Chí Tôn Đào Phi

Chương 28




Hôm nay là giao thừa của năm 1731 thiên nguyên, một năm cũ sắp qua đi rồi, nghĩ lại thời gian trôi đi thật là nhanh, bọn ta tiến vào Vị Ương cung hình như mới chỉ được có một lát thôi, còn chưa hoàn toàn quen thuộc với hoàn cảnh nơi này, mà thời gian một năm đã qua đi mất.

Tiểu sử của Phong lĩnh ta chỉ viết được tới mỗi phần ở Kim Xuyên đạo, chuyện ở kinh đô Ni Lạc Thần vẫn còn chưa có bắt đầu nữa, ôi, làm sao ta làm ham chơi như vậy chứ?

Nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì năm sau thảm mất rồi, ai cũng nhìn ra được năm sau nhất định sẽ càng có nhiều chuyện kích động nhân tâm xảy ra, chiến tranh giữa đế quốc Lam Vũ, nước Y Lan và nước Mã Toa sẽ càng thêm kịch liệt, câu chuyện về Phong lĩnh sẽ càng thêm tuyệt vời.

Nhật ký ngày hôm nay phải viết trước rồi, bởi vì buổi tối ở Vị Ương cung của ca vũ hội lớn, có lẽ là bởi vì nguyên nhân tân hôn, Phong lĩnh năm nay cuối cùng cũng tổ chức tiệc tối liên hoan mừng năm mới hiếm hoi.

Ừm, ta nghĩ ngài khẳng định trước kia đối với bữa tiệc liên hoan năm mới có ấn tượng không tốt nào đó, cho nên không có hứng thú với nó, kỳ thực rất sớm đã có người đề nghị rồi, nhưng đều bị ngài không chút do dự từ chối, thật may là cuối cùng ngài vẫn không chống lại được yêu cầu của ba mươi vị phu nhân, đồng ý tổ chức một lễ hội long trọng, nếu không bọn ta đã không có cơ hội no nê con mắt rồi.

Nội dung lễ hội tất nhiên là có Tiêu Tử Phong tỷ tỷ toàn quyền tổ chức rồi, điều này đối với tỷ ấy mà nói khẳng định là thành thạo quen thuộc mà, tỷ ấy vốn xuất thân là nữ nghệ sĩ, nhất định sẽ tổ chức một lễ hội hoàn mỹ tuyệt đối, ngoạn mục vô cùng.

Ôi, hiện giờ ta đã sốt ruốt chờ buổi tối sớm đến rồi.

Đối với Phong lĩnh mà nói, giao thừa năm nay là ngày đại đoàn viên hiếm có, ngay cả các vị phu nhân ở đại lục Y Vân cũng đều trở về rồi, hơn ba mươi người ngồi đầy cả nhà, nào nhiệt chưa từng có, các tỷ ấy tựa hồ cũng tạm thời quên đi chuyện không vui buổi hôn lễ bị đem bán kiếm tiền, tỏ ra vô cùng cao hứng và thoải mái.

Rất nhiều vị phu nhân từ đều năm tới cuối năm đều khó gặp mặt được Phong lĩnh hai lần, hiện giờ có thể trở về bên cạnh ngài, tất nhiên là cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nhất là Lô Khắc Lôi Đế Á tỷ tỷ và Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ , cả năm đều ở đại lục Y Vân xa xôi, chỉ riếng nỗi khổ tương tư thôi đã đủ dành vò các tỷ ấy rồi.

Bất quá, mặc dù hôm nay là giao thừa, nhưng ở bên trong Vị Ương cung vẫn bao phủ trong niềm vui của tân hôn, không khí cũng là không khí lễ tân hôn, khắp mọi nơi giăng đèn kết hoa, từng bừng nào nhiệt.

Nếu như là lễ mừng năm mới, thì đáng lẽ ra phải treo đèn lồng đỏ năm mới vui vẻ, nhưng đèn lồng đại hỉ treo lên vào hôn lễ vẫn vô cùng tươi sáng, vốn mang nguyên tắc tiết kiệm, Phong lĩnh nói, không cần đổi nữa, coi như là năm mới đi, vì thể là những chiếc đèn lồng đó liền được giữ lại, đẹp thì đẹp thật đó, nhưng luôn có cái cảm giác trông chẳng ra thể loại gì cả.

Ta kỳ thực không thích không khí trang nghiêm long trọng như vậy của Vị Ương cung, sinh hoạt ở bên trong Vị Ương cung còn không tự do tự tại như ở bên hồ Mạc Sầu, bên trong Vị Ương cung cũng không có nhiều nơi có thể vui chơi như ở bên hồ Mạc Sầu.

Chỉ tiếc rằng, nơi đây ngưng tụ không khí hoàng gia, kinh đô Ni Lạc Thần cũng là vùng đất đặt thủ đô không cần phải nghi ngờ, cho nên dù Phong lĩnh không muốn ở nơi này, nhưng cũng không tiện nói ra.

Huống chi, trừ bỏ ra chỗ ở không thoải mái không nói, thì kinh đô Ni Lạc Thần còn có rất nhiều ưu thế, ít nhất thì nơi này cũng rất hào hoa, có phòng ở rất rất lớn, nếu không có nữ quan tra tuần đáng ghét kia, có lẽ cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn một chút ….

Trước khi hôn lễ được cử hành, Vị Ương cung đã thực hiện chế độ nữ quan, nữ quan khác thì cũng được đi, đều là tỷ muội của mình cả mà, chuyện gì cũng dễ nói chuyện là, chỉ những nữ quan tra tuần là phiền phức.

