Chỉ Là... Tôi Yêu Em!

Chương 12




Trong một shop thời trang nơi Thiên Tỉ và Tử Vy đang ở đó...

“ Anh Thiên Tỉ sao anh lại ở nhà của anh Nguyên vậy?” Tử Vy hỏi khi đang cùng Thiên Tỉ đi xung quanh xem áo.

“ Bọn anh chuẩn bị có một dự án phim chúc mừng buổi concert hẹn ước 10 năm thành lập nhóm thành công để tặng mọi người. Phim sẽ được lấy bối cảnh là Trùng Khánh. Dự kiến hè sẽ quay xong. Bộ phim có 3 bọn anh làm diễn viên chính.Hè này em có muốn lên Bắc Kinh chơi cùng anh không?” Thiên Tỉ trả lời rồi hỏi cô.

“ Có. Ông nội của Linh cũng ở Bắc Kinh đó, hay rủ tất cả mọi người đi luôn.” Tử Vy nhí nhảnh.

“ Ừ. Được đó.” Thiên Tỉ cười.

“ Cái này đẹp này anh Thiên Tỉ!” Tử Vy cầm vào một chiếc áo và không ngờ cái áo đó Thiên Tỉ cũng đang định cầm xem.

“ Ồ. Gu thẩm mỹ của anh với em giống nhau nhỉ?” Thiên Tỉ hỏi.

“ Dạ! Chắc vậy ạ.”

“ Vậy anh sẽ lấy cái áo này. Vì cái này anh thích cũng rất đẹp và cũng là cái em chọn cho anh.”

“ Vâng.” Tử Vy nghe Thiên Tỉ nói vậy mặt bắt đầu đỏ lên.

Tại quán kem..

“ Này cô thích mùa nào nhất?” Tuấn Khải hỏi Linh.

“ Sao anh tự nhiên lại hỏi vậy? Tôi thích nhất mùa hè.” Linh vừa trả lời anh vừa xúc một miếng kem.

“Tôi cũng thích mùa hè. Tại sắp đến mùa mà tôi ghét nên tôi hỏi vậy.”

“Anh ghét mùa đông sao?”

“ Ừ.”

“ Sao anh lại ghét? Tôi thấy mùa đông thú vị mà.”

“ Ghét thì cứ thích ghét thôi.Giống như thích một người nào đó mà không có lý do đó.”

“Ừ.Anh xem mấy giờ rồi còn về nào.”

“ 6h hơn rồi.”

“ Vậy về thôi. Tôi về còn phải chuẩn bị cơm tối nữa.”

...............................................................................................................................

Linh và Khải về cùng lúc với Thiên Tỉ và Tử Vy.

“ Nguyên Nguyên em tìm được gì chưa?” Tuấn Khải mở cửa đi vào và tiếp sau anh là Linh, Thiên Tỉ và Tử Vy.

“ Vẫn chưa.” Vương Nguyên trả lời.

Cả bọn về lục đục khiến Đình Đình tỉnh giấc.

“ Mọi người về rồi à?” Đình Đình còn ngái ngủ hỏi.

“ Dậy chuẩn bị cơm tối nào Đình Đình.” Tử Vy nhảy đến cạnh Đình Đình.

“ Ừ. Tớ đi rửa mặt cái đã.” Đình Đình mơ màng đi vào phòng tắm.

Rồi cả ba nàng lại đi chuẩn bị cơm tối cho ba chàng. Lại một ngày nữa trôi qua.

*Đếm ngược* Còn 3 ngày...............Linh và cả bọn mở cổng đi vào nhà. Linh là người vào nhà đầu tiên, bỗng một vật vụt qua nhảy lên người Linh khiến cô hét lên.

“AAAAAAAAAAAAAAAAAAA” Linh giật mình.

“ Có chuyện gì vậy?” Tuấn Khải cùng mọi người đang chuẩn bị vào nghe tiếng hét của cô liền chạy vào. Sau đó là Đình Đình, Vương Nguyên, Thiên Tỉ và Tử Vy cũng chạy vào theo. Trước mặt cả bọn là Linh đang ngồi trên sàn nhà với vẻ mặt ngơ ngác và trong lòng có một chú chó vàng thuộc giống poodle đang vẫy đuôi tỏ vẻ vui mừng.

