách đấu mà người bị thách đấu không trả lời được thì người bị thách đấu sẽ bị giám khảo vẽ 3 đường lên mặt.

+ Nếu người thách đấu hỏi mà người bị thách đấu trả lời được thì người thách đấu bị giám khảo vẽ 3 đường lên mặt.

+ Tôi và giám khảo cũng sẽ tham gia, nếu ai can đảm thách đấu giám khảo, thì nếu người thách đấu hỏi mà giám khảo trả lời được thì người thách đấu 6 đường còn giám khảo không trả lời được thì bị người thách đấu vẽ 6 đường.

+ Tôi thì giống như các bạn, 3 đường…

Nhi nói xong thì cười hì hì…

- Trò lạ quá nhưng thấy cũng hấp dẫn, chơi đi_ một cậu bạn nói.

- Um, chơi đi_ Seya thích thú đứng lên nói_ Mình đề nghị giám khảo nên là Quỳnh đi.

Seya mỉm cười tà, không phải giám khảo sẽ chịu phạt gấp đôi sao? Cô sẽ vẽ banh khuôn mặt tự cao đó của cô ta cho xem.

- Ơ chuyện này…_ Nhi khó xử, Quỳnh chưa chắc sẽ chơi chứ đừng nói gì làm giám khảo, sẽ thế nào đây. Nhi quay qua Quỳnh chỉ thấy cô đang nhếch mép thích thú, cô quay sang nhìn Seya, thích thì chiều:

- Được thôi, nếu thiên kim tiểu thư tập đoàm DDT mời thì tôi sao dám từ chối_ Cô nói xong thì lấy trong chiếc balo ra một cây viết rất đẹp. Nó là loại viết cô mới phát minh ra chưa được thử nghiệm, hôm nay coi như có dịp thử nghiệm vậy (chị ít ác quá, nhưng t/g thích, hì hì).

Seya đắc ý, cứ nghĩ cô sẽ sợ, nhưng không biết mình sắp gặp chuyện.

* lời tác giả:

- Mình xin lỗi, vì đến giờ này mới đăng *cúi đầu*, mong các bạn tiếp tục ủng hộ…

- Đoán xem nhé, chap sau còn nhiều điều thú vị lắm :v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.