Chỉ Quan Tâm Đến Em

Chương 92: Phiên ngoại 7: Nhận thân (7)




" Bạn nói đến phòng y tế là bằng chứng ngoại phạm tốt nhất, mình sẽ giúp cậu." Ninh Hạo nói xong, liền mạnh mẽ kéo Tiếu Nhiễm đi về phía phòng y tế.

" Cô y tế cô ấy bị đau bụng"

Nge được Ninh Hạo nói ra chuyện cô bị đau bụng kinh nguyệt lớn như vậy, mặt của Tiếu Nhiễm lập tức đỏ lên " Lớp Trưởng, cậu làm sao biết mình đau bụng?"

" Bạn hôm nay đang học trong lớp thì lấy tay che bụng." Ninh Hạo đau lòng nhìn Tiếu Nhiễm nhỏ giọng nói.

" Bụng đau là ăn phải đồ ăn không tốt hay vẫn là đau vì chuyện kinh nguyệt của nữ sinh tháng nào cũng có? Giáo viên y tế nhìn ra Tiếu Nhiễm xấu hổ, liền khó hiểu hỏi.

" Dì cả...... lại đến." Tiếu Nhiễm đỏ mặt trả lời.

" Cô y tế, chúng em có tiết học thể dục, cô có thể cho cậu ấy nằm ở đây một lát được không?". Ninh Hạo lập tức mở miệng hỏi.

" Không thành vấn đề. Tiểu cô nương, em đi lại giường nằm đi, nếu rất đau cô sẽ đưa cho em thuốc giảm đau."

" Không cần phải lấy. Em nằm đây một chút sẽ hết thôi." Tiếu Nhiễm liền vội vàng nói cảm ơn.

Ninh Hạo nhìn Tiếu Nhiễm bằng ánh mắt an tâm liền rời đi. Hơn mười phút sao, Ninh Hạo trở lại phòng y tế, cười xấu xa, dùng tay ra hiệu cho Tiếu Nhiễm tư thế "OK".

Tiếu Nhiễm nhanh chóng từ trên giường nhảy xuống, đi lại phía cô y tế nói lời cảm ơn rồi cùng Ninh Hạo trở lại lớp học.

Lớp Tiếng Anh, thầy giáo kêu các bạn học sinh trả lời câu hỏi. Liền kêu ngay Tiếu Nhiễm, Hạ Minh cùng với Vương Giai Tuệ vẻ mặt cười quỷ dị chờ xem cô bị xấu mặt.

Tiếu Nhiễm thoải mái đứng lên, trả lời vấn đề thầy giáo hỏi, nhìn Hạ Minh và Vương Giai Tuệ vẻ mặt ngạc nhiên không thể tin, cô mới kiêu ngạo ngồi xuống

Ninh Hạo làm một thế tay chữ V với cô. nguồn: thichdoctruyen.com 

Tiếu Nhiễm nhìn về phía Ninh Hạo cười ngọt ngào.

Thầy giáo tiếp tục nêu câu hỏi, rốt cuộc gọi tới Hạ Minh. Cô ấy vừa đứng lên không ngờ váy bị kẹt ở dưới ghế liền bị lộ hết, cô xấu hổ nhanh chóng đem váy mình kéo lại, ngồi xuống bàn bắt đầu khóc.

"Hạ Minh, em bị sao thế?" thầy giáo bất mãn nhìn Hạ Minh.

Hạ Minh căm hận trừng mắt nhìn về phía Tiếu Nhiễm.rõ ràng cô đã dán keo lên ghế ngồi của Tiếu Nhiễm, làm sao mà biến thành cô là người xảy ra chuyện?

Nhất định là Tiếu Nhiễm đã phát hiện được kế hoạch của cô đã đổi ghế lại.

Cô phẫn nộ đứng lên chỉ vào Tiếu Nhiễm nói" Thầy Giáo, Tiếu Nhiễm dán keo lên ghế của em! Váy em bị dính trên ghế."

Tiếu Nhiễm kiêu ngạo đứng lên, ngạo mạn nhìn Hạ Minh, khinh thường cười lạnh: “Hạ Minh, nói chuyện phải có chứng cớ, tôi động tay chân với ghế của cậu khi nào hả?”

Lúc này, Vương Giai Tuệ đứng lên giúp Hạ Minh nói: “Lúc học thể dục Tiếu Nhiễm không có mặt, chắc chắn là đã làm lúc ấy.”

Tiếu Nhiễm không khỏi biết ơn lớp trưởng anh minh. Cô cười nói "Vương Giai Tuệ, Lúc học thể dục tôi nằm ở phòng y tế, hết tiết học mới ra, chẳng lẻ tôi có thể xuyên thời gian để làm chuyện đó?"

Lúc này Ninh Hạo đứng lên" Thầy Giáo em có thể làm chứng. Tiếu Nhiễm quả thực là ở phòng y tế. Nếu người không tin có thể hỏi cô y tế".

Vương Giai Tuệ cùng Hạ Minh á khẩu không trả lời được.

Thầy giáo nghe Tiếu Nhiễm nói đúng nói "Tiếu Nhiễm, em ngồi xuống đi, Hạ Minh em ấy nói rất đúng, nếu muốn chỉ trích người khác nhất định phải có chứng cứ thực tế."

Hạ Minh cùng với Vương Giai Tuệ không nói lại, chỉ có thể oán hận trừng mắt nhìn Tiếu Nhiễm " Thầy giáo váy của em bị dính trên ghế."

" Ai có kéo không?" 

"Em có". Tiếu Nhiễm lập tức mở cặp lấy kéo, ân cần hỏi Hạ Minh, " Hạ Minh, cậu có muốn mình giúp không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.