Chỉ Phúc Vi Hôn: Vương Phi Bốn Ngón

Chương 56: Công dụng của hỏa hồ! (thượng)




Lục Thiếu Hoa đưa ra một tờ giấy có thể quyết định vận mệnh đất nước, chẳng lẽ điều này không gây nên chấn động sao? Đương nhiên, tờ kế hoạch này mãi mãi không thể lộ ra ngoài, nhất định không thể làm thế giới chấn động.

Nhưng, điều này Lục Thiếu Hoa đã nói là không quan trọng, Lục Thiếu Hoa không để ý đến chấn động này, thậm chí nói có thể không cần chấn động, Lục Thiếu Hoa phải ổn định phát triển, đưa bảy đất nước này phát triển vững mạnh, tại hậu thuẫn vững mạnh cho kế hoạch tương lai của hắn.

Trước đó Lục Thiếu Hoa làm hai việc, thứ nhất là thống trị bảy quốc gia, sau đó mới đến kế hoạch tiếp theo, ngoài ra còn một việc quan trọng là gọi điện thoại cho Tần Tịch Thần

Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa phải gọi điện cho Tần Tịch Thần, bảo Tần Tịch Thần chuẩn bị sẵn sàng, chuẩn bị để lãnh đạo mấy quốc gia bên Châu Phi đến Hồng Kông và bàn bạc mọi việc.

Đóng kịch thì phải đóng cho tốt, đây là yêu cầu của Lục Thiếu Hoa, cho dù quốc gia nơi căn cứ Hổ Gầm đóng quân đã bị Lục Thiếu Hoa khống chế, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng phải làm ra vẻ, ít nhất phải trao đổi, nếu không hợp tác rõ ràng sẽ làm người ta nghĩ ngợi.

Đây cũng là lý do Lục Thiếu Hoa bảo bên Châu Phi cử người sang Hồng Kông trao đổi với Tập đoàn Phượng Hoàng, sau đó quyết định hợp tác, sau đó sẽ tổ chức một cuộc họp báo công bố chuyện hai bên cùng hợp tác.

Lục Thiếu Hoa cầm điện thoại gọi về số điện thoại trong phòng ngủ ở biệt thự bên Hồng Kông, sau đó đợi Tần Tịch Thần trả lời.

Lúc này ở Châu Phi đang là chập tối, ở Hồng Kông là hơn mười giờ đêm, lúc này Tần Tịch Thần chắc vẫn chưa ngủ mà đang trong phòng ngủ xử lý văn bản, lúc này Lục Thiếu Hoa gọi vào số điện thoại trong phòng ngủ là một lựa chọn sáng suốt.

Quả nhiên, khi chuông điện thoại vang lên lần thứ hai thì có người thưa máy, đó là giọng của Tần Tịch Thần.

Lục Thiếu Hoa không khách sáo, nói thẳng vào chủ đề luôn. Trước tiên nói về tình hình bên Châu Phi, sau đó nói về việc hắn sắp xếp, cuối cùng mới dặn Tần Tịch Thần chuẩn bị tốt mọi việc, việc chính là thành lập công ty khoáng sản Phượng Hoàng và đưa vào hoạt động.

Ở Hồng Kông, Tập đoàn Phượng Hoàng có ảnh hưởng lớn, chỉ cần mọi việc hợp pháp thì không có gì phải lo lắng cả, đăng ký một công ty khoáng sản dường như không khó khăn gì, chỉ cần một chút thời gian là được.

Nếu hoàn toàn có thể làm được, không phải bắt đầu từ việc tuyển người, mà là làm các giấy tờ cần thiết để đăng ký, sau đó thì chính thức đưa vào hoạt động, như vậy thời gian sẽ ngắn hơn rất nhiều.

Hiện nay, Lục Thiếu Hoa đang muốn Tần Tịch Thần làm như vậy, mà Tần Tịch Thần hình như nghe giọng cũng hiểu ý của Lục Thiếu Hoa, lập tức không chần chừ gì, nói cô sẽ nhanh chóng đi làm.