Trước kia chỉ có các vị tỷ tỷ quản lý bọn ta, tối đa nói hai câu là xong, sẽ không tính sổ về sau, hiện giờ bắt đầu có những những bà già tới quản bọn ta rồi, những bà già đó đều là đồ biến thái, bọn họ đều là những nữ nhân xấu kiếm về từ bên ngoài, trượng phu của bọn họ chết rồi, cho nên tâm lý không bình thường, không thích nhìn thấy người khác vui đùa, nhìn thấy rồi là sẽ ghi vào trong hồ sơ, sau đó tới cuối tháng sẽ lận ra tính sổ, chẳng những bớt tiền, còn phải đánh tay, nghiêm trọng hơn là phải đánh mông, ôi thật là đáng thương, theo bên cạnh Phong lĩnh không còn là thiên đường nữa rồi.

Có những nữ quan tra tuần đáng ghét đó tồn tại, ta làm việc gì cũng phải dè dặt thật trọng, không thể làm trái quy củ, ta đi nhanh một chút cũng không được, nhanh quá sẽ bị người ta cho rằng thiếu chững chạc, vén váy lên đi đường cũng không được, sẽ bị nói là không chú ý tới lễ nghi tư thái, đó cũng là tội rất nặng.

Còn về phân lén lút uống rượu vào buổi tối vậy thì càng không thể rồi, nói không chừng người ta thập thò ở bên ngoài cửa sổ âm thầm theo dõi bọn ta, ôi thôi thương thay, cuộc sống ở Vị Ương cung càng ngày càng giống địa ngục rồi, sao lại không có một ai đứng lên phản kháng chứ, nếu như có người có thể đuổi những nữ nhân đáng ghét đó đi, thì sẽ tốt biết chừng nào!

Thập Tứ công chúa tỷ tỷ tỷ tỷ cuối cùng cũng trở thành hoàng hậu rồi, đây là điều tỷ ấy luôn muốn có được, mà cũng chẳng ai có thể tranh giành được với tỷ ấy, tỷ ấy là một dị loại của đế quốc Đường Xuyên, đối với sự tuyệt tình của phụ thân tỷ tỷ ấy thì ai ai cũng thấy, tỷ ấy đối với phụ thân của mình cũng chẳng có chút tình cảm nào, đương nhiên phụ thân của tỷ ấy cũng chẳng có chút tình cảm nào với tỷ ấy.

Cho nên đế quốc Đường Xuyên diệt vong rồi, tỷ ấy cũng chẳng cảm thấy bi ai, cho dù là phụ thân của chết rồi, tỷ ấy cũng chẳng có lấy một giọt nước mắt nào, nữ nhân như vậy đối khi cảm thấy rất vĩ đại, nhưng đôi khi cũng cảm thấy rất đáng sợ, nữ nhân mà ngay cả tình thân cũng không để ý, khi làm việc rất quyết đoán.

Còn may, tựa hồ tỷ ấy đối với Phong lĩnh còn có chút cảm giác, mà tỷ ấy cũng chỉ có dựa sát vào Phong lĩnh mới có thể giữ vững được địa vị của mình, nếu không khẳng định có vô số ánh mắt ghen tỷ đem tỷ ấy hòa tan.

Tiêu Tử Phong tỷ tỷ cũng đã trở thành hoàng hậu như ước nguyện rồi, đây tựa hồ là chuyện ở trong tình lý rồi, từ rất lâu rồi, ở Đan Phượng hành cung của địa khu Mỹ Ni Tư, đã có thể nhìn ra, tỷ ấy là một nữ nhân không chịu khuất mình dưới người khác, tỷ ấy có năng lực, có thủ đoạn, có thể giành được mọi thứ mà tỷ ấy muốn.

Tỷ ấy cũng có năng lực cùng các vị tỷ muội chung sống, để các vị tỷ muội tâm phục khẩu phục coi tỷ ấy là lão đại, khuyết điểm duy nhất của tỷ ấy chính là xuất thân không được tốt lắm, không có xuất thân cao quý như Thập Tứ công chúa tỷ tỷ.

Nhưng bản thân tỷ ấy không từ bỏ, tỷ ấy có thể phát hiện ra giá trị bản thân của mình, có thể giúp Phong linh quản gia, đó chính là sở trường lớn nhất của tỷ ấy, nữ nhân ở bên trong Vị Ương cung, sợ Tiêu Tử Phong tỷ tỷ khẳng định là trên cả Thập Tứ công chúa tỷ tỷ.

Đắc tội với Thập Tứ công chúa tỷ tỷ có lẽ là không có chuyện gì lớn, nhiều nhất là bị Phong lĩnh giáo dục mấy câu thôi, nhưng đắc tội với Tiêu Tử Phong tỷ tỷ, thì tỷ ấy có rất nhiều thù đoạn cho ngươi phải nếm đủ mọi đau khổ.

Khả năng có chút mất mát chỉ có Phượng Thái Y tỷ tỷ thôi, tỷ ấy không muốn tử bỏ quân quyền, nên chỉ đành từ bỏ thân phận hoàng hậu, đây đúng là một quyết định thống khổ.

Đối với tỷ ấy mà nói, cả hai thứ đều vô cùng quan trong, người dân Y Lệ Nạp hi vọng nhìn thấy tỷ ấy trở thành một trong số hoàng hậu, vì đó là vinh dự của Y Lệ Nạp, nhưng tỷ ấy lại càng say mê quyền lực của quân đội hơn, có lẽ là thảm án của Y Lệ Nạp đã kích thích tỷ ấy, làm cho tỷ ấy cho rằng chỉ có nắm giữ quân đội, mới là đáng tin cậy nhất.

