Chỉ Yêu Mình Em - Mộ Thời Yên

Chương 29




Không lâu sau đó thì mây giông đã tan, mưa đã tạnh. Trả lại cho mọi người tầm nhìn rõ ràng sau cơn mữa trắng xóa trên đỉnh ngọn đồi.

Alice cũng đã từ cơn mê mà tỉnh lại và khá khó thích ứng với hiện thời hơn là Alexander. Đầu óc cô vẫn còn choáng váng vì sự đột ngột của linh giác nhạy của mình.

Mang cái danh Hime-Miko đến đây chắc chẳng còn là gì nữa rồi nên cô chỉ có nương nhờ Alexander và sự sắp xếp của Phi Linh mà thôi.

Mất khoảng vài giờ không dùng đến bất kỳ năng lực gì.

May mắn thay, mọi người không hề chạm trán với bất cứ Thần Linh nào. Ẩn dật kiểu như này đúng là khá quen thuộc với Phi Linh khi nhiều lúc cậu còn ở quá khứ sinh sự với rất nhiều cao thủ khiến cậu phải chạy bán sống bán chết để trốn được.

Tồn tại là tất cả so với việc mình có ở đỉnh cao nhất hay không, có sống sót là tốt nhất.

“Anh muốn ngủ một giấc quá…” Phi Linh thầm thì. Eriserine nghe được và nói.

“Anh ngủ được à?”

“Xỏ xiên anh quá đấy”

Ngay sau đó mọi người nhìn về phía trước, hiện trong tầm mắt của Phi Linh đã có một thung lũng hình chữ U. Dãy thung lũng bao quanh một hồ nước và có vẻ sẽ đổ ra biển.

Qua khỏi bên kia ngọn đồi và đúng là cơn mưa không hề xuất hiện ở đây.

Có vẻ như tại phía Tây không hề có ngọn đồi nào để luồng gió nóng bị cản lại và cứ thể thổi đến phía bên kia của ngọn đồi mà Phi Linh đã từng hứng mưa. Hiện tượng Foehn diễn ra khiến phía bên thung lũng này không hề có mưa.

Có lẽ cũng vì nguyên nhân làn khí nóng này mà gây ra sự ẩm ướt khiến cho những người dân cư nơi đây phải từ bỏ cuộc sống tại đó.

“… thực tế thì chúng ta đang đi một cách vô định nhỉ?” Eriserine bỗng thốt lên một ý kiến và nó trúng tim đen của Phi Linh.

Cậu đi tìm cái gì chứ? Thực tế đúng là như vậy thật, không dùng sức mạnh của mình thì làm sao xác định sẽ làm gì tiếp theo.

“Nếu vậy, sao không thử tìm các Campione khác?”

Alexander đề ra ý kiến.

“Có lẽ sẽ có một vài tên sẽ bị Thần Linh truy đuổi đây…”

Phi Linh nhíu mày, trong đám 7 người là Campione, có một, hai người là rất hay manh động. Phi Linh liên tưởng đến Luo Hao và Voban sẽ không ngồi yên.

Mặc dù nói như vậy, nhưng nhóm của Phi Linh phải mất thời gian khá nhiều để tìm được tin tức của những Campione khác.

Một tháng sau khi dò hỏi trong lặng lẽ, tránh sự chú ý của các vị Thần Linh, người liên tục tạo mưa làm gió khắp nơi.

Cũng may là một số vị đã bị Phi Linh xóa sổ khỏi Thần Hệ không có xuất hiện tại đây nữa nên ít nhất đã bớt được một phần nào đó gánh nặng.

Tiếp đó, khoảng thời gian này cũng có một vài chuyện không tốt cho nhóm của Phi Linh cho lắm. Voban đã bị một vị Thần Linh nào đó ra tay giết chết vì tự xuất hiện và tấn công những vị Thần Linh mà gây sự chú ý.

Dù sao Voban không hề biết chuyện gì đang diễn ra và bị sức mạnh của Quyền Năng làm mờ mắt.

Hơn nữa, Phi Linh hiểu rõ điều này hơn bất kỳ ai khác bị lôi vào sự việc này, có người hiểu thì cũng chỉ có mỗi Eriserine mà thôi.

Thời đại này là thời đại mà Thần Linh và Nhân Loại sống chung với nhau, và hơn cả thế, Thần Linh xuất hiện không phải là Dị Thần, mà họ là nguyên gốc Thần Linh.

Nguyên gốc ở đây là cả về sức mạnh và mọi thứ.

Mà một Campione sở hữu sức mạnh của Dị Thần – Những vị Thần đã “chết” và trở về qua Thần Thoại như một thiên tai – sẽ không phát huy được hết uy lực của Quyền Năng đó.

