Chiến Thư Của Nàng Tình Nhân Nhỏ

Chương 15




Vân Hà điện trên đỉnh núi Đan Hà sơn là cảnh đẹp nổi danh Chu Tước giới. Điện này xây dựng với tám trăm trượng trên ngọn núi, toàn bộ do từ ngọc lưu ly màu cầu vồng chế tạo. Vầng hồng rực rỡ, nhìn xa xa, cả ngọn núi đều bị phủ thêm mây màu, có vẻ sặc sỡ lóa mắt.

Đại điện ở ngoài, có một đội binh lính dị tộc uy vũ canh giữ, đề phòng chặt chẽ, nghiêm cấm người hầu ra vào, những binh lính dị tộc này đều hùng tráng uy vũ, phong thái hiên ngang, không có dị tộc tướng mạo kỳ quái, mắt có minh quang, thần như đao phách, hoặc là cầm trong tay trường kích, đại phủ, trường thương… cùng quang hà diễm diễm (ánh sáng rực rỡ),thụy khí lưu động(khí lành lưu động). Xem ra đều là pháp khí tốt, nếu đưa tới Thương Long giới. Đấy cũng là vật khiến rất nhiều Hàng Tinh giả thèm nhỏ dãi.

Nhất là vài tên thị vệ cùng đầu lĩnh một đội binh lính ở đây, phía trên áo giáp phù triện lưu chuyển, trong mắt tinh mang bắn ra bốn phía, xương cốt phát triển. Dĩ nhiên đều là lợi hại, võ tu so sánh với Yêu Vương chỉ kém một chút. Vân Hà điện bên trong chính điện không khí vui vẻ, cười đùa liên tục. Bên ngoài lại là không khí khẩn trương, không có một người rảnh rỗi, chỉ có một đám mỹ nữ dị tộc, trên người mang lệnh bài phân biệt thân phận, qua lại như thoi đưa ở giữa, oanh oanh yến yến, từng làn gió thơm. Nhưng cho dù là những mỹ nữ dị tộc này đều có tinh lực nội liễm, tu vi tinh thông.

Khi Tô Tinh và Vũ Tư U đến dự tiệc, nhìn thấy một màn trước mắt cũng có chút tán thưởng. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn

Không hổ là trọng địa Đan Hà sơn, ra vào đều không có kẻ tầm thường.

Nắm trong tay Đan Hà sơn là bách hoa bộ tộc nổi danh diện mạo xinh đẹp nhất Chu Tước giới, các cô gái trong tộc đều là hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn. Bây giờ mới được tận mắt nhìn thấy, đúng là danh bất hư truyền.

Vân Hà điện được mây núi bao quanh, cung điện liên miên, hào quang tỏa sáng mười dặm, cảnh tượng thật là tráng lệ.

Sau khi đưa ra thiệp mời, một thị nữ liền dẫn Tô Tinh cùng Vũ Tư U vào chính điện.

Chính điện rộng lớn vô cùng, trụ tử (cây cột) lưu quang rạng rỡ được sắp xếp chói lọi như ánh bình minh, thảm trải dưới đất mang màu ngọc lưu ly không có chút tỳ vết, vô cùng xa hoa. Tuy rằng Tô Tinh được long trọng mời đến, nhưng cùng lắm cũng chỉ là một tên Tinh Hà sơ kỳ, không có tên tuổi gì, vào chính điện sau cũng không có người tiếp đón hắn. Tô Tinh vui vẻ thanh nhàn, rất có hứng thú với những người đến đây.

Phía trên chính điện Vân Hà điện, kim bích huy hoàng, màn sương mù, sa yên thải vân, âm nhạc rền vang, hơn mười vị mặc cung trang, mỹ nữ dị tộc mặc lụa mỏng nhảy múa ở chính giữa, hai bên bày ra là vài cái bàn lớn trưng bày tinh ngọc. Rượu ngon món ngon, kỳ trân dị quả được trưng bày phía trên, mùi hương xông vào mũi, làm khẩu vị của mọi người rung động, người đẹp rượu ngon, món ngon linh quả, đúng là chỉ có thần tiên mới có thể được hưởng thụ.

Tô Tinh phát hiện một hiện tượng kỳ quái. Tuy rằng là Đan Hà sơn Thất Hà thánh mẫu mời, tới lại đều là Thương Long giới Hàng Tinh giả.

