Chia Tay Thôi, Columbus (Goodbye, Columbus)

Chương 1




Nhiếp Ly nhìn Lý Hành Vân, khẽ mỉm cười nói: "Nguy hiểm là khó tránh khỏi, ta hiện tại nói như thế nào cũng mới chỉ ở Nhị Mệnh cảnh giới, những không cần lo lắng, nếu như Hành Vân huynh có thể hộ tống ta, giúp ta đến được trung tâm Thần Trì, vậy thì không thể tốt hơn nữa!"

Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, trong lòng Lý Hành Vân rùng mình, nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, hắn đã minh bạch ý đồ của Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly có biện pháp hấp thụ Thần Căn, vậy chỉ cần hộ tống Nhiếp Ly vào đến trung tâm Thần Trì, vậy là đủ rồi.

Nếu muốn công hạ cái trung đẳng Thần Trì đó, xác thực có chút khó khăn, bởi vì nơi đó có rất nhiều Thiên Chuyển cảnh Long huyết yêu thú, thậm chí có một đầu đạt tới Long Đạo cảnh. Nếu như Lý Hành Vân muốn tấn công chiếm lĩnh trung đẳng Thần Trì kia, việc này lấy thế lực của riêng hắn vẫn chưa đủ, phải liên hợp những thế lực khác cùng một chỗ mới được.

Nhưng một khi đã liên hợp thế lực khác, như vậy trung đẳng Thần Trì sẽ phải chia chác, không phải là chuyện hắn có thể tùy ý định đoạt, đây là nguyên nhân vì sao hắn mãi đến giờ vẫn không tấn công chiếm đóng cái trung đẳng Thần Trì kia.

So sánh lại, chẳng qua là lẻn vào trung tâm Thần Trì, so với công hạ Thần Trì thì đơn giản hơn rất nhiều.

Nếu như Nhiếp Ly cần hắn hỗ trợ, hắn như thế nào lại cự tuyệt?

"Được, nếu như Nhiếp Ly huynh đệ cần, ta liền gọi tất cả mọi người cùng đi một chuyến, giúp đỡ Nhiếp Ly huynh đệ bắt Thần Căn của Thần Trì kia! " Lý Hành Vân gật đầu nói, "Vậy khi nào thì chúng ta xuất phát?"

"Hai ngày sau!" Nhiếp Ly suy nghĩ một chút nói, một cái trung đẳng Thần Trì, một khi để vào trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ,sản lượng Linh Thạch tuyệt đối là cực kỳ kinh người, tuyệt đối đáng giá mạo hiểm!

"Được, vậy ta đi tập trung nhân thủ, cố gắng thành công trong một lần duy nhất!" Lý Hành Vân gật đầu nói.

Nhiếp Ly đi theo Lý Hành Vân, tới chỗ một Thần Trì, nơi đây tụ tập năm, sáu trăm người, đều là thủ hạ của Lý Hành Vân. Chỗ Thần Trì này là một trong những điểm dừng chân của Lý Hành Vân trong Đại thế giới.

Lý Hành Vân bắt đầu triệu tập nhân mã từ mọi nơi.

Từ sau khi thu thập những Thần Căn kia, Nhiếp Ly cảm giác được trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ tuôn ra lực lượng nhè nhẹ, làm dịu linh hồn, hắn đột nhiên có đi một chút cảm ngộ, tại Thần Trì phụ cận ở một mảnh đất trống ngồi xếp bằng xuống. Đã bắt đầu vận dụng Thiên Đạo Thần Quyết tu luyện.

Giữa tất cả công pháp, Thiên Đạo Thần Quyết không thể nghi ngờ là một trong những công pháp cường đại nhất trong Thiên Địa, theo thời gian trôi qua, Nhiếp Ly từ từ trôi lơ lửng đến không trung, từng cỗ một lực lượng bàng bạc mãnh liệt kích động.

Trong Linh Hồn Hải của hắn, từng đạo Minh văn phức tạp càng không ngừng lẩn quẩn vây quanh dây leo thần bí kia.

Trên dây leo. Một đóa hoa chậm rãi nở rộ, một thứ mùi thơm mạnh mẽ, tràn ngập toàn bộ Linh Hồn Hải.

