Chiếc Lá Ký Sinh

Quyển 4 - Chương 84




Ngọc Linh Lung cảm thấy ngay cả nàng cũng muốn buồn nôn, thực bội phục Bắc Dao Quang vẫn không thay đổi sắc mặt mà điềm nhiên nói tiếp, nếu nàng đã có tính toán đối phó Trân Châu như thế nào thì không nói, nhưng nếu nàng chỉ trong thời gian nháy mắt mà nghĩ ra nhiều biện pháp tàn khốc như vậy thì thủ đoạn so với Thú tộc tàn nhẫn hơn nhiều, khó trách Bạch Hổ Thần Quân đã cảnh cáo nàng ngàn vạn lần không được làm địch nhân của con người.

Trân Châu vẫn giãy dụa kịch liệt, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, giống như là sợ hãi quá mức, ánh mắt cũng lộ vẻ cầu xin tha thứ.

“Ngươi sợ hãi sao? Ngươi biết để xử lý ngươi, ta còn rất nhiều biện pháp sao? ở quêu hương ta có tới mấy trăm loại hình phạt, có loại thì giống như của các ngươi, có loại e rằng các ngươi chưa từng nghe qua, có loại là do ta tự nghĩ ra, giống như những biện pháp để đối phó với ngươi hôm nay, ngươi có muốn biết kế tiếp ta sẽ làm gì nữa không?” Bắc Dao Quang lạnh lùng cười “ ta là nhân loại, nên ngươi không chấp nhận bị khi dễ, ngươi vẫn luôn nghĩ người xử trí ngươi la Như Mặc sao? Ngươi vẫn cho rằng Thanh nhi sẽ vì ngươi mà tiếp tục quỳ xin ta sao? Thật không may, Trân Châu, ngươi rơi vào tay ta, ngươi chỉ có thể tự cầu phúc đi, hi vọng ngươi còn sống sau khi ta chuẩn bị “ thịnh yến thân thể” cho ngươi”

Bắc Dao Quang nói xong liền đứng lên, Ngọc Linh Lung vừa thấy nàng đứng lên, nhịn không được hỏi “ phu nhân, ngươi tự mình động thủ sao? Nếu ngươi yên tâm thì giao cho Linh Lung làm đi”

Nghĩ tới những gì Trân Châu đã làm thì nàng ta chết một ngàn lần cũng không hết tội, nàng cũng không cảm thấy nàng ta đáng thương nhưng sau khi nghe những lời của Bắc Dao Quang, hơn nữa Thanh nhi lại thích Trân Châu như vậy, nếu để cho nàng ta chịu tra tấn đến chết thì chi bằng nàng ra tay để cho nàng ta chết thống khoái một chút, so với bị tra tấn nửa sống nửa chết còn tốt hơn.

” Báo Vương đại nhân muốn tới hỗ trợ, Bắc Dao Quang tự nhiên là tin nhưng dù sao Linh Lung ngươi cũng không quen với hình phạt của ta, sợ trong quá trình không kiểm soát được lực đạo mà giết chết nàng ta thì không tốt lắm, không bằng để ta giải thích cho ngươi rõ kế tiếp nên làm thế nào, sau khi nhúng nước sôi, tróc vảy, cứa da, tẩm nước ớt với dùng đinh cố định thân hình xong thì sẽ đoạn cốt, sau đó bôi mật lên người rồi thả đỉa lên đó…đại loại khoảng chừng mười công đoạn, tổ tiên ở quê hương ta từng sáng tạo ra “ Mãn Thanh mười đại khổ hình” , ta tất nhiên không thể sánh bằng nhưng hiện tại cũng có thể coi được một chút, tạm gọi là “Bắc Dao mười đại khổ hình”, chuyên dùng để đối phó với kẻ phản bội Xà tộc, không biết Linh Lung nghĩ thế nào?” Bắc Dao Quang giống như tùy ý hỏi, tầm mắt cũng không rời thân thể đã mềm oặt, không còn giãy dụa của Trân Châu.