Suy nghĩ của tỷ ấy giống y hệt của Phong lĩnh, cho nên nếu tỷ ấy muốn vị trí hoàng hậu, lại muốn nắm giữ quân quyền, thì đó là điều không có khả năng, mặc dù tỷ ấy là lão bà của Phong lĩnh, nhưng Phong lĩnh cũng không thể chấp thuận cho tỷ ấy làm như vậy.

Ở trên thể giới này chỉ có một mình Phong lĩnh mới có thể đồng thời có được quyền lực tối cao vô thượng.

Bất quá đối với Phượng gia của Y Lệ Nạp ma fnói, thực lực của các tỷ ấy nắm giữ đã đủ cường đại rồi, Phượng Thái Y tỷ tỷ mặc dù đã bị giải trừ chức vụ quan chỉ huy của sư đoàn bộ binh 102, nhưng dù sao tỷ ấy danh nghĩa vẫn cứ là tổng tham mưu trưởng của quân Lam Vũ, phụ trách xử lý chuyện thường ngày của quân Lam Vũ, còn nắm giữ quyền lực rất lớn.

Phượng Phi Phi tỷ tỷ có hơi buồn bực một chút, tỷ ấy hoài thai rồi, Phong lĩnh thừa cơ giải trừ chức vụ người phụ trách ban ngành tình báo của quân Lam Vũ, để lão già Thượng Tà kia tiếp quản ban ngành tình báo của quân Lam Vũ.

Quá trình trung gian đều rất tự nhiên, cũng không có ai nói gì cả, bất quá mọi người đều bắt đầu có chút hiểu ra, đó là Phong lĩnh chính đang từng bước để những nữ nhân của mình rút ra khỏi lĩnh vực quân sự.

Trước kia khi gian khổ sáng nghiệp có rất nhiều ví dụ đặc thù, nhưng tới một trình dộ nào đó, quy củ cổ xưa vẫn phải tuân thủ, nếu không sau này có khả năng mang tới phiền phức cực lớn, nhất là sau khi có con, nếu nữ nhân đó còn nắm giữ quân quyền, vì tương lai của con mình, nhất định cô ta sẽ nghĩ tới chuyện mạo hiểm, trên lịch sử không phải là chưa có tiền lệ như thế.

Sau khi hôn lễ kết thúc, sinh ra hai thế lực thắng lớn, các tỷ ấy bắt đầu có năng lực đối kháng với Phượng gia tỷ muội, từ đó trở thành sức mạnh mới của Vị Ương cung.

Có lẽ là trước khi hôn lễ cử hành, không một ai có thể suy nghĩ chu đáo như thế, có lẽ bản thân Phong lĩnh cũng không suy tính chu toàn như vậy, kết quả là sau khi hôn lễ kết thúc , lực lượng phái hệ ở bên trong Vị Ương cung đã sinh ra biến hóa vị diệu, các phái hệ đã bắt đấu phát triển theo hướng đa cực.

Phái hệ nhiều lên, lực lượng của mỗi bên cũng bị suy yếu, chuyện có thể khống chế được cũng bị ít đi.

Có đôi lúc ta không thể không nghiêm túc suy nghĩ, có lẽ là Phong lĩnh cố ý tạo thành như thế vậy, nếu không vì sao nhất định phải lấy năm nữ nhân của vương quốc Ương già chứ?

Hai thế lực thắng lớn, một là phái hệ do Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ làm đại biểu, thành viên của các tỷ ấy có Tô Phỉ Thái Vi, Khắc Lệ Tô Na, Tô Phỉ Mã Vận, Ngả Toa Lệ Nặc, còn có nhóm Tiết Tư Ỷ, Lăng Thanh Tư qua lại với tỷ ấy rất gấn.

Các tỷ ấy cơ bản là thế lực đại biểu cho Mỹ Ni Tư và La Ni Tây Á, vùng đất đó là khu vực Phong lĩnh khống chế lâu nhất, cũng chính là nơi đặt trung tâm kinh tế của đế quốc Lam Vũ, hiện giờ đại bộ phận sản nghiệp quân Lam Vũ khống chế vẫn ở vùng đất này, là đại biểu của nơi đó, lực lượng của các tỷ ấy đương nhiên không thể coi thường.

Ở trong hệ phái này, Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ khống chế đội thuyền vận chuyển hàng hải khổng lồ, Khắc Lệ Tô Na tỷ tỷ khống chế quyền chỉ huy của sư đoàn bộ binh 101 lục quân, thế lực của các tỷ ấy bất giác còn cường đại hơn cả Phượng gia.

Nhưng mối lo ngầm của các tỷ ấy cũng có, đó chính là Phong lĩnh đang theo trình tự tước đoạt quên quyền của nữ nhân bên cạnh, Khắc Lệ Tô Na tỷ tỷ kỳ thực đã biến thành quan chỉ huy trên danh nghĩa, không thể thực sự nắm giữ quân đội, bởi vì lục quân quân Lam Vũ đang phát triển theo phương hướng lữ đoàn, quan chỉ huy cấp sư đoàn đã rất ít rồi, đại bộ phận chiến sự đều do các lữ đoàn trưởng thậm chí là trung đoàn trưởng phụ trách, không may những lư đoàn trưởng, trung đoàn trưởng này tựa hồ không có cảm giác tôn kính tỷ ấy nhiều lắm.

