Chỉ Muốn Yêu Em Nhiều Hơn

Chương 23: Anh không cần không muốn cũng không dám




Vũ Thần đứng một bên nghe toát mồ hôi lạnh, nhớ lại bốn phía khủng bố vừa rồi. Lỗ Thông Tử và Hình hợp sức nhưng vẫn bị Diệp Nam Thiên đè đầu đánh, một con Nguyên Tượng Trí Mang tham gia liền xoay chuyển thế cục. Thế là Lỗ Thông Tử rảnh tayh dùng mười Mang Dũng hóa trận nhốt Diệp Nam Thiên lại.

Nguyên Tượng Trí Mang đáng sợ như thế vậy mà phái ba con đi chỉ vì đối phó Lý Vân Tiêu!

Hình gật đầu nói:

- Đúng là phải bảo đảm không có sơ suất gì, vừa lúc để ta đi vào đốc chiến.

Vũ Thần ngẩn ra, lộ biểu tình kỳ dị. Hình đi đốc chiến làm gì?

Lỗ Thông Tử mỉm cười nói:

- Hình đại nhân mới tiêu hao rất nhiều ma lực, lại bị giới lực áp chế thôi đừng đố chiến. Đại nhân hãy vào giữa mắt trận để phục hồi đi.

Hình nói:

- Kốa, thuộc tính ma vụ này cực mạnh, ở trong sương mù này ta bị áp chế không quá rõ ràng. Thân phận Lý Vân Tiêu không giống bình thường, ta phải xác nhận hắn chết rồi mới yên tâm.

Hình nói xong xoay người lao vào ma vụ.

Lỗ Thông Tử mỉm cười nói:

- Đại nhân muốn phân lực lượng Ma Chủ thì đúng hơn.

Hình khựng người tại chỗ như bị trúng định thân thuật, khó thể nhúc nhích.

Lỗ Thông Tử cười tươi:

- Hình đại nhân thế này là không được, lực lượng của Ma Chủ Đế là điềy cực kỳ quan trọng mà Man đại nhân đã dặn đi dặn lại, đại nhân dám độc chiếm sao?

Hình bỗng nhiên xoay người, giận dữ hét lên:

- Câm miệng? Ai nói bổn tọa muốn độc chiếm? Bổn tọa chỉ muốn tìm ra lực lượng đó kính hiến cho Man đại nhân! Nếu Lý Vân Tiêu bị giết thì lực lượng này sẽ biến mất, ngươi gánh nổi trách nhiệm này không?

Mắt Hình rực lửa, biểu tình cực kỳ khó xem.

Lỗ Thông Tử lắc đầu nguầy nguậy, ung dung nói:

- Ha ha ha! Không gánh nổi, thật sự.

Hình nổi giận chửi:

- Vậy ngươi lề mề cái gì? Cứt!

Hình bị Lỗ Thông Tử nhìn thấu ý tưởng, quê quá hóa giận chửi một tràng rồi xoay người đi.

Lỗ Thông Tử ở sau lưng Hình mở miệng nói:

- Chẳng lẽ Hình đại nhân thật sự không muốn có lực lượng của Ma Chủ Đế sao? Nó liên quan tới lục đạo ma binh! Ta còn biết trong tay Lý Vân Tiêu có Nghê Hồng thạch, đó là then chốt tiến giai Ma tôn!

Hình lại lần nữa ngừng lại, quay đầu cười lạnh nói:

- Bổn tọa trung thành một lòng với Man đại nhân, ngươi đừng hòng châm ngòi ly gián!

Lỗ Thông Tử cười nói:

- Ha ha, đại nhân hiểu lầm. Người thấy Lỗ Thông Tử ta là loại người này sao? Nên biết lực lượng Ma Chủ không chỉ có một phần này, kính hiến lực lượng Ma Chủ cho Man đại nhân hoàn toàn không xung đột với phần mình có được.

Mắt Lỗ Thông Tử lóe tia gian xảo yên lặng nhìn Hình, như ăn chắc đối phương.

Hình cực kỳ chán ghét Lỗ Thông Tử, chỉ muốn cho ăn đấm. Nhưng sức hấp dẫn lục đạo ma binh quá lớn, có tởm Lỗ Thông Tử cỡ nào Hình cũng ráng nhịn.

Hình cắn răng nói:

- Rốt cuộc ngươi đang nói gì? Có ý gì thì cứ nói thẳng ra đi.

Lỗ Thông Tử cười âm hiểm:

- Hì hì, chuyện này miễn ta không nói ra thì sẽ không ai biết. Hình đại nhân có thể trước tiên luyện hóa Nghê Hồng thạch rồi lĩnh ngộ lục đạo ma binh.

Hình trầm giọng hỏi:

- Điều kiện thì sao? Trên đời không có bữa cơm miễn phí.

Lỗ Thông Tử cười nói:

- Miễn đại nhân lập tâm thề nợ ta một nhân tình là được.

- Chỉ đơn giản vậy sao?

Hình lạnh lùng nói:

- sợ là tương lai sẽ trả giá gấp mười lần cho nhân tình này cũng không trả hết.

