Chiến Soái Tiêu Thanh

Chương 50: Tự Ti




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Nguyệt Ẩn Các

Ầm!

Hầu như ngay lúc Phương Minh nói thì mấy người đi tới chỗ cái ghế Từ Vãn ngồi trước đó ngồi xuống, chỉ là mấy người đều ngồi cùng lúc, kết quả đụng nhau rồi tất cả ngã rầm xuống đất.

“Ha ha, tôi giành được rồi.”

Cuối cùng, người cướp được mặt mày đắc ý, mà mấy người té lăn trên đất thì vẻ mặt buồn bực đứng lên.

Không sai, sau hai lần Phương Minh chứng tỏ khả năng thì không còn ai nghi ngờ khả năng của Phương Minh nữa, tất cả mọi người đều muốn giành cơ hội duy nhất này.

“Mấy anh dừng giành với tôi, lát nữa tôi mời mọi người ăn cơm.”

Người đàn ông giành được vị trí tên là Hồ Phù, cũng là một ông chủ của một cửa hàng trong phố đồ cổ, đa số người có mặt ở đây đều là ông chủ cửa hàng của phố đồ cổ, bình thường cúi đầu không thấy ngẩng đầu tìm không ra, nếu Hồ Phù đã nói vậy thì bọn họ cũng không tiện tranh giành.

“Ông chủ Phương.”

Hồ Phù nhìn về phía Phương Minh, hắn sợ Phương Minh gạt bỏ tên của hắn, nhưng mà Phương Minh nhếch miệng cười: “Anh muốn xem quá khứ hay là tương lai?”

“Không không, tôi không coi quá khứ.”

Lời Hồ Phù cũng khiến mọi người cười vang, hiển nhiên Hồ Phù thấy tình cảnh của người trước đó nên mới nói như vậy, dĩ nhiên, nếu là bọn họ thì cũng không dám nhờ ông chủ Phương bói.

Dù cho quá khứ họ thẳng thắn vô tư không có gì không thể nói với người khác, nhưng để lộ chuyện quá khứ của mình trước mặt người khác thì không được quen cho lắm, việc này giống như lột sạch mình cho người ta nhìn vậy.

“Ông chủ Phương, tôi không coi tướng, tôi có một chuyện muốn nhờ ông chủ Phương, ông chủ Phương nói xem phong thủy, tôi muốn hỏi việc liên quan tới phong thủy của tổ tiên.”

Hồ Phù nhìn Phương Minh, khi thấy Phương Minh gật đầu nói tiếp: “Chuyện là vầy, tổ tiên tôi vào thời Thanh có một vị tướng quân, dù không phải con cháu Bát Kỳ nhưng trong thời kì đó trong người Hán cũng coi là quyền cao chức trọng, cho nên con cháu đời sau của chúng tôi tới tiết thanh minh mỗi năm đều sẽ đi tảo mộ, nhưng mấy năm gần đây đời con cháu sau này không được thuận lợi, lúc đó có thể mộ phần tổ tiên xảy ra vấn đề vì thế đã mời rất nhiều thầy phong thủy tới xem nhưng vẫn không thấy tốt hơn.”

Mấy năm nay, vì phong thủy của tổ tiên xảy ra chuyện, người dòng này của nhà Hồ Phù có thể nói là mời không ít thầy phong thủy tới, nhưng mỗi thầy phong thủy đều có cách khác nhau, cũng thay đổi đủ thứ, nhưng tình hình vẫn cứ vậy, cả gia tộc từ từ xuống dốc.

“Có ảnh không?” – Phương Minh hỏi.

“Có.”

Hồ Phù vội vã lấy điện thoại mở thư viện hình ảnh ra, sau đó mở ra một mớ ảnh: “Nhưng cái này là do thầy phong thủy chụp, tôi lưu trên điện thoại, có hình ảnh vệ tinh cũng có hình khảo sát thực địa luôn.”

“Hình ảnh trong điện thoại cũng không tiện lắm, tiệm tôi cũng không có máy in, hay là tôi giúp ông chủ Hồ in ra nhé.”

Một ông chủ kế bên nói, Phương Minh nghe vậy gật đầu cảm tạ: “Vậy thì còn gì bằng, giúp tôi in những tấm hình này ra nhé.”

“Ông chủ Phương không sao đâu, chút chuyện nhỏ này để tôi lo, chỉ cần mấy phút thôi.”

Hồ Phù đi theo ông chủ đó, sau mười phút, hai người cầm một chồng ảnh trở lại, bày những tấm ảnh này trên bàn, Phương Minh bắt đầu quan sát.

Không thể không nói, thầy phong thủy chụp hình kia chụp rất chuyên nghiệp, bởi vì ông ta không chỉ chụp hình mộ phần, mà còn chụp một nghìn mét xung quanh trước mộ phần, chỗ dựa phía sau cũng như hai bên đều chụp rất rõ ràng.