Lập tức, hai Đạo Mệnh Hồn cũng đột nhiên trở nên nóng rực, tiêu trừ dần tạp chất trong đo, biến thành vô cùng tinh khiết.Lúc mùi thơm đang thả ra thì chỉ trong nháy mắt, Nhiếp Ly cảm giác toàn thân nóng khúng khiếp, dường như thân thể hắn đang ở trong ngọn lửa vậy.

Ầm!

Đột nhiên Linh Hồn Hải như bị nổ tung vậy, Nhiếp Ly đau đến độ gò má trắng bệch, mồ hôi hột đổ xuống liên tục.

Mặc dù không biết mình đến cùng bước trên con đường tu luyện gì, nhưng Nhiếp Ly vẫn dựa vào trực giác của chính mình, không ngừng mà ngưng luyện ra Mệnh Hồn. Trong Linh Hồn Hải ba đầu yêu linh cũng đang không ngừng ngưng luyện lấy.

Thời gian đưa đẩy, một giờ, hai giờ.

Phừng một tiếng.

Trong Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly.Lại cháy lên hình thành một Đạo Mệnh Hồn nữa, không nghĩ tới nhanh như vậy liền bước chân vào Tam Mệnh cảnh giới, hơn nữa Đạo Mệnh Hồn này lại là màu vàng.

Một đỏ, một lam, một vàng, ba loại màu sắc.

Dạng Mệnh Hồn thần kỳ này, làm cho đầu óc Nhiếp Ly càng nghĩ càng mơ hồ, bởi vì hắn cảm giác tự thân tu luyện, hoàn toàn không thể nắm bắt được. Khi thì chậm kinh người, vô luận Nhiếp Ly hấp thu bao nhiêu Linh Thạch, tu vi cũng rất khó tiến thêm. Khi lại đang ở một thời điểm ngẫu nhiên nào đó không thể giải thích bằng lời được mà tấn cấp, hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào.

Chẳng lẽ là bởi vì có quan hệ với Vạn Lý Hà Sơn Đồ?

Bất quá tu vi tăng lên, tóm lại là chuyện tốt.

Nhiếp Ly tiếp tục không ngừng mà dung hợp ngưng luyện lại tu vi bản thân, củng cố tu vi tại Tam Mệnh cảnh giới.

Ngay lúc này, bên ngoài Thần Trì, một thân ảnh khỏe mạnh bay vút đến, thì ra là một thiếu nữ tuyệt đẹp.

"Ngươi là người nào?" Thủ hạ của Lý Hành Vân vây quanh người thiếu nữ kia.

"Ta là Long Vũ Âm, ta đến tìm Nhiếp Ly, ta là đệ tử của hắn!" Long Vũ Âm sau khi dừng lại, nhìn về phía mấy người này nói ra.

Mọi người nhìn nhau, bọn hắn có nghe nói Long Vũ Âm là người của Long Ấn thế gia, về phần Long Vũ Âm đến cùng là đúng là đệ tử của Nhiếp Ly hay không, bọn hắn cũng không biết, bất quá tu vi của Long Vũ Âm chẳng qua là Thiên Mệnh cảnh giới, hoàn toàn ở trong phạm vi có thể kiểm soát.

"Nhiếp Ly công tử đang tu luyện, ngươi hiện tại không thể gặp, cũng chỉ có thể ở chỗ này chờ công tử tu luyện xong!" Một Thiên Tinh cảnh cường giả bên cạnh nói ra.

"Được." Long Vũ Âm gật đầu đáp.

Long Vũ Âm ở bên ngoài cách Nhiếp Ly mười mấy mét, nàng ngồi xuống ở trên một tảng đá, xa xa ngắm nhìn Nhiếp Ly ngồi xếp bằng tu luyện ở chính giữa, khí tức trên thân Nhiếp Ly, làm nàng cảm thấy một lực áp bách cường đại.

Không biết rốt cuộc là Nhiếp Ly đang tu luyện loại công pháp gì.

Trong khoảng thời gian này Long Vũ Âm đã suy nghĩ minh bạch, lúc trước phát sinh đủ chuyện, khiến cho Long Vũ Âm xác định một việc, đó chính là Nhiếp Ly tại lý giải võ đạo, tuyệt đối đã đạt đến cảnh giới thường nhân khó có thể tưởng tượng.