Lỗ Thông Tử nheo mắt, tia sáng lạnh bắn ra từ khe mắt:

- Gấp mười? Trên đời có thứ quý giá hơn Nghê Hồng thạch, lục đạo ma binh gấp mười lần sao?

Hình cũng là nhân vật hào kiệt, trầm ngâm một lúc liền đồng ý:

- Được,ta hứa với ngươi!

Hình thề ngay:

- Nếu ta lấy được lực lượng Ma Chủ và Nghê Hồng thạch từ tay Lý Vân Tiêu thì nợ ngươi một nhân tình, nếu không trả lại sẽ bị Thiên Ma ăn người, vạn kiếp bất phục!

- Tốt, ha ha ha ha ha ha! Hình đại nhân đúng là sảng khoái!

Tâm tình Lỗ Thông Tử rất tốt, cười ngoác mồm:

- sau này chúng ta là người một nhà, mong Hình đại nhân giúp đỡ nhiều hơn.

Hình phất tay:

- Rồi rồi, bây giờ đại nhân rất nổi bật trước mặt Man đại nhân, là ta cầu đại nhân giúp đỡ mới đúng.

Lỗ Thông Tử nói:

- Đường tương lai còn dài, mọi người nắm tay sóng vai nhau, giúp đỡ đối phương.

Hình gật đầu nói:

- Ta lập tức đi nhìn xem Lý Vân Tiêu chết chưa.

Lỗ Thông Tử nói:

- Đại nhân bị thương không nhẹ, ta có viên đan dược cực kỳ bổ dưỡng cho Ma tộc, đại nhân hãy cầm đi trị thương. Thêm nữa, Vũ Thần, Hình đại nhân hành động không tiện, ngươi đi cùng Hình đại nhân.

Chiếc nhẫn màu đen trên tay Lỗ Thông Tử chợt lóe, một chiếc hộp ngọc rơi vào lòng bàn tay, đưa tới trước.

Vũ Thần ngây người, không dám cãi lại, vội gật đầu nói:

- Vâng vâng!

Hình bí hiểm liếc Vũ Thần, nhận lấy hộp ngọc mở ra xem, là một viên đan dược màu xanh biếc.

Hình nhìn chăm chú một lúc, trong Ma giới tuy có người luyện đan nhưng hiếm hoi. Có thời gian sức lực luyện đan chẳng bằng nuốt mấy thập phương hung hồn sát, thậm chí là vài ma quân bồi bổ, nên đan dược rất thưa thớt.

Hình do dự một lúc sau bỏ đan dược vào miệng, nuốt cái ực.

Mấy giây sau Hình biến sắc mặt, mắt bắn ra tia sáng hỏi:

- Đây là đan dược gì?

Lỗ Thông Tử nói:

- Lão hủ nghiên cứu ra, tên của nó là Bổ Ma đan

- Bổ Ma đan, Bổ Ma đan, lời ít ý nhiều, một câu chính xác!

Hình hưng phấn hỏi:

- Đại nhân còn loại đan này không? Cho ta thêm mấy viên được không? Cảm giác giống như trực tiếp tiêu hóa một con thập phương hung hồn sát!

Cái gọi là tiêu hóa tức là trựcd tiếp hấp thu lực lượng một con thập phương hung hồn sát, bọn họ nuốt trên mười con chưa chắc có thể hấp thu hoàn chỉnh một con, nhưng đan dược này đơn giản làm được.

Lỗ Thông Tử cười khổ lắc đầu nói:

- Ta dùng thập phương hung hồn sát luyện chế ra đan dược này, ba con mới luyện ra một viên, tiêu hao rất lớn.

Hình lộ biểu tình thất vọng nói:

- Ba con luyện một con cũng đã rất lợi hại, lần sau ta bắt một ít thập phương hung hồn sát cho đại nhân, hy vọng đại nhân đa giúp ta luyện chế vài viên.

Lỗ Thông Tử cười nói:

- Được được.

Hình gật đầu, quan hệ giữa hai người dường như kéo gần hơn.

Hình liếc Vũ Thần:

- Đi thôi.

Hai người lao vào trong ma vụ, mất hút.

Lỗ Thông Tử nhìn bọn họ biến mất, trầm ngâm một lúc sau đi tới trước Mang Dũng, nhìn Diệp Nam Thiên vùng vẫy ở bên trong.

Lỗ Thông Tử mỉm cười vung tay phải trước mặt, một hàng phù ấn hiện ra bay lên dán vào Mang Dũng.

Chín tầng Mang Dũng biến đổi, từ từ mấp máy lại dung hợp.

Con ngươi Diệp Nam Thiên nở to tràn đầy tức giận rồi lại bất lực, chỉ có thể phát cuồng công kích Mang Dũng, nhưng hiệu quả rất nhỏ.

Trong ma vụ, cá sáu không ngừng thổi khí đánh tan sương mù.

Nhưng đường càng ngày càng hẹp.

Đi một lát sau Lý Vân Tiêu bỗng nhiên ngừng lại, sắc mặt thay đổi:

- Nguy rồi, rắc rối?

mấy người ngừng lại, giật mình hỏi:

- sao vậy?

Linh Mục Địch tiến lên nhìn bốn phía:

- Huyễn trận sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.