Ngoài ra còn hình ảnh chụp trên cao, từ trên ảnh có thể thấy mộ phần thế núi chu vi mười kilomet lấy mộ phần làm trung tâm rất rõ ràng, khiến người ta vừa xem là hiểu ngay.

Phương Minh nhìn từng ảnh từng ảnh, mà mấy tấm cuối cùng là ảnh vệ tinh, mấy tấm đó lấy góc chụp vệ tinh mà chụp toàn bộ bố cục lẫn hướng núi của cả một vùng núi.

Phong thủy, nhìn thì không phải hướng đi của mảnh đất mộ phần, đầu tiên phải xem mạch đất, nếu mạch đất của cả mảnh đất không tố thì rất khó tạo ra đại địa và đất quý.

Cho nên, trong phong thủy có lưu hành một câu thuận miệng thế này: Một là thầy địa lý phải xem sao nhìn Bắc Đẩu, hai là thầy địa lý phải xem cửa nước, ba là thầy địa lý phải cầm la bàn đi khắp núi.

Thầy địa lý, là một tên gọi khác của thầy phong thủy

Cái gọi là là xem sao nhìn Bắc Đẩu chính là bảy ngôi sao Bắc Đẩu, biến đổi từ việc lấy Bắc Đẩu làm trung tâm, thậm chí cả nguồn gốc cuốn Lạc Thư và Hà Đồ (1) nổi tiếng cũng là từ đó.

Mặt khác, phong thủy gió nước của dòng nước cũng rất quan trọng, thầy phong thủy giỏi sẽ xem nước trước, nếu hướng nước và phương hướng không tốt thì cũng chẳng cần xem nữa.

Cái gọi là cửa nước chính là cửa nước vào và cửa nước chảy ra của vùng đất, nếu cửa nước không tốt thì mạch núi cũng khó tạo ra đại địa.

Còn thứ ba thì thầy địa lý phải cầm la bàn đi khắp núi ý chỉ là thầy phong thủy học thuật giống vậy, những thầy phong thủy này không có bản lĩnh lớn để tầm long điểm huyệt(2), thứ bọn họ tìm thấy là một chỗ đất phong thủy bình thường hoặc ổn chút là được.

Dù sao thì tầm long điểm huyệt, dù cho có tìm thấy thì cũng không thể hạ táng, mà đối với những thầy phong thủy bình thường thì bọn họ chẳng trông mong vào việc tầm long điểm huyệt cả, chỉ cần không sai sót gì là có công đức rồi.

“Ngược lại đây là một mảnh đất tốt, vòng núi bao quanh nước, mộ huyệt rộng rãi thông suốt, núi rừng trùng trùng.”

Để tấm ảnh xuống, Phương Minh khen ngợi, nghe được lời khen của Phương Minh, trên mặt Hồ Phù lộ ra vẻ đắc ý, nhưng mà sau đó là vẻ mặt khổ sở: “Đúng vậy, rất nhiều thầy phong thủy xem qua cũng nói phong thủy mộ phần tổ tiên rất tốt, nhưng nếu phong thủy tốt thì sao lại xảy ra chuyện gì được.?”

Phương Minh nở nụ cười, nhìn vẻ mặt của Hồ Phù thì khẽ thở dài một hơi, ánh mắt không nhìn về phía Hồ Phù nữa mà lướt nhìn qua tất cả mọi người cuối cùng chỉ nói một câu: “ Giàu thì có ở núi sâu cũng có bà con, nghèo thì ở chợ cũng chẳng người hỏi.”

Nói xong câu đầy thâm ý này, Phương Minh lúc này mới nhìn về phía Hồ Phù: “Không phải những thầy phong thủy kia bản lĩnh không giỏi, mà phong thủy mộ phần tổ tiên của ông cũng không có vấn đề gì, nếu không có vấn đề gì thì sẽ không tìm ra được vấn đề gì cả.”

Phương Minh hiểu rõ, mấy thầy phong thủy bình thường sau khi không tìm ra vấn đề phong thủy thì sợ chủ nghĩ mình không có bản lĩnh, cho nên ít nhiều mới thay đổi chút chút, ví như khắc các loại bia đá, nhưng thực tế thì chẳng có tác dụng gì, chính là cho mình một lý do yên tâm thu tiền.

“Không vấn đề?”

Hồ Phù ngớ ngẩn, nếu như không có vấn đề thì tại sao gia tộc họ gần đây lại đi xuống?

Nếu nói nhà họ thôi thì không liên quan tới mộ phần tổ tiên, nhưng đây là cả một, tất cả đời sau của vị tổ tiên này của họ đều xảy ra vấn đề, hơn nữa quỷ dị hơn là mấy năm gần đây, tính toán cẩn thận thì thiệt hại kinh tế đã hơn một tỷ rồi.

