Chỉ Quan Tâm Đến Em

Chương 37




Chỉ có điều lúc này Kim Long Khí Vận cực kỳ dao động, bị tinh lực của vô số tinh điểm điều động nhốt lại mà thôi.

Đứng ở giữa không trung, Diêm Xuyên quan sát một hồi, cuối cùng nhìn về phía cửa Đông Phương Bất Bại đang đứng tại một đại điện.

- Diêm Xuyên, gặp mặt Đông Phương giáo chủ!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Mời!

Đông Phương Bất Bại mở miệng nói.

- Vù!

Diêm Xuyên đạp không đến trước mặt Đông Phương Bất Bại.

Liên Thần đứng phía sau Đông Phương Bất Bại.

Liên Thần nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên, trong mắt loé ra một tia oán hận, nhưng, cuối cùng chỉ có thể khe khẽ thở dài.

Diêm Xuyên thoáng nhìn về phía Liên Thần, cũng không hề quá mức kinh ngạc. Dù sao, Diêm Xuyên đã sớm biết tin tức về tung tích của Liên Thần.

Diêm Xuyên chỉ thoáng nhìn về phía Liên Thần một chút sau đó không còn quan tâm nữa, mà nhìn chăm chú về phía Đông Phương Bất Bại.

- Lần này nghênh địch Đại Khí Tôn, rất cảm ơn Tạ Đông phương giáo chủ cứu viện!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

Mặc kệ kết quả cuối cùng ra sao, Đông Phương Bất Bại chung quy đã trợ giúp mình.

- Dễ như ăn cháo mà thôi. Huống hồ ngày xưa ta cũng đã từng đoạt Liên Thần trong tay ngươi!

Đông Phương Bất Bại thản nhiên nói.

Diêm Xuyên gật đầu một cái, lại mở miệng nói:

- Lần này đến đây, Diêm mỗ có một chuyện muốn thương lượng!

- Chuyện gì?

Đông Phương Bất Bại nhìn về phía Diêm Xuyên.

- Nói vậy hẳn Đông Phương giáo chủ cũng rõ ràng mục đích của ta.

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Ngươi hãy nói đi!

- Tiêu diệt, Đại Khí Tôn!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Tiêu diệt?

Hai mắt Đông Phương Bất Bại híp lại nhìn chằm chằm về phía Diêm Xuyên.

- Cường giả tuyệt thế của kỷ thứ nhất bắt đầu sống lại. Người đầu tiên sống lại chính là Đại Khí Tôn. Đại Khí Tôn sống lại, đảo loạn sự vận chuyển của thiên hạ. Ngày xưa thân hóa thiên hạ khí vận, lúc này sống lại, khí vận tất nhiên sẽ quay về chõ nàng. Nói vậy Đông Phương giáo chủ cũng không muốn khí vận của mình biến mất chứ?

Diêm Xuyên giải thích.

- Ngươi muốn ta giúp ngươi giết chết Đại Khí Tôn sao?

Đông Phương Bất Bại nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên.

- Đại Khí Tôn thực lực ngập trời. Trong trận chiến đấu lúc trước, nói vậy thiên hạ hẳn đều đã biết. Ta chỉ muốn đoạt lại thê tử Tử Tử của ta. Những thứ khác của Đại Khí Tôn ta sẽ hoàn toàn không hỏi tới. Đông Phương giáo chủ chỉ là một trong số những người được mời. Ta còn có thể mời các cường giả tuyệt thế khác trong thiên hạ cùng tới Đại hội đồ tôn.

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Đại hội đồ tôn?

Đông Phương Bất Bại dường như bắt đầu cảm thấy hứng thú.

- Đại hội đồ tôn!

Diêm Xuyên khẳng định gật đầu một cái.

Liên Thần đứng bên cạnh lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói:

- Đại hội đồ tôn? A, ngươi cho rằng cường giả trong thiên hạ đều sẽ điên theo ngươi sao?

- Hừ!

Đông Phương Bất Bại khẽ nhíu mày, không thích Liên Thần ngắt lời.

- Sư tôn thứ tội!

Liên Thần lập tức không tiếp tục nói nữa.

- Ta nói ra được, tất nhiên sẽ làm được!

Diêm Xuyên khẳng định gật đầu một cái.

Cõi âm, Bắc Ngoại Châu, cửa Sở Giang Điện.

Cương thi Diêm Xuyên chắp tay, đứng ở trước mặt Minh Hà lão tổ.

Lúc trước dường như hai người trò chuyện gì đó, Minh Hà lão tổ đứng phía sau Băng Thần lộ vẻ kinh ngạc.

Minh Hà khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lên trời.

- Đại hội đồ tôn?

Hai mắt Minh Hà lão tổ híp lại.

- Diêm Xuyên chân thành yêu cầu, Minh Hà lão tổ, ngươi có thể nguyện ý đi hay không?

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Minh Hà lão tổ nhìn trời một chút, trầm mặc một hồi lâu.

- Ngươi nghĩ có khả năng tốt sao?

Minh Hà lão tổ bỗng nhiên ngưng trọng nhìn về phía cương thi Diêm Xuyên hỏi.

