Chiến Soái Tiêu Thanh

Chương 39: Phí Đền Bù Thanh Xuân




Dịch: Hoangforever

Cơ hồ con Lân Bì Yêu Mẫu lúc này gần trong gang tấc rồi. Mạc Phàm có thể ngửi thấy mùi hôi thối từ trên người con quái vật này tới lỗ mũi của mình.

Móng vuốt hung dữ càng lúc càng gần. Mạc Phàm không kịp nghĩ ngợi gì nhiều. Hắn liền ngưng tụ ra một ngọn lửa hoa hồng đỏ rực từ trong lòng bàn tay.

Hắn bình tĩnh chờ con quái vật này phóng tới hắn khi khoảng cách chỉ còn 3 thước nữa. Mạc Phàm hung hăng đem ngọn lửa từ trong tay phải hắn ném tới con Lân Bì Yêu Mẫu kia.

Hỏa Tư – Bạo Liệt!!

Một đoàn Hỏa Diễm màu hoa hồng đỏ ầm ầm nổ trung giữa không khí. Sóng nhiệt đập lên da con Lân Bì Yêu Mẫu đẩy con Lân Bì Yêu Mẫu ra xa. Chấn động đẩy cơ thể Mạc Phàm bay về phía dưới.

Mạc Phàm từ trên không trung mạnh mẽ thay đổi phương hướng. Hắn rơi xuống trung tâm sân khấu ở phía dưới.

Mà con Lân Bì Yêu Mẫu kia quả thật rất là biến thái. Đòn Hỏa Tư – Bạo Liệt của Mạc Phàm đánh vào người nó cũng chỉ nó ngừng lại được một chút. Sau đó nó lại mãnh mẽ đem móng vuốt sắc bén tiếp tục truy kích Mạc Phàm!!

“Bá bá bá bá!!!!!!”

Móng vuốt sắc bén như kiếm, giao thoa vào nhau. Giống như kiểu có vô số lưỡi dao sắc bén từ trên không trung điên cuồng chém loạn xuống vậy. Đến ngay cả ngọn lửa hoa hồng đỏ rực mà Mạc Phàm phóng ra kia cũng đều bị móng vuốt nhọn hoắt của con quái vật này cắt ra thành mảnh nhỏ.

Có một số lưỡi dao trong đó sượt qua người Mạc Phàm. Nó sượt lên cánh tay, sượt lên lồng ngực, sượt lên gò má trái Mạc Phàm. Những nơi nó sượt qua đều có vệt máu trào ra.

Vết máu trên cánh tay tương đối là sâu. Có lẽ nó chạm vào xương rồi cũng nên. Mạc Phàm đau đớn đến nỗi phải hít sâu vào một hơi.

Vết thương trên lồng ngực và gò má trái cũng không có sâu cho lắm. Nếu không tính mạng hắn lúc này đã không còn rồi.

“Băng!!!”

Mạc Phàm nặng nề ngã trên sân khấu. Hắn phun ra một ngụm huyết.

Con Lân Bì Yêu Mẫu này thực lực của nó lúc này mạnh hơn ban đầu rất là nhiều. Tốc độ nhanh đến kinh người thì không cần phải bàn rồi. Móng vuốt sắc bén đan xen vào nhau, quả thật tạo thành một Trảo Nhận Toàn Phong (cơn gió lốc sắc bén).Bạn đang đoc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và update mới nhất tại đây. Nếu như lúc nãy Mạc Phàm không dùng Hỏa Tư – Bạo Liệt để chạy trốn. Có lẽ lúc này cơ thể hắn đã biến thành một đống huyết nhục mơ hồ rồi.

Trung tâm sân khấu sớm đã biến thành một đống hỗn loạn rồi. Nữ yêu xanh vàng xuất hiện khiến cho đám sinh viên kia chạy trốn toán loạn.

Một số sinh viên còn có một chút bình tĩnh thì bắt đầu thi triển ra ma pháp đối kháng với đám nữ yêu xanh vàng kia. Quả thật hiện trường lúc này cực kỳ hỗn loạn.  Hơn nữa mọi người căn bản còn không biết những người bên cạnh mình sẽ xé toang lớp da biến thành đám yêu quái vào lúc nào. Bọn họ mặc dù có lực chiến đấu. Nhưng chiến đấu lại rất là chật vật.

Khi Mạc Phàm từ trên không trung rơi xuống sân khấu, cơ hồ mọi người cũng không có hơi sức đâu mà quan tâm tới hắn làm chi cho mệt. Hắn rơi xuống thì cũng chỉ khiến mấy cô gái ở ngay bên cạnh hắn hét lên một tiếng chói tai mà thôi.

Xác chết từ trên không trung rơi xuống. Cảnh tượng này đối với các nàng mà nói phải dùng tới từ kinh sợ mới hình dung ra được.

