Chiến Thư Của Nàng Tình Nhân Nhỏ

Chương 19




Chính điện Vân Hà, tu sĩ đều tập trung cả ở sảnh đường, nói gọi nhốn nháo hết cả lên, chỉ là thiếu đi cảm giác nâng ly vui vẻ tối qua, mà nhiều hơn một loại cảm giác nghiêm túc như đối đầu với đại địch thủ trước mắt.

Tô Tinh cùng Vũ Tư U rời xa đám người, tựa vào cột đá phía trước, thờ ơ lạnh nhạt.

- Tư U tỷ tỷ, xem ra tối qua tỷ ngủ không ngon.

Trịnh Yên Nhiên mặc bộ hán phục có thêu hình chiếc cốc vàng đó, ngáp một cái

Đối với Tinh Tướng mà nói, giấc ngủ này có hay không đều được, chẳng qua là lần đầu ở cùng phòng với một nâm nhân, điều này làm khi nhìn qua thấy Vũ Tư U hơi mệt mỏi, tinh thần của Tô Tinh thì ngược lại cực kỳ tốt, người này chính là luôn thích ứng với mọi hoàn cảnh, tối qua không ngờ giết chết Long ngạo Thiên làm bừa kia khiến Tô Tinh có một đại thu hoạch, làm cho quên mất chuyện Vũ Tư U ở chung phòng, hiện tại thoạt nhìn Tô Tinh tinh thần dồi dào cũng với Vũ Tư U đang mệt mỏi không chịu nổi, làm cho Phương Tâm Cố và Trịnh Yên Nhiên lộ ra ý mập mờ hiếu kỳ.

Bằng vào tính cách của Vũ Tư U dĩ nhiên là không thèm giải thích gì gì đó.

Không lâu sau, chính điện huyên náo dần dần yên bình, chỉ thấy người còn chưa đến, một cổ khí thế cường đại làm cho không khí của chính điện giống như đều bị đông cứng lại, tất cả mọi người cứ như bị gì đó lấp kín miệng, chỉ thấy trên lối đi của đại điện, tám bóng người từ từ đi tới, mấy người nam nữ với tư thái tự nhiên, khí chất phi phàm, tay đưa chân bước đều có một áp lực ghê gớm, nhóm tu sĩ Tinh Hà Kỳ đang có mặt ở đây, một đám đều như đang gánh lúa trên vai, như tọa châm chiên(như ngồi trên chông).

Tám người này rõ ràng là tổ sư của mười đại tông phái Thương Long giới

Vũ Tư U đặc biệt chú ý phản ứng của Tô Tinh, sau đó nhíu mắt lại,ánh mắt thoáng có chút thâm sâu khó lường.

- Khí thế thật là lợi hại, đây chính là những quái vật cấp tổ sư của mười đại tôn phái sao?

Phương Tâm Cố cố nuốt nước miếng.

Trong tám người này, Tô Tinh cũng có quen biết một số, Huyền Chân Tử của Chân Tiên điện, Trường Sinh lão tổ của Vô Sinh điện, sư phụ của Cung Thải Vi, Băng Cơ nương nương, còn bốn người khác ngoài Hồng Liên Tiên tử gặp một lần ở Trường Huyết Yếu Tắc ra, còn có ba người tương đối lạ.

- Người mặc pháp bào màu xanh lá kia là Thanh Liên chân nhân, tổ sư của Thái Ất Kiếm tông, đó là Thiên Lý lão tổ của Cử Thủy Kiếm tông, đó là Lăng Ba Tiên tử của Di Hoa Kiếm tông cùng Tinh Không Kỳ Đông Phương Vô Kỵ!

Phương Tâm Cố nhỏ giọng giới thiệu.

Tô Tinh âm thầm gật đầu.

Tám người này chính là liên hiệp đuổi giết hắn, hôm nay lại cùng tề tựu tại Vân Hà điện ngược lại có chút kỳ quái, Thất Hà Thánh mẫu cũng đến, vừa vung tay lên, cửa lớn đại điện khép lại, ánh sáng thu liễm, không khí nặng nề, các tu sĩ lại một trận xôn xao.

- Ta là Đông Phương Vô Kỵ, hôm nay mở tiệc chiêu đãi ở đây là có sự tình muốn thương lượng với các vị.

Nam nhân phong lưu phóng khoáng, nhân trung Long Phượng (Long Phượng trong loài người) nói.

Vô Kỵ tiền bối tu vi tuyệt thế, những tiểu bối như chúng tôi có thể làm những gì?

