Chiếm Không Được Nam Chính, Ta Quyết Làm Cá Mặn

Chương 3: Tới đón cô




Ara Limsini cả thân mình bà ta không ngừng run rẩy, từng câu từng chữ mà người đàn ông kia nói cứ như có gì đó làm bà ta sợ hãi.

" Xin... xin ngài... đừn... gg b...ỏ... bỏ rơiiiiiii tôi. " giọng nói run rẩy đến nói lắp bắp.

Người đàn ông vẫn nheo mắt nguy hiểm nhìn bà ta, môi khẽ câu lên nói.

" Cô đừng quên, những gì có được ngày hôm nay đều một tay tôi ban tặng, những gì mà tôi cho, tôi cũng có thể lấy lại. " dừng một chút, ông ta nhìn như không nhìn Ara Limsini lại nói.

" Huống chi, cô ở SiLa Nữ Đế này ăn sung mặc sướng hơn cả cha mẹ già của cô ở đó! "

Ara Limsini không ngừng run rẩy nói.

" Tôi... tôi cũnggggg... có gửi... i... tiề... nnnnn... về! "

" Haha... " Người đàn ông cười giễu một tiếng nói tiếp.

" Nhiều quá! Những gì cô tự mình tạo nghiệp giờ kêu tôi dọn nữa sao? "

Ara Limsini hoảng hốt, hai mắt ửng đỏ trừng to vội vàng nói.

" Xin ngài... những gì... gì mà... à à... tôi làm... làm đều làm theo ngài. "

" Kể cả giết người sao Ara Limsini? " Người đàn ông nheo mắt hỏi.

Ara Limsini im bặt, chuyện giết người này là do bà tự mình chủ trương, mặc dù bên đó không phải nói không thể giết người nhưng họ cho một con số cụ thể... chính là bà giết gấp hai gấp ba lần con số đó.

Bà... bà càng giết càng thích thú, cứ những người bị hành hạ tra tấn máu me đó lại bà càng sung sướng cứ như bản thân đang chính tay nhìn Elisa Nissan chết đi.

" Ngài đừng bỏ rơi tôi, hơn chục năm qua, tôi chưa bao giờ không nghĩ cho ngài, những gì mà SiLa Nữ Đế kiếm được đều chia cho ngài... "

" CHÁT. " Người đàn ông hung hăng tát mạnh vào mặt Ara Limsini.

" Ai cho cô cái tư cách nói chuyện với ta như vậy? " dừng một chút ông ta ném mạnh túi văn kiện xuống.

" Đừng có quên bộ mặt thật của bản thân, cô nên nhớ cho kỹ những gì hôm nay cô đều một tay tôi cho cô, chứ không phải củ cô. "

Người đàn ông đứng dậy, đi ra ngoài được một đoạn lại dừng lại.

" Tôi sẽ cho người đến giúp, cô mà dám hó hé nói những gì về bên đó cho HK thì đừng trách tôi tàn nhẫn! " nói xong bước nhanh ra ngoài.

Ara Limsini bụm mặt bị tát, hai mắt đỏ ửng sợ hãi. Bà biết... nếu thua thì sẽ chết... nhìn cách nói chuyện của người đó, thì cũng nhìn ra bên kia đang bỏ bà, bà nên làm gì đây... phải cố gắng... đúng vậy... chỉ cần giết được Hoắc Tư Danh bà nhất định an toàn, những gì bà có được sẽ vĩnh viễn là của bà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.