” Đứng cách xa nơi này ra một chút!!”

Mạc Phàm nhìn thấy mấy cô nương này nhìn thấy hắn như nhìn thấy quỷ liền nói to.

Bọn họ cũng là những ma pháp sư học nhiều năm ma pháp như vậy. Khi gặp phải yêu ma như thế này thì nên lập tức tỉnh táo để chiến đấu với yêu ma chứ? Mà bọn họ lúc này tán loạn không khác gì một bầy dê nhìn thấy sói. Cũng không biết bọn họ thi đậu vào học phủ Minh Châu kiểu gì nữa.

” Mạc Phàm! Mạc Phàm! Người không sao chứ!”

Giọng nói Linh Linh ân cần quan tâm truyền vào tai hắn.

Mạc Phàm từ dưới hồ trèo lên. Hắn lấy tay sờ soạng mất vệt máu kéo dài trên khuôn mặt mình kia….

Lúc này, cơ hồ trên khuôn mặt hắn đều là máu.

“Ta không sao! Nó đến cấp chiến tướng rồi!”

Mạc Phàm trả lời lại. Hai con mắt nhìn chăm chú về phía con Lân Bì Yêu Mẫu đang cười một cách điên cuồng đứng cách đó không xa.

Lân Bì Yêu Mẫu lộ ra vẻ đắc ý. Thậm chí nó lúc này còn có tâm tư đi thưởng thức hình ảnh con người bị đám con của mình truy đuổi một cách đáng thương kia. Nó hưởng thụ cảnh tượng quần thể đi săn thức ăn một cách máu tanh và tàn nhẫn kia.

“Quác Quác ~~~~~!!!!”

“Quác Quác ~~~~~~~!!!!”

Đột nhiên mấy nữ sinh đang còn hỗn loạn chạy trốn lúc trước, vào lúc này liền ngã trên mặt đất.

Móng tay các nàng bắt đầu dài ra. Các nàng bắt đầu xé lớp da mềm mại của mình.

Từ lớp da bị xé kia liền hiện ra một lớp vảy cá. Từ trên đôi mắt của các nàng liền hiện ra một tia tham lam, đói bụng. Các nàng nghe theo mệnh lệnh con Lân Bì Yêu Mẫu. Toàn bộ ánh mắt các nàng nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm đang còn chảy máu đầy người kia. Chiếc lưỡi của các nàng dài ra lướt qua lướt lại trong không khí.

Rất nhanh, mấy con nữ yêu xanh vàng ở phía dưới đàng sau sân khấu đang còn truy đuổi con mồi cũng ngưng hành động của bọn nó lại.  Tất cả bọn nó chuyển hướng về phía Mạc Phàm. Từ từ bò lên sân khấu.

Con Lân Bì Yêu Mẫu đứng cách đó không xa cũng không có tiến lại gần Mạc Phàm. Bởi vì nó nhìn thấy dưới chân Mạc Phàm có Hỏa Hệ Tinh Đồ đan xen vào nhau. Giống như kiểu nó biết đòn Liệt Quyền – Oanh Thiên của Mạc Phàm rất là lợi hại vậy. Cho nên nó cũng không dám mạo hiểm bước qua nơi đó. Vì vậy nó ra lệnh cho đám nữ yêu xanh vàng ở xung quanh bao vây Mạc Phàm lại.

Trung cấp ma pháp Hỏa Hệ Liệt Quyền mặc dù lợi hại. Nhưng hắn cũng không thể nào chịu nổi bị nhiều yêu ma như vậy bao vây!

Mạc Phàm nhìn thấy xung quanh có 8 con nữ yêu xanh vàng bao vây mình. Mạc Phàm căn bản không dám vẽ ra Tinh Đồ nữa.

Một đòn Liệt Quyền của hắn căn bản không thể oanh chết hết tất cả mấy con này được. Hơn nữa một khi hắn đem con bài tẩy này đánh ra. Thì con Lân Bì Yêu Mẫu kia sẽ không còn kiêng kị gì nữa. Nó sẽ xông về phía hắn và xé hắn thành mảnh nhỏ.

” Sách sách! Giết được người rồi, nơi này sẽ thành sào huyệt của ta.”

Lân Bì Yêu Mẫu phát ra âm thanh quái dị. Trong giọng nói của nó mang theo sự chế nhạo.

Lúc trước Linh Linh phân tích hoàn toàn chính xác. Con Lân Bì Yêu Mẫu này sau khi ký sinh lên con người đã có trí khôn nhất định và có năng lực nói được tiếng người.

” Mạc Phàm, Mạc Phàm. Chúng ta dự định sẽ xông vào giết hết. Có lẽ lúc này phải bỏ qua những người bị bọn yêu ma ký sinh này thôi. Nếu không sẽ có thêm nhiều người chết hơn nữa!”