- Di Hoa Kiếm Tông có thể phát triển ở Thương Long giới đều là nhờ các chư vị đạo hữu đến giúp. Rất hận hạnh, hôm nay mời chư vị đạo hữu Thương Long giới, chẳng qua là tụ lại cho vui vẻ, mọi người cũng không nên khách khí với bổn tọa!

Ngồi phía trên yến hội là một mỹ phụ vẻ mặt uy nghiêm, nàng yêu kiều cười một tiếng, bàn tay trắng nõn nâng lên cái chén vàng, uống một hơi cạn sạch quỳnh tương ngọc dịch(rượu ngon) trong chén. Mỹ phụ đầu đội thất hà bảo quan, người khoác Ngũ Thải Phượng Hoàng hà y, tôn lên vẻ đẹp cao quý trang nghiêm xông tới trước mặt. Thấp thoáng có thể nhìn thấy chung quanh mỹ phụ là ba thân thể tinh lực cường đại tỏa ra ba trượng, hơi hơi xoay tròn, chia thành vô số lốc xoáy màu sắc rực rỡ. Chỉ cần có người công kích, những lốc xoáy này liền nhanh chóng xoay tròn, đem pháp khí pháp bảo đột kích cắn nát, thập phần bá đạo.

Với Tô Tinh thiên phú thấu triệt, cho dù không cần Thần Niệm cũng đều có thể nhìn ra mỹ phụ tu vi ít nhất ở Tinh Không kỳ, xem ra là Thất Hà thánh mẫu không sai.

Thất Hà thánh mẫu trong lời nói cũng khiến Tô Tinh nhìn với cặp mắt khác. Coi nàng là tu vi cấp Tinh Không căn bản không cần với những tu sĩ này có giao tình gì. Nhưng mà nàng tự nhiên biểu hiện hào phóng, khiêm tốn, hữu lễ. Hoàn toàn khác với những gì trong truyền thuyết là Tinh Không tu sĩ cao ngạo. Cũng khó trách khi ngoại tộc dời Di Hoa Kiếm Tông tiến vào Thương Long giới, có thể ở khoảng thời gian trăm năm, nhanh chóng trở thành một trong tứ đại Kiếm Tông Thương Long giới. Nếu sau lưng có một người thánh mẫu như vậy thì chắc chắn không thể xem thường.

Tô Tinh đột nhiên nhớ đến, lần này kiếp sát Tử Vi sinh thần cương trong tứ đại Kiếm Tông chỉ có Quý Thủy Kiếm Tông và Di Hoa Kiếm Tông không xuất hiện. Quý Thủy Kiếm Tông là vì Hàng Tinh giả đã chết mà mất đi hứng thú, nhưng Di Hoa Kiếm Tông không có xuất đầu lộ diện quả là có chút kỳ quái. Nghĩ lại, với Đan Hà sơn thế lực Di Hoa Kiếm Tông cướp đoạt sinh thần bảo cương của Chu Tước giới cũng là hợp tình hợp lý.

Tô Tinh cùng Vũ Tư U vừa ăn trái cây vừa nói chuyện phiếm, lặng lẽ theo dõi kỳ biến.

- Tô Tinh huynh đệ!

Đột nhiên nghe được một tiếng hô to.

Tô Tinh quay đầu nhìn lại, một gã nam tử tuấn tú đến cực điểm hướng hắn đi tới. Phương Tâm Cố mấy ngày không gặp càng khôi ngô tuấn tú à. Ngay cả Tô Tinh cũng ghen tỵ. Bên cạnh Phương Tâm Cố chính là Trịnh Yên Nhiên vừa ăn thạch anh điểm tâm vừa nhìn thờ ơ.

- Không ngờ đến đây lại có thể gặp Phương huynh.

Tô Tinh cười nói.

Phương Tâm Cố áy náy chắp tay:

- Thất Hà thánh mẫu tìm tại hạ hỏi chuyện Tô Tinh huynh đệ! Xin hãy bỏ qua cho!

- Là huynh tiết lộ cho nàng?

Vũ Tư U lạnh nhạt nói.

- Tại hạ còn muốn đa tạ Phương huynh,nếu không làm sao có vinh hạnh hiểu biết thêm về Thất Hà bảo điện nguy nga này.

