Chỉ Quan Tâm Đến Em

Chương 29




Lần đầu tiên đi dạo chợ đêm, lần đầu tiên ăn quán lề đường, còn rất nhiều rất nhiều lần đầu tiên trải qua cùng Trọng Lâm. Hiện tại ngẫm lại, kiểu chợ đêm này vừa đi vừa ăn đúng là có cảm giác rất lạ, không tồi chút nào. Em gái Trọng Lâm đúng là một cô gái rất đáng yêu, có người anh như Trọng Lâm yêu thương cô thật sự là hạnh phúc.

Lúc trước, cô cũng hy vọng có thể có một người anh yêu thương mình như vậy, cảm giác có anh trai thật là quá tốt!

“Tổng giám đốc, cô đang yêu đúng không!” Thư ký suy đoán cười nói ra.

“Hả? Biểu hiện rõ ràng vậy sao?” Thu Ý Hàm sờ khuôn mặt mình, nhưng hành động này lại làm mặt cô đỏ hơn.

“Gần đây cô luôn ngóng cho mau hết giờ làm, trên mặt lúc nào cũng tươi cười hạnh phúc, là người từng trải, tôi biết, có thể làm cho một cô gái biến thành như vậy, không thể nghi ngờ là đang có tình yêu.” Thư ký của Ý Hàm lớn hơn cô, trước kia nhìn thấy cô luôn luôn đóng cửa bản thân mình, không khỏi có chút đau lòng, nhưng hiện tại xem ra cô đã tìm được hạnh phúc của mình rồi, cũng thật lòng vui mừng cho cô.

“Là người đàn ông lần trước tới đây phải không?” Thư ký Trần nghĩ tới người đàn ông làm ầm ĩ lần trước.

“Chuyện này cô không cần phải biết.” Tuy rằng thư ký Trần sẽ không báo cáo chuyện của cô cho cha cô biết như những người khác, nhưng cô cũng không muốn để lộ quá nhiều chuyện của mình cho người khác biết.

*

“Trọng Lâm, em gái anh hôm nay ở nhà à?” Mấy ngày nay Lăng Tiêu không có cơ hội đi tìm Dịch Thủy Tâm, trong lòng rất buồn bực. Cuối cùng anh cũng thoát khỏi trói buộc của cha già, có thể đi tìm bào bối của anh.

“À, nhưng nó tự nhốt mình trong phòng rồi, ai cũng không gặp.” Trọng Lâm có lòng tốt nhắc nhở bạn mình, sợ anh ta bị em mình đuổi ta ngoài.

Dịch Thủy Tâm từ lần bị Trình Dịch Phong bỏ rơi, đã tự nhốt mình trong phòng không ăn không uống. Không phải cô luẩn quẩn trong lòng mà là đang tự kiểm điểm sâu sắc. Cô nhất định phải nghĩ ra một kế hoạch, không làm Trình Dịch Phong chán ghét nữa.

“Nhìn cậu tâm tình khá tốt đó, ra tay rồi đúng không?” Lăng Tiêu nhìn thấy sắc mặt Trọng Lâm mùa xuân dào dạt, thật muốn dùng chân đá, xem ra phải dùng sức mạnh thôi.

“Cậu nói xem, hôm nay tôi thổ lộ với em gái cậu có được không?” Lăng Tiêu vuốt cằm nhìn bạn tốt xin chỉ giáo.

“Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, em tôi hai ngày nay tâm tình không tốt lắm, không sợ trực tiếp bị nốc-ao, thì cậu nên từ bỏ!” Trọng Lâm nhìn bạn tốt kể chuyện tâm tình không vui của cô em mình.

“Trước tiên tôi sẽ đưa cô ấy ra ngoài giải sầu, làm cho cô ấy vui vẻ, sau đó tôi mới thổ lộ với cô ấy. Em gái cậu nhất định sẽ rất cảm động mà chấp nhận tôi, đến lúc đó vẹn toàn rồi, nói không chừng, hai chúng ta còn có thể kết hôn cùng lúc.” Lăng Tiêu bắt đầu ảo tưởng tới một kết thúc tốt đẹp như vậy.

“Có ở đây nói cũng vô dụng thôi, không bằng chạy nhanh vào nhà mà giúp em tôi đi.” Lăng Tiêu đã đợi Dịch Thủy Tâm mười năm, Trọng Lâm cũng hy vọng em gái có thể có được một kết quả tốt, Lăng Tiêu cậu ta rất đáng tin, chỉ không biết đứa em gái thông minh cổ quái của mình có ý với cậu ta hay không nữa.

Còn nói đến chuyện kết hôn, vậy thì nhanh quá, vất vả lắm mới làm cho Thu Ý Hàm có cảm tình mà đi lại với anh, muốn cô đồng ý kết hôn xem ra phải tốn không ít bản lĩnh nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.