Ngọc Linh Lung nhịn không được dạ dày co thắt, suýt chút nữa là nôn ra, nàng cũng trong khung cảnh tàn khốc, kẻ mạnh thì thắng mà lớn lên, ngồi trên ngôi vị Thú vương cũng đã trải qua vô số lần khiêu chiến và tàn sát nhưng cùng lắm là đem địch nhân cắn chết, sau đó ăn luôn, chưa từng dùng những hình thức tra tấn tàn khốc như Bắc Dao Quang nói, so với cái chết còn khổ hơn trăm lần, rốt cuộc nàng thừa nhận cho dù nàng có là vua thì nàng vẫn có khuyết điểm của giống cái, tâm lý quá yếu, mới như vậy đã dễ dàng bị ảnh hưởng.

Nếu có thể, nàng thật muốn một đao cho Trân Châu chết thống khoái, dù sao so với để cho nàng ta chịu những khổ hình đó, sự sợ hãi đã tra tấn nàng so với tự thể nghiệm càng sâu sắc hơn, nhưng nàng không có quyền lên tiếng, bởi lẽ Trân Châu cũng chính là phản đồ cả Xà tộc mà không phải là Thú tộc, đứa nhỏ bị bắt đi là con của Bắc Dao Quang chứ không phải của nàng, nàng chẳng qua chỉ là một kẻ ngoại tộc đến để sửa chữa sai lầm mà thôi, huống chi Trân Châu còn là tình địch của nàng, nàng làm sao có thể đi cầu tình cho nàng ta?

Ngọc Linh Lung gật đầu “ những hình phạt của phu nhân đúng là Linh Lung lần đầu tiên mới nghe nói tới, quả thực là mở rộng tầm mắt. Vì chưa từng làm qua nên có lẽ sẽ không giữ đúng mực được, phu nhân vẫn là tự mình làm đi”

Lời vừa dứt, Trân Châu lại run lẩy bẩy rồi im hẳn.

Bắc Dao Quang nhìn Trân Châu, hừ lạnh một tiếng “ đồ vô dụng, ta còn chưa nói xong, bất quá ngươi cũng chỉ được như thế này thôi sao?”

Ngọc Linh Lung tiến lên liếc nhìn Trân Châu “ phu nhân, nàng bị dọa mà bất tỉnh rồi”

” Ta biết, nàng nếu không bị dọa cho sợ hãi thì ta cũng có nhiều biện pháp để đưa nàng ta vào khuôn khổ” Bắc Dao Quang đi đến bên bàn trang điểm, rửa tay, sau đó đưa lên mũi ngửi một lát, xác định không có mùi mới hài lòng gật đầu, đồng thời nhìn Tóc Đen đang bịt tai trốn trong góc phòng không khỏi có chút đau lòng, là sơ suất của nàng, vật nhỏ của nàng bị dọa sợ rồi.

Đi đến bên cạnh, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, nắm lấy hai tay hắn, đem hắn ôm vào lòng, vỗ vỗ lưng hắn “ vật nhỏ, ngoan, không sợ, ta chỉ dọa Trân Châu chứ không thực sự làm như vậy, lại càng không dùng chúng để đối phó với vật nhỏ của ta, không phải sợ”

” Chủ nhân tỷ tỷ thật vậy chăng?” Tiểu thúy xà vẫn còn sợ hãi nói.

“Ngươi ngửi xem, ta đã rửa sạch tay, thơm không?” Bắc Dao Quang buồn cười đẩy hắn ra, đưa tay lên mũi hắn hỏi.

Tiểu thúy xà gật gật đầu,” thơm!”

“Ngươi xem, ta đã rửa tay, chẳng lẽ còn đi tróc vảy nàng sao? Mùi trên người nàng ta thật thúi, tỷ tỷ không thích, tỷ tỷ thích mùi của vật nhỏ thôi, cho nên đừng sợ, được không?” Bắc Dao Quang sờ đầu hắn mỉm cười.