Tô Tinh nở nụ cười, không lộ ra nhiều bất ngờ. Ở Chu Tước giới cũng chỉ có duy nhất Phương Tâm Cố biết rõ thân phận của hắn. Ngày ấy hội đấu giá hắn cùng Phương Tâm Cố có quan hệ. Thật dễ dàng có thể nghĩ đến Thất Hà thánh mẫu là tìm ai hỏi chuyện.

- Mấy ngày trước huynh đi đâu?

Trịnh Yên Nhiên liêm liếm môi hỏi.

- Đi dạo ở Chu Tước giới!

- Ặc! Sao lại để Tư U tỷ tỷ một mình ở khuê phòng?

Tô Tinh cười ha ha, lại nhìn Phương Tâm Cố hỏi thăm chuyện mở tiệc chiêu đãi lần này. Mới biết được đi vào Thương Long giới, chỉ cần là Tinh Hải kỳ tu sĩ đều được mở tiệc chiêu đãi. Hình như là có chuyện gì.

- Tinh Hải kỳ của thập đại tông phái cùng tổ sư cũng hiện thân, hình như có chuyện gì muốn phát sinh?

Phương Tâm Cố trầm ngâm.

Tô Tinh ặc một tiếng. Trên đời này quả nhiên là diên vô hảo diên hội vô hảo hội, không có bửa cơm nào miễn phí.

- Tâm Cố huynh! không định giới thiệu giai nhân xinh đẹp này một chút sao?

Bốn năm người nam nữ hướng bọn họ đi tới, một người nói chuyện phong độ dịu dàng, chính là nam tử mặc pháp bào màu xanh lam, mày kiếm, mắt sáng, mặt như quan ngọc, khôi khô tuấn tú.

Vũ Tư U lạnh diễm có một không hai sớm đã khiến rất nhiều nam tu sĩ ở đây tâm động không thôi. Nhưng khổ nỗi Vũ Tư U là Tinh Hà hậu kỳ tu vi nên cũng không dám lỗ mãng. Người nam tử này đến gần tu vi chính là Tinh Hà hậu kỳ, từng có chút giao tình với Phương Tâm Cố. Thấy Phương Tâm Cố trò chuyện, cao hứng nhịn không được chờ cơ hội tiến lên, về phần Tô Tinh bên cạnh Vũ Tư U, hoàn toàn không để mắt đến. Tinh Hà sơ kỳ tu sĩ còn không đáng được hắn để ý.

- Vị này là Tô Tinh đạo hữu.

Phương Tâm Cố nói,

- Đây là Long Ngạo Thiên đạo hữu.

Long Ngạo Thiên thản nhiên gật đầu, ánh mắt nhìn Vũ Tư U.

- Đây là thê tử kết tóc của Tô Tinh đạo hữu…

Phương Tâm Cố nhìn hắn ánh mắt không biết tốt xấu, vội vàng nói.

- Hả?... Thê tử á…Cái gì?

Long Ngạo Thiên đột nhiên kinh hô.

Cả đám tu sĩ đi cùng hắn đều kinh ngạc. Phần lớn song tu đạo lữ không phải là nam tu ở phía trên nữ tu. Nhìn thấy Vũ Tư U so với Tô Tinh tu vi chắc chắn cao hai cảnh giới. Họ liền cho rằng Tô Tinh chính là tiểu bạch kiểm.

- Long mỗ thật sự là nhìn nhầm.

Long Ngạo thiên cười chế nhạo nói:

- Tô Tinh đạo hữu thật có phúc, có thể lấy được giai nhân xinh đẹp làm vợ, có lẽ Tô Tinh đạo hữu nhất định có chỗ nào đó hơn người, nếu không giai nhân làm sao chiếu cố đây? Long mỗ muốn thỉnh giáo một phen.

- Hắc hắc! Chỗ hơn người đương nhiên là có!

Tô Tinh lộ ra nụ cười xảo quyệt.

Tu sĩ ở đây đều không nghe ra Tô Tinh trong lời nói có mờ ám, mọi người lại càng khinh bỉ cộng thêm giận dữ.

Phương Tâm Cố vội vàng giảng hòa, hắn nói:

- Hôm nay Thất Hà thánh mẫu mở tiệc chiêu đãi, chư vị đều là đồng bào Thương Long giới, đừng làm hỏng nhã hứng, thánh mẫu đều chú ý tới chúng ta.