Quân đội vốn là nơi chú trọng tới chiến công chú trọng kinh nghiệm, không có chiến công, không có kinh nghiệm là không thể sinh tồn, dù là có Phong lĩnh chiếu cố cùng không được.

Ở trong con măt của đại đa số mọi người, Khắc Lệ Tô Na tỷ tỷ chẳng qua là tạm thời thay thế Phong lĩnh nắm giữ sư đoàn bộ binh số 101 mà thôi, nếu nới tới tài hoa quan sự, tỷ ấy căn bản tựa hồ không có cơ hội phát huy, cho nên tất nhiên không có ai tôn kính tỷ ấy từ đáy lòng cả.

Nếu đem so với Lam Sở Yến tỷ tỷ của sư đoàn 103, thì Khắc Lệ Tô Na tỷ tỷ rõ ràng là thua kém hơn rất nhiều, Lam Sở Yến tỷ tỷ đã đánh rất nhiều trận quyết liệt, cũng đã làm ra mấy chuyện gây ra tranh cãi.

Một thế lực đại thắng khác của Vị Ương cung, tất nhiên là hệ phái từ vương quốc Ương Già ra rồi, thế lực này bao gồm Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ, Lô Khắc Lôi Đế Á tỷ tỷ, Tụ Phong tỷ tỷ, Da Trạch Bội Ti tỷ tỷ, Phất Lôi Đát.

Kỳ thực ai sáng suốt đều có thể nhìn tấy mấy người tỷ ấy đều là do Phong lĩnh cố ý bồi dưỡng lên, để làm dịu đi quan hệ giữa Phượng gia, còn có Tài gia hiện giờ lại thêm hệ phái Tô Khắc La nữa, nếu không với năng lực của mấy người bọn tỷ ấy, thì làm sao có thể tự hình thành thế lực của mình được?

Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ và Lô Khắc Lôi Đế Á tỷ tỷ sau năm mới sẽ không trở về vương quốc Ương Già hoặc là vương quốc Lâu Lan nữa, các tỷ ấy sẽ gánh vác nhiệm vụ khác, kỳ thực nhiệm vụ lớn nhất của các tỷ ấy chính là cân bằng các thế lực ở bên trong Vị Ương cung.

Tất nhiên, ở bên trong Vị Ương cung, vị phu nhân nào có quyền lực lớn, vị phu nhân nào có quyền lực nhỏ kỳ thực trong lòng mọi người đều hiểu, đều rõ vô cùng, không thể tùy tiện phá hỏng những quy tắc ngầm đó.

Nhưng có đôi khi quyền lực cũng phải nói tới số lượng, hội liên hiệp phụ nữ Vị Ương cung khi biểu quyết cũng chủ ý tới số lượng, Thập Tứ công chúa tỷ tỷ và Tiêu Tử Phong tỷ tỷ mặc dù là hoàng hậu cao quý, nhưng ở rất nhiều chuyện các tỷ ấy cũng chỉ có quyền lực một lá phiếu thôi.

Bởi thế, bồi dưỡng một số tâm phúc là điều rất cần thiết, đám Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ không có lực lượng nào chống lưng, tự nhiên là phải quy thuận trận doanh của hai vị hoàng hậu thôi.

Trong nhiều phái hệ như vậy của Vị Ương cung, thì nhân số nhiều nhất chính là phái hệ La Ni Tây Á do Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ làm đại biểu, ngoài ra chính là phái hệ vương quốc Ương Già, tiếp tới là phái hệ Phượng gia, Tài gia, cuối cùng mới tới lượt thế lực riêng của Thập Tứ công chúa tỷ tỷ và Tiêu Tử Phong tỷ tỷ.

Thập Tứ công chúa tỷ tỷ và Tiêu Tử Phong tỷ tỷ mà không nghĩ ra chút biện pháp, thì không quản lý nổi Vị Ương cung, cũng thực sự làm khó cho hai vị tỷ tỷ ấy rồi, may mà có Phong lĩnh giúp tỷ ấy giải quyết vấn đề khó khăn lắm.

Ta nghĩ Phong lĩnh cũng suy tính tới một số họa ngầm trong đó rồi, nhưng cũng chẳng có cách nào khác, khi quân Lam Vũ hình thành, có một số vấn đề rất quái dị, ví như nữ nhân cầm quân, nữ nhân nắm giữ ban ngành trọng yếu nào đó .v..v.v..

Khi đó quân Lam Vũ còn rất yết ớt, xung quanh đều là kẻ địch, Phong linh không biết phải tin ai, cho nên nghĩ ra biện pháp đơn giản nhất cũng là ấu trí nhất, đó chính là đem quyền lực phân phối cho người bên gối của mình.

Nhưng quân Lam Vũ phat triển tới hiện giờ, đế quốc Lam Vũ đã được thành lập nên, chuyện phân phối quyền lực như thế đã không thể thích ứng được với nhu cầu phát triển, cũng mang lại rất nhiều họa ngầm về sau, Phong lĩnh cần phải dần dần cải thiện cục diện này.

Đương nhiên, cải thiện là một tiến trình rất chậm rãi, Phong lĩnh không thể trong một lúc trừ bỏ tất cả quyền lực của các vị phu nhân của mình, như vậy khẳng định sẽ làm rối loạn.

Ngoài ra, còn có một vấn đề rất trọng yếu chính là sau khi trừ bỏ quyền lực của các vị tỷ tỷ này, cũng sẽ xuất hiện một vấn đề khác. Ở bên trong Vị ương cung đông nữ nhân như vậy, chỉ riêng có danh phận đã hơn ba mươi người, nói không chừng sau này còn có nhiều hơn, các tỷ ấy cả ngày không có việc gì làm khẳng định là sẽ gây ra chuyện.

