Chiếm Hữu Không Kiểm Soát

Chương 7: 7: Phá Vỡ Nguyên Tắc H





Cô gái nhỏ dưới thân sau khi cởi đi lớp quần áo, cảng cảm thấy mát mẻ, đem chôn vùi thân thể tấm giường nệm, từng cử chỉ đều quyến rũ đến mê người vùi vào sau lớp chăn, như khiêu khích ánh nhìn người đàn ông.
Khi này Mặc Kỳ Dực cũng chẳng hề kiêng nể gì, đem gương mặt vùi vào thân thể thơm ngát trước mặt, dường như chẳng có quá nhiều thứ mùi tạp chất từ kem dưỡng da, hay nước hoa đắt tiền xa xỉ giống như những nữ nhân trước đó.

Chỉ có một mùi thơm dịu nhẹ mà người đàn ông chưa từng cảm thụ qua.

Bất giác sinh ham muốn, vươn lưỡi liếm mút trên từng cái chạm.
Đầu lưỡi người đàn ông như vật kích thích, sau mỗi đợt chạm nhẹ khiến cơ thể cô gái nhỏ càng cong lên run lẩy bẩy, thứ xúc cảm như từng sợi tơ điện chạm vào, tưởng tượng một luồng điện nhỏ cứ thế chạy dọc cơ thể từ trên xuống dưới kích thích từng sợi neuron phía trong, cứ thế bọn chúng như dần thức tỉnh sau vạn năm chìm trong giấc ngủ say.
Bàn tay nhỏ vươn lên, loạn xạ quơ đặt sau gáy đem đẩy mạnh đầu của người đàn ông để đòi hỏi tăng thêm sự tiếp xúc này.
Mặc Kỳ Dực nhận ra điều đó, người đàn ông nhếch môi, sâu trong ánh mắt sự khinh bỉ dâng tràn, còn cô gái nhỏ vẫn cứ vô lực.

Chính hắn không biết rốt cuộc phản ứng này do thuốc hay do bản năng nguyên thủy của cô.

Đó cũng là lý do khiến việc cưỡng ép nữ nhân lên giường chẳng có thú vui nữa, bởi hắn đòi hỏi ham muốn tự nguyện từ giao hòa thể xác chứ không phải cưỡng cầu từ thứ thuốc kia.

Người đàn ông vươn tay, bóp lấy bên núi đẫy đà, đôi môi hắn cũng dây dưa đồi núi trắng mềm lại thơm ngát, trực tiếp đưa thứ vật không xương l.iếm nhẹ một vòng tròn hòng dâng tràn kích thích, rồi cúi người mà ngoạm lấy bên đồi núi, bên kia vẫn không ngừng xoa nắn.

Điều đó, càng khiến cơ thể dâng tràn kích thích ham muốn lên mức đỉnh điểm.
Cô gái nhỏ trước giờ chưa trải qua sự kích thích này, chỉ biết vặn vẹo để mặc người đàn ông thực hiện.

Nhưng môi nhỏ dần dần cứ thế hé ra, phát những thứ âm thanh quá đỗi mê người.

Lý trí sót lại cứ như giọt sương dưới ánh mặt trời dần dần bốc hơi mà biến mất đi, cứ thế mà chôn vùi hoà vào làn không khí.
“Ưm…”
Bên ánh mắt rơi rớt nơi gương mặt tuấn tú, ngũ quan góc cạnh người đàn ông hoàn mỹ, khiến trong trí nhớ chỉ mang máng biết được rằng đã từng gặp qua.

giờ phút này lại chẳng thể nhận thức nổi người trước mặt mình là ai.
Khi này, chính thân thể người đàn ông cũng dần nóng bỏng trong cái thứ xúc cảm dục vọng kia.

Cơ hồ lửa thiêu đốt nơi cơ thể hắn, dưới từng cái chạm trên da thịt mềm mại trước mặt lại khiến hắn dâng tràn ham muốn mãnh liệt.

Đôi mắt đen nhánh tràn đầy thứ dục vọng trào lên sôi nóng không thể kiểm soát.
Mặc Kỳ Dực sau một màn dạo đầu cũng ngẩng đầu lên, nhìn thân thể nhỏ bên dưới, vài nơi trên là da dưới tác động cũng đã ửng hồng hồng, thậm chí vươn nước trắng cùng thứ vết cắn do hắn để lại trên da thịt non nớt.

Người đàn ông cũng chẳng màn dạo đầu gì, nâng hai đôi chân thon dài kéo sát lại, trực tiếp đem quắp lên ngang vòng hông vững chắc của hắn.

Rãnh nhỏ ướt đẫm mê người trước mặt, càng khiến tầm mắt người đàn ông tối lại.
Trong ánh mắt nhỏ yếu ớt phản chiếu hình ảnh người trước mắt, như khối sắt lớn rắn chắc không thể vùng ra đem chôn vùi vào thân thể nhỏ mà kìm kẹp.


Trong lúc tâm trí bản thân chưa kịp định hình, người đàn ông trực tiếp đẩy hông, đem thứ vật kia khai phá thành phòng thủ.
Nhưng trong một khắc, cảm nhận thứ da thịt bên trong đang không ngừng hút lấy.

Người dưới thân thì đầu óc oanh tạc như thể bị nổ tung bởi thứ trải nghiệm kỳ lạ, nước mắt đầm đìa dâng tràn, rõ là đau, rõ là không muốn, nhưng cơ thể lại không nghe sự không chế khi mà lý trí chẳng phải là của mình nữa.
Người đàn ông đâm sâu một khắc, muốn nhúc nhích nhưng bởi khối cơ siết chặt, ánh mắt bất giác nhíu lại một cách không hài lòng nhìn về thành phòng thủ kia.

Hắn ánh mắt không kiên nhẫn nhìn về nơi giao hợp, thứ loang lổ màu đỏ khẽ tràn ít ỏi ra.
Mặc Kỳ Dực gương mặt khó tin.
Trong mắt người đàn ông, những nữ nhân nơi đây đều cũng chung quy như thứ phụ nữ muốn lấy lòng cần tiền, chẳng màng thứ gì mà nằm dưới thân của lũ người nơi đây.

Nhưng có vẻ như chính hắn cũng lầm tưởng rồi.
Gương mặt non nớt, tròng mắt yếu ớt, nước mắt thi nhau tuôn ra.

Khối thịt mềm mại của cô gái nhỏ không ngừng hút lấy vào phía trong thứ dị vật lớn không ngừng bành trướng đến khó chịu.
Hình như, Mặc Kỳ Dực người đàn ông vừa phá vỡ nguyên tắc rồi.


Lần đầu tiên của nữ nhân này, vậy mà trong tay hắn.
Hắn vuốt ngược mái tóc, không muốn nghĩ nhiều, nhưng từng dòng suy nghĩ cứ tuôn trào.

Sau cùng liền lấy đôi chân thon quắp lấy ngang hông, trực tiếp mà ra vào.

Mặc Kỳ Dực thừa nhận đó giờ hắn không biết đến hai chữ thương tiếc phụ nữ, sau vài lần chặt chẽ của nữ nhân này.

Cuối cùng người đàn ông bất giác ngã rạp trên cơ thể nhỏ, khóe môi hơi nhếch lên đầy hài lòng.
Chả trách sao người nữ nhân này mùi vị non nớt như thế.

Ra chỉ là một xử nữ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.