Chiến Dịch Trái Tim

Chương 40: BYE!BYE!JAPAN!!!!!!!!!!!!




Tất cả đều là sai lầm của nàng! Là nàng sai khi nói với hắn, khiến hắn cho rằng nàng có biện pháp khiến đại quân Á La Tư bị tiêu diệt, kết quả lại là đại quân Phổ Mạn thảm bại, hắn thua thê thảm, không biết để mặt mũi vào đâu! Nếu không phải hắn trốn nhanh, thì sớm đã thành tù nhân của Á Khắc Tư rồi!

A Liệt đem trách nhiệm bị thua đổ lỗi trên người Lộ.

“Dĩ nhiên là không quên, “ Lộ nở nụ cười mê hoặc, không phải là nàng đã đồng ý hứa hẹn với A Liệt sẽ làm đội quân Á La Tư thảm hại sao! Ký ức của nàng vẫn chưa bị thoái hóa nha.

“Vậy ngươi còn cười được? ! Nhìn chuyện ngươi làm tốt chưa kìa; đại quân Phổ Mạn cư nhiên thảm bại! Ngươi ăn nói với ta thế nào đây?”

A Liệt phẫn nộ đập tay vào cái bàn, không vừa lòng nhìn nàng cười chướng mắt, nàng còn có thể xem như không có việc gì mà cười với hắn, hắn tức giận muốn giết chết nàng.

“Vương, ta biết đây là sai lầm của ta, xin ngài tha thứ, ” Lộ nhún vai cười, không hề đem lửa giận của A Liệt để ở trong lòng.

“Ngươi muốn ta làm sao tha thứ cho ngươi chứ?” Hỗn loạn ngày hôm nay đều là do nàng tạo ra, hắn cũng không đủ bao dung để nói tha thứ là tha thứ, trừ phi nàng có thể giúp hắn leo lên vương vị một lần nữa.

“Tâm nguyện của ngài, ta có thể giúp ngài đạt được.” Lộ đương nhiên biết mong muốn của A Liệt, nàng hiểu được, nó đều nằm trong dự liệu của nàng.

“Lời nói của ngươi còn có thể tin sao? Ngươi không phải nói muốn giết Tịch Ân? Kết quả thì sao? Đã lâu như vậy, Tịch Ân vẫn sống rất tốt, không bệnh tật không đau ốm, ngươi nghĩ rằng ta còn có thể tiếp tục tin tưởng lời nói của ngươi sao?” A Liệt vẫn chờ để có thể nghe được tin tức rằng Tịch Ân đã tử vong, thế nhưng hắn chờ, chờ mãi, Tịch Ân vẫn sống khỏe mạnh, hắn làm sao dám tiếp tục tin tưởng lời Lộ nói.

“Ngài đương nhiên phải tin ta, ngoại trừ ta ra, ngài còn có thể tin tưởng ai đây? Ngoại trừ ta ra, còn có ai có thể giúp đỡ ngài chứ?”

Nàng biết rõ chuyện A Liệt bị bằng hữu xa lánh, không giúp đỡ hắn.

A Liệt trừng mắt nàng, thật lâu không lên tiếng, biết rõ lời nàng nói đều là sự thực, thế nhưng không muốn thừa nhận, hắn cho rằng bản thân vẫn là A Liệt vương cao ngạo tự đại như cũ !

“Thừa nhận sự thực đối với ngài mới có lợi, không có hại đâu.” Lộ nhìn ra bộ dáng hắn ngại không dám thừa nhận, cười cho hắn lối thoát.

“Ngươi dự định làm như thế nào? Ta không muốn nghe ngươi nói cho qua.” A Liệt rốt cục đầu hàng, chán nản hỏi nàng.

“Nếu muốn đoạt lại vương vị, đương nhiên không phải là chuyện đơn giản, chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn, để kế hoạch hoàn hảo không sai sót gì.”