Giọng nói Linh Linh truyền tới tai Mạc Phàm.

” Nó có trí khôn. Nếu như các người xông vào thì chắc chắn hơn 100 nữ sinh ở đây đều chết hết.”

Mạc Phàm nói.

” Như vậy còn tốt hơn để cả sân vận động này biến thành hang ổ của bọn nó. Ngươi căn bản không thể giết chết con Lân Bì Yêu Mẫu kia được.”

Một giọng nói gầm lên xông vào tai Mạc Phàm. Hiển nhiên giọng nói này không phải là của Linh Linh rồi.

Mạc Phàm cũng không biết người vừa mới nói chuyện là ai. Nhưng chắc chắn đó là một vị đưa ra quyết định diệt trừ tai hoa lần này.

Bọn họ muốn hy sinh hơn 100 nữ sinh bị yêu ma ký sinh ở đây sao?

Hơn 100 mạng người đấy??

Tất cả bọn họ đều là những cô gái trẻ đẹp mới chỉ có 18-20 tuổi. Thi thể của các nàng nếu như được sắp xếp cùng nhau thành một dãy dài. Thế thì cảnh tượng đó sẽ là một cảnh tượng đau đớn tới như thế nào đây?

Giờ phút này, trong đầu Mạc Phàm không khỏi hiện lên hình ảnh cô gái hắn cứu lần đầu tiên.

Từ trong cơ thể con quái vật có một cô gái dính dầy chất dịch bò ra ngoài. Nàng trần chuồng. Nhưng Mạc Phàm căn bản không có một chút tà niệm nào. Bởi vì cơ thể nàng bị hành hạ đến nỗi tiều tụy. Da thịt của nàng tái nhợt, không có tí huyết sắc nào. Cả người nàng dính đầy chất nhờn. Nàng bò ra ngoài được cơ hồ là theo bản năng mà thôi. Cô gái xinh đẹp này trần chuồng bò ra ngoài thì phải thấy thẹn, phải thấy xấu hổ, phải giữ gìn tôn nghiêm của mình. Thế nhưng những thứ này vào lúc đó đối với nàng mà nói không đáng được nhắc tới. Nàng, Nàng chỉ muốn sống sót mà thôi.

Cũng vì hắn nhìn thấy cảnh tượng như vậy nên hắn mới xông vào đây.

Mọi người bảo hắn kích động nên mới xông vào như vậy thì mặc kệ người ta nói. Đối với hắn mà nói, hay nói chính xác hơn đối với một người bình thường mà nói nếu như họ thấy cảnh tượng như vậy thì họ sẽ ước rằng họ có thể cứu sống được càng nhiều người hơn nữa.

Hắn hít vào một hơi thật sâu.

Lau vết máu trên mặt.

” Cho ta thêm một chút thời gian.”

Mạc Phàm rất là chân thành, rất là chân thành nói với vị chỉ huy ở đầu bên kia.

” Người giết không được nó. Nó là con quái vật cấp bậc Chiến tướng đấy. Làm sao người có thể giết chết nó được. Chúng ta hiện giờ đang đứng ở lối vào.”

Đội trưởng đầu trọc của tiểu đội săn yêu tức giận nói.

Vừa lúc bắt đầu hắn đã cảm thấy một học viên thuộc Thanh giáo khu thì làm gì có năng lực giết chết yêu ma được chứ. Lúc này tiểu đội liệp yêu thành thị đã làm tốt công tác tư tưởng hy sinh 100 người bị yêu ma ký sinh để cứu lấy 4-5 nghìn người khác!

Thảm án thì đã thảm án rồi. Nếu như so sánh với chuyện 4-5 nghìn người biến thành quái vật thì lựa chọn này vẫn tốt hơn!

” Khốn khiếp! Ta đã nói cho ta thêm một chút thời gian nữa rồi. Con mẹ mày chứ! Bọn mày nghe mà không hiểu à!!!”

Mạc Phàm tức giận chửi ầm lên về phía chiếc tai nghe.

………….

Bên ngoài sân vận động. Thợ săn Vương đứng ở trên đỉnh con cự thú. Nam tử mặc áo da xinh đẹp. Lý viện sĩ, chủ nhiệm hệ Chu Chính Hoa, đội trưởng đầu trọc của tiểu đội săn yêu nghe thấy tiếng mắng chửi này thì ngây ngẩn hết cả người.

Đội trưởng đầu trọc tiểu độ săn yêu định mắng chửi lại thì Săn Vương đứng trên đầu con cự thú liền lên tiếng.

” Cho hắn thêm chút thời gian nữa đi.”

” Nhưng mà…….”

” Các nàng cũng có quyền được sống sót.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.