” Ân! Chủ nhân tỷ tỷ, ta về sau nhất định ngoan ngoãn, không gây sự, không làm chủ nhân tỷ tỷ tức giận! Chỉ nghe lời của chủ nhân tỷ tỷ” lục thúy xà vội vàng gật đầu, còn lớn tiếng cam đoan.

Bắc Dao Quang lại nhìn không được mà mỉm cười “ vật nhỏ ngốc, đừng sợ, đứng lên đi, tỷ tỷ còn có chuyện muốn ngươi làm a, đi tìm một cái lồng sắt lớn tới đây, sau đó đem Trân Châu và mấy thứ kia cùng bỏ vào đó, đem tới hầm ngầm, chờ Như Mặc vè xử trí nàng sau”

” Dạ! Chủ nhân tỷ tỷ không giết nàng sao?” Tiểu thúy xà mở to hai mắt vẫn là có chút không rõ.

” Đứa ngốc, ngươi còn nhỏ, không hiểu, có khi, giết chết cũng không phải là cách tốt nhất, để cho nàng ta sống không bằng chết mới là biện pháp cao minh. Nàng ta hiện tại không có pháp lực cũng không còn sự kiêu ngạo, lại rơi vào tay người mà nàng ta hận nhất, nghe xong các biện pháp ta chuẩn bị cho nàng ta, nếu nàng ta còn là người thì chắc đã sớm phát điên huống chi bây giờ lại là rắn? Cho nên sự trả thù của ta đã thành công, ta dù thực sự dùng hình phạt với nàng ta liệu nàng ta có cảm thấy sợ hãi như mới nghe ta nói lúc nãy không? cho nên ta cần gì phải ra tay với Trân Châu? Ngươi đem nàng ta đi, ta nghĩ nàng ta khi tỉnh lại nhìn thấy chậu nước ớt và mấy đồ linh tinh kia sẽ khắc sâu vào tâm trí nàng ta, về sau nàng ta nghe tới mất từ này đều sợ đến phát run, chỉ cần nhìn thấy con người thì tự nhiên sợ hãi, không dám giễu võ dương oai như trước, mặc dù nàng còn sống cũng chỉ có thể trốn nơi thâm sơn cùng cốc, nơi không có con người, cũng không dám làm tổn thương đến chúng ta, phải không?”

Tiểu thúy xà gật đầu, Ngọc Linh Lung cũng đã hiểu, thì ra ngay từ đầu Bắc Dao Quang cũng không thực sự định thi hành trừng phạt với Trân Châu mà chỉ muốn làm cho nàng ta sợ mình. Quả nhiên hủy diệt một người thì đây là phương thức hiệu quả nhất và cũng cao minh nhất, chỉ là Bắc Dao Quang diễn quá tốt, quá nhập vai, làm cho nàng dù có mấy ngàn năm đạo hạnh cũng bị nàng lừa gạt, còn nghĩ nàng thực sự sẽ đối phó với Trân Châu như vậy, khó trách nàng ta không bị dọa cho sợ hãi mà hôn mê bất tỉnh.

” Phu nhân, quả thực cao minh,ngay cả Linh Lung cũng bị lừa” biết chỉ là một tuồng kịch, Ngọc Linh Lung cuối cùng cũng hồi phục tâm tình, đi đến bên cạnh Bắc Dao Quang nói.

“Linh Lung nói sai rồi, nếu Trân Châu đến phút cuối không bất tỉnh, không chịu nhận thua thì ta có lẽ sẽ thực sự thi hành một ít biện pháp tàn nhẫn” Bắc Dao Quang cũng không giấu diếm ý nghĩ trong đầu “ nói cách khác là ta có hai suy tính, nếu nàng còn ương bướng ta thực sự sẽ cho nàng nếm trải một chút cảm giác nước sôi lửa bỏng”

Ngọc Linh Lung nhất thời không nói gì, lại một lần nữa ý thức được, Bắc Dao Quang tuy rằng là nhân loại bình thường, nhưng cũng là nhân loại đáng sợ, nếu mình muốn cùng Thanh nhi song túc song phi thì nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với nàng, nếu không với sự trung thành của Thanh nhi đối với nàng và Xà Quân đại nhân thì đường tình của mình e rằng khó được như ý.