Mã Cơ khẩn trương nhìn Lộ, không rõ Lộ vì sao lại biết những chuyện đó, cũng không biết vì sao Lộ lại làm như thế, A Liệt muốn đoạt lại vương vị đã là việc không thể xảy ra, Lộ đã sớm thấy rõ sự thực, vì sao còn nói ra như vậy chứ?

Trong lòng Lộ nhất định đã có dự định, thế nhưng nàng không ra đoán, nàng chưa từng thấy Lộ nở nụ cười quyến rũ như vậy, từ khi nàng nhận thức Lộ, thay đổi này tới quá nhanh, nàng không có cách nào chấp nhận được!

“Bàn bạc kỹ hơn?” Còn tưởng rằng Lộ sớm đã có dự định gì, kết quả không có, A Liệt không vừa lòng giận tái mặt.

“Đúng vậy.” Không có một chút bất an, Lộ tràn đầy tự tin nói.

“Ta đây phải ở lại, nếu không sao có thể biết kế hoạch của ngươi có được hay không.” A Liệt tính toán, dù sao hiện nay hắn đang bỏ trốn không có nơi nào có thể đi, không bằng ở lại, vừa có thể theo dõi nàng, đồng thời bất cứ lúc nào cũng có thể bàn bạc kế hoạch phục quốc lâu dài với nàng, hắn sao không thế mà làm.

“Chuyện này là đương nhiên.” Không phản đối, Lộ hài lòng để A Liệt ở lại.

Quyết định như vậy, tự nhiên quay sang Mã Cơ liết mắt, nàng không biết Lộ suy nghĩ cái gì, sao lại đồng ý để A Liệt ở lại?

Thật không thể tưởng tượng nổi!

“Ha hả! Thật tốt quá! Vậy cứ quyết định như thế đi.” Sắp có thể kết thúc cuộc sống lưu lạc đầu đường xó chợ, A Liệt thoải mái cười to.

Lộ, nữ nhân này có tác dụng lớn hơn rất nhiều so với trí tưởng tượng của hắn, ở tại nơi này, tuy rằng cuộc sống không thể xa hoa so trước đây khi còn là đế vương, nhưng ít ra cái gì cũng không thiếu, biết đâu hắn còn có thể khiến Lộ ở trên giường hầu hạ hắn! (ta chém đồ háo sắc *camdao* )

Nhìn A Liệt đắc ý không ngớt, Lộ lại lộ ra nụ cười thần bí.

“Mã Cơ, đi chuẩn bị gian phòng cho vương và người của hắn.” Nàng nhẹ giọng ra lệnh cho Mã Cơ.

“Vâng!” Trong lòng rõ ràng có trăm nghìn nghi vấn, nhưng ở trước mặt người khác, Mã Cơ vĩnh viễn không đưa ra nghi vấn của nàng, nàng ngoan ngoãn theo phân phó đi làm, không có một chút chậm trễ.

“Lộ, thị nữ của ngươi còn cần phải dạy bảo lại.” A Liệt nhìn thân ảnh Mã Cơ đi xa, lúc trước vì bị Mã Cơ ngăn cản nên bất mãn, làm hắn đem cả một bụng tức giận phát tiết với Lộ.

“Đúng vậy! Ta sẽ chú ý nàng nhiều hơn.” Lộ không có bất kỳ ý kiến gì khác, đem A Liệt nâng lên tận trời, không để hắn bất kỳ khó chịu nào.

Lời nịnh nọt của nàng khiến A Liệt nhếch miệng cười không ngừng, thật tình cho rằng nàng coi hắn là đế vương cao quý, hơn nữa sẽ giúp hắn đoạt lại vương vị.

Sau khi dàn xếp thỏa đáng cho A Liệt và đám người đó, Mã Cơ không kiềm chế được nghi hoặc tràn đầy trong lòng, đi tới bên trong phòng Lộ.