Tự ý xuất đầu lộ diện và tấn công Thần tại thời điểm này vô cùng nguy hiểm. Thời này, Á Thần và Thần tồn tại đều nắm giữ Thần Thể, Campione cũng có Thần Thể, nhưng Thần Thể này mang trong mình Sát Thần Tính. Cũng có thể coi cơ thể của Campione là một nơi chứa đựng Thần Tính.

Ngoài tin xấu ấy thì tin tốt vẫn còn, Phi Linh đã tìm được Luo Hao. Với tính cách của cô giáo chủ đại vương giả này thì cậu bắt gặp cô ta trong lúc cô đang đánh nhau cùng một Á Thần vì tranh chấp nhỏ trong giao tiếp.

Madame Aisha, Campione ít xuất hiện nhất và gần như không dính dáng đến chính trị, cô ta thường có sở thích du lịch khắp nơi với Quyền Năng của bản thân có khả năng đưa cô đến bất kỳ đâu một cách ngẫu nhiên.

Ban đầu Aisha bất ngờ xuất hiện khi nhóm Phi Linh đang cố tránh tiếp cận với lực lượng Thần Tính đang tiếp cận mình. Tuy nhiên sự trùng hợp là Aisha là chủ nhân của nguồn Thần Tính ấy. Và nhóm Phi Linh gặp được Aisha trong tình trạng như vậy.

Aisha lúc sau mới giúp nhóm của Phi Linh tìm được tung tích của Luo Hao.

Mặt khác Godou và Doni cũng đi cùng nhau, Godou có vẻ như tâm trí bất ổn vì sự chuyển biến nhanh chóng. Phi Linh vẫn chưa tìm được vị trí của hai người đó.

John Pluto Smith thì tạm thời ổn khi ở một mình.

---------

Hôm nay trời xuất hiện một luồng không khí khá ngộp ngạt. Trùng hợp thay, nhóm của Phi Linh đang ở gần khu vực này. Bọn họ vẫn đang tiếp tục tìm kiếm những Campione khác và một số phương hướng để có thể quay trở lại thời đại của mình.

“Thế rốt cuộc chúng ta phải làm cái gì đây? Ta có thể dùng Quyền Năng để đi tìm những tên Vương khác được, cần gì phải giấu diếm hạ lưu như kiểu của các ngươi!”

Luo Hao có vẻ như không chấp nhận mọi chuyện cho lắm.

“Cô có thể làm cho bầu không khí xung quanh này im lặng một chút không?” Alexander liếc mắt nhìn Luo Hao trong khi đi ở phía trước cô. Alice đi ngay bên cạnh cậu ta.

Mỗi người bọn họ đều khoác trên người áo choàng trùm đầu chứng minh mình là lãng khách.

Trong lúc vài nhân vật phía sau đang tranh chấp một số chuyện lặt vặt, Phi Linh dường như có phần chán nản.

“Sao thế? Coi bộ anh có vẻ chán nản nhỉ?” Eriserine nắm bắt tính khí của Phi Linh là rõ nhất nên cô đã lên tiếng hỏi han.

“Kh-không có gì… Nói sao nhỉ. Có chút khó chịu vì phải sống ẩn dật thế này… “

“Hả?! Thật đấy à? Thế anh sống thế quái nào được trong khoảng thời gian kiếp kia thế?”

Eriserine cười nhẹ một cái.

“… Nói về kiếp trước…tại sao anh lại sống được vậy? Thật lòng anh không nhớ được, nó cứ như---”

ÂM---

Cuộc đối thoại để bán thời gian này chỉ kéo dài một vài phút thì đột nhiên có một động tĩnh cực lớn xảy ra tại phía xa xa, nơi mà họ dự định sẽ đi đến.

Ở trung tâm của vụ chấn động, có hai bóng người đang tách ra. Đám khói mù mịt làm tầm nhìn của nhóm Phi Linh, vì thế họ không thể quan sát rõ ràng bên trong đám khói ấy là bóng dáng của ai.

“Chuyện gì vậy?!”

Phi Linh nhíu mày.

(Lại có Thần Linh giao tranh vơi1 nhau hay sao?)

Phi Linh thầm nghĩ. Vào thờ điểm vụ nổ diễn ra, Phi Linh cảm nhận được Thần Tính cùng Thần Niệm toát ra từ nơi đó làm cậu kết luận rằng có hai vị Thần Linh đang giao đấu với nhau.

Nhưng thực chất ngọn nguồn của vụ nổ này lại do một Sát Thần Giả cùng với một vị Thần tạo ra.

“Bốn người các ngươi hãy ở lại đây. Illya, con cũng đừng đi. Đợi ta xem xét chuyện gì? Còn em… ”

Phi Linh đưa ra quyết định nhanh chóng và đảo mắt lên người Eriserine.