Đây là từ trước tới nay, ngoại trừ sư phó của nàng ở bên ngoài, một người duy nhất làm nàng cảm giác bội phục!

Chỉ có Nhiếp Ly, mới có thể dẫn dắt nàng tiến đến đỉnh phong võ đạo!

Cho nên nàng quyết định bái Nhiếp Ly làm sư phó!

Dù Nhiếp Ly là đệ tử của Ứng Nguyệt Như, bối phận này tuy không đúng, nhưng mà người tập võ thành si (cuồng/yêu) như nàng, cũng không quản được nhiều như vậy. Những thứ ý kiến trần tục, há có thể ngăn cản quyết tâm của nàng? (Long Vũ Âm nói bối phận không đúng, ở đây mình hiểu như sau => Ứng Nguyệt Như là sư phó Nhiếp Ly, Nhiếp Ly lại được Long Vũ Âm bái làm sư phó. Đáng ra Long Vũ Âm phải bái Ứng Nguyệt Như làm sư phó mới đúng => bối phận bắt cá hai tay... hắc hắc (¬‿¬))

Lúc này Nhiếp Ly vẫn còn đang tu luyện, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn ngây ngốc chờ ở một bên.

Nhiếp Ly vẫn đang đắm chìm trong tu luyện, không ngừng mà thúc giục ba Đạo Mệnh Hồn,lực lượng Mệnh Hồn bành trướng mãnh liệt, dao động xung quanh dây leo, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mênh mông, mãnh liệt tiến nhập vào đầu Thánh Huyết Dực Long, Thánh Huyết Dực Long thực lực cũng đang điên cuồng tăng lên, Nhất mệnh, Nhị Mệnh, Tam Mệnh, dần dần vượt qua cả thực lực bản thân Nhiếp Ly mà vẫn không thấy dừng lại, một mực đạt tới Ngũ Mệnh cảnh giới mới chịu dừng lại.

May mắn có dây leo trói buộc, bằng không mà nói Thánh Huyết Dực Long tuyệt đối sẽ vùng vẫy thoát ra.

Nhiếp Ly tranh thủ thời gian ngưng luyện tu vi, thu nạp lực lượng của bản thân, không thể để cho Thánh Huyết Dực Long lại như vậy tiếp tục mạnh lên, miễn cho Thánh Huyết Dực Long thoát ly khỏi khống chế.

Thần cấp tính phát triển Long Huyết Yêu Linh, quả nhiên rất tuyệt vời, tuy rằng thực lực của Hổ Nha Hùng Miêu cùng Ảnh Yêu Yêu Linh cả hai đã ở Ngũ Mệnh cảnh giới, nhưng Thánh Huyết Dực Long sức chiến đấu tuyệt đối không chỉ gấp mấy lần Hổ Nha Hùng Miêu.

Rất lâu sau đó, Nhiếp Ly rốt cuộc mở mắt, thời điểm hắn mở mắt, tiến vào tầm mắt hắn là gương mặt thanh lệ của Long Vũ Âm.

"Ngươi tại sao lại ở nơi này?" Nhiếp Ly nghi ngờ hỏi.

Long Vũ Âm đứng thẳng người, ưỡn ngực lên, khuôn mặt rất nghiêm túc nói: "Ta quay về đã suy nghĩ thật lâu, ta muốn bái ngươi làm thầy, xin ngươi nhận ta làm đồ đệ!"

Nhiếp Ly nhìn bộ dạng vô cùng trịnh trọng kia của Long Vũ Âm, hơi sững sờ, lập tức khẽ cười một cái nói: "Cái này không phù hợp quy củ, ngươi là sư muội của sư phó ta, ngươi lại muốn tới bái ta làm thầy?" Nhiếp Ly khoát tay áo nói, "hay là bỏ đi!"

Sau khi nói xong, Nhiếp Ly xoay người bỏ đi.

"Chờ một chút!" Long Vũ Âm vội vàng gọi Nhiếp Ly lại, "Việc này cũng không phải là vấn đề quy củ,trên con đường võ đạo,người giỏi làm thầy! Chúng ta riêng phần mình luận giao(tự ngộ đạo?), xin ngươi hãy nhận lấy ta!"