Thì thầm bàn tán, gây chuyện thị phi, khẳng định là sẽ có, nói không chừng còn có chuyện nghiêm trọng hơn nữa, cho nên phải tìm ra công việc để tiêu hao thời gian các tỷ ấy, thuận tiện đề cao trình độ giác ngộ, mới có thể tránh khỏi một số vấn đề phát sinh.

Vị Ương cung vốn có thư viện riêng, là nơi chuyên dùng cho hoàng thất, bất quá cất giữ toàn là sách cổ, chẳng có một phi tần nào xem mà hiểu nổi, tới ngay cả Thập Tứ công chúa tỷ tỷ xem cũng chẳng hiểu nốt cơ mà.

Một thời gian trước đó Phong lĩnh đã hạ lệnh đem toàn bộ cổ thư ở bên trong quyên hiến cho thư viện quốc gia mới được thành lập, sau đó từ bên ngoài mua mấy vạn cuốn sách mới thông tục ở bên ngoài, cũng có một số it là sách chính trị, triết học, thiên văn, địa lý, tự nhiên khoa học …v…v…

Phong lĩnh đích thân hô hào các vị tỷ tỷ muội muội ở bên trong Vị Ương cung thường xuyên đọc sách, để tăng thêm kiến thức, rồi quy định mỗi một tỷ tỷ hàng tháng ít nhất phải đọc một cuốn sách, phải viết ít nhất một nghìn chứ điều tâm đắc đọc được trong sách, nếu có thời gian, Phong lĩnh còn tổ chức thi cử.

Không một ai có thể đem lời của Phong lĩnh làm trò đùa, những kẻ mà đem lời của Phong lĩnh ra làm trò đùa hiện giờ đều đã trở thành tùy tùng của Diêm vương rồi, cho nên phong trào đọc sách của Vị Ương cung lập tức trở nên sôi nổi.

Các lão sư tới thượng thư phòng lên lớp cho Dương Đại Nhân và Dương Tiểu Cường vô tình phát hiện ra việc này, cũng khâm phục không thôi, ra ngoài còn truyền nhau khen ngợi, vì thể thanh danh ham đọc sách của các quý phi bên trong Vị Ương cung cũng vì thế mà được lưu truyền, làm khơi lên một làn sóng đọc sách trong đế quốc Lam Vũ, đương nhiên đó là chuyện sau này rồi.

Khi mới ban đầu, muốn thúc đầy thói quen đọc sách chẳng phải là chuyện dễ dàng gì, mỗi một tháng đọc một cuốn sách thì không khó, bất quá muốn đọc xong rút ra được điều tâm đắc thì là chuyện không dễ dàng rồi, nhất là đối với dạng vốn không nhận biết được bao nhiêu chữ như Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ mà nói, đọc sách đúng là chuyện không dễ dàng gì.

Bất quá Phong lĩnh cũng là người chu đáo, phát hiện đọc sách có chút khó khăn, thì có thể tuyển chọn ban bồi huấn gì đó, danh mục tổ chức của Vị Ương cung có rất nhiều ban bồi huấn, nhìn qua mộ cái còn tưởng rằng nơi này là trường học gì đó nữa cơ.

Thập Tứ công chúa tỷ tỷ đích thân tổ chức ban bồi huấn văn hóa, dạy những tỷ muội trình độ văn hóa không cao lắm nâng cao trình độ tri thức văn hóa; Tiêu Tử Phong tỷ tỷ tổ chức ban bồi huấn cầm nghệ, thích đánh đàn, hoặc là cảm thấy đánh đàn có thể dễ dàng qua cửa thì có thể theo tỷ ấy học đàn;Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ thì tổ chức ban bồi huấn sức khỏe, cảm thấy sức khỏe không tốt, hoặc là cho rằng tập luyện sức khỏe là môn dễ chịu nhất thì đều có thể theo tỷ ấy học tập rèn luyện sức khỏe; Tử Duyệt tỷ tỷ tổ chức ban bồi huấn y học, ai cảm thấy hứng thú với việc cứu người chữa bệnh, hoặc là cho rằng y học có thể dễ dàng lừa gạt qua ải, có thể theo tỷ ấy học tập lý luận trung y; Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ tổ chức ban bồi huấn văn học, ai trình độ văn hóa tương đối cao, hoặc hứng thủ viết lạch, hoặc là thông qua ngòi bút phát tiết sự bất mãn đối với xã hội thì có thể theo tỷ ấy học viết văn.

Đương nhiên là tất cả ban bồi huần đều tình nguyện tham gia, bất quá nếu như đã tham gia rồi thì phải lên lớn đúng giờ, không được bỏ học, nếu không à, là phải ăn phê bình đó, bời vì ai mà biết được không chừng hôm nào đó Phong lĩnh cũng tham gia náo nhiệt.

Nếu như mà không có hứng thú với bất kỳ ban bồi huấn nào, vậy thì chỉ đành lựa chọn theo Phong lĩnh nghiên cứu lý luận số học thôi, số học là môn học mới, khoảng thời gian này Phong lĩnh vô cùng say mê đối với sự ảo diệu vô cùng của số học, chỉ tiếc rằng các vị phu nhân bên trong Vị Ương cung chẳng hứng thủ nối với lý luận số học cao thâm, nên chỉ đành báo danh tham gia ban bồi huấn khác thôi.

