Chiếc Nhẫn Bạc Ở Sông Lạc Dương: Giấc Mộng Của Bạo Vương

Chương 8




Một trong số đó là vì nàng biết Trần Lạc tuyệt đối không phải một người chịu cúi đầu trước vận mệnh, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại nhận mệnh, một người vì muốn chống đối vận mệnh, ngay cả thiên địa cũng dám mai táng, ngay cả thời gian, ngay cả không gian, hết thảy toàn bộ đều bị hắn mai táng đi, người như vậy làm sao có thể cúi đầu trước vận mệnh.

Có thể Trần Lạc không điên cuồng, cũng không cường đại như kiếp trước, nhưng tính cách một người một người từ lúc sinh ra đã mang theo, mặc kệ luân hồi chuyển thế bao nhiêu lần cũng sẽ không thay đổi, một người như vậy sao có thể cúi đầu trước vận mệnh.

Lẽ nào hắn cũng mệt mỏi? Hắn không còn muốn tiếp tục giằng co? Muốn được giải thoát? Thế nên mới phải nhận mệnh.

Còn có linh hồn của hắn, không biết đã xảy ra chuyện gì, nữ tử thần bí còn nhớ rõ thời điểm khi thân thể Trần Lạc tán loạn biến mất, linh hồn Trần Lạc hiện lên, đó là một linh hồn cực kỳ quái lạ, không thể miêu tả, không thể dự đoán, đồng thời cũng là một linh hồn hoang đường vô lý, chí ít với loại nhân vật cấp Thần như nữ tử thần bí cũng không thể nào hiểu được đó là dạng linh hồn gì.

Khiến cho nữ tử thần bí cảm thấy quái lạ nhất chính là, nàng dĩ nhiên không phát hiện được thẩm phán Luân Hồi trong số bốn mươi chín đạo thẩm phán kia, điều này nói rõ cái gì, nói rõ Trần Lạc cũng không phải người luân hồi chuyển thế. Nhưng nếu không phải luân hồi chuyển thế, vậy vì sao hắn lại có rất nhiều liên lụy đến thượng cổ như vậy? Nữ tử thần bí thậm chí hoài nghi, Trần Lạc kiếp trước đến cùng có phải là người mai táng Cổ kia hay không.

Trừ điều đó ra, nữ tử thần bí còn nghĩ không ra chính là, tại sao khi tất diệt thẩm phán giáng xuống, Trần Lạc còn muốn lấy thân thể máu thịt đắp nặn thân thể đại tịch diệt niết bàn? Một người đã muốn nhận mệnh, chuẩn bị tự sát, cớ gì còn muốn tái tạo thân thể, hơn nữa đắp nặn còn là thân thể đại tịch diệt, có thể niết bàn sống lại. Tại sao hết lần này tới lần khác lại là thân thể đại tịch diệt niết bàn, hắn có ý gì đây?

Thân thể đại tịch diệt niết bàn, kim sí điểu Đại Bằng thủ hộ...

Nữ tử thần bí rù rì nói:

- Tại sao lại có kim sí điểu Đại Bằng tượng trưng cho Tam thế chư Phật thủ hộ, đây không phải là kim sí điểu Đại Bằng Bát Bộ Thiên Long được ghi chép trong Chư Thế Kỷ sao? Bát Bộ Thiên Long...

Trong giây lát, nữ tử thần bí phảng phất như ý thức được điều gì:

- Nhất thiên chúng, nhị Long chúng, tam Dạ Xoa, tứ Kiền Đạt Bà, ngũ Atula, lục Già Lâu La, thất Khẩn Na La, bát Ma Hô La Già.

- Nếu như kim sí điểu Đại Bằng chính là Khẩn Na La trong bát bộ, vậy thì tinh thần chi hồn múa loạn bầu trời của hắn chính là Thiên Chúng, long linh hung thần ác sát của hắn chính là Long Chúng, biến dị chi linh siêu thoát tự nhiên của hắn là Dạ Xoa, bá thế tĩnh lặng hoàn toàn của hắn chính là Kiền Đạt Bà, linh tượng che kín bầu trời sẽ là Atula...

- Trời ạ, là Bát Bộ Thiên Long... Gia hỏa này thành tựu thân thể đại tịch diệt niết bàn chính là vì thành tựu Bát Bộ Thiên Long, hắn dĩ nhiên... Dĩ nhiên muốn trở thành Bát Bộ Thiên Long...

- Ông trời ơi, trong Chư Thế Kỷ có ghi chép, Bát Bộ Thiên Long chính là... Trời ạ...

Nữ tử thần bí suýt chút nữa la lên thất thanh, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hồi lâu sau mới rù rì nói:

- Thành tựu Bát Bộ Thiên Long, hắn muốn làm gì? Hắn muốn làm cái gì cơ chứ? Hơn nữa, một người nỗ lực muốn trở thành Bát Bộ Thiên Long, hắn sao có khả năng nhận mệnh? Làm sao có thể đi tự sát?