Quay đầu nhìn đến Long Vũ Âm mang theo khuôn mặt nóng nảy lẫn quật cường, Nhiếp Ly minh bạch, Long Vũ Âm một khi quyết định chuyện gì, chín trâu kéo lại cũng không được. Nữ nhân này đối với võ đạo, quả nhiên là si mê a. Bất quá linh cảm của Long Vũ Âm là đúng, ngoại trừ Nhiếp Ly, không ai có thể ở trên con đường võ đạo chỉ điểm nàng.

"Ngươi nói đùa sao?" Nhiếp Ly vừa đi vừa cười nói, trong nội tâm xác thực suy tư mở ra, thu Long Vũ Âm làm đồ đệ thì cũng chẳng có chỗ xấu gì.

"Ta không có nói đùa, ta nói nghiêm túc." Long Vũ Âm vội vàng theo sát nói, "chỉ cần ngươi nguyện ý nhận ta làm đệ tử, ngươi để cho ta làm cái gì ta cũng nguyện ý!"

"Ngươi chắc chứ?" Nhiếp Ly quay đầu nhìn hướng Long Vũ Âm tự tiếu phi tiếu (cười mà như không cười) nói.

"Chắc chắn." Long Vũ Âm gật đầu, sau đó chần chừ một chút, nói, "chỉ cần không phải phản bội Vũ Thần Tông, phản bội gia tộc!"

"Thật sự sao?" Nhiếp Ly hướng phía Long Vũ Âm tiến đến vài bước, khoảng cách với Long Vũ Âm vẻn vẹn chỉ "xa" một bước, chẳng qua là thiếu chút xíu nữa là đụng vào lồng ngực của Long Vũ Âm rồi, khóe miệng của hắn có chút câu dẫn ra một tia mỉm cười tà ác, cúi đầu mà nhìn Long Vũ Âm, cùng gò má của Long Vũ Âm chỉ vẻn vẹn chỉ cách có một chút.

Nhìn dáng vẻ của Nhiếp Ly, bộ ngực của Long Vũ Âm càng không ngừng phập phồng, khuôn mặt một mực hồng đến tận cổ, cúi đầu xuống, trái tim đập loạn thình thịch, hai tay nắm thật chặt, hô hấp cũng không nhịn được mà dồn dập thêm vài phần, nhưng mà nàng suy nghĩ một chút, vẫn có chút quật cường ngẩng đầu lên mà nhìn Nhiếp Ly.

Long Vũ Âm da trắng như tuyết, khuôn mặt như vẽ, trên người truyền đến hương thơm nhàn nhạt của thiếu nữ, không thể không nói, dứt bỏ cái tính tình hỏa bạo kia không nói, Long Vũ Âm tuyệt đối là một mỹ nhân chính hiệu.

Nhiếp Ly bất quá trêu thoáng một phát Long Vũ Âm mà thôi, nhìn dáng vẻ khẩn trương của Long Vũ Âm, Nhiếp Ly không khỏi cười ha ha một tiếng, hắn thu hồi ánh mắt, quay người đi đến nói: "Vậy được rồi!"

Long Vũ Âm tuy rằng nóng nảy quật cường, nhưng xét cho cùng chỉ là một thiếu nữ thiếu kinh nghiệm mà thôi.

"Cái gì?" Long Vũ Âm ngẩng đầu run giọng hỏi, có chút kích động, nàng không nghĩ tới, Nhiếp Ly cư nhiên sảng khoái như vậy mà đáp ứng xuống.

"Ta có thể thu ngươi làm đồ đệ, bất quá tiếp đó, phải xem ngươi biểu hiện. Nếu vi sư không hài lòng, tùy thời có thể đem ngươi trục xuất khỏi sư môn!" Nhiếp Ly khẽ cười nói, chuyện phát triển trên cơ bản cũng còn tính là nằm trong dự đoán của Nhiếp Ly, hắn biết Long Vũ Âm sẽ tới tìm mình, hơn nữa Long Vũ Âm một khi nhận định chuyện tình gì, cơ bản đều sẽ không buông tha, chẳng qua là Nhiếp Ly không đoán được, Long Vũ Âm sẽ áp dụng loại hình thức bái sư này.

Nhìn bóng lưng của Nhiếp Ly, Long Vũ Âm mừng rỡ bước theo nhanh hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.