Sự trở về của Tiêu Tử Phong tỷ tỷ , làm ta cảm giác được, những tỷ tỷ xuất thân giang hồ ở bên trong Vị Ương cung, khả năng phải quy củ làm người rồi, trước kia Thập Tứ công chúa tỷ tỷ cũng chẳng quản các tỷ ấy, chỉ cần các tỷ ấy không làm việc gì thái quá lắm là nhắm mắt cho qua.

Nhưng sau khi Tiêu Tử Phong tỷ tỷ trở về, tất cả những chuyện này đã thay đổi rồi, nếu là trước kia, quá nửa là sẽ có tỷ tỷ nào đó kéo dài thời gian không muốn học tập, Thập Tứ công chúa tỷ tỷ cũng chẳng làm gì nổi, ví như nhóm Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ vậy, nhưng Tiêu Tử Phong tỷ tỷ có biện pháp đối phó với họ, chẳng biết là tỷ ấy dùng thủ đoạn gì, mà Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ ngoan ngoãn tham gia ban bồi huấn cầm nghệ, tới ngay cả Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ cũng khuất phục rồi, thì người khác cũng chỉ đành khuất phục thôi.

Dương Đại Nhân càng ngày càng đáng yêu, năng lực chạy nhảy càng ngay càng mạnh rồi, không cần thận mội chút thôi là ngay cả ta cũng không đuổi kịp cô bé, có đôi lúc Phong lĩnh phải cảm khái từ tận đáy lòng, nếu như Dương Đại Nhân là bé trai, thì Dương gia bọn họ khẳng định là sẽ xuất hiện một Lưu Tường rồi.

Chẳng ai biết Lưu Tường là ai mà có thể làm cho Phong lĩnh đề cao như thế, bất quá bọn ta mỗi lần hỏi ngài, thì ngài đều mỉm cười cho qua không giải thích kỹ càng, nhưng chắc phải là nhân vật rất lợi hại, nói không chừng còn biết bay nữa.

Dương Đại Nhân không thể biến thành Lưu Tường, nên cô bé chình đành hành hạ bọn ta thôi, trừ lúc ăn uông đi ngủ, cô bé không có lúc nào chịu ở yên cả, ta còn nghe thấy có người trách móc Tằng Bàn Tử, nó là hắn làm thức ăn quá dinh dưỡng, làm cho Dương Đại Nhân dư thường dinh dưỡng, nếu như ba ngày không cho cô bé ăn, xem cô bé còn còn chạy nổi không?

Kết quả chuyện này tất nhiên là làm cho Tằn Bàn Tử mắt trợn tròn, chả hiểu ra sao, kỳ thực nguyên nhân là bởi vì Tô đại tỷ tỷ quá cưng chiều, nếu như không phải do tỷ ấy và Phong lĩnh cưng chiều, thì mông cô bé đã bị đánh cho như bành quai chèo Thiên Tân rồi, xem cô bé còn có chạy nhảy loạn lên như thế được hay không?

Dương Tiểu Cường thì càng ngày càng đáng ghét, cứ luôn quấy nhiễu giấc ngủ của người khác, y sinh Phất Lôi Đát nói là nó bị di truyển bẩm sinh, không dễ chữa trị, cần phải có sự nhẫn nại, nhưng mẹ của nó chẳng lấy đâu ra cái nhẫn nại đó, cho nên hiện giờ Dương Tiểu Cường sắp thành nhi tử của Thập Tứ công chúa tỷ tỷ rồi, cơ bản đều sinh hoạt ở bên trong cung Dịch Đĩnh, mẹ của nó thỉnh t hoảng mới qua thăm, đúng là một đôi mẹ con kỳ quái mà.

Ta cũng nghe Tử Duyệt tỷ tỷ vô tình nói, quá trình mang thái dưới trạng thái không bình thường, quá nửa là sẽ mang lại hậu quả như vậy, cho nên ấy à, những vị tỷ tỷ sắp sinh em bé đều trở nên vô cùng yên tĩnh, đặc biệt có tu dưỡng, sợ rằng sinh ra một tên Dương Tiểu Cường thứ hai, kỳ thực Dương Tiểu Cương cũng không phải không hay, chỉ là hơi khác biệt một chút thôi.

Sư phụ công đức vô lượng, hi sinh bản thân cởi bỏ cấm chế Thánh Linh đan cho Phong lĩnh, tất cả nguồn sinh mệnh của Phong lĩnh gần như tập trúc giải phóng ra rồi, trong thời gian hai ba tháng, rất nhiều vị tỷ tỷ ở bên trong Vị Ương cung hoài thai.

Tỷ Duyệt tỷ tỷ cũng hoài thai rồi, bời thế một y sinh cung đình khác là Phất Lôi Đát liền trở thành người bận rộn nhất, mọi người đều một lòng muốn sinh con trai, đều một lòng muốn con mình sinh ra sớm hơn người khác một chút, để chiếm lấy tiên cơ, cho nên mọi người đều đi cửa sau của Phất Lôi Đát, hiện giờ cô ta đúng là chạm tay vào là có thể bỏng rồi, ánh mắt nhìn thấy ta cứ như bay ngược lên trời rồi, hừ thứ tiểu nhân đắc chí mà, chẳng có cách nào cả.