“Đều dàn xếp ổn thỏa rồi sao?” Lộ lười nhác mở mắt, theo tiếng bước chân đoán ra người.(chỉ có mỗi Mã Cơ hầu hạ nàng thôi, *cuoinhat* )

“Vâng.” Mã Cơ vô cùng cung kính trả lời.

Đoàn người A Liệt này ở lại đều thể hiện tư cách cao quý, tin rằng không ai không hoài nghi thân phận thật của hắn.

“Tốt.” Lộ nở nụ cười thoả mãn, trong nụ cười ẩn chứa ý đồ đã thực hiện được.

“Tiểu thư, ta không hiểu vì sao người phải để A Liệt ở lại? Người và nô tì đều hiểu rõ chuyện phục quốc là không có khả năng!” Nhìn Lộ nở nụ cười xinh đẹp, Mã Cơ nói ra nghi vấn của nàng.

Nụ cười kiểu này của Lộ khiến nàng thấy quen hơn, đây là nụ cười sau khi thực hiện được mưu kế, việc này chứng tỏ rằng Lộ đã làm được chuyện gì đó trong kế hoạch, mà không cho nàng biết được. Nhưng nàng không thích cảm giác bị loại ra ngoài, nhất là trong lúc này.

“Ta giữ bọn họ lại, tự nhiên có dụng ý của ta, ngươi không cần hỏi nhiều.” Lộ không định cho Mã Cơ biết kế hoạch của nàng.

Ai! Lúc này chỉ cho phép thành công không được thất bại, nàng tuyệt đối không thể nếm mùi vị thất bại nữa.

“Thế nhưng, tiểu thư, bọn họ ở lại sẽ không ổn! Nếu để người bên ngoài biết được thân phận của bọn họ, chúng ta lập tức sẽ bị đại quân Á La Tư vây quanh, đến lúc đó chúng ta sẽ bị liên lụy.” Nàng không muốn có bất kỳ chuyện gì liên quan tới vương quốc Á La Tư để cuộc sống bị quấy rầy, nàng phân tích tính nghiêm trọng của sự việc, có khả năng bị làm phiền cho Lộ.

“Có thể ở lại hay không, ta hiểu rõ hơn ngươi, không cần ngươi nói.”

Lộ không thỏa mái liếc mắt nhìn Mã Cơ, ghét nàng nhiều chuyện.

“Tiểu thư, ta biết trong lòng người có kế hoạch, chẳng lẽ không thể nói cho ta biết sao? Chẳng lẽ người không tin tưởng ta sao?” Mã Cơ đau lòng phát hiện chuyện này.

“Chuyện này ta không muốn để người thứ hai biết.” Lộ không để ý đến Mã Cơ bi thương, chìm đắm trong kế hoạch của nàng.

Mã Cơ xác thực Lộ không nói ra dụng ý vì sao để A Liệt ở lại, hắn đã là người vô dụng, muốn quyền không có, muốn tiền không có, hoàn toàn không cần phải để hắn lại, sớm đuổi hắn đi mới là kế sách tốt nhất, để tránh hắn không biết thời thế mà ham mê sách đẹp của Lộ.

Thế nhưng Lộ rõ ràng có kế hoạch, thực ra là kế hoạch gì? Lẽ nào A Liệt vẫn còn có tác dụng?

Khóe mắt Mã Cơ thấy Lộ nở ra nụ cười quyến rũ, trong đầu bỗng nhiên thoảng qua thân ảnh Tịch Ân, chẳng lẽ… Chẳng lẽ nàng để A Liệt lại, chính là vì Tịch Ân?

Nàng sợ hãi suy đoán, bất an trong lòng ngày càng tăng, nhưng lại không có dũng khí hướng Lộ xác thực, bây giờ chuyện nàng có thể làm là yên lặng quan sát biến đổi, mong rằng Lộ sẽ không làm chuyện gì khiến nàng thất vọng.

Nàng không ngừng cầu xin ông trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.