Chiếc Gối Bí Ẩn

Chương 37: Cô Không Biết Tự Sáng Tác Bài Hát Sao




Đôi vợ chồng già vui mừng đến không nói lên lời, bác sĩ thông báo rất lâu sau vẫn chưa thấy người đối diện trả lời, ngẩng đầu lên nhìn một cái, bỗng chốc sững lại.

Đây là vợ chồng nhà Cố gia mà, ông ta không nhìn nhầm chứ? Sao lại nghĩ đến việc vào bệnh viện kiểm tra vậy hả? Ông ta không kiểm tra sai chứ, đúng không?

Bác sĩ nghĩ kĩ lại bản thân không có gì không đúng với họ, sau đó Sở Ngọc Bình kêu lên một tiếng, đã bị Cố Thanh Vân ôm chặt.

Cố Thanh Vân giống y như một người đàn ông trẻ vừa được làm cha vậy, ôm lấy vợ yêu quay vòng vòng.

Đậu Đậu ở bên ngoài nhìn thấy, trong lòng bỗng thấy hãi hùng khiếp vía, ôm quay vòng vòng như vậy có tốt không? Đã ngoài bốn mươi tuổi rồi, có cần phải quá khích như vậy không?

Cũng may sau khi kích động xong, Cố Thanh Vân đã khôi phục lí trí, lập tức đặt Sở Ngọc Bình xuống, “Đi, đi siêu siêu cái gì âm đó.”

Bác sĩ loạn xạ ghi đơn xong đưa cho đôi vợ chồng, đợi bọn họ đi rồi liền lập tức gọi điện cho người bên phòng siêu âm, nhắc nhở bọn họ có người không phải bình thường sắp đến, nhất định phải cẩn thận tiếp đón không được xảy ra sai sót!

Hai người siêu âm xong đã loại trừ khả năng mang thai ngoài tử cung, các chỉ số khác của đứa bé đều bình thường.

Bác sĩ dặn dò những mục cần chú ý, kê cho Sở Ngọc Bình một ít vitamin, rồi để bọn họ đi.

Cố Thanh Vân vui mừng hết mức, ngay lập tức gọi điện về cho bà Cố thông báo tin mừng. Bà Cố vui mừng nước mắt giàn giụa, vội vàng thắp hương khấn Phật, cảm tạ Phật tổ đã tha thứ cho lỗi lầm của bà gây ra.

Sau đó đến lượt người của Sở gia, ông nội bà nội của Sở Minh Hiên biết được chuyện này cũng vui mừng khôn xiết, ngay lập tức cho tài xế đưa họ đến Cố gia, nếu không phải vì Cố Thanh Vân nói mấy hôm nữa nhất định sẽ qua Sở gia, hai cụ già có lẽ cũng đã đến nơi rồi.

Nửa tháng sau lại đến Cố gia, tình hình đã hoàn toàn khác.

Bà Cố từ khi ăn chay niệm Phật, thái độ đối xử với Sở Ngọc Bình đã hiền lành hơn nhiều, đối với Đậu Đậu cuối cùng cũng có dáng vẻ mà một người bà nên có.

Một người vẫn luôn ghét bỏ cô bỗng nhiên hỏi han ân cần, trong thời gian ngắn, trái tim bé nhỏ của cô có chút không chịu đựng nổi đâu!

Cố Thanh Vân đưa bọn họ về nhà chưa lâu, Abel cũng đã lái xe của Sở Ngọc Bình về đến nhà, còn xách theo một hòm có mật mã đưa cho Cô Thanh Vân rồi xin phép ra về.

Cố Thanh Vân cầm chiếc hòm có mật mã đó, thấy vợ yêu ngồi trên sofa lật xem các việc cần chú ý khi mang thai, gương mặt bất giác mỉm cười, “Ngọc Bình, đây là gì thế? Tài liệu của công ty ư?”

Sở Ngọc Bình lắc đầu, “Không, là sản phẩm của Niệm Nô Kiều. Hôm nay chẳng phải đi uống trà chiều cùng mấy người nhà Vương Tôn Lưu Đổng đó sao. Mục đính chính của bọn họ chính là cái này.”

“Ồ? Tại sao?”

“Tốt chứ sao, chẳng phải anh nói gần đây em.. à, trẻ hơn rất nhiều sao? Chính là do cái này.”

Thực ra bà ngại phải nói ra. Uống thuốc của Đậu Đậu, dùng lọ bột trẻ lâu đó, lại cộng thêm việc Trường Sinh đã khỏi bệnh hoàn toàn, bà không những trẻ trung bên ngoài mặt, là tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều. Cho nên ở trên một vài chuyện khác, đôi vợ chồng lại một phen đỏ mặt.

Vì thế, khụ, mới có đứa con này trong bụng chứ sao!

Đậu Đậu lấy chai nước ngọt, quay ra thấy mặt Sở Ngọc Bình đỏ ửng, Cố Thanh Vân cũng có chút kì cục.

Đậu Đậu nghi hoặc nhìn hai người họ một hồi, nghe thấy tiếng ho của Cố Thanh Vân, “Đậu Đậu à, gần đây công ty thế nào rồi?”

Đậu Đậu mở nắp chai nước ngọt, “Khá tốt ạ, tháng sau sản phẩm ra mắt thị trường, chắc sẽ không vỡ nợ đâu.”

Sau đó nhìn thấy chiếc hòm mật mã nói, “Tinh chất chống nhăn đó có thể chống rạn bụng khi mang thai.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.