Sư phụ có mang rồi, còn là người sớm nhất nữa, nhưng sư phụ rất ít khi đi ra ngoài, cũng rất ít khi gặp mặt người khác, đại khái không dám gặp mặt người khác, kỳ thực sư phụ đúng là không thể gặp ai, nếu không khẳng định là sẽ xấu hổ tới chết, đường đường là chưởng môn nhân của Hương Tuyết Hải, hiện giờ không ngờ lại trở thành một trong số nữ chủ nhân của Vị Ương cung, một tin tức lớn nhường nào chứ, truyền ra ngoài khẳng định là sẽ phải oanh động cả giang hồ.

Ta cũng chưa bao giờ nghĩ tới, sư phu cao ngạo cô độc như vậy, không ngờ cũng có một ngày có thai, mỗi một ngày nhìn một mình vuốt ve cái bụng càng ngày càng to lên, lầm bẩm nói chuyện với tiểu bảo bảo cua rmình, ta đột nhiên phát hiện ra, thì ra hoài thai cũng là một loại hạnh phúc, nhất là khi chỉ có một mình và tiểu bảo bảo ở cùng nhau, tựa hồ có thể cảm giác được tiếng tim đập của tiểu bảo bảo, ôi, bao giờ thì mới tới lượt ta được đây.

Buổi tối ngày hôn lễ Phong lĩnh bị phạt ngủ ở thư phòng thực, ta dám nói đây là chuyện mất mặt nhất của hoàng đế từ lúc khai thiên lập địa cho tới ngay, vì để đề phòng Phong lĩnh ăn vụng, Tiêu Tử Phong tỷ tỷ còn đuổi cả Ngu Mạn Ái đi.

Bất quá trừng phạt đối với Phong linh được giải trừ vào ngày hôm sau, ngài ngủ ở cung Dịch Đĩnh của Thập Tứ công chúa tỷ tỷ , thế là Thập Tứ công chúa tỷ tỷ cùng cũng trở thành hoàng hậu một cách thực sự rồi.

Tiếp theo đó, ba nữ nhân tới từ vương quốc Ương Già cùng hầu hạ Phong lĩnh ngủ, ta dám nói, đêm hôm đó dứt khoát là đêm dâm đãng nhất trong lịch sử của Vị Ương cung, ai mà biết đám người Đại Lôi Nhĩ và Da Trạch Bội Ti, Tụ Phong có thể làm ra chuyện gì, nhưng chỉ cần nhìn vào hai đêm sau đó, Phong lĩnh vẫn còn ở trong phòng bọn họ tới quên cả đường về là biết chuyện phong lưu của bốn người nhất dịnh là vô cùng khoái hoạt.

Đương nhiên mọi người bọn ta đều hiểu ngầm ở trong lòng thôi, lúc mời đầu còn có chút xấu hổ, về nay thì không còn thấy lạ lùng gì nữa, rồi, dù sao giữa nam nhân và nữ nhân kỳ thực nghĩ thông rồi, thì chỉ có cái chuyện ấy mà thôi.

Buổi tối ngày hôm qua đáng lẽ là ngày lành của Cung Tử Yên tỷ tỷ, nhưng Phong lĩnh lại bị mấy người bọn họ chiếm mất, làm cho Cung Tử Yên tỷ tỷ rất buồn, buổi sáng ngủ dậy bên khóe mắt còn có dấu vết nước mắt, khác với Tiêu Tử Phong tỷ tỷ , tỷ ấy là do Nghi Hoa cung dựa theo thủ tục chính quy tặng cho Phong lĩnh, nhưng Phong lĩnh lại thường thường cố ý vô ý ngó lơ tỷ ấy, thực sự là rất khó chịu, chẳng lẽ tỷ ấy không thể hấp dẫn dục vọng của nam nhân hay sao?

Bên trong Vị Ương cung không phải là ai cũng vui vẻ lắm, trừ Cung Tử Yên tỷ tỷ ra, còn có rất nhiều người không vui, dưới tiếng cười nói vui vẻ của Vị Ương cung bao chùm, họ chỉ đành tự bi ai mà thôi, nhưng ở trước mặt người khác, bọn họ vẫn phải thu lại sự ai ai u buồn của mình, để tránh ảnh hưởng tới không khí bên trong Vị Ương cung tỷ tỷ.

Vũ Văn Phân Phương tỷ tỷ đương nhiên là không vui, tỷ ấy là nguyên soái lục quân của nước Mã Toa, nhưng lại bị Phong lĩnh dùng thủ đoạn đặc biệt giam ở kinh đô Ni Lạc Thần, tâm tình của tỷ ấy thế nào chẳng nghĩ cũng biết rồi.

Ở kinh đô Ni Lạc Thần tỷ ấy không có bằng hữu, các vị tỷ tỷ còn lại cũng dều hết sức thận trọng giữ khoảng cách với tỷ ấy, dường như không biết tỷ ấy, dường như tỷ ấy căn bản không phải là thành viên của Vị Ương cung.

Phong lĩnh tạm thời giữ tỷ ấy ở bên trong Vị Ương cung, không phải là muốn tỷ ấy trở thành phi tử, mà là muốn đạt thành hiệp nghị bí mật gì đó với tỷ ấy, nhưng rốt cuộc là hiện nghị như thế nào thì ta không biết.

Tóm lại, nước Mã Toa khẳng định là sắp diệt vọng rồi, mà tỷ ấy còn phải nhìn nước Mã Toa diệt vong, trong lòng tất nhiên chỉ có thống khổ và dày vò.

Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ cũng không vui, nếu như tỷ ấy có thể ngồi lên vị trí hiện giờ của Tiêu Tử Phong tỷ tỷ thì tỷ ấy hẳn sẽ vui hơn một chút, nhưng tỷ ấy không đấu lại được Tiêu Tử Phong tỷ tỷ nên chỉ đành không vui thôi.