” Tóm lại vẫn là phu nhân cao minh, nếu việc này giao cho Linh Lung, e rằng nhiều lắm cũng chỉ đánh nàng mấy roi, sau đó giết nàng chứ không được như phu nhân có thể trừng trị tới mức giải hận thống khoái như vậy,bất chiến tự nhiên thành, không giết mà suy sụp ý chí, đây mới là cao minh trong cao minh”

“Linh Lung nói lời này làm ta cảm thấy ngượng ngùng, thực ra trước khi Vô Ảnh đến, ta vẫn còn rất hận, một lòng muốn Trân Châu phải chịu đau khổ gấp trăm ngàn lần, không giữ lại mạng cho nàng ta, nhưng khi ta nhìn Vô Ảnh rời đi, trong nháy mắt ta lại cảm thấy xúc động, con người sở dĩ được coi là người vì hắn năng lực khống chế được cảm xúc của mình, ta không phải ta nói Thú tộc các ngươi hay các tộc khác không có năng lực này, nhưng các ngươi bị những năng lực khác chi phối, mà ở góc độ này thì nhân loại chúng ta có nhiều hơn. Cho nên các ngươi không quá chú ý tới năng lực này, còn nhân loại chúng ta thì khác, chúng ta không có nhiều sở trường cho nên làm mỗi một việc đều phải cân nhắc suy tính, có lẽ điều này là nguyên nhân làm cho nhân loại khác những động vật khác. Nếu hôm nay ta thực sự giết chết Trân Châu, cũng coi như là ta thắng, có thể giải trừ mối hận trong lòng nhưng nếu ta không giết nàng mà vẫn giải được mối hận trong lòng, ta tại sao không chọn cách tốt nhất chứ?

Bắc Dao Quang thực sự cầu thị nói,” trước khi quen biết Như Mặc, ta không tin vận mệnh luân hồi hay nhân quả báo ứng nhưng bây giờ thì ta tin, ta tin vận mệnh đã an bài ta cùng Như Mặc gặp nhau, hiểu nhau, yêu nhau, hiện giờ chúng ta có một gia đình, có hai đứa con đáng yêu, ta thật thỏa mãn, ta thật hi vọng vĩnh viễn được như vậy. Nếu ta tạo sát nghiệp, dính đến máu tanh, cho dù là vì nguyên nhân gì cũng sẽ tạo thành một nhân quả mới, mà ta không muốn có thêm một Trân Châu thứ hai trong tương lai, dính líu tới con ta hay những người bên cạnh ta. Cho nên ta quyết định cho nàng một con đường sống, quyết định như vậy cũng là ta ích kỷ, huống chi Trân Châu chỉ là một sự tồn tại rất bé nhỏ trong cuộc sống của ta, ta không cần vì nàng mà làm ảnh hưởng tới cuộc sống của mình, ngươi nói phải không?”

” Phu nhân, ta không thể không nói,ngươi thực sự làm cho ta sợ hãi. Xà Quân cưới được ngươi, nhất định sẽ hạnh phúc” Ngọc Linh Lung quyết định thay đổi cái nhìn với Bắc Dao Quang, nữ tử nhân loại này vừa tàn nhẫn lại cũng rất nhân từ, hận của nàng có thể sâu hơn biển nhưng yêu của nàng cũng cao hơn trời, người dám yêu dám hận lại kiên nghì, quả quyết như vậy, ngay cả nàng là nữ tử cũng nhịn không được mà yêu thích, huống chi là Xà Quân đại nhân.

Thật hi vọng một ngày nào đó nàng cùng Thanh nhi cũng có thể làm đôi tình nhân quyến lữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.