Chiến Thiên

Chương 33: Mê trận




Huyền Thiên tiếp tục bước chân đi về phía trước, đột nhiên Huyền Thiên hét lớn một tiếng như sấm nổ:

- Thanh Bằng! Phúc Hải! Nhanh lăn ra đây nhận cái chết. . .

Thanh âm hình thành đạo đạo gợn sóng để cho hư không sinh ra tầng tầng khí lãng.

Mỗi người trên Đại Bằng Sơn đều cảm thấy mặt đất đều đang chấn động, màng tai chấn đau nhức.

Thân ảnh Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng lóe lên liền ra khỏi cung điện bay lên không trung.

Huyền Thiên che giấu khí tức, nhìn không ra tu vi cao thấp, Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng bản năng cho rằng Huyền Thiên vẫn là vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất.

Tuy rằng chiến lực Huyền Thiên khủng bố hơn nữa Hắc Hổ Yêu Hoàng bên cạnh thực lực cường đại, nhưng mà không thể là đối thủ khi hai người liên thủ, Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng cũng không quá mức coi trọng Huyền Thiên.

- Huyền Thiên, tiến vào Đan Nguyên Đế Phủ lại không chết, ngươi thật đúng là mạng lớn, xem ra thánh đỉnh bảo vệ mạng của ngươi, ha ha. . . !

Thanh Bằng Yêu Hoàng lớn tiếng cười nói:

- Nếu ngươi chết ở bên trong Đan Nguyên Đế Phủ, hai cái thánh đỉnh không người nào có thể lấy, hôm nay ngươi lại tự tìm đường chết đến Đại Bằng Sơn của bổn hoàng. Ha ha! Xem ra bổn hoàng cùng thánh còn có duyên phận.

- Huyền Thiên, nửa năm không gặp không biết ngươi có tiến bộ hay không. Lúc này đây cũng đừng như lần trước bỏ chạy, có đảm lượng thì cùng chúng ta quyết sinh tử.

Phúc Hải Yêu Hoàng cũng quát lớn.

Trong lúc nói chuyện, hai người như là tia chớp bay qua bầu trời, trực tiếp ra khỏi Đại Bằng Sơn đứng cách Huyền Thiên hơn mười dặm.

Hai vị Tam cấp Yêu Hoàng bộc phát khí thế lập tức trong hư không nổi lên từng cơn cuồng phong, phiên vân cổn cổn, thiên địa biến sắc.

Tiểu Hổ trên vai Huyền Thiên to bằng bàn tay nhìn Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng, sau đó nhắm mắt lại, chẳng có hứng thú nhìn tiếp.

Đối với thực lực của Huyền Thiên, Tiểu Hổ tuy không biết nói chuyện nhưng trong lòng hiểu rõ không phải Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng có thể so sánh, nó cũng không bận tâm nhiều.

Huyền Thiên ẩn nấp tu vi, mục đích đúng là che giấu, nếu không, hai người nếu như vừa nhìn thấy hắn chia nhau bỏ chạy thì chuyên truy bắt quá phiền toái.

Thấy hai đại Yêu Hoàng dừng lại phía trước mình mấy chục dặm không có chủ động xuất kích, ánh mắt Huyền Thiên nhìn nhìn hai bên. Ngoài mấy trăm dặm trái phải hắn có một vị hoàng giả bọc đánh.

Xem ra, hai người cũng không để cho Huyền Thiên cơ hội chạy trốn, sợ Huyền Thiên bỏ chạy vì thế đang chờ đợi.

Huyền Ưng Song Sát hiện tại đã chặn đường lui của Huyền Thiên.

- Ha ha ha ha. . . ! Huyền Thiên, hôm nay ngươi chắp cánh cũng khó thoát.

Thanh Bằng Yêu Hoàng thấy đã bao vây xong, hắn cười ha hả, thần sắc hưng phấn.

- Long Quyển Kích - !

Phúc Hải Yêu Hoàng hét lớn một tiếng, thân thể của hắn lập tức biến hóa hiện ra nguyên hình, là một đầu cự giao dài hơn hai thước.

Chỉ thấy thân hình Phúc Hải Yêu Hoàng cấp tốc xoay tròn lập tức cuồng phong tăng lên dữ dội gấp mười lần, một cái vòi rồng xuất hiện.

Là một đạo vòi rồng cao tới mấy ngàn thước, phạm vi vòng xoáy chừng ngàn thước cấp tốc bay tới Huyền Thiên.

- Thanh Bằng Lăng Thiên Thức - !

Thanh Bằng Yêu Hoàng cũng thi triển tuyệt kỹ của hắn hóa thành bản thể, đón gió bay lên.

Hai cái bằng trảo lớn tới ngàn thước đánh tới.

Huyền Thiên dưới công kích này giống như là một con kiến.

Bất quá lực lượng mạnh yếu từ trước đến nay không phải thể tích lớn nhỏ có thể suy đoán.