Thức thời mới là người tuấn kiệt, ở đây đều là tu sĩ Tinh Hà Kỳ, gặp qua sóng to gió lớn, nhìn thấy bát đại tu sĩ xuất hiện thì hơi bối rối một chút rồi trấn tĩnh ngay sau đó.

Người đưa ra câu hỏi chính là một gã nam tử hổ bối hùng yêu(lưng hùm vai gầu) khôi ngô, khoác áo khoác da gấu, thiên đình(giữa trán) sung mãn, ánh mắt sắc bén, Tinh Tướng hậu kỳ, có thể đứng trước sức ép của bát đại tu sĩ nói ra lời đầu tiên, khiến Tô Tinh không khỏi nhìn chăm chăm vào hắn.

- Các vị đều là tuấn kiệt của Thương Long giới.

Đông Phương Vô Kỵ ngồi trên ghế ngọc, tay gõ theo nhịp.

- Điều này tự nhiên đúng!

Những người khác nhìn thấy tư thế tự tin của Đông Phương Vô Kỵ thì làm gì dám nói chữ không.

- Rất tốt, Tại hạ thật không nhìn nhầm, các vị đều là người có chí lớn.

Đông Phương Vô Kỵ cười nói.

- Xin hỏi tiền bối rút cuộc là có chuyện gì? Là Tử Lôi ma đầu sao?

Một nữ tu sĩ cả gan hỏi.

Thiên Lý lão tổ cười âm trâm.

- Tử Lôi ma đầu đó phải chết thì không còn nghi ngờ gì nữa, nhưng một mình bản tổ có thể đối phó được rồi, đâu cần kêu gọi tiểu bối các ngươi.

Nữ tu sĩ bối rối lui về

- Chuyện là như thế này.

Lăng Ba Tiên tử mặc váy dài màu xanh lam của Di Hoa Kiếm tông nhìn mọi người:

- Chúng ta biết được, "Vạn niên Chung" do Xà Hạt nương tử Hàng Long sơn luyện chế sắp xuất thế.

- Cái gì? Vạn niên Chung?

- Thật sự là Vạn niên Chung?

- Đây chính là hung vật Hồng Hoang a.

Các tu sĩ nhốn nháo cả lên, mọi người đều cảm thấy hoảng sợ, Chung thượng thiên niên (hơn ngàn năm) chính là hung vật, năm ngàn năm chính là tuyệt đỉnh hung vật, vạn niên? Chỉ e là Tinh giả cấp Hóa Tinh Yêu Diệt cũng phải châm chước ba phần.

- Khó trách Ngũ Độc sơn lại thâm nghiêm như thế, Xà Hạt nương tử này dã tâm thật không nhỏ.

Tô Tinh hằm hằm nói.

Nếu như nàng ta luyện ra Vạn niên Chung, Đấu Tinh không phải sẽ bị nàng ta khống chế hết sao.

- Có phải có nhầm lẫn không?

Đại hán lúc trước nghi ngờ hỏi.

- Hừm, ngươi chẳng lẽ nghi ngờ bọn ta lừa tiểu bối các ngươi?

Thiên Lý lão tổ cười nhạt, khí thế khiến Đại hán đó mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

- Không dám.

- Nếu là vạn niên Chung, chúng tôi có thể làm được gì?

Một tu sĩ không hiểu.

- Lấy công lực của các vị tiền bối muốn phủ sát vạn niên Chung không phải dễ như trở bàn tay sao.

- Đúng vậy.

Mọi người đều gật đầu đồng ý.

Lúc này Thất Hà thánh mẫu mới nói:

- Bằng vào tám người chúng ta quả thực có thể phá, nhưng mà mười năm trước Bằng Ma Vương đã bố trí cấm chế phòng ngừa chu đáo ở Ngũ Độc sơn, mấy cái cấm chế này cơ quan chồng chất, hơn nữa yêu binh, yêu vương ở Ngũ Độc sơn rất nhiều, chỉ dựa vào tám người chúng ta thì hơi yếu thế, vì thế để tránh sinh thêm nhiều chuyện, cho nên cần có sự đồng tâm hiệp lực của các vị.

- Ừm, Bằng Ma Vương đã bị ta đánh cho bị thương, lúc này đúng là cơ hội tốt.

Đông Phương Vô Kỵ lạnh lùng nói.

Nghe được lời hắn nói, mọi người đều sợ hãi.

Tô Tinh cảm thấy gã nam nhân này thật vô sĩ, lại còn nói là hắn đánh trọng thương Bằng Ma Vương, bất quá điều này vô hình tăng thêm áp lực cho các tu sĩ, không cách nào phản kháng.