Tiêu Tử Phon tỷ tỷ có Cung Tử Yên tỷ tỷ và Lam Sở Yến tỷ tỷ chống lưng, còn thông qua Thập Tứ công chúa tỷ tỷ khống chế Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ chống lưng, nên Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ một tay vỗ vkhông lên tiếng, chỉ đành bấm bụng nhẫn nhịn.

Khoảng thời gian này Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ tính khí thay đổi rất nhiều, không còn hung dữ như trước kia nũa, nói chuyện với ta cũng không còn hờ hững lạnh nhạt, thái độ bên trên nữa, có người bắt nạt tỷ ấy kỳ thực cũng chẳng phải là chuyện xấu, ít nhất có thể làm tỷ ấy nhìn rõ bản thân.

Điệp Phong Vũ tỷ tỷ đương nhiên càng không vui vẻ, tỷ ấy sống ở bên trong Vị Ương cung chẳng khác gì là dày vò, gầnnhư mỗi một người đều biết năm xưa tỷ ấy gần như đã lấy mạng của Phong lĩnh, cho nên tình cảnh của tỷ ấy hiện giờ hẳn là thuộc về loại giống như đền mạng vậy.

Phong lĩnh không muốn mạng của tỷ ấy, chỉ muốn tâm hồn và thể xác của tỷ ấy, tỷ ấy cũng chẳng có năng lực phản kháng, chỉ đành bất lực chấp nhận thôi.

Trừ Thập Tứ công chúa tỷ tỷ tỷ tỷ ra, thì các tỷ tỷ khác tựa hồ không có cùng ngôn ngữ với tỷ ấy, cho nên mỗi một lần tụ hội, tỷ ấy đều rất cô đơn lẻ loi ngồi ở một bên, im lặng không lên tiếng.

Nhưng đáng tiếc là, dù có các tỷ ấy vui hay là không vui, thì vận mệnh của các tỷ ấy đã định sẵn là không thể nào tách rời được Phong linh rồi, các tỷ ấy không có năng lực thay đổi vận mệnh cua rmình, nên chỉ đành chấp nhận sự thực trước mặt.

Hạnh phúc của nữ nhân cơ bàn là giống nhau, nhưng bất hạnh của nữ nhân lại có ngàn vạn loại lý do bất hạnh khác nhau, có lẽ nếu như các tỷ ấy có thể dụng một tâm thái đoan chính, dùng một cái nhìn khác để xem xét mọi thứ trước mặt, có lẽ các tỷ ấy sẽ dần dần thay đổi tâm tình của mình.

Năm nay Lam Sở Yến tỷ tỷ cuối cùng cũng trở về rồi, tỷ ấy chính là khách hiếm của những cuộc tụ hội, vì sợ Phong lĩnh trách mắng, trước kia tỷ ấy đều thận trọng né tránh Phong lĩnh, kiên quyết không chịu gặp mặt Phong lĩnh. Bất quá hiện giờ Phong lĩnh cơ bản đã tha thứ có tỷ ấy, cho nên tỷ ấy mới trở về.

Có lẽ là bởi vì do sát kỳ trên người Lam Sở Yến tỷ tỷ quá mạnh, cho nên khi Dương Đại Nhân và Dương Tiểu Cường nhìn thấy tỷ ấy, đều trở nên rất ngoan ngoãn, ánh mắt nhìn tỷ ấy còn có chú sợ hãi.

Trừ Tiêu Tử Phong tỷ tỷ ra, các tỷ muội khác cũng không qua lại với tỷ ấy nhiều lắm, tỷ ấy vô cùng lãnh khốc, sợ rằng ở trước mặt Phong lĩnh cũng là như thế.

Có người thì thầm nói với nhau, trước kia Phong lĩnh có ý tử đề tỷ ấy dẫn quân đánh vào kinh đô Ni Lạc Thần đại khai sát giới, nhưng sau này lại thay đổi kế hoạch, nên kinh đô Ni Lạc Thần mới được bình an vô sự trải qua cuộc chếm giết, nếu như tỷ ấy thực sự dẫn quân tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, ta nghĩ cái đêm máu và lửa đan xen nhau đó khẳng định sẽ càng thêm điên cuồng.

À, cuối cùng còn có Ngu Mạn Ái tỷ tỷ nữa, quan hệ của tỷ ấy và Phong lĩnh, còn thân mật hơn so vợi quan hệ một số phu nhân và Phong lĩnh, Phong lĩnh và tỷ ấy thường xuyên đóng cửa lại thương lượng kế hoạch hại người, thuận tiện động chân động tay với tỷ ấy, lợi dụng xàm sỡ tí chút.

Người bên cạnh đều nhìn ra, mỗi một lần Ngu Mạn Ái tỷ tỷ rời đi đều xuân tình phơi phới, nhưng hai người vẫn cứ cấu kết với nhau, chẳng hề để ý tới cảm thụ của người khác.

Mấy cái mưu mô ở trên buổi hôn lễ, cùng cả đồ kỳ niệm nữa, đại bộ phận là do Ngu Mạn Ái tỷ tỷ nghĩ ra, tỷ ấy đúng là một con yêu tinh hại người, còn là con hồ linh tình ai nhìn cũng căm hận, làm trái tim Phong linh ngứa ngáy, xui xẻo tỷ ấy còn nắm giữ tất cả chuyện y phục của những người bọn ta, cho nên không đắc tội được, thật là bực bội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.