Mọi việc chính đã sắp xếp xong, Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm, nói thêm vài câu hỏi về tình hình linh tinh ở Hồng Kông, sau đó thì không nói gì nữa.

Tần Tịch Thần cũng biết Lục Thiếu Hoa đã xong việc, chẳng qua cô không thể không hỏi thăm Lục Thiếu Hoa vài câu, dù sao bây giờ Lục Thiếu Hoa cũng đang ở Châu Phi mà Châu Phi lúc này thì hình như không tốt lắm.

Đối với sự quan tâm của bà xã Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa rất hài lòng, cảm thấy đó là sự an ủi lớn, ngược lại cũng hỏi thăm Tần Tịch Thần vài câu sau đó cúp điện thoại.

“Ai bảo bà xã nhiều tuổi không tốt, ít nhất cũng có người quan tâm, sẽ không giống những cô gái 8x hay 9x vô tâm” Lục Thiếu Hoa nghĩ.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, không phải 8x và 9x là không tốt, Lục Thiếu Hoa gặp các cô gái 8x đều là những cô gái tốt, giống như Tăng Vũ Linh chẳng hạn, cô sinh ra trong gia đình quyền thế, tố chất không thể chê, cô là một cô gái tốt.

Về Anten Chiyoda cũng thế, đó là một cô gái tốt, tính tình vui vẻ, hay Hoắc Tiểu Nguyệt cũng thế, sinh ra trong một gia đình lớn, không kém gì hơn.

Kết hợp tất cả lại, không thể nghi ngờ gì là Lục Thiếu Hoa may mắn.

Đúng vậy, là Lục Thiếu Hoa may mắn, gặp những người phụ nữ tốt.




Hết một đêm, ngày hôm sau cuộc chiến bắt đầu, ba dòng họ chống cự lại trở thành mục tiêu, trở thành đối tượng để quân chính phủ dùng hỏa lực mạnh tấn công, trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

Lục Thiếu Hoa nói được thì làm được, hắn nói phải kết thúc là kết thúc, Tiền Khiêm cũng chỉ truyền đạt ý của hắn, mang quyết định của Lục Thiếu Hoa nói cho Tổng thống mới nhận chức. Tạ Kiên Vĩ cũng phối hợp rất ăn ý, ban đêm đã đem tên lửa ra nhắm về phía ba dòng họ đó.

Kết thúc, đúng vậy, ba dòng họ có thế lực lâu đời trong lịch sử sẽ bị tiêu diệt. Nhân dân Châu Phi vui mừng khôn xiết, trên đường mọi người vừa múa vừa hát ăn mừng.

Châu Phi hàng trăm năm nay bị thống trị, giờ phút này cuối cùng cũng trở thành quá khứ, từ nay về sau các dòng họ thống trị áp bức họ đều không còn, nhân dân Châu Phi sao không thể vui mừng chứ.

Có thể nói, quân chính phủ mang đậm chất nhân văn, Tổng thống mới nhận chức cũng được ủng hộ hết mình, có thể nói là đấng cứu thế.

Nhưng mà, ngược lại với nhân dân Châu Phi, một vài thế lực lại không vui nổi, vừa tiêu diệt ba gia tộc xong, quân chính phủ quay sang các thế lực này.

Đồng thời vào lúc này Tổng thống mới nhận chức cũng đứng lên đọc lời phát biểu nhận chức, nói chuyện với nhân dân cả nước. Nội dung cuộc nói chuyện rất đơn giản, cho các thế lực rải rác này thời gian nửa ngày để rút lui, nếu không rút lui thì quốc gia sẽ xem như thế lực phản động, tiến hành dọn dẹp.

Vốn không cần phát biểu thanh minh, nhưng nghĩ là không nên làm mất lòng quá nhiều người, sau một hồi thảo luận cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý dành ra nửa ngày để các thế lực này tự động rút lui.

Nhưng các thế lực này có tự động rút lui không?

Nếu bọn họ tự động rút lui thì bọn họ đã không thể xưng là thế lực và tổ chức. Mỗi thế lực và tổ chức này đều có mục đích cả, bọn họ sẽ không vì tổng thống mới nhận chức nói mấy câu mà rút lui, ngược lại bọn họ cho rằng, quân chính phủ không thể làm gì họ.