- Chúng tôi đều là Tán Tinh coi bốn bể là nhà, loại chuyện như thế này chỉ sợ khó có thể, một khi liên quan đến sự tồn tại của tất cả các Giới, thì đệ tử tiền bối môn phái, với Lương Hoàng càng ra sức hết mình hơn là liên kết với Tán Tinh giả.

Lời này nói ra đều là tiếng lòng của mọi người, thần thái đó rõ ràng đang nói, các ngươi tổ sư Thương Long giới tiếng tăm lừng lẫy có mười đại tông phái với mấy trăm ngàn đệ tử, Tinh Hà Kỳ thì trên ngàn, tìm Tán Tinh giả như chúng ta rõ ràng là chẳng tốt lành gì.

- Đây chỉ là vì bất đắc dĩ, bây giờ điều phái đệ tử thì một là không kịp, hai là sẽ khiến ba phương thế lực của Chu Tước giới sợ hãi cảnh giác, nếu như một lần nữa nổ ra Thương Long đại chiến, các vị chẳng lẽ muốn nhìn thấy sao?

Đông Phương Vô Kỵ cười nói, ông ta dường như chính là thủ lãnh trong tám vị tu sĩ, những người khác đều không nói gì, tùy ý cho Đông Phương Vô Kỵ đóng vai chính từ đầu đến cuối.

Những lời này của Đông Phương Vô Kỵ đều có lý có tình, thành khẩn tự nhiên, mọi người tuy đều biết ít nhiều cũng có chút ý xấu nhưng chẳng có cách nào để phản bác. nguồn TruyệnFULL.vn

Cả một đám ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, mỗi người đều thầm hối hận vì đã tham gia vào Hồng Môn Yến này.

- Càng là cao cao tại thượng càng biết nói lời hay.

Trịnh Yên Nhiên cười hì hì, có chút khinh thường không thèm nhìn:

- Rõ ràng là biết Ngũ Độc sơn nguy hiểm không muốn để đệ tử môn hạ mình xảy ra thương vong, muốn để Tán Tinh giả như chúng ta đi chết thay mà.

- Không được nói lung tung.

Phương Tâm Cố sợ tới mức bịt miệng của Trịnh Yên Nhiên.

- Huynh thấy thế nào?

Vũ Tư U hỏi.

- Trịnh Yên Nhiên nói quả không sai, Hàng Tinh giả các môn phái đều không xuất hiện, hiển nhiên Ngũ Độc sơn này là nơi cửu tử nhất sinh.

Tô Tinh nói:

- Nhưng vẫn muốn xem xem bọn họ sẽ làm như thế nào.

Kéo tấm màn ra, Đông Phương Vô Kỵ đứng dậy, thân hình giống như một ngọn Thái Sơn, tất cả mọi người nói không ra lời.

Khóe mắt Đông Phương Vô Kỵ có chút khinh thường, lạnh lùng nói:

- Sở dĩ chúng ta xuất hiện, các vị chắc hẳn cũng biết là vì Tử Lôi Ma Đầu mà đến, hôm nay Thương Long giới xuất hiện nguy vong, tám người chúng ta thậm chí tự nguyện buông tha cho Tử Lôi ma đầu, chẳng lẽ các vị muốn làm rùa đên rụt đầu sao?

- Thực ra các vị cũng không cần quá lo lắng, Ngũ Độc sơn có một số mắt trận của cấm chế cần các vị đi phá, còn diệt Vạn niên Chung cứ giao cho chúng ta là được, cho dù tám người chúng ta sẽ gặp khó khăn khi chống lại Ngũ Độc này.

Lăng Ba Tiên tử lạnh nhạt nói:

- Hơn nữa tham gia việc này, chúng ta sẽ không bạc đãi các vị, Thánh Mẫu đã hứa với các vị, sẽ phát cho mỗi người hai bông Thiên Linh Tiên thủy lộ, hơn nữa tham gia sự việc Ngũ Độc sơn lần này các đạo hữu sẽ vĩnh viễn là minh hữu với mười đại tông phái chúng ta.

- Chúng ta đã nói như thế, nếu như có ai còn muốn tham sống sợ chết không bằng để bổn tổ đưa tiễn hắn, ra đi thống khoái.

Trường Sinh lão tổ cười ha ha, lời nói mang theo sát khí.

Mấy vị đại tu sĩ này ngươi một lời, ta một lời, một cây gậy, một củ cải, ân uy đều có, thủ đoạn cao minh. Căn bản không chấp nhận cho các tu sĩ có sự lựa chọn thứ hai.