“ Đô Đô em về rồi à? Về lúc nào thế?” Vương Nguyên nhìn thấy con chó vẻ mặt hớn hở chạy đến ôm nó vào lòng. Cảnh tượng đó còn khiến Đình Đình có vẻ như ghen. ( Đô Đô là con chó cưng của Vương Nguyên, nếu muốn biết thêm chi tiết xin search google ^^)

“Chú chó này ở đâu ra vậy?” Linh đứng dậy hỏi.

“ Cậu không biết Đô Đô sao?” Đình Đình hỏi.

“Đô Đô là chó cưng của Vương Nguyên đó.” Thiên Tỉ trả lời Linh.

“Đô Đô của Vương Nguyên cũng nổi tiếng không kém Vương Nguyên đâu.” Tử Vy nhí nhảnh chạy đến vuốt ve Đô Đô cùng với Vương Nguyên.

“ Ủa nó không sợ người lạ sao? Vừa thấy tớ nó nhảy lên người mừng rỡ rồi?”Linh thắc mắc.

“ Đô Đô lúc trước được gửi sang nhà bạn của anh. Giờ mới về.Chắc em ấy biết em là bạn của anh đó. Em ấy thấy em là quý liền đó. Em đúng là người luôn làm cho người ta quý từ lần gặp đầu tiên.Mấy nay Đô Đô sang nhà bác hàng xóm chơi giờ mới về.” Vương Nguyên vừa vuốt ve Đô Đô vừa nói.

“ Hừ. Có mà làm người khác ghét ngay từ lần đầu gặp ý.” Khải nhếch mép khi nghe những gì Vương Nguyên nói.

“ Có mà anh ý.” Linh lườm Khải.

“ Có cô ý.”

“ Có anh ý.”

..........................( Hai người cãi nhau như trẻ con ý nhể.)

“ Thôi chúng ta vào nhà tìm kiếm thôi.” Vương Nguyên cắt ngang cuộc cãi vã của Linh và Khải.

Từ lúc xảy ra vụ việc đến bây giờ, TFBoys đã giảm lịch trình ít nhất có thể để có thời gian tìm kiếm, Linh, Đình Đình và Tử Vy cũng tan học xong là về ngay. Nhưng dù giảm lịch trình thì vẫn bận rộn không có nhiều thời gian vì chỉ còn mấy còn 3 cô đều bận học, các cô đang có một giáo trình khó làm theo nhóm và cả 3 cô cùng nhóm nên mãi đến ngày cuối cùng vẫn chưa tìm được gì cả.

*Đếm ngược* Còn 1 ngày, ngày cuối cùng. Lúc 6h tối....

Tại bếp.. Linh cùng Đình Đình và Tử Vy đang chuẩn bị cơm tối. Linh rất là lo lắng và căng thẳng vì chỉ còn cách mấy tiếng nữa thôi là sang ngày mới mà việc tìm kiếm chưa được kết quả gì. Không khí lo lắng bao trùm toàn bộ căn nhà, cả 6 người trong căn nhà đều rất căng thẳng, người nào người nấy lộ rõ vẻ mặt lo lắng trên khuôn mặt.

“ Ui da!” Linh giật mình đưa ngón tay lên nhìn. Cô do lo lắng quá nên khi cắt thịt không để ý và cắt vào tay.

“ Cậu không sao chứ? “ Đình Đình cầm lấy tay Linh xem.

“ Cậu đừng căng thẳng quá để bị như vậy. Lần sau cẩn thận hơn chứ.” Tử Vy đi đến chỗ hộp y tế lấy băng dán cá nhân.

“ Ừ. Tớ không sao đâu. Vết thương cũng nhẹ ý mà.” Linh để cho Tử Vy băng vết thương cho cô rồi nói.

“ Nhất định chúng ta sẽ tìm ra. Đừng lo nữa.” Đình Đình động viên cô.

Cô chỉ buồn rầu gật đầu và không nói gì thêm.

“ TÌM RA RỒI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Bỗng nhiên Vương Nguyên hét lên vang vọng khắp nhà với volume cực đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.