Đúng, điều này đúng, vì quân chính phủ không biết lúc nào sẽ ra tay.

Trên thế giới sẽ tồn tại người có quyền thống trị.

Có một tổ chức khủng bố công khai tuyên bố, trong bốn tám tiếng đồng hồ bọn họ sẽ ám sát Tổng thống và tạo ra nhiều hành động khủng bố.

Muốn chết, đơn giản là muốn chết. Vì tổ chức khủng bố kia đã không biết là sau khi đưa là lời phát biểu thì họ ngay lập tức bị tấn công. Sau đó hai mươi phút thì toàn bộ thành viên của tổ chức khủng bố đều bị tiêu diệt, thủ lĩnh bị bắt sống, hình phạt chờ đón y cực kỳ tàn khốc.

Hiện nay thì không ai có thể nghi ngờ sức mạnh của quân chính phủ. Nhưng bọn chúng không có thời gian để hối hận vì thời gian nửa ngày đã trôi qua, bọn họ không có thời gian để rút lui. Hơn nữa tổ chức khủng bố quấy rối, nên quân chính phủ đã hành động trước.

Theo kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, thì không có thời gian cho các thế lực thù địch rút lui. Hiện nay lại xảy ra chuyện này, tất nhiên Lục Thiếu Hoa thuận nước đẩy thuyền, hành động trước, dựa theo kế hoạch mà tiến hành.

Việc này xảy ra, toàn bộ Châu Phi tưng bừng, tiếng nổ lớn vang lên khắp nơi, tiếng kêu thảm thiết cũng không ngừng, xác chết cũng không ít, máu me khắp nơi.

Quân chính phủ ra tay, đương nhiên sẽ có phản kháng, chỉ có điều phản kháng không thắng nổi, nhanh chóng bị đánh tan.

Lúc quân chính phủ hành động, cũng có thế lực tỏ ý đầu hàng, hi vọng quân chính phủ có thể cho bọn họ thời gian để rút lui, nhưng đầu hàng lúc này đã muộn.

Đừng quên, Lục Thiếu Hoa đã tính là phải quét sạch bọn chúng, hiện nay khó khăn lắm mới có cơ hội, Lục Thiếu Hoa sao có thể bỏ qua cơ hội này chứ.

Cho nên, lúc Lục Thiếu Hoa nhận được tin tức đầu hàng, không hề suy nghĩ gì, ra lệnh từ chối.

Mọi việc rất đơn giản, chính là trực tiếp giết, đó là tại bọn chúng, cho bọn chúng thời gian rút lui bọn chúng không dùng, giờ lại đòi đầu hàng.

Sau một hồi chém giết ở Châu Phi các thế lực đối lập đều bị thiệt hại nặng nề, bị giết gần hết.

Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa ra quyết định giết, không phải hắn muốn thế mà vì lợi ích.

Cũng nên nhìn những thế lực đó, trong đó không đơn giản, đặc biệt là mấy đoàn lính đánh thuê, nơi chúng có mặt là những nơi có trữ lượng vàng lớn, chỉ cần bọn chúng biến mất, số vàng này sẽ thuộc về chính phủ, cũng thuộc về Lục Thiếu Hoa.

Tài nguyên là lợi ích tốt nhất, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội lần này, mong muốn của Lục Thiếu Hoa là muốn phát triển mấy quốc gia này, để có thật nhiều tài sản quốc gia, về sau có thể đầu tư.

Cũng liên quan đến lợi ích, nên các tổ chức này không thể thoát được, tất cả đều bị tiêu diệt chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi.

Đúng vậy, chỉ cần nửa ngày, quân chính phủ đã đánh bại hết các thế lực đối lập, khi mặt trời lặn thì cuộc chiến cũng chấm dứt.

Năng suất cực kỳ.

Mà có được điều này là do sự trợ giúp của căn cứ Hổ Gầm, từ vũ khí, lính, tin tức tình báo, ba nhân tố quan trọng này làm cho cuộc chiến nhanh chóng chấm dứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.