Quá nhiều, quá nhiều điểm đáng ngờ khiến nữ tử thần bí không thể hiểu được, rất nhiều điểm đáng ngờ khiến nàng càng lúc càng hoài nghi Trần Lạc đến cùng có phải chết thật rồi hay không, càng nghĩ càng thấy loạn, càng nghĩ càng thêm đau đầu, đành lắc lắc đầu, nói:

- Hắn chết, nhất định là chết rồi, hắn lấy huyết nhục chi nguyên trảm thiên duyên, lấy linh hồn chi nguyên đoạn nhân quả, lấy sinh mệnh chu nguyên kết thúc vận mệnh, đây là ta tận mắt nhìn thấy, không có khả năng là giả. Mặc dù hắn có thể che mắt được ta, nhưng quyết không thể gạt được Thiên Duyên chi thư, không thể gạt được Nhân Quả chi thư, không thể gạt được Chòm Sao chi thư, cũng không thể gạt được Vận Mệnh chi thư, càng không thể gạt được ông trời, mọi dấu hiệu đều cho thấy hắn đã chết, vậy thì hắn thực sự đã chết rồi.

- Chết rồi... May là hắn đã chết rồi, bằng không chờ hắn thành tựu Bát Bộ Thiên Long xong, khi đó thì cũng thật là...

Nhớ tới ghi chép liên quan đến Bát Bộ Thiên Long trong Chư Thế Kỷ, trong lòng nữ tử thần bí không nhịn được run lên, nhìn về phía bầu trời, nói:

- Xem ra, ông trời đột nhiên hạ xuống thẩm phán tất diệt, chỉ sợ cũng vì lo lắng hắn thành tựu Bát Bộ Thiên Long.

- Chỉ là...

Nữ tử thần bí nhìn Lạc Anh đang bi thương tới độ thất hồn lạc phách, thở dài một tiếng, nói:

- Chỉ là ông trời đột nhiên hạ xuống thẩm phán như vậy, ngược lại là làm hại các nàng. Các nàng vì kế hoach Chư Thần Chỉ Chiến chi thương, đã bỏ qua hết thảy vinh quang, thậm chí bước lên con đường không có lối về, nếu có thể cho các nàng được ái hận oanh oanh liệt liệt một hồi, cũng không uổng công các nàng làm ra nhiều hi sinh như vậy. Thế nhưng, Trần Lạc vừa chết, làm triệt để ngưng hẳn kế hoạch Chỉ Chiến chi thương, khiến bọn họ chỉ biết oán hận, bọn họ sẽ phải đi con đường nào đây.

Cái chết của Trần Lạc khiến người ta thương tiếc, càng khiến người ta tiếc hận, bởi vì ai cũng không thể phủ nhận được việc hắn là kỳ tài cái thế trong lĩnh vực Vu pháp, cũng không ai có thể phủ nhận được trình độ tại lĩnh vực Trận pháp của hắn là vô song.

Có người nói cuộc sống hơn hai mươi năm của hắn tràn đầy sắc thái truyền kỳ, hai mươi tuổi lấy tên Tiêu Du Tử, làm ra ba đại thành tựu khiếp sợ giới Trận pháp, thủa thiếu niên lấy tên Thông Thiên Lão Tổ, hoành hành thiên hạ, không người địch nổi. Thời thanh niên lấy tên Thiên Vương lão tử, trước sau lấy Vu pháp hai lần làm trái ý trời, uy chấn thiên hạ, khiếp sợ cả thế gian, cái thế vô song, số một kim cổ, được tôn xưng là Lạc gia.

Cái gọi là thành vì nghịch thiên, bại cũng vì nghịch thiên, Trần Lạc nghịch thiên oanh động thiên hạ, cuối cùng cũng vị nghịch thiên khiến cả thiên hạ không chứa nổi hắn. Hắn làm người quá điên cuồng, quá bá đạo, điên cuồng khiến người người oán trách, bá đạo tới đô thiên địa không dung.

Hắn chết, chỉ để lại một đoạn truyền kỳ điên cuồng, cũng lưu lại một đoạn truyền thuyết đầy bá đạo.

Nhưng, truyền kỳ thì truyền kỳ, truyền thuyết vẫn là truyền thuyết, thế nên sau khi hắn chết một năm, tại khắp đường lớn ngõ nhỏ trên thế giới vẫn lưu truyền những truyền kỳ và truyền thuyết liên quan đến hắn, trong đó khiến người ta hào hứng nhất chính là phần ái hận tình cừu khó phân biệt của hắn và đầy đủ hơn mười vị nữ thần thiên hạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.