“Xã hội bây giờ có một hiện tượng rất hay gặp, đó chính là chỉ cần một gia tộc nào đó có một quý nhân làm quan thì như vậy sau khi chết thì người dâng hương ở mộ phần vô cùng nhiều, vì người đó mà tu kiến mộ cùng vô cùng sang trọng, mong muốn được độ cho chút phú quý.”

Phương Minh nhìn mọi người mà lời của cậu cũng khiến mọi người lộ ra vẻ tán thành, bởi vì đây là hiện tượng thường gặp, không ít người có mặt có cùng cảm nhận, bọn họ đều làm như thế hết.

“Nhưng mà trên thực tế tất cả mọi người không để ý tới một điều, vị này có thể trở thành quý nhân làm quan, như vậy thật sự phát tài thì chắc chỉ có mộ phần đời trước hoặc trong ba đời.”

Lời này của Phương Minh khiến chó chỗ này truyền ra tiếng kinh hô bừng hiểu ra, lời này của Phương Minh nhưng đánh thức bọn họ khiến họ tỉnh ngộ.

“Đúng vậy, một đời lên như diều gặp gió, phong thủy phát tài hẳn là từ mộ phần đời trước.”

“Đạo lý đơn giản như vậy sao không nghĩ tới ngay được chứ.”

Không ít người cảm khái, nhưng Phương Minh cũng thâm ý nhìn mọi người, thật ra không phải những người này không nghĩ tới, chẳng qua là xu hướng lợi ích mà thôi.

Dâng hướng tế bái một nhân vật lớn và cúng tế một người dân bình thường, người nào mặt mũi lớn hơn thì có thể tưởng tượng ra ngay.

“Cho nên ý của ông chủ Phương là nói chúng tôi tìm sai mộ phần à? Không phải mộ phần của vị tổ tiên có vấn đề mà là mộ phần đời trước của vi tổ tiên có vấn đề hả?”

“Nếu như cả gia tộc đều đi xuống thì từ người nhiều tuổi nhất trở lên thì cũng tính là đời thứ ba rồi, bình thường mà nói thì phong thủy phát tài sẽ ảnh hưởng ba đời, quá ba đời thì ảnh hưởng không lớn nữa.”

Tục ngữ nói: Không ai giàu ba họ.

Ý của câu này là nói đời thứ nhất người gây dựng sự nghiệp đều có gốc rễ người tài, nhưng rồi tới đời thứ hai bởi vì đã có ông cha còn đó nên với sự giúp đỡ của đời thứ nhất thì chẳng có xảy ra chuyện gì lớn.

Nhưng rồi tới đời thứ ba, cũng là nói sinh ra những người ngậm muỗng vàng, không biết khó khăn nghèo đói, rất dễ dàng sẽ tạo ra phá gia chi tử, đợi tới lúc đời thứ nhất già đi gia tộc không còn ai chèo lái thì sẽ bị người tài đời thứ nhất của gia tộc khác chậm rãi chiếm đoạt.

Nhưng mà những lời này trong phong thủy thì lại có một hàm nghĩa khác, đó chính là, trong tình huống bình thường một người được chôn cất ở một mảnh đất tốt thì tối đã chỉ tạo phúc cho con cháu được ba đời, quá ba đời thì những ảnh hưởng từ mộ phần này cực kì nhỏ.

Đương nhiên, sẽ có tình huống hi hữu, đó chính là đất quý long huyệt, nhưng mà đất phong thủy kiểu này toàn bộ đất đai Trung Quốc không có bao nhiêu, một gia tộc bình thường sao có thể có cơ hội hạ táng được.

Đất long huyệt thật sự, không chỉ cực kì thưa thớt khó tìm, cho dù tìm được thì không phải thầy phong thủy cấp đại sự thì cũng không cách nào xác định long huyệt này được, dù cho tổ tiên của Hồ Phù là tướng quân, nhưng hầu như rất khó tìm được đại sư phong thủy như thế.

“Tôi hiểu rồi, cảm ơn ông chủ Phương đã chỉ dẫn.”

Hồ Phù cảm kích nói, mà mọi người đắm chìm trong lời nói của Phương Minh, vì lời của Phương Minh khiến họ có những hiểu biết mới về phong thủy, lần đầu tiên cảm thấy mở ra được khăn che bí ẩn của phong thủy.
(1)Lạc Thư, Hà Đồ: là hai trong ba họa đồ được truyền lại từ thời xa xưa, có nguồn gốc từ các bộ tộc phía nam sông Dương Tử cổ đại. Mỗi họa đồ được truyền tụng, phát triển, và sử dụng với nhiều mục đích khác nhau.

(2)Tầm long điểm huyệt: một thuyết trong phong thủy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.