Chỉ Trách Em quá Quyến Rũ

Chương 8: Sinh Thần Thái Hậu




Editor: May

Thật ra, bắt đầu từ năm ba tiểu học, cô liền biết Lão Lộ là một người đàn ông mang theo cô không dễ dàng, cô không ngoan, nhưng vẫn luôn chịu đựng tính tình cực ít gặp rắc rối, cho dù gây ra họa, cũng đều tận lực tự mình giải quyết.

Cô đều đã quên, cái loại cảm giác gây ra họa này, có gia trưởng che chở này.

Hóa ra cho tới nay, cô đều phẩm học kiêm ưu như vậy sao?

Lưu chủ nhiệm nói chuyện điện thoại xong trở về, vẻ mặt vẻ mặt phẫn nộ, “Lộ Tình Không, cô đến số điện thoại của người giám hộ cũng dám nói dối? Lộ Viễn Kiều nói mình và cô không hề có quan hệ, còn nói tôi gọi nhầm điện thoại! Xem ra quyết định đuổi cô ra khỏi cổng trường này là chính xác không thôi.”

Tình Không nhắm mắt, như cô sở liệu, Lão Lộ là quyết tâm muốn phủi sạch quan hệ với cô, sẽ không quản cô nữa.

“Cô còn có gì để nói?” Lưu chủ nhiệm lại hỏi.

“Nếu hôm nay không thấy được gia trưởng nhà tôi? Nếu tôi không đồng ý quyết định của ông thì sao?” Tình Không nhàn nhạt hỏi lại.

“Cô có quyền lợi gì mà nói không đồng ý?”

Thái Hiểu Hàm tiến đến bên tai cô dùng tiếng nói chỉ có hai người mới có thể nghe thấy nói, “Lộ Tình Không, thẳng thắn nói cho cô biết, tôi chính là muốn lấy tội cô đả thương người tội khiến cô chịu phạt, chú Lưu và ba tôi tuyệt đối sẽ an bài, thức thời, liền ngoan ngoãn thôi học, tôi sẽ nhắm mắt làm ngơ.”

“Ai bảo cô không có việc gì cả ngày lắc lư ở trước mặt Lạc sư huynh? Ai bảo cô là một cô nhi không quyền không thế chứ?”

Thật ra, Thái Hiểu Hàm nói không sai, đến Lão Lộ cũng không muốn quản cô, hiện tại cô thật là một cô nhi không quyền không thế không nơi nương tựa.

“Thái Hiểu Hàm, tôi tự hỏi không có đắc tội cô, vừa rồi Lưu chủ nhiệm cũng nói, toàn bộ học kỳ của tôi, hai phần ba thời gian đều thiếu khóa, hai phần ba bạn học trong lớp học tôi đều không nhận biết, tôi rất bận, tôi thật đúng là không có thời gian quản cô, vây quanh Lạc sư huynh gì đó chỉ do cá nhân cô tới phán đoán, cô hại người mà chẳng ích gì như vậy có ý nghĩa gì?”

Tình Không liền không rõ, sao những thiên tiểu thư áo cơm vô ưu này đều ăn no rãnh mỡ, không có việc gì lại đi tìm việc.

“Tôi thích! Không ngại nói cho cô biết, Phồn Tinh cũng là chị em tốt của tôi, cô ấy đã sớm muốn chơi cô, hôm nay là chính cô đưa tới cửa, trách không được người khác.”

Tình Không gật gật đầu, xem như hiểu rõ chuyện như thế nào, “Có phải nếu hôm nay tôi không chủ động thôi học, các người liền không cho tôi xem bác sĩ, nhốt tôi ở nơi này, thẳng đến khi tôi đồng ý mới thôi không?”

Lưu chủ nhiệm nhìn cô, “Hành vi của cô ác liệt, lui ba lần học đều không đền bù được, giam cô ở chỗ này cũng coi như là thích hợp.”

Tình Không biết bọn họ quyết tâm, tranh cãi nữa cũng vô dụng, cười lạnh một tiếng, lấy điện thoại di động từ cặp sách ra lật tìm danh bạ --

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.