“Anh ra lệnh cho em sao?” Eriserine dướn mày thanh của mình. Cô khoanh tay lại hiển uy trước mặt Phi Linh làm cậu không thể làm khác ngoài việc từ bỏ ý định bảo Eriserine ở lại.

“Tùy em vậy… ”

Phi Linh lầm bầm.

“Đúng là sợ vợ thật!” Aisha hô nhẹ. Alexander và Alice đều gật đầu tán thành.

Aisha quan sát rất kỹ cả nhà Phi Linh trong suốt quãng đường đi vừa qua. Cô có chút tò mò về lai lịch và khả năng của cả ba người nhưng vẫn không tìm hiểu được gì.

“Đúng là một tên nhu nhược. Không hề ra dáng quân vương được một chút dù là trượng phu.”

Luo Hao khoanh tay nhìn đi nơi khác và chế nhạo Phi Linh.

“Rồi, rồi… các người cứ ở yên đây thì có nói gì ta cũng chẳng quan tâm đâu.”

Phi Linh phất tay cho qua. Luo Hao liền phản ứng lại.

“Này! Ta chưa hề có ý định ngồi yên đợi sự thành đâu đấy!”

Dường như Luo Hao không thể kiềm hãm tính khí vương giả của mình được khi nó đã ngấm vào máu của cô rồi. Cô chỉ tay về phía Phi Linh và Eriserine trong lúc nói.

Phi Linh liếc mắt nhìn Luo Hao một cái nhưng chẳng hề có ý tứ gì cả. Chỉ đơn giản là nhìn mà thôi.

Sau đó Phi Linh phóng người về phía đám khói dày đặc cùng với Eriserine. Luo Hao cũng phi thân đi ngay một lúc sau đó.

Alexander, Alice và Aisha nhìn nhau rồi nhìn Illyasviel.

“Mọi người có chuyện gì sao?” Illyasviel tò mò khi nhận ra sáu con mắt đang nhìn mình. Cô nghiêng đầu hỏi. Nhưng cả ba người đều lắc đầu, hành động đồng loạt ấy càng khiến Illyasviel khó hiểu.



“Em nghĩ anh đừng nên để tâm trạng ấy kéo dài. Sẽ không tốt nếu còn như vậy đâu nhé.”

Phi Linh và Eriserine cùng nhau bay trên không trung. Eriserine lên tiếng.

“… Anh hiểu rồi… anh chỉ suy nghĩ vớ vẩn mà thôi. Chẳng có gì làm anh nản lòng đâu nhé.” Phi Linh hé răng trắng cười tự tin mà đáp lại với Eriserine.

“Vậy sao.”

Eriserine hờ hửng đáp lại. Cô tiếp tục nhìn về phía trận chiến đang diễn ra ở phía trước và Phi Linh thì quay lại nhìn Luo Hao đang theo ngay phía sau.

Ở trong đám khói kia.

“Nhân loại khốn kiếp! Mau trả vợ ta lại ngay!”

Một vị thanh thiếu niên với khuôn mặt anh tuấn. Mái tóc dài màu cam, phần tóc mái dài gần che hết con mắt của anh ta. Anh ta cầm một thanh kiếm một lưỡi dài nhưng khong phải kiếm nhật, nó nhìn giống thanh đao dài và không quá to thôi.

Trang phục của anh ta như chiến phục của người Ấn cổ vậy. Giọng nói của anh ta khá trẻ, không đúng với tuổi thật của mình.

Phi Linh cảm nhận được Thần Tính lẫn Thần Niệm từ người này. Chắc chắn đây là một vì Thần.

Người còn lại trong già dặn hơn nhưng Phi Linh không hề thích thú khi gặp phải người này. Cậu cảm giác sự nham hiểm và độc ác từ người hắn.

Ông ta có Thần Tính nhưng dường như chỉ có một phần nào đó Thần Niệm nên có lẽ là Á Thần chăng? Nhưng mà nếu như vậy thì vị Thần kia hẳn không quá để ý tới một Á Thần hay một Á Thần lại suy nghĩ điên rồ gì mà lại chọc giận một vị Thần cơ chứ.

“Linh, cẩn thận một chút… ”

Eriserine dặn dò Phi Linh một chút. Phi Linh gật đầu và nhíu mày nhìn cả hai người đang dẫn trận chiến đến cao trào trong đống lửa đang dần lan tỏa ra khắp nơi.

“Ờ… chắc rồi!” Phi Linh đáp.

----------

Xin lỗi ae… dạo này ta gặp nhiều vấn đề quá nên không viết tiếp. Giờ ổn rồi nên ta sẽ chạy lại ^_^ mong lại được ủng hộ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.