Mọi người ngoại trừ nén giận đồng ý ra thì chẳng còn cách nào khác, cũng có những tu sĩ âm thầm chờ cơ hội đến lúc đó sẽ lén lút rời khỏi.

Đông Phương Vô Kỵ hình như đã dự đoán được, khóe miệng nhếch lên với nụ cười khinh thường:

- Ta quên nói cho các vị, mấy ngày hôm nay đệ tử dưới trướng Thánh Mẫu đã sơ ý, không cẩn thận đem"Ác Loa(con ốc) huyết" rót vào trong rượu, nếu như trong bảy ngày mà không có thuốc giải thì kết cục khó mà biết được.

Cái gì!

Mọi người kinh hãi, lộ ra vẽ phẫn nộ.

- Ác Loa huyết?

Phương Tâm Cố hoảng sợ.

Tô Tinh thầm nghĩ quả nhiên mấy đại phái này quả nhiên là làm cho sự tình không có lối thoát, Ác Loa huyết là một loại kỳ độc không màu không mùi, sau bảy ngày trúng độc mà không có thuốc giải thì sẽ làm tu sĩ phải toàn thân vặn vẹo, chảy máu mà chết, hơn nữa Ác Loa huyết này không phải là loại độc dược thông thường, có thể dùng những loại đan dược như giải độc đan để giải được, Ác Loa huyết là một môn độc thuật của Bách Hoa dị tộc Chu Tước giới, khi thi pháp trong bảy ngày nếu không dùng được giải dược có thể bị độc giết chết.

Tô Tinh ngược lại không ê ngại chuyện này, Hàng Tinh giả có Tinh thai có thể dựa vào tinh lực của Tinh Tướng để loại bỏ độc tố, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Phương Tâm Cố khiến Tô Tinh không khỏi nhướng mày lên.

- Tiền bối hà tất phải ép người như thế.

Đại hán nghiến răng nghiến lợi.

- Việc đã như thế, chỉ cần qua được Ngũ Độc sơn thì thuốc giải sẽ được dâng lên, cũng đừng trách chúng ta vô tình, ta cũng chỉ vì sợ trong các vị có phản đồ mật báo với Hàng Long Sơn, thế thì không hay rồi, xin hãy lượng thứ.

Đông Phương Vô Kỵ thành khẩn nói.

Mọi người đều biết đây là những lời ngoài mặt nhưng cũng là giận mà không dám nói gì.

- Xem ra lần này nguy hiểm trùng trùng, thế thì chỉ có thể đồng ý rồi.

Tô Tinh cười nói.

Các tu sĩ nghe xong cũng chẳng còn cách nào, chỉ có biết thầm chửi má nó, mấy Tinh giả của Tinh Hải kỳ đã gây ra sự tình đến mức này, nếu bọn họ còn dám nói chữ không thì không cần nghi ngờ gì sẽ bị coi là phản đồ mà xử lý.

- Rất tốt! chúng ta sẽ không quên một lòng trung can của các vị.

Đông Phương Vô Kỵ và tổ sư của các môn phái nhìn nhau, tỏ vẻ hài lòng.

Sau đó Thất Hà Thánh Mẫu phái thị nữ phát cho mỗi tu sĩ hai bông Thiên Linh Tiên thủy lộ, đối với tu sĩ Tinh Hà kỳ mà nói thì đó là sự ai ủi không nhỏ, nghĩ lại chỉ là qua Ngũ Độc sơn, lại có cả tám đại tổ sư hộ giá có lẽ sẽ không nguy hiểm lắm, nghĩ đến đây thì cảm thấy thoải mái chút ít.

- Đây là Thánh mẫu muốn nô tỳ đưa cho người dùng để hộ thân, khi phát Thiên Linh Tiên thủy lộ cho Tô Tinh và Vũ Tư U, lặng lẽ lấy ra một cái gương quý cho Vũ Tư U và cho thêm mười bông Thiên Linh Tiên thủy lộ.

- Đa tạ!

Tô Tinh thay mặt Vũ Tư U nói, nhìn sang phía Thất Hà Thánh mẫu, Thất Hà Thánh mẫu cũng không phải lãnh huyết như thế, chỉ là ngẩng đầu lên nhìn Đông Phương Vô Kỵ thì thấy một đám tổ sư Tinh giả đang đắc ý mãn nguyện, lần lên Ngũ Độc sơn xem ra có đi không có về a.

-o0o-

Hồng Môn Yến: Thông tin cứ xem phim Hồng Môn Yến là rõ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.