Đối với công kích của Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng, thần sắc Huyền Thiên không thay đổi, thậm chí khóe miệng nhếch lên lộ ra một tia khinh thường.

Lực chú ý của Huyền Thiên trọng điểm là ở hai Tam cấp hoàng giả bọc đánh sau lưng hắn, hai người này hắn chưa từng gặp nhưng mà khí tức rất gần, xem ra am hiểu liên thủ đánh hội hợp kích.

Chỉ cần trong lòng có cảnh giác, Huyền Thiên cũng không sợ Huyền Ưng Song Sát sẽ đánh lén, lực chú ý trọng điểm trên hai người đó nhưng trọng điểm công kích là Thanh Bằng Yêu Hoàng cùng Phúc Hải Yêu Hoàng.

Đột nhiên khí thế của Huyền Thiên tăng lên, tu vi phóng ra ngoài, khí tức kinh khủng kia như là quả Boom bạo tạc nổ tung, dùng Huyền Thiên làm trung tâm lập tức nhấc lên vô số khí lãng, trong chốc lát lao ra hơn mười dặm.

Linh thân - tam giai cực hạn!

Áo Nghĩa - hoàng giả tiêu chuẩn!

Huyền Thiên trước kia là vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất, hiện tại đã là Chuẩn Hoàng.

Cái trán Huyền Thiên đột nhiên mở ra một cái mắt dọc, là Hoàng Đạo Thiên bắn ra một quầng thổ hoàng sắc quang mang.

Đồng thời ánh mắt của hắn từ trên hai người Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng đảo qua, trên mặt lộ ra một nụ cười lãnh khốc.

Sát khí lập tức bao phủ Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng làm cho trong lòng hai người phát lạnh.

Một thanh Hoàng cấp bảo kiếm gần như trong suốt đột nhiên xuất hiện trong tay Huyền Thiên, hắn lập tức xuất kiếm.

Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm thức thứ tư - Vãn Hà Ánh Thiên.

Bảo kiếm hoạch xuất một vùng xích sắc quang mang sáng chói như là ánh nắng chiều ẩn chứa đạo vận sâu xa.

Ngũ giai sơ kỳ Hỏa Áo Nghĩa thi triển, uy lực cực kỳ cường đại, cho dù là Tam cấp hoàng giả đều cảm giác tim đập thình thịch, vô cùng nóng bức.

Kiếm quang kia trong chốc lát bắn ra hơn mười dặm tràn ngập thiên không.

Cùng lúc đó, một đạo vòng xoáy kiếm cương đi ra từ bên trong mi tâm của Huyền Thiên.

Nguyên thần ngự kiếm, thi triển Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ đâm thẳng Phúc Hải Yêu Hoàng.

Vãn Hà Ánh Thiên vừa ra, đạo vận Thanh Bằng Lăng Thiên Thức của Thanh Bằng Yêu Hoàng giảm đi nhanh chóng biến thành một kích bình thường.

Ánh nắng chiều đầy trời tựa hồ có một cổ lực lượng cường đại bao phủ, Long Quyển Kích của Phúc Hải Yêu Hoàng cũng không cách nào xoáy lên, ngược lại làm cho tốc độ vòi rồng càng ngày càng chậm.

Nháy mắt sau đó Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ trực tiếp đâm Long Quyển Kích cuối cùng vòng xoáy của Huyền Thiên đâm ra mạnh hơn một bậc, kiếm cương tiến nhanh đâm tới Phúc Hải Yêu Hoàng.

Đỉnh đầu Huyền Thiên nổ tung những tiếng leng keng. Ánh nắng chiều đầy trời như là từng đạo kiếm khí cản trở công kích trảo của Thanh Bằng Yêu Hoàng.

Hỗn độn kiếm khí - !

Chiêu thức Hoàng cấp bảo kiếm trong tay Huyền Thiên biến đổi, một kiếm chém tới Thanh Bằng Yêu Hoàng.

Đồng thời thân thể như mũi tên vọt về phái Phúc Hải Yêu Hoàng, cánh tay màu vàng chém xuống.

Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!

Bốn đạo kiếm cương kim sắc nổ bắn ra mang theo điện mang, là Bất Diệt Lôi Kiếm.

Long Quyển Kích của Phúc Hải Yêu Hoàng vừa vỡ, Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ nháy mắt liền đâm đến trước mắt dọa hắn nhảy dựng lên, nhất là tu vi Huyền Thiên tăng lên trở thành Chuẩn Hoàng càng trùng kích tâm linh của hắn để cho hắn kinh hãi.

Đối với một kiếm Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ này, Phúc Hải Yêu Hoàng nào dám tiếp, lập tức cuồng phong nổi lên, thân thể khổng lồ cưỡi gió hướng bên cạnh phóng đi.

Nhưng cuối cùng là vẫn chậm một chút, nửa thân hình bị Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ chém trúng, lập tức một vết thương cự đại xuất hiện, huyết thuồng luồng phun ra một đường thật dài.

Đây vẫn chỉ là vết thương nhỏ, công kích đáng sợ vẫn còn phía sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.