- Đúng!

Cương thi Diêm Xuyên khẳng định gật đầu một cái.

- Đại Khí Tôn là một chủ lực đối kháng mệnh số. Nếu như muốn tiêu diệt nàng, nhất định phải mài đao thật bén, thế thân nàng!

Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.

- Các kỷ cường giả trong thiên hạ, đều có thể thay thế nàng nghênh chiến với mệnh số!

Cương thi Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

Khẽ mỉm cười, Minh Hà lão tổ nói:

- Không đơn giản như vậy đâu. Ngươi muốn yêu cầu quần hùng trong thiên hạ vây giết Đại Khí Tôn. Nhưng ngươi hiểu rõ, Người ngoài không thể so sánh được với Đại Khí Tôn. Thời khắc tiêu diệt nàng có thể dẫn động mệnh số xuất hiện!

- Mệnh số sao?

Cương thi Diêm Xuyên có chút sững sờ.

- Bách Hoàng chết, không phải là mệnh số đã một lần hiện thân sao? Chung Sơn giới chủ Đại Thiên hẳn đã từng trực tiếp đối mặt với mệnh số!

Minh Hà lão tổ lắc đầu nói.

Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái, cuối cùng nói:

- Lần này do ta đứng đầu, đại hội đồ tôn, ngươi còn nguyện đi không?

- Đi. Tại sao không đi? Ta cũng muốn gặp mệnh số xem rốt cuộc hắn thế nào!

Minh Hà lão tổ trầm giọng cười nói.

...

Dương gian, Bắc Ngoại Châu. Thế giới Đại Thiên.

Trong một cung điện, Diêm Xuyên ngồi đối diện với Chung Sơn, hai người đều bưng một chén trà lên.

- Mệnh số?

Chung Sơn khẽ nhíu mày.

- Thế nào?

- Trước khi bốn giới hợp nhất, ta thật sự đã từng một lần nghênh chiến với mệnh số. Tuy nhiên, đó hẳn chỉ là một phần ý thức của mệnh số, vô cùng cường đại. Lúc đó hắn chỉ là một ý thức thể, xuất hiện ở bên ngoài vô cực của thế giới Đại Thiên, cực kỳ hùng hậu, uy nghiêm trực tiếp xông thẳng tới thế giới Đại Thiên, áp lực cực lớn khiến bách tính trong thiên hạ đều hôn mê. Xóa đi ký ức của muôn dân có liên quan với nó!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Ồ?

- Sau khi hắn đạt được mục đích, liền biến mất. Ta cũng đối kháng không bao lâu!

Chung Sơn nói.

- Ta hiểu!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

...

Mấy ngày sau.

Thiên Ma giới, trước mặt Phục Hy.

Diêm Xuyên đưa ra một mảnh ngọc phù lúc trước:

- Ta không cần các hạ đối phó với Đại Khí Tôn, chỉ cần yêu cầu các hạ bảo vệ thê tử của ta Tử Tử và thần hồn của nàng còn chưa tan rã!

- Ý thức của Tử Tử vẫn còn sao?

Phục Hy thản nhiên nói.

- Đúng. Bởi vì khí số phía trên biển mây Đại Trăn, tượng thần hoàng hậu Tử Tử vẫn còn!

Diêm Xuyên khẳng định nói.

- Được!

Phục Hy gật đầu một cái.

...

Hoàn Đông Nam Châu, trên đỉnh một ngọn núi khổng lồ.

Sát Đế mang hồ lô Trảm Tiên trên lưng, chắn ở trước mặt Hoàng Kim Đại Đế và Kim Đại Vũ.

Thiên Mâu, Mẫn Hoàng, Ngọc Lân bao vây quanh Sát Đế.

- Lão tam, ngươi đừng khăng khăng một mực như vậy nữa!

Thiên Mâu lạnh lùng nói.

- Tam ca, việc đã đến nước này, các ngươi đã không còn chỗ nào để trốn nữa rồi!

Mẫn Hoàng khuyên nhủ.

Sát Đế cười lạnh, nhìn về phía Thiên Mâu nói:

- Nhị huynh, ta hiểu rõ, hồ lô của ngươi có thể khiến ngươi nhìn thấy bất kỳ chỗ nào trong thiên hạ. Bất kỳ ai ở trước mặt ngươi không có cách nào ẩn hình được.

- Hậu duệ của ta, các ngươi cũng giết gần hết. Hiện tại chỉ còn lại dòng độc đinh này. Vẫn mong Nhị huynh giơ cao đánh khẽ!

Sát Đế trầm giọng nói.

- Không được!

Thiên Mâu lạnh lùng nói.

- Nhị huynh, bảy người chúng ta đều sinh ra trên cùng một dây leo. Ta cũng không muốn phá hỏng chút tình ý này. Nhưng Kim Đại Vũ là hậu duệ duy nhất của ta. Ta nhất định phải bảo vệ hắn. Ta biết Nhị huynh thập thất trọng thiên, nhưng đệ đệ ta vẫn muốn thử một chút!

Sát Đế lạnh lùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.