- Tô Tinh đạo hữu có giai nhân như thế, cẩn thận không có phúc hưởng thụ.

Long Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng, để lại một câu giống như đe dọa, thở dài xoay người bỏ đi. Vẻ mặt đúng là kiêu ngạo lên đến tận trời rồi. Các tu sĩ cùng hắn cũng thở dài rời đi.

- Long Ngạo Thiên này là Song Long sơn, có chút bối cảnh, trời sinh tính kiêu ngạo, Tô Tinh huynh không cần để ý.

Phương Tâm Cố nói.

- Không có gì! Ai bảo lão bà của ta quá xinh đẹp.

Tô Tinh cười nhạo nhìn Vũ Tư U.

Vũ Tư U cũng không hề bận tâm, ánh mắt luôn luôn theo dõi Thất Hà thánh mẫu kia.

- Thất Hà thánh mẫu muốn tới tìm huynh.

Vũ Tư U nói một câu.

Quả nhiên một thị nữ đi đến trước mặt bọn họ, phúc thân ôn thanh nói:

- Thất Hà thánh mẫu mời hai vị. Xin hãy đi theo nô tỳ.

Tô Tinh ừ một tiếng, cáo từ Phương Tâm Cố, sau đó cùng thị nữ rời khỏi chính điện.

Xuyên qua một cái hành lang dài, tiến vào một gian phòng.

Ở trong phòng, Thất Hà thánh mẫu ngồi ngay ngắn, hai mắt nhắm nghiền, ánh hào quang trên người lưu chuyển, rất là trang nghiêm. Tô Tinh chú ý, cũng không thấy có gì là cạm bẫy, nhưng cũng không dám xem thường.

- Thất Hà thánh mẫu cho mời, không biết là có chuyện gì?

Tô Tinh chắp tay.

Thất Hà thánh mẫu mở mắt ra, khuôn mặt hiền lành mỉm cười, ra hiệu ngồi xuống.

- Tô Tình đạo hữu thật sự là khiến bổn tọa chờ đợi lâu a.

- Nương tử thân thể yếu ớt, cho nên tại hạ đi tìm chút dược liệu, chậm chễ không ít, xin hãy thông cảm.

Tô Tinh nghĩ kỹ rồi mới đem lý do thoái thác nói ra.

Thất Hà thánh mẫu nói:

- Bổn tọa có tố nữ bổ kinh đan, không biết thế nào?

- Tố nữ bổ kinh đan?

Tô Tinh nhìn thoáng qua Vũ Tư U, sau đó chuyển ánh mắt.

- Thánh mẫu làm như vậy khiến Tô mỗ được sủng ái mà lo sợ!

Tô Tinh cười nói.

- Không sao. Các hạ có nương tử xinh đẹp như vậy cần phải yêu quý một chút!

Thất Hà thánh mẫu cười cười.

Nghe được hai người đem thân phận nương tử nàng treo ở ngoại miệng, Vũ Tư U cũng phải mặc kệ.

- Thực ra bổn tọa tìm các hạ là nghe nói các hạ ở hội đấu giá từng giao dịch qua thập ức thuần hoàng kim?

Tô Tinh gật đầu.

- Đúng là có chuyện này, không biết người phương nào thích hoàng kim, trái lại khiến tại hạ gặp may mắn.

- Các hạ mua được mấy vật phẩm thật ra là do bản tọa bán đi?

- Không thể tưởng được là Thất Hà thánh mẫu, chẳng lẽ là thánh mẫu hối hận?

Tô Tinh không khỏi cảm thấy kỳ quái.

- Xin hỏi các hạ vẫn còn giữ thuần hoàng kim chứ?

Thất Hà thánh mẫu làm ra bộ dạng như không để ý đến, khiến Tô Tinh ngửi được mùi vị phát tài.

- Tại hạ may mắn có được vài tòa Kim Sơn, cũng có một chút.

Tô Tinh nhíu mắt lại.

- Quả nhiên đúng với suy nghĩ của bổn tọa.

Thất Hà thánh mẫu cười haha, nhìn thoáng qua thị nữ bên cạnh, ý bảo vỗ tay, tán thưởng một tiếng. Vài thị nữ xinh đẹp như hoa nối đuôi nhau tiến vào phòng, trong tay cầm mấy hộp gấm màu đỏ quỳ gối